Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 7 - Chương 7 - Long Tiên Công

Chương 7 - Long Tiên công
Chương 7 - Long Tiên công

"Chuyện này...nhanh nhanh dừng tay, chớ...chớ thiêu Linh Đan các chúng ta a!"

Một ông lão không biết từ nơi nào xuất hiện, vội vàng hô lên.

Hỏa diễm trong tay Thẩm Tường biến mất, người ở bên trong Linh Đan các cũng từ trong khiếp sợ mà khôi phục lại, bọn họ vừa rồi đều có thể cảm nhận được sự tức giận của Thẩm Tường từ bên trong hỏa diễm đó.

"Thẩm Chấn Hoa, ngươi ngay cả hỏa diễm của tên phế vật như ta vậy mà cũng sợ sao? Như vậy thì ngươi là cái thứ gì? Ngay cả phế vật cũng không bằng?"

Thẩm Tường cười lạnh nói.

Vẻ mặt của Thẩm Chấn Hoa khó coi tới cực điểm, chỉ cần đầu óc không ngu thì ai cũng sẽ không đi nếm thử loại hỏa diễm này, con gái thành chủ kia cũng há to cái miệng nhỏ ra, kinh ngạc mà nhìn Thẩm Tường, đối với lực lượng của loại hỏa diễm này nàng cũng có thể nhìn ra được, lúc này nàng ta hơi cúi đầu xuống, bởi vì vừa rồi nàng ta coi thường Thẩm Tường, ai biết Thẩm Tường lại dấu tài năng của mình sâu như vậy.

"Các chủ...tiểu tử này."

Một người đàn ông trung niên đi tới, đối với một ông lão áo trắng lùn tịt ở sau lưng Thẩm Tường nói.

Ông lão kia thì đang nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, một mặt khó có thể tin, trong ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc và mừng rỡ.

Ông lão này chính là các chủ Linh Đan các, là một Luyện Đan sư có tiếng, tuy nhiên có chút xích mích với gia gia của Thẩm Tường.

"Vị tiểu huynh đệ này, ngươi có muốn làm đồ đệ của ta không?"

Ông lão hỏi, câu hỏi này làm cho toàn bộ người trong tầng một Linh Đan các phải run rẩy toàn thân.

Các chủ vậy mà mở miệng hỏi thu đồ đệ!

Các chủ Linh Đan các vậy mà tự mình mở miệng để người khác làm đồ đệ của hắn, phải biết con cháu thế gia muốn làm đồ đệ của Các chủ Linh Đan các có thể xếp hàng dài tới cửa thành a.

Mọi người đều ngây dại ra, bọn họ đang khiếp sợ với khả năng tiềm tàng của Thẩm Tường, tuy rằng không có linh mạch, nhưng vẫn có thể phóng ra chân khí chi hỏa, cử động này rơi vào trong mắt Luyện Đan sư thì đúng là một hạt giống rất tốt.

Thẩm Tường gãi gãi đầu, lạnh nhạt nói:

"Tuy ta rất muốn, nhưng ngươi người đối đầu với gia gia của ta, ta không thể bái ngươi làm thầy!"

Nói xong, Thẩm Tường xoay người tiêu sái rời đi, trên mặt không hề có một chút vẻ đáng tiếc nào.

Mà tất cả mọi người cũng không thể tin được, Thẩm Tường vậy mà từ chối một cách thẳng thắn như vậy! Bọn họ đều nghi ngờ mình có nghe nhầm hay không, nhưng sau khi bọn họ nghe thấy tiếng thở dài của Các chủ thì không thể không tin, thật sự có ngươi từ chối làm đồ đệ của Các chủ.

Trong suy nghĩ của tất cả mọi người đều có chung một cái ý nghĩ cho rằng Thẩm Tường là một kẻ ngu, vì ân oán cá nhân của gia gia mà bỏ qua một cơ hội tốt tới như vậy.

Trong lòng Thẩm Chấn Hoa càng là ghen tỵ không thôi, tuy vừa rồi Thẩm Tường hung hăng làm nhục hắn một lần, nhưng mọi người đều nhìn chằm chằm vào trên người Thẩm Tường, hoàn toàn không nhìn hắn, nhưng bây giờ có rất nhiều người đều đang quăng ánh mắt khinh thường đối với hắn, ở trong mắt những người này, một Luyện Đan sư so với một thiên tài gì đó đều lợi hại hơn.

Có thể luyện chế đan được, mặc dù không có linh mạch cũng có thể trở thành võ giả lợi hại!

Đương nhiên, Thẩm Tường không chỉ có được Thần mạch, hắn còn muốn trở thành một Luyện Đan sư! Lúc này hắn đã có được cây giống dược liệu để trồng, có chân khí chi hỏa tốt nhất, chỉ là cần có kinh nghiệm và ngộ tính luyện đan nhất định thì có thể thành công luyện chế ra đan dược.

Thẩm Tường sớm đã biết Các chủ kia là đối thủ một mất một còn của gia gia hắn, mà gia ga hắn bình thường đối xử với hắn cũng rất tốt, thỉnh thoảng cũng có cho hắn một chút đan dược mới có thể làm cho hắn ở dưới tình huống tu luyện không có linh mạch đạt tới cảnh giới Phàm Võ tầng ba.

Trở lại Thẩm gia, Thẩm Tường vội vàng đi tìm Thẩm Thiên Hổ, nói về chuyện ở Linh Đan các một lần.

"Làm rất tốt, lão gia hỏa ở Linh Đan các kia chính là một tên thiếu thông minh, bán đan dược cho Thẩm gia chúng ta đều rất đắt, ngươi đã có chân khí chi hỏa, muốn trở thành Luyện Đan sư thì không khó! Ta sẽ dốc toàn lực ủng hộ ngươi." Trong lòng Thẩm Thiên Hổ rất kích động, bởi vì nhi tử của mình có thể phóng xuất ra chân khí chi hỏa, đây có thể nói là tiền đồ vô lượng, so với võ giả có linh mạch thượng phẩm còn tốt hơn.

Thẩm Tường trở lại nơi tiểu viện của mình, gieo những cây giống linh dược kia xuống, đến buổi tối hắn ngồi xếp bằng ở trên giường, cảm nhận được thiên địa linh khí nồng đậm, vận chuyển Thái Cực thần công và Long Tiên công, nhanh chóng hấp thu.

Sau khi vận chuyển Long Tiên công, ở đầu lưỡi sẽ ngưng tụ ra một loại chất lỏng đặc thù, chỉ cần đổ loại chất lỏng đặc thù này vào vào trên linh dược thì có thể thúc giục linh dược phát triển.

Sáng sớm, Thẩm Tường lè lưỡi ra chỉ thấy ở trên đầu lưỡi của hắn có một giọt sương màu xanh, đây chính là "Long Tiên"!

Thẩm Tường thấy vậy mà mừng rỡ, đây là lần đầu tiên hắn thi triển mà không nghĩ tới đã thành công, hắn vội vàng để giọt sương màu xanh này vào bên trong một thùng nước sạch, chỉ thấy nước sạch lập tức biến thành màu xanh, còn tràn ra từng tia từng tia sáng màu xanh.

Thẩm Tường xách thùng nước kia theo, cẩn thận đổ vào trên những cây giống kia.

Thanh Linh thảo, Huyết Nguyên hoa, Huyền Minh hoa, Linh Diệp thảo, bốn loại linh dược này mặc dù đều là phàm cấp hạ phẩm nhưng muốn từ cây non sinh trưởng tới giai đoạn trưởng thành thì chí ít phải cần tới ba năm!

Nhưng sau khi được Thẩm Tường dùng "Long Tiên thủy" thúc giục thì chỉ trong một tháng là trưởng thành!

"Màu xanh của linh thảo bốc lên linh khí, đây là Thanh Linh thảo, màu đỏ như máu giống như nắm đấm thì chính là Huyết Nguyên hoa, trắng như tuyết đến tối thì phát ra ánh sáng rực rỡ đó chính là Huyền Minh hoa, linh thảo này đầy lá con thì gọi là Linh Diệp thảo."

Thẩm Thiên Hổ nhìn thấy những linh dược trong tiểu viện này thì sợ hãi thán phục nói xong, tròng mắt của hắn đều muốn trừng đi ra ngoài, hắn nhỡ rõ ở một tháng trước đây đều là một số cây non rất nhỏ.

"Chuyện này...nhi tử loại năng lực này của người đứng có nói ra ngoài! Ngươi biết ta biết là được rồi, tiền tài không thể để lộ ra ngoài!" Sắc mặt của Thẩm Thiên Hổ rất nghiêm túc, hắn cũng không có hỏi Thẩm Tường là làm sao sẽ có loại năng lực này.

Thẩm Tường nhẹ gật đầu, chỗ của hắn là địa bàn của Thẩm Thiên Hổ, không người nào dám tùy ý ra vào cho nên Thẩm Tường cũng không lo lắng sẽ có người phát hiện.

"Luyện đan không phải là chuyện đơn giản, tuy rằng ngươi có điều kiện để làm Luyện Đan sư, không phải thứ gì cũng có thể dễ dàng đạt được, ngươi trước tiên thì cần phải tự lục lọi tìm hiểu, nếu như không được thì ta lại nghĩ biện pháp giúp ngươi tìm một tên Luyện Đan sư."

Thẩm Thiên Hổ nói xong thì từ trong túi trữ vật lấy ra một cái lò luyện đan có kích thước bằng một cái xô.

Thẩm Thiên Hổ nói:

"Cái lò luyện đan này tuy rằng kém một chút nhưng đó là thứ duy nhất trước mắt mà ta có thể đủ khả năng mua được vào lúc này, chờ ta lên làm tộc trưởng thì mua thêm cho ngươi cái tốt hơn."

Trong quá trình luyện đan, lò luyện đan cũng là thứ không thể thiếu, Thẩm Tường cảm thấy cái lò luyện đan màu đen này vẫn tương đối thỏa đáng, hắn nhẹ gật đầu, cười nói: "Đa tạ cha, luyện chế ra được đan dược thì trước tiên ta mang tới cho người đánh giá."

Thẩm Thiên Hổ cười lớn một tiếng sau đó thì vội vàng rời đi.

Một tháng qua Thẩm Tường ngoài việc chăm sóc những linh dược kia, cũng nhận được yếu lĩnh luyện đan mà Tô Mị Dao truyền thụ, nữ tử yêu mị này giải thích rất cẩn thận cho hắn một số chỗ khó để Thẩm Tường hưởng được rất nhiều lợi.

Thẩm Tường mặc dù biết luyện đan là như thế nào, nhưng lại có rất nhiều vấn đề khiến hắn phải đau đầu, ví dụ như khống chế hỏa hầu, lượng chân khí rót vào, còn có chính là khoảnh khắc cô đọng đan hay còn gọi là ngưng đan cái này đòi hỏi cần phải có thần lực rất chính xác.

"Mị Dao tỷ, ta chuẩn bị luyện đan, ngươi nói tới lúc nào ta mới có thể luyện chế ra được đan dược?" Thẩm Tường vừa dùng tinh thần lực nói chuyện với Tô Mị Dao ở bên trong giới chỉ vừa hái linh dược trưởng thành xuống rồi mới xử lý thành dược tài để luyện đan.

Quá trình xử lý đòi hỏi một nỗ lực nhất định, tuy nhiên đối với Thẩm Tường mà nói thì không tính là gì, bởi vì Tô Mị Dao sớm đã truyền cho hắn những thứ này.

Tô Mị Dao dịu dàng nói: "Ít nhất thì cũng phải nửa năm tới một năm!"

"Cái gì? Ta còn có hơn một tháng thì phải tỷ thí với thiên tài Dược gia kia."

Thẩm Tường vội vàng nói.

Bạch U U hừ lạnh một tiếng: "Đúng là cái tên ngớ ngẩn, ngươi cần gì phải tỷ thí luyện đan với hắn sao? Trực tiếp dùng thực lực của ngươi làm thịt tên gia hỏa kia là được rồi."

Khóe miệng Thẩm Tường giật giật, làm thịt thiên tài Dược gia, như vậy thì Thẩm gia chắc chắn sẽ khai chiến với Dược gia, đến lúc đó phụ thân hắn nói không chừng đã là tộc trưởng, vậy thì sẽ rất rắc rối.

Sau khi hắn xử lý xong những linh hoa linh thảo kia xong thì bỏ vào trong lò lửa, và tiếp theo mỗi bước đều rất quan trọng.

Trình tự luyện đan cơ bản là trước tiên rót chân khí chi hỏa hướng vào lò luyện đan sau đó nấu linh dược trong lò đan để những linh dược kia tỏa ra linh khí riêng biệt của nó rồi mới dùng tinh thần lực khống chế nhiều loại linh khí đặc tính và linh dược được hong khô ngưng tụ lại với nhau, ngưng kết thành viên đan dược.

Hai tay Thẩm Tường đặt ở hai nơi chuyên môn rót hỏa diễm vào, đồng thời dùng tinh thần lực để kiểm tra tình huống bên trong lò luyện đan.

P/S: Ta thích nào.....chương 3....trong quá trình đợi chương, mời mọi người tham gia đọc truyện Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Dịch).

Bình Luận (0)
Comment