Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 74 - Chương 74 - Học Phí

Chương 74 - Học phí
Chương 74 - Học phí

Thẩm Tường quan sát lấy năm con thú dùng lượng lớn chân khí áp súc mà ngưng tụ thành, trong lòng không thể không cảm khái, đó đều là có chân khí vô cùng dồi dào. Phàm Võ cảnh tầng chín bình thường, tuyệt đối có thể bị hắn đánh bại một cách dễ dàng, về phần võ giả Chân Võ cảnh, hắn vẫn chưa từng gặp qua, còn không thể kết luận.

"Đệ đệ ngươi được, còn khí thế hơn so với tỷ tỷ ta năm đó!" Tô Mị Dao thỏa mãn nhẹ gật đầu, khắp khuôn mặt đều là nụ cười ngọt ngào quyến rũ.

Thẩm Tường đắc ý mỉm cười: "Hai vị tỷ tỷ, ta bây giờ có thể đi được Thái Vũ môn rồi chứ? Có thể đi mua quần áo mới cho các ngươi được rồi chứ?"

"Tiểu quỷ nhà ngươi, chỉ biết lấy lòng chúng ta." Tô Mị Dao nũng nịu lời nói nói nhẹ nhàng.

"Có thể, tuy nhiên ngươi vẫn phải cẩn thận một chút thì tốt hơn, trong môn phái võ đạo, ngọa hổ tàng long, chút thực lực này của ngươi ở trong mắt bọn hắn thì vẫn chỉ là con kiến hôi mà thôi." Bạch U U dặn dò, mặc dù những ngày vừa qua nàng ta và Tô Mị Dao chỉ có thể hoạt động được ở bên trong dược viên này, nhưng lại cảm thấy rất cao hứng.

Tô Mị Dao và Bạch U U tiến vòa trong giới chỉ, Thẩm Tường đi ra dược viên, đi tới trong sơn cốc, thân thể của hắn chấn động, một đôi Hỏa Dực xuất hiện ở phần lưng của hắn, hắn đột nhiên nhảy vọt một cái, nhảy tới độ cao mấy chục trượng, sau đó bắt đầu vẫy vẫy đôi cánh Chu Tước Hỏa Dực, bay về phía không trung, tiến vào trong tầng mây.

Càng bay vào bên trong thì linh khí càng nồng đậm, việc này khiến Thẩm Tường ngạc nhiên không thôi, hắn sớm đã biết những nơi ở của những môn phái võ đạo kia có linh khí nồng đậm vô cùng, nhưng cũng không có nhận thức, bây giờ tự trải nghiệm tới, hắn mới hiểu được vì sao nhiều người đều rất muốn hướng về môn phái võ đạo.

"Bên này như là tiên cảnh." Thẩm Tường sợ hãn thán phục mà nói, quan sát từng dãy núi cao ở phía dưới, một dòng sông rộng lớn dài hẹp, từng dòng từng dòng sông lớn, phía dưới một mảnh xanh tươi ướt át, linh khí nồng đậm.

"Ở bên trong thế giới này, môn phái võ đạo là thế lực mạnh nhất, đương nhiên, dưới môn phái võ đạo cũng có một số thế lực dạng gia tộc và đế quốc, ở chỗ này cũng vậy cũng có người bình thường không cách nào tập võ, nhóm người này cũng là nhiều nhất." Tô Mị Dao nói.

Trước đó Thẩm Tường đã nghe Tô Mị Dao và Bạch U U nói qua, thế giới bên này càng lớn, người càng nhiều, cường giả xuất hiện lớp lớp, đó là một thế giới đầy màu sắc!

Môn phái võ đạo đều có truyền thừa từ xa xưa, là trước đó rất lâu có một nhóm võ giả lấy phương thức đoàn thể sáng lập nền, về sau phát triển càng lúc càng lớn, người càng ngày càng nhiều, khai thác tài nguyên càng ngày càng phong phú, cho nên cường giả ở bên trong nhiều như mây.

Trong qua trình phi hành, Thẩm Tường đột nhiên nghe được tiếng của một trận ẩu đả từ phía dưới truyền tới, hắn nhìn xuống, chỉ thấy một người đang vật lộn với một con Cự Ngưu toàn thân đều là hỏa diễm.

Đó là yêu thú, một loại thú sinh ra thì có được linh mạch, hiểu được hấp thu linh khí thiên địa, thực lực có mạnh có yếu, trên thân của nó mỗi một nơi đều là bảo vật.

Thẩm Tường lao xuống, đáp xuống bên cạnh nơi đang đánh nhau kịch liệt kia, đang chiến đấu với con Hỏa Ngưu kia lại là một thiến niên mập mạp nhìn qua khoảng mười tám mười chín tuổi, mập mạp này có khuôn mặt thân thiện, nhìn qua dáng vẻ kia giống như loại người rất dễ bị bắt nạt.

Thiếu niên mập mạp vào lúc này đang cau mày, vẻ mặt nghiêm túc đối phó con Hỏa Ngưu kia, thực lực không tầm thường, tu luyện chính là chân khí thuộc tính Kim, võ công nhìn cũng không tệ, lúc ra quyền, có thể phát huy chân khí ra tới mức vô cùng tinh tế.

"Lão huynh, có cần giúp đỡ gì không?" Thẩm Tường ở một bên hỏi, hắn nhìn ra được nội tình của tên mập mạp này không yếu, hắn suy đoán hắn là ở Phàm Võ cảnh tầng chín trở lên.

"Lão ca, ta đã dánh tới sắp xong rồi thì ngươi mới xuất hiện, bây giờ ngươi tới hỗ trợ thì ta phải chia cho ngươi một chút, có chút không đáng a!" Mập mạp kia trả lời khiến Thẩm Tường suýt nôn ra máu, tên mập mạp này vậy mà đang so đo với hắn về những thứ này.

"Ta không cần thù lao là được rồi chứ, ta chỉ muốn xem sự lợi hại của yêu thú này một chút mà thôi." Thẩm Tường cười nói.

"Vậy không được, như vậy đi, ta cho ngươi một cái đùi trâu!" Mập mạp nói, hắn vậy mà lại có nguyên tắc như thế.

"Được!" Trong khi Thẩm Tường nói chuyện, bước ra một bước, trong nháy mắt đi tới sau lưng của Hỏa Ngưu kia, chỉ thấy quyền của hắn bốc lên ánh vàng, sát khí phun trào, hình thành một cái đầu hổ màu bạch kim.

Thẩm Tường vừa ra tay thì đã dùng "Bạch Hổ Bạo Sát quyền" hơn nữa còn dùng Bạch Hổ chân khí thuộc tính Kim đánh ra, một quyền này của hắn đánh vào trên lớp da dày trên thân của con Hỏa Ngưu kia, phát ra một tiếng nổ vang rền, ánh sáng vàng bùng lên, vậy mà ở trên lớp da dày của con Hỏa Ngưu kia thủng ra một cái lỗ máu, điều này làm cho tên mập mạp kia giật mình không thôi.

Chân của Hỏa Ngưu đột nhiên lùi về phía sau một cái, tốc độ nhanh đến khiến Thẩm Tường suýt chút nữa thì bị móng trâu đạp trúng, tuy rằng hắn có thể né tránh được, nhưng lại bị cái chân phát ra hỏa diễm của con Hỏa Ngưu kia phát ra cương khí nóng rực làm bị cháy, cháy một chỗ quần áo trên người của hắn. Cương khí của con Hỏa Ngưu này vậy mà cường đại như thế, khiến trong lòng Thẩm Tường phải kinh ngạc, hắn vẫn là lần đầu tiên chiến đấu với yêu thú.

"Lão ca, quyền pháp này của ngươi là gì? Sao mà bá đạo như vậy!" Tên mập mạp kia kinh hãi mà hỏi, đồng thời một quyền đánh vào trên đầu con Hỏa Ngưu kia, tuôn ra một trận cương khí cuồng bạo chấn động không khí, Hỏa Ngưu phát ra một tiếng gào thét.

Thẩm Tường thừa dịp lúc Hỏa Ngưu phát tiết lửa giận trên người tên mập mạp kia, quyền nhanh chóng được đánh ra tới tấp, trong nháy mắt đánh ra mấy chục quyền Thiên Hổ Bạo Sát quyền cương mãnh bá đạo, cương khí mãnh liệt xuyên thấu qua làn da trâu thật dày, chấn động khí tạng trong cơ thể Hỏa Ngưu, đánh thẳng tới làm cho Hỏa Ngưu tức giận miệng phun ra máu tươi, không cách nào tiếp tục sử dụng lực lượng.

Lúc này, song quyền của tên mập mạp kia khép chặt lại, giơ cao lên như là cự chùy bổ về phía đầu của con Hỏa Ngưu, chân khí thuộc tính Kim hùng hậu hóa thành khí cương, bao khỏa ở phía trên song quyền kia, cuồng mãnh nện xuống, một tiếng nổ vang kèm theo sóng khí xung kích đi bốn phía, con Hỏa Ngưu kia trong nháy mắt mất mạng, ngã gục xuống mặt đất.

"Quyền pháp của lão huynh không tệ!" Thẩm Tường tán dương, hắn coi như đã được chứng kiến thực lực võ giả này, tuổi còn trẻ mà lại cao minh như vậy.

Tên mập mạp kia mỉm cười: "Tại hạ Chu Vinh, tôn tính đại danh của lão ca là gì?"

"Thẩm Tường! Năm nay ta mới mười bảy tuổi, Chu huynh xưng hô ta là lão ca, thế nhưng là gọi ta thành già rồi." Thẩm Tường mỉm cười, ôm quyền nói, tuy nhiên nhìn hắn quả thực rất trưởng thành, vóc người to cao, cho người ta một loại cảm giác trầm ổn.

Chi Vinh nhếch miệng cười một tiếng: "Xe ra thật đúng là gọi ngươi thành già rồi, hắc hắc, tuy nhiên ta cũng bị thua thiệt, chúng ta coi tính toán xong. Lại nói lão đệ ngươi nhỏ hơn so với ta hai tuổi vậy mà võ công lại cao minh như vậy, chắc chắn là xuất thân từ danh môn, không biết là của gia tộc nào?"

Thẩm Tường suy đoán gia tộc của tên Chu Minh này chắc chắn là làm ăn, bằng không sẽ không mở miệng ngậm miệng đều có liên quan tới tính toán.

"Ta là từ bên Thế Tục giới kia tới." Thẩm Tường thành thật mà nói, còn Chu Vinh lúc này cũng bắt đầu xử lý thi thể của con Hỏa Ngưu kia, chém một cái chân xuống cho Thẩm Tường, hơn nữ còn cố ý cắt tới tương đối nhỏ, điều này làm cho Thẩm Tường dở khóc dở cười.

"Nói như vậy ngươi là muốn tiến vào Thái Vũ môn sao?" Chu Vinh hỏi, con Hỏa Ngưu kia đã được hắn thu hết vào trong túi trữ vật.

"Ừm! Chu huynh chẳng lẽ là đệ tử Thái Vũ môn?" Thẩm Tường đi theo sau lưng Chu Vinh hỏi ngược lại.

"May mắn mới có thể trở thành đệ tử của Thái Vũ môn, tuy rằng thực lực của ngươi tương đương với ta, nhưng ngươi muốn tiến vào Thái Vũ môn lại không dễ." Chu Vinh một mặt tự hào nói.

"Tại sao?" Thẩm Tường tò mò hỏi.

"Bởi vì sau lưng ngươi không có một cái gia tộc nào, ngươi phải biết Thái Vũ môn và những môn phái khác là khác nhau, môn phái khác thu đệ tử đều cho đệ tử phúc lợi tốt nhất, mà Thái Vũ môn lại muốn thu lấy phí tổn của đệ tử." Chu Vinh nói điểm này, khắp khuôn mặt hắn ta đầy sự khinh bỉ, và có thể nhìn ra được hắn ta rất quân tâm tới tiền tài.

Trước đó Thẩm Tường cũng đã nghe qua chuyện này, cho nên Tô Mị Dao mới bảo hắn cho Lãnh U Lan một trái Kim Linh quả.

"Ý ngươi nói là ta không trả nổi phí tổn tiến vào Thái Vũ môn sao?" Thẩm Tường hỏi.

P/S: Ta thích nào... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment