Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 741 - Chương 741 - Nhất Thống Giới Đan Dược

Chương 741 - Nhất thống giới đan dược
Chương 741 - Nhất thống giới đan dược

Thế giới mới lớn như vậy, cửa hàng đan dược nhiều vô kể, nếu như muốn mua được đan dược hợp ý, cũng không thể tiền hành truyền tống ở bên trong thế giới mới, chỉ riêng chi phí truyền tống đã là một con số rất lớn, nếu như tập trung đan dược tốt nhất ở bên trong cái Đan thành này thì quả thực rất tốt, sẽ không để cho người phải chạy tới quá nhiều nơi để tìm kiếm đan dược.

Chỉ có điều những luyện đan sư không được thỉnh mời gia nhập Đan Minh thì cảm thấy rất khó chịu, cảm thấy bị coi thường, Thẩm Tường và Vũ Khai Minh đi trên đường phố, thì có thể nghe được lời phàn nàn của rất nhiều luyện đan sư.

Thế giới mới là như vậy, luyện đan sư chắc chắn sẽ không thiếu, mà Đan Minh chỉ mời một bộ phận luyện đan sư cũng đều là vì để cho những luyện đan sư khác hăng hái khổ tu, tăng lên trình độ luyện đan của mình.

"Nghe nói sau khi Đan Minh thành lập, đẳng cấp luyện đan sư sẽ tiến hành thống nhất phân chia, đến lúc đó sư thúc muốn làm tên tuổi dễ nghe, chỉ sợ lại phải đến tiến hành khảo hạch luyện đan sư một lần nữa, khảo hạch luyện đan sư trước đó đạt được ở Đan Hương Đào Nguyên là không còn tác dụng nữa." Vũ Khai Minh nói.

Thẩm Tường cảm thấy chuyện này cũng là cần thiết, thế giới mới là từ nhiều cái thế giới nhỏ hơn sát nhập mà thành, mỗi cái thế giới đều có một bộ hệ thống phân chia cấp bậc luyện đan sư, vì làm ra một cai cấp bậc xưng hô thông dụng thì khẳng định phải tiến hành thống nhất lại.

"Những Đan Vương này coi như không tệ nha, tiến hành chỉnh đốn đan dược hỗn loạn bên trong thế giới mới, chỉ tiếc Đan trưởng lão và Hoa Hương Nguyệt đều không có gia nhập Đan Minh này." Thẩm Tường tiếc nối Thần Võ đại lục không có luyện đan sư lợi hại ở bên trong cái Đan Minh này.

"Các nàng cũng không phải là không có gia nhập, mà là đều không tìm thấy được các nàng, đều đang ứng phó độ kiếp!" Vũ Khai Minh thở dài nói: "Luyện đan sư Niết Bàn kiếp thì càng lợi hại hơn, hy vọng các nàng có thể thành công vượt qua."

Thẩm Tường và Vũ Khai Minh cải trang cách ăn mặc mới tới, cho nên sẽ không có người nhận ra bọn họ, lộ ra rất khiêm tốn, nhưng là có người lại hoàn toàn trái ngược, rất phách lối đi tới Đan thành.

Một trận hơi nóng bao phủ xuống, Thẩm Tường biết là ai tới, Hàn Liệt điện chủ Hỏa Thần điện!

Thẩm Tường và Vũ Khai Minh quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy lão hán khôi ngô cao hơn người bình thường rất nhiều, trên người để trần tràn đầy bắp thịt, khoác lên áo choàng màu đỏ rực, đi theo đằng sau còn có mấy lão giả và mấy nam tử trẻ tuổi, cùng nhau đi tới, hơi nóng bốc lên, tất cả mọi người tránh ra thật xa.

Điện chủ Hỏa Thần điện này hiện tại cũng là nhân vật phong vân bên trong thế giới mới, dù sao cũng là từ trên Thiên giới xuống tới, đây chính là nơi mà rất nhiều võ giả đều rất muốn tới.

"Hàn Liệt được mời đến coi như khách quý, mấy lão giả sau lưng hắn, hình như đều là luyện đan sư, mấy tiểu quỷ tuổi trẻ kia hình như cũng là như thế." Vũ Khai Minh nói.

"Được thỉnh mời gia nhập Đan Minh rồi?" Thẩm Tường nhíu mày hỏi.

"Đây là đương nhiên, bên trong Đan Minh tập hợp nhiều luyện đan sư của các thế lực cường đại." Vũ Khai Minh nhún vai: "Tuy rằng thanh danh của Hỏa Thần điện không phải rất tốt, tuy nhiên thực lực lại rất mạnh."

Hỏa Hồn mà Thẩm Tường cho Đông Phương Hinh Nguyệt kia, vẫn phải lấy về một cái, hiện tại đôi mắt như diều hâu của hắn đã nhìn chằm chằm vào mấy lão giả kia.

Trong đan điền hắn áp sức lượng lớn Ma Hủ Tử Khí, loại ma độc thái cổ này ngay cả Hàn Liệt cũng e ngại, mà Thẩm Tường sử dụng Đoạt Mạng Ma Nỏ kia, tăng thêm một chút Ma Hủ Tử Khí, nói không chừng có thể giết chết những tên Niết Bàn cảnh bát kiếp kia, chỉ có điều làm chuyện này cần phải rất bí mật, nếu như bị người khác phát hiện hắn sử dụng Ma Hủ Tử Khí loại kỳ độc thời thái cổ này, đến lúc đó cũng không phải là một cái thế lực đuổi giết hắn nữa mà là cả Tam giới!

Ngay cả Ma giới loại địa phương này cũng không thể dễ dàng tha thứ cho Ma Hủ Tử Khí chứ đừng nói chi tới Thiên giới?

Trong tay Thẩm Tường chỉ có hai cỗ thi thể trưởng lão của Hỏa Thần điện, đều là Lục sắc Hỏa Hồn, Càn Khôn Hỏa Hồn hắn chỉ có Tử sắc Hỏa Hồn mới có thể lọt vào mắt của hắn.

Hỏa Thần điện cũng có luyện đan sư lợi hại, Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên nghe được, nhìn thấy số lượng vẫn là không ít.

"Những tiểu quỷ Hỏa Thần điện này đều được thỉnh mời gia nhập liên minh, không có lý do ngươi cái tên luyện đan sư trẻ tuổi đệ nhất Phàm Võ giới này không được thỉnh mời, lão gia hỏa Đan Minh này có phải ghen ghét ngươi có nhiều Hoàn Mệnh đan lắm hay không?" Vũ Khai Minh cười nói.

"Khả năng bởi vì ta là người mà Đông Phương gia treo thưởng trăm ức tinh thạch, bọn họ lo lắng ta sẽ rước lấy phiền phức cho Đan Minh." Thẩm Tường bĩu môi nói, nếu như Đông Phương Siêu Quần và Đông Phương Hinh Nguyệt thành công đoạt lại Đông Phương gia thì treo thưởng trăm ức tinh thạch kia chắc chắn sẽ được hủy bỏ.

"Đây không phải là tiểu quỷ Tiêu Cừu sao?" Vũ Khai Minh đột nhiên chỉ sáng một nơi khác.

"Tiểu tử trọc đầu này bị ta đánh sợ, ha ha..." Thẩm Tường quả nhiên trông thấy Tiêu Cừu đứng ở khu phố bên cạnh, trên đầu mang theo một cái mũ, ở nơi đó hết nhìn đông tới nhìn tây.

"Tiểu sư thúc, ngươi đây là khi dễ đầu trọc nhất tộc chúng ta, không tử tế a!" Trên mặt Vũ Khai Minh hiện ra vẻ khinh bỉ mà nhìn lấy hắn, sau đó đi về phía Tiêu Cừu, Vũ Khai Minh bây giờ cũng là mang theo mũ, bằng không cái đầu sáng bóng của hắn sẽ rất đáng chú ý ở trong đám người.

Tiêu Cừu trông thấy có hai người đi tới, hắn nhìn kỹ, nhận ra là Thẩm Tường và Vũ Khai Minh, hắn vội vàng vẫy vẫy tay.

"Ngươi đang tìm người?" Thẩm Tường nhìn xung quanh, không phát hiện có nhân vật đặc thù nào.

"Sư phụ, sư huynh, ta đang chờ một tên trưởng lão của Đại Lực tộc ta, bây giờ tất cả Đại Lực tộc hiện tại ở trên thế giới mới cũng muốn tập hợp cùng một chỗ, ta có thể phải có một đoạn thời gian không thể trở về Thái Vũ môn." Tiêu Cừu có chút buồn bực nói ra: "Trở về quá nhàm chán, đều là một đám gia hỏa có thực lực yếu ớt, không biết trời cao đất rộng, đến lúc đó chắc chắn sẽ không biết sống chết mà đi khiêu chiến ta."

Thẩm Tường cười nói: "Đại Lực tộc các ngươi không phải đều là người như vậy sao?"

"Ta đi đây, trưởng lão kia gọi ta tới." Tiêu Cừu chỉ vào một ông lão ăn mặc rất dở ở nơi xa, tuy nhiên lão giả kia lại có một đôi mắt rất sắc bén, hơn nữa ở xung quanh hắn đều không có người nào dám tới gần hắn cả, Thẩm Tường và Vũ Khai Minh ở đằng xa đã có thể cảm nhận được cỗ khí tức lực lượng cường hãn mà kỳ dị kia.

Tiêu Cừu chạy tới, lão giả kia mang theo Tiêu Cừu còn có mấy người trẻ tuổi khác đi đến một chiếc xe ngựa, đi về phía truyền tống trận.

Vũ Khai Minh và Thẩm Tường đi tới ở lại một cái khách sạn Đan Minh tiếp đãi khách quý, Thẩm Tường nghỉ ngơi một chút, bảo Tô Mị Dao nhìn xem linh dược ở bên trong U Dao ngọc cung có dồi dào hay không, đặc biệt là dược liệu Huyền cấp thượng trung hạ phẩm, những đan dược này là phổ biến nhất trên thị trường, nhiều người cần mua sắm nhất.

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng mặt trời chói lọi chiếu rọi xuống Đan thành rất ấm áp, tòa thành thị rộng lớn này ở khi trời còn chưa sáng lên đã bắt đầu náo nhiệt, Thẩm Tường và Vũ Khai Minh đi về phía tòa tháp to lớn làm bằng đá cao tới năm mươi tầng của Đan thành, đó chính là tổng bộ của Đan Minh, tên là Đan Vương tháp.

"Thư mời!" Ở bên ngoài cửa được bảo vệ rất nghiêm ngặt, Bách Luyện cảnh có không ít, Niết Bàn cảnh cũng có một số, lúc đi vào rất nghiêm ngặt

Những ai không có thư mời thì đều không thể đi vào, nếu như là Minh viên của Đan Minh thì có thể dựa vào lênh bài Đan Minh mà tự do ra vào.

Thẩm Tường không có thư mời, nhưng có Vũ Khai Minh, hơn nữa Vũ Khai Minh có thể dẫn theo hai người đi vào, đây là Đan Minh để những khách quý được mới tới kia mang theo một số tiểu bối tới mở rộng chút tầm mắt.

"Không phải phòng khách quý a, tiểu đầu trọc địa vị của ngươi trong mắt bọn hắn không cao a!" Thẩm Tường cười nói, hiện tại bọn hắn được sắp xếp ở trong một cái điện phủ rất lớn, bên trong trưng bày rất nhiều cái ghế, có tới hàng vạn cái, mà ở trên điện phủ thì có một cái bàn to lớn được phủ thảm đỏ lên, đó chính là nơi lát nữa Đan Vương so đấu.

P/S: Ta thích nào...chương 4.

Bình Luận (0)
Comment