Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 736 - Chương 736 - Xem Ngươi Còn Nói Thế Nào

Chương 736 - Xem ngươi còn nói thế nào
Chương 736 - Xem ngươi còn nói thế nào

Đây chính là sự lợi hại của Thái Cực Hàng Long công, trong truyền thuyết rất mạnh, lúc nhìn thấy tận mắt còn cảm thấy mạnh hơn, trong lòng mọi người đều quyết định, sau này trông thấy Thẩm Tường tuyệt đối không thể lộ địch ý ra ngoài, bằng không bọn hắn sẽ giống đám người trong Thái Cực Long trận kia.

Chỉ trong nháy mắt, Thẩm Tường đã dùng đi ba thành chân khí, đối với chân khí hùng hậu của hắn mà nói thì đây chính là tiêu hao vô cùng lớn, tuy nhiên lại có thể để cho hắn nhanh chóng giải quyết những người đứng ra cản trở này.

Hai mươi tên hảo thủ của Đông Phương gia, cứ bị giải quyết như vậy, hơn nữa xương cốt trên người gần như bị vỡ nát toàn bộ, tuy rằng không chết, nhưng lại gặp phải tổn thương vô cùng nghiêm trọng.

Đông Phương Hiên Long lúc đầu muốn chạy, tuy nhiên sau khi khi hắn trông thấy những tên hộ vệ kia của mình, toàn bộ đều bị thu thập hết thì hắn biết mình cũng không có cơ hội để mà chạy.

Thẩm Tường sẽ công kích Đông Phương Hiên Long, còn phải nói sao, đây là chuyện rất hiển nhiên, ai bảo Đông Phương gia lại treo thưởng cái đầu của Thẩm Tường với giá trăm ức tinh thạch, hiện tại Thẩm Tường lại có một cơ hội đối phó với Đông Phương Hiên Long tốt như vậy, vậy thì chắc chắn sẽ không nương tay.

Trong lòng Đông Phương Hiên Long có chút sợ hãi, tuy nhiên hắn lại không thể để cho thanh danh của mình thua ở nơi này, hắn lấy ra một thanh lợi kiếm, nhìn qua Bảo khí này cũng có phẩm giai không tệ, Thẩm Tường suy đoán đây là do Đông Phương Hinh Nguyệt luyện chế.

"Ngươi không chạy trốn, thật đúng là vượt qua sự dự liệu của ta!" Thẩm Tường cười lạnh đi tới, hiện tại nhiều người nhìn như vậy, hắn nhất định phải làm cho tên Đông Phương Hiên Long này thành thành thật thật nói ra chuyện hắn đâm cha của hắn.

"Đông Phương gia chúng ta tuyên bố treo thưởng, lại không nghĩ tới phải tự mình động thủ, để tránh người khác nói Đông Phương gia chúng ta không đáng tin, nhưng bây giờ là ngươi bức ta xuất thủ, hôm nay chúng ta liền làm ra một cái kết thúc đi!" Trên mặt của Đông Phương Hiên Long biểu hiện được mười phần tự tin, thật giống như hắn có thể một kiếm đâm xuyên qua cổ họng của Thẩm Tường vậy,

"Lời nói thật là dễ nghe, tuy nhiên ta không phải cha của ngươi, đừng có nghĩ tới có thể ở đằng sau đâm vào lưng của ta." Thẩm Tường cười ha ha một tiếng: "Đương nhiên, nếu như ngươi nhận ta làm cho, ta cũng không thu ngươi, miễn cho sau này lại bị ngươi hại."

Đông Phương Hiên Long đột nhiên cười lên ha hả: "Thẩm Tường, ngươi thật sự là một tên thích tự đại, Đông Phương gia ta có thể đứng sừng sững ở trên cái thế giới mới này, trở thành gia tộc đệ nhất, thế lực cường đại đệ nhất, đây cũng không phải là chuyện tình cờ, đừng tưởng rằng ngươi học được một loại thần công lợi hại thì tự cho mình là đúng, ngươi chớ xem thường người khác!"

"Đông Phương Hiên Long ta làm cường giả đệ nhất trong lứa tuổi trẻ của Đông Phương gia, vì vinh quang của gia tộc dựng vào mệnh của ta ta cũng tuyệt không thể bại, ta không sợ chết, vinh quang của gia tộc còn quan trọng hơn cả mạng sống của ta, phụ thân ta phản bội gia tộc, ta cũng phải chịu đựng nỗi đau như đao cắt mới ra tay độc ác như vậy đối với hắn, Thẩm Tường ngươi nhiều lần làm nhục gia tộc của ta, hôm nay ta Đông Phương Hiên Long này phải dùng máu của ngươi đến rửa sạch mọi thứ!"

Lời này tràn ngập ngạo khí, để cho người ta phải lặng lẽ kính trọng và khâm phục, tuy nhiên Thẩm Tường biết những lời hắn vừa mới nói xong đều chỉ là lời nói nhảm mà thôi.

Thẩm Tường đột nhiên lóe lên và tốc độ cực nhanh, Đông Phương Hiên Long chỉ thấy có một bóng người đột nhiên lắc lư đến, sau đí thì trên mặt hắn truyền đến cảm giác đau rát nhức nhối.

Mọi người vốn còn có chút bội phục đối với Đông Phương Hiên Long, đang định nhìn xem Đông Phương Hiên Long và Thẩm Tường sẽ chiến đấu dữ dội như thế nào, ai mà biết được Đông Phương Hiên Long tràn đầy tự tin kia lại bị Thẩm Tường hung hăng tát cho một cái bạt tai, ngay cả răng nanh theo cũng bị đánh rụng ra ngoài.

Hình tượng hào quang chói lọi của Đông Phương Hiên Long trong lòng mọi người bây giờ lại đột nhiên tụt dốc không phanh!

Đây là Đông Phương đại thiếu sao? Làm sao lại có thể như vậy? Bị một cái bạt tai của người ta vậy mà rơi cả răng ra ngoài, đây cũng quá yếu đi a.

"Thẩm Tường, ngươi ... vô sỉ, vậy mà ám toán ta ..." Đông Phương Hiên Long nhìn cái răng nanh của mình nằm ở trong vũng máu kia, trong lòng vô cùng phẫn nộ, hắn vốn là còn có rất nhiều lời muốn nói làm phong phú hình tượng của chính mình, nhưng Thẩm Tường lại không để cho hắn có thời gian nói nhảm, một bạt tai đá tát cho hắn trở về nguyên hình.

Thẩm Tường không thể không thừa nhận, miệng của cái tên Đông Phương Hiên Long này quả thực rất chi là lợi hại, năng lực chém gió và năng lực diễn kịch của hắn đều là hạng nhất, nếu như không phải hắn nhìn thấy tận mắt Đông Phương Hiên Long từ đằng sau đâm cho lão cha của hắn một kiếm thì có khi bây giờ chắc chắn cũng sẽ bị dao động.

"Ai bảo ngươi nói nhảm nhiều như vậy!" Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ ngươi không biết ở lúc đối mặt với địch nhân của mình, là không được buông lỏng cảnh giác chút nào sao?"

"Đông Phương Hiên Long ta từ trước đến nay đều là luận võ đường đường chính chính cùng với người khác, cũng chỉ có loại người hèn hạ vô sỉ giống như ngươi mới có thể làm như thế." Đông Phương Hiên Long vậy mà mười phần bình tĩnh lau vết máu trên khóe miệng đi, sau đó lại bày ra dáng vẻ phong độ nhẹ nhàng, một mặt nghiêm nghị nói.

Thẩm Tường bây giờ đột nhiên cảm thấy, Đông Phương Tĩnh ngốc nghếch này rất có thể chính là bị người đại ca này của nàng ta lừa dối đến ngốc như vậy.

"Thẩm Tường, xem kiếm của ta!" Đông Phương Hiên Long mười phần đại nghĩ quát lớn một tiếng, ở trong lúc luận võ với người khác còn bảo cho người khác xem chiêu của mình, đúng là một loại hành vi rất chi là chính trực.

Đương nhiên, Đông Phương Hiên Long cũng không có ngu xuẩn như vậy, hắn là đâm kiếm trước xong rồi mới kêu, hơn nữa kiếm của hắn còn nhanh hơn so với miệng của hắn, lúc đã đâm đi ra rồi thì giọng nói của hắn mới truyền vào trong lỗ tai của mọi người, tuy nhiên lại thật giống như hắn đang nhắc nhở Thẩm Tường vậy.

Trên tay Thẩm Tường đã có chân khí lượn quanh, hai ngón tay lấy một loại tốc độ phi thường không thể nào tưởng tượng được, kẹp lấy múi kiếm kia của Đông Phương Hiên Long, ngay vào lúc hắn muốn thi triển Huyền Cương chỉ bẻ gãy mũi kiếm thì hắt đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực cản, phải biết hắn bây giờ thế nhưng là mang theo bao tay Bạch Hổ, có lực lượng của Sát Thần Chi thủ, coi như không cần long lực, sử dụng Huyền Cương chỉ mà nói thì cũng có thể bẻ gãy những Bảo Khí lợi hại kia một cách dễ dàng.

Nhưng thanh kiếm này thì lại không được như vậy, hắn phát hiện phẩm chất của thanh kiếm này còn lợi hại hơn nhiều so với Kim Hào kiếm mà trước đó hắn vò thành một quả cầu.

Trán của Đông Phương Hiên Long đột nhiên toát ra mồ hôi, hắn không nghĩ tới hai cái ngón tay kia của Thẩm Tường vậy mà lại lợi hại như thế, sau khi kẹp lấy mũi kiếm thì lại khiến hắn không tài nào rút ra nổi.

"Hừ!" Thẩm Tường đột nhiên nắm lấy thân kiếm, sau đó trượt đi, trực tiếp trượt đến chuôi kiếm, phóng xuất ra một cỗ lực lượng cường đại tạo ra một cỗ xung kích to lớn, trực tiếp nắm lấy thanh kiếm kia, dùng chuôi kiếm hung hăng đâm vào Đông Phương Hiên Long một cái, sau đó đoạt đi thanh kiếm kia.

"Đây là của Đông Phương Hinh Nguyệt luyện chế đi, phẩm chất không tệ, muốn lợi hại hơn nhiều so với Kim Hào kiếm chó bá kia." Thẩm Tường nhìn lấy thanh kiếm này, Đông Phương Hinh Nguyệt quả nhiên là vì Đông Phương gia mà bỏ ra rất nhiều, luyện chế binh khí cho người thân của mình đều bỏ ra rất nhiều tâm huyết, nhưng cuối cùng lại bị cõng trên lưng một cái danh phản đồ.

Sau khi hắn thu thanh kiếm lại, Đông Phương Hiên Long đột nhiên tấn công mạnh tới, nắm đấm này rất có lực, chân khí dâng trào hừng hực, lúc quyền kích điên cuồng đánh tới, giống như hùng sư gào thét vậy, nặng nề đánh vào trên mặt của Thẩm Tường.

Trong lòng Đông Phương Hiên Long lập tức mừng thầm, trên mặt vừa mới hiện ra nét vui mừng, nhưng cũng lập tức biến mất tiêu, bởi vì Thẩm Tường chẳng những không rụng bất cứ một cái răng nào hay là phun ra máu tươi gì cả, mà ngay cả cái đầu của hắn cũng không có bị đánh cho lật đi, một quyền này của hắn giống như thể là đánh vào một khối kim cương vậy.

"Ta cũng không có giống như ngươi bị người ta ám toán dễ dàng như vậy a!" Thẩm Tường nhe răng nở ra nụ cười lạnh, trên nắm tay của hắn tuôn ra chân khí, hóa thành một đầu của một con Bạch Hổ tràn đầy sát khí, phát ra một tiếng hổ khiếu khiến người ta phải sợ hãi, đập mạnh về phía khuôn mặt của Đông Phương Hiên Long.

"A..." Đông Phương Hiên Long phát ra một tiếng hét thảm, Bạch Hổ thần quyền này của Thẩm Tường vừa nhanh lại vừa đột nhiên đấm vào trên mũi của Đông Phương Hiên Long, đập cho cái mũi cao thẳng của hắn lõm xuống, máu mũi chảy ngang sang hai bên.

P/S: Ta thích nào...chương 4

Bình Luận (0)
Comment