Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 722 - Chương 722 - Huyết Lôi Dị Biến

Chương 722 - Huyết lôi dị biến
Chương 722 - Huyết lôi dị biến

Thẩm Tường lấy ra hai hạt châu, bên trong chưa đầy hỏa diễm, đây là Càn Khôn chi hỏa mà hai ngày qua Thẩm Tường ngưng tụ ra, đều được hắn áp súc vào bên trong, hơn nữa đã được hắn trấn an, có thể để người ta lấy dùng tùy ý.

"Lúc hòa tan thì dùng hỏa diễm của ta, lúc cắt thì dùng hỏa diễm này bao phủ lên trên binh khí cũng có thể làm được dễ dàng, chắc là đủ để các ngươi dùng trong thời gian rất lâu!" Thẩm Tường ném hai hạt châu này ra ngoài.

Hai nữ vội vàng cẩn thận tiếp lấy, loại hỏa diễm này của Thẩm Tường không mạnh, nhưng lại có thể hòa tan xương cốt mà các nàng phải bó tay, nhìn hỏa diễm này cũng rất bình thường không có chỗ kỹ lạ, lúc hỏi Thẩm Tường thì hắn lại thần thần bí bí không chịu nói, để hai nữ tò mò không thôi.

"Luyện khí bảo điển có phát hiện thì đến tìm ta, ta sẽ ở lại trong Thái Vũ môn, ta đi thử xem cái đồ chơi này." Thẩm Tường lung lay Đoạt Mạng ma nỏ trong tay.

Sau khi Thẩm Tường đi, Đông Phương Hinh Nguyệt đầy bụng nghi hoặc: "Mộng nhi, trượng phu đồ nhi của ngươi thật lợi hại, đại đao trong tay hắn cũng không phải là vật bình thường? Ngươi đã từng mượn tới nhìn qua chưa?"

Đông Phương Hinh Nguyệt vuốt vuốt hỏa Tụ Hỏa châu mà Thẩm Tường cho nàng, loại hỏa diễm ở bên trong tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng lại có thể hòa tan những xương cốt kia, điều này làm cho nàng ta khó có thể hiểu nổi.

"Hinh Nguyệt, tiểu tử này có rất nhiều bí mật, tuy rằng ta biết được một chút, nhưng không thông qua sự đồng ý của hắn, ta không thể nói lung tung, xin hãy tha thứ." Liễu Mộng Nhi nói.

Đông Phương Hinh Nguyệt cười nhẹ một tiếng: "Không sao, tranh thủ thời gian giải bí mật bên trong luyện khí bảo điển đi."

"Cái tiểu bại hoại này vậy mà nghĩ tới việc muốn ngươi làm nữ nô của hắn, quá xấu rồi, ngươi phải cẩn thận một chút." Liễu Mộng Nhi gắt giọng.

Khuôn mặt của Đông Phương Hinh Nguyệt đỏ lên, cười hì hì gật nhẹ đầu: "Đúng là một tên tiểu bại hoại, đôi mắt kia vẫn luôn không trung thực lần nào."

-------

Hành tung của Thẩm Tường rất bí ẩn, hơn nữa hiện tại lại nắm giữ thuật biến thân rất lợi hại, nếu như hắn phải ẩn trốn thì ai cũng không tìm thấy hắn, cho nên hắn căn bản không lo lắng gì tới cái chuyện mình bị treo thưởng trăm ức kia, hơn nữa hắn còn rất to gan chạy tới địa bàn của Đông Phương gia.

Hiện tại hắn lại về tới Thiên Đế thành, còn biến thành bộ dáng của Đông Phương Vinh kia, nghênh ngang đi dạo ở bên trong, không có người nào sẽ nghi ngờ hắn.

Đông Phương huyền cảnh đã phong bế, những trưởng lão kia sau khi từ Thái Vũ môn trở về thì toàn bộ bế quan, hơn nữa còn đình chỉ khuếch trương thế lực, bởi vì bọn hắn biết cái thế giới mới này, bọn họ cũng không phải là mạnh nhất, bọn họ lo lắng làm náo loạn tiếp tục thì sẽ kích động lão già điên Hoàng Cẩm Thiên kia đi ra thì tới lúc đó bọn họ sẽ xong đời.

Thẩm Tường trở lại là muốn tìm Đông Phương Hiên Long, hắn cảm thấy cái tên này có một đối tượng tốt để hắn thử nghiệm, tuy nhiên hắn không tìm được hắn.

"Đội trưởng, ngươi làm sao còn ở chỗ này?" Một tên lính tuần tra sau khi trông thấy Thẩm Tường thì rất kinh ngạc mà hỏi.

"Ta làm sao mà không thể ở chỗ này?" Thẩm Tường cố ý sầm mặt lại, dọa đến tên lính kia toàn thân run rẩy.

"Vương Giả đại lục xuất hiện, nghe nói là sinh ra bảo bối, kỳ hoa dị thảo, bảo vật, hay là Tiên thú từ trên trời rơi xuống, cái này cũng có thể, nói tóm lại Đông Phương đại thiếu đã mang theo một nhóm người đi rồi." Tên lính tuần tra kia vội vàng nói.

Vương Giả đại lục coi như ở bên trong cái thế giới mới này cũng là một đại lục lớn nhất, tăng thêm ở trên đó còn có Hàng Ma học viện, Hỏa Thần điện, võ giả huyết mạch tam đại thế lực này, cho nên trở nên rất nổi danh.

Hai ngày qua Thẩm Tường đều ở chung một chỗ với hai mỹ nhân, tự nhiên không biết bên ngoài có chuyện gì xảy ra, sau khi biết được tin tức này, hắn vội vàng thông qua truyền tống trận đi tới Vương Giả đại lục.

Hỏa Thần điện và Hàng Ma học viện ở những thế giới khác vốn đã rất nổi danh, hơn nữa cũng có rất nhiều phân điện, sau khi các thế giới dung hợp lại, Hàng Ma học viện và Hỏa Thần điện ở nơi này chính là tổng bộ của thế giới mới này, mà tần suất sử dụng Truyền Tống trận cũng là cao nhất.

Khắp nơi đều có thể trông thấy người của Hỏa Thần điện và Hàng Ma học viện, đặc biệt là người của Hàng Ma học viện là nhiều vô cùng, bởi vì cho dù bản thân gia nhập môn phái khác cũng có thể tiến vào Hàng Ma học viện để học tập những võ công hàng ma kia, cho nên nhân số là nhiều nhất, lại thêm Tam Giới đại chiến sắp tới, ngay cả một số Niết Bàn cảnh cũng mặt dạn mày dày cùng một đám tiểu quỷ ở trong học đường nghe tiết học của lão sư, học tập võ công hàng ma.

Mà Hỏa Thần điện lúc này cũng thu liễm rất nhiều, bọn họ muốn cướp đoạt Hỏa Hồn rất không dễ, người có được Hỏa Hồn không phải rất khiêm tốn giấu kín thì cũng là một số cường giả, luyện đan sư luyện khí sư chiếm đa số, nếu như bọn họ bây giờ dám làm loạn, bị người khác liên hợp lại chống cự mà nói, vẫn là rất phiền phức.

Trải qua nghe ngóng một phen, nơi xuất hiện bảo quang kia để Thẩm Tường hơi kinh ngạc, lại là Huyết Lôi Sơn Hải, đây chính là nơi hiểm cảnh lớn nhất của Vương Giả đại lục, lúc trước lúc hắn và Hoa Hương Nguyệt đi vào thì gặp rất nhiều nguy hiểm.

"Ở trong đó thế nhưng là có một cái Thái Cổ thánh địa, trong Thái Cổ thánh địa có một con Long! Tuy nhiên con Long kia coi như đi ra cũng không có cái gì phải sợ, thế giới mới có nhiều cường giả như vậy, con Long này trốn ở bên trong là an toàn nhất." Thẩm Tường cười cười: "Quả nheien vẫn là nhiều người thì lực lượng lớn a."

Bên trong Huyết Lôi Sơn Hải làm cho người sợ hãi không phải là những con Huyết Lôi Thú Nhân và Huyết Lôi thú tràn ngập kịch độc kia, mà là loại Huyết Lôi ở khắp mọi nơi, không có chút quy luật nào kia, ngay cả Niết Bàn cảnh cũng e ngại.

Nếu là lúc trước, Thẩm Tường có lẽ sẽ lo lắng, nhưng bây giờ hắn không có cái gì phải sợ cả, nhục thể của hắn cường đại như thế, hắn còn muốn tới cho Huyết Lôi bổ hai lần để nhìn xem cường độ nhục thân của mình bây giờ như thế nào.

Bởi vì Huyết Lôi Sơn Hải xuất hiện bảo quang, cho nên bên trong Vương Giả thành cũng thành lập truyền tống trân đi về Huyết Lôi Sơn Hải, coi như không có truyền tống trận, Thẩm Tường cũng có thể dùng La Thiên Môn trực tiếp đi đến trung tâm của Huyết Lôi Sơn Hải.

Mà chuyến đi này của hắn chỉ là thí nghiệm Đoạn Mạng Ma Nỏ, đồng thời cũng muốn nhìn xem bên trong còn có gia hỏa lợi hại nào.

Sau khi truyền tống đến bên ngoài Huyết Lôi Sơn Hải, Thẩm Tường lập tức sợ ngây người, Huyết Lôi Sơn Hải trên không, tràn đầy lít nha lít nhít lôi điện, như là mưa rào điên cuồng nhắm đánh xuống dưới, bao phủ cả tòa Huyết Lôi Sơn Hải, rất nhiều người đều dựng lên lều vải ở bên ngoài Huyết Lôi Sơn Hải, chờ đợi "Mưa lôi" kết thúc, rồi đi vào bên trong tìm tòi hư thực.

Trong đám người, Thẩm Tường đột nhiên thoáng nhìn thấy một cái đầu trọc sáng bóng, đang nhìn lên tia chớp màu đỏ ngòm lập lòe ở bên trên trong không gian xa xôi, rất đáng chú ý.

Thẩm Tường chen qua đám người, đi tới bên cạnh tên đầu trọc này, vừa nhìn quả nhiên là Tiêu Cừu.

Rất nhiều người đều đang nhìn chăm chú vào vô số tia chớp màu đỏ trên bầu trời kia, hy vọng biến mất nhanh lên, hơn nữa tràng diện này cũng rất hùng vĩ, lúc mọi người ở đây đang nhìn, Thẩm Tường đột nhiên đưa tay lên hung hăng vỗ vào cái đầu trọc nhỏ của Tiêu Cừu, sau đó nghiêm chỉnh nhìn lên trời.

Tiêu Cừu đột nhiên giận dữ, xoay đầu lại quát: "Ai đánh ta!"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, Thẩm Tường xuất thủ cực nhanh, không có người nào thấy là ai ra tay, hơn nữa tiếng sấm cuồn cuộn nơi xa cũng không có nghe được tiếng đập kia.

Thẩm Tường đã biến thành Đông Phương Vinh, ngay cả khí tức cũng thay đổi đến rất thật, Tiêu Cừu đương nhiên không nhận ra, trông thấy thiếu niên đầu trọc một mặt tức giận, nhưng lại không không có chỗ phát tiết, Thẩm Tường cố gắng nhịn cười.

Tiêu Cừu nắm chặt song quyền, trừng mắt nhìn mọi người, sau khi hắn được Thẩm Tường dạy bảo, trở nên hết sức thành thật, nếu là lúc trước thì những người xung quanh đây sớm đã bị đanh cho răng rơi đầy đất, mặt mũi bầm dập rồi.

Tiêu Cừu vừa mới xoay người sang chỗ khác, Thẩm Tường thừa dịp hắn không chú ý, tay nhanh như chớp, lại hung ác vỗ vào trên cái đầu trọc sáng bóng kia.

"Con mẹ thằng nào đánh ta đấy, có dũng khí đứng ra, đừng lén lút như vậy!" Tiêu Cừu rống giận lần nữa, mắt trợn tròn lên, răng nghiến kèn kẹt, mắt tức nổ đom đóm, để Thẩm Tường thiếu chút nữa thì bật cười, mà các nàng Long Tuyết Di sớm đã cười đến không nhặt được mồm.

Mọi người cảm nhận được loại khí thế kinh khủng này của Tiêu Cừu, trong lòng âm thầm tức giận lấy là ai độc địa như vậy, vậy mà dùng loại thủ đoạn ngây thơ này đến trêu trọc thiếu niên đầu trọc này.

P/S: Ta thích nào...chương 4....=)) ta cũng cười không nhặt được mồm rồi....

Bình Luận (0)
Comment