Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 748 - Chương 748 - Hư Hư Thật Thật

Chương 748 - Hư hư thật thật
Chương 748 - Hư hư thật thật

Thần thức của Tô Mị Dao và Bạch U U cường đại, các nàng tuy rằng không thể đi đến rất xa giống như Thần Du Cửu Thiên, nhưng lại có thể đối với tiếng động, hương vị, khí tức, cảnh tượng xung quanh Thẩm Tường đều có thể thấy rất rõ ràng, lúc này thần thức của các nàng cũng sẽ nhận ảnh hưởng, nhìn thấy những gì đều giống những gì Thẩm Tường thấy.

Còn có thể liên hệ được với ba nữ nhân này, để Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy các ngươi ở bên trong U Dao ngọc cung sẽ không nhận ảnh hưởng a?"

"Chỉ cần chúng ta thả thần thức ra thì ngươi thấy cái gì chúng ta cũng thấy cái đó! Tuy nhiên đám người Cổ Động Thần bây giờ bọn họ còn đang ở bên cạnh ngươi, ta nghĩ Đan trưởng lão kia có lẽ đã bắt đầu luyện đan rồi! Nàng ta đã quen thuộc loại hoàn cảnh này, nàng ta chiếm tiện nghi rất lớn, khó trách năng lực ẩn nấp của nàng ta lại mạnh như vậy, hóa ra là tu luyện ở trong loại hoàn cảnh này mà thành." Tô Mị Dao nói.

Nghĩ đến mình bị người khác coi mình giống như thằng ngớ ngẩn, trong lòng Thẩm Tường âm thầm khó chịu, vội vàng lấy lò luyện đan ra, mở chiếc hộp màu đen ra, bắt đầu xử lý dược liệu luyện chế Thần Lực đan kia.

Dược liệu Thần Lực đan này không nhiều, thậm chí không có dược liệu phụ trợ, chỉ có mấy quả thoạt nhìn như là cục đá, đên thui, sờ lên lạnh buốt, vừa nhìn đã biết là đồ vật rất khó đốt cháy.

"Thần Lực đan này ta chỉ luyện chế qua hai lần, hơn nữa mỗi lần đều thất bại, là một loại đan dược có tác dụng không lớn, dược liệu rất hiếm, độ khó luyện chế cao lại ít được để ý tới." Tô Mị Dao nhẹ nhàng thở dài: "Đan trưởng lão này thật sự là dụng tâm lương khổ đối với ngươi a! Nếu như ngươi không luyện chế ra được Thần Lực đan này thì trận đấu này ngươi chắc chắn phải thua."

Thua? Mặc dù thua không tổn thất chút gì, nhưng Thẩm Tường lại không muốn thua một chút gì, hắn biết trình độ luyện chế đan dược Địa cấp của mình là có hạn, đến nay chỉ luyện chế ra được Cửu Khiếu Thối Thể đan.

"Khó nhất là ở nơi nào?" Thẩm Tường dựa theo những ghi chép ở trên mà đi làm, rèn luyện dược liệu giống như cục đá kia, phải đánh mài đến bóng loáng, hỏa diễm mới có thể thấm vào.

"Rất khó đốt cháy, tuy nhiên một khi đốt cháy quá độ thì dược liệu sẽ hỏng mất, loại Đại Lực quả này, bình thường hai quả thì có thể luyện chế một lò, nơi này có bốn quả, có thể để ngươi luyện chế hai lò, tuy nhiên dựa vào cơ sở của ngươi đến xem, ngươi có thể một lò dùng một quả."

"Ngươi chỉ có ba cơ hội thất bại, ta nghĩ ngươi chắc là có thể luyện chế ra được." Tô Mị Dao khích lệ nói: "Tuyệt đối đừng thua Đan trưởng lão, nàng ta sẽ cười chết ngươi."

"Chắc chắn không thể thua!" Thẩm Tường trong lòng vô cùng kiên định, tăng thêm tốc độ rèn luyện Đại Lực quả.

"Đúng rồi, loại Đại Lực quả này giống với Thuần Nguyên quả kia, nếu như nổ, sẽ sinh ra sức mạnh rất lớn, cẩn thận lò luyện đan của ngươi bị nổ tung." Tô Mị Dao dặn dò.

Thẩm Tường để Súc Hỏa châu vào tầng dưới của lò luyện đan, sau đó dùng thần thức khống chế hỏa diễm bên trong phóng xuất ra ngoài, sau đó lại để Đại Lực quả vào bên trong lò luyện đan màu vàng đất kia, lò luyện đan này có phẩm chất không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi, một khi xảy ra nổ lò chẳng hận thì cũng rất dễ bị hư hỏng.

Đương nhiên, Thẩm Tường vẫn luôn dùng Viêm Long bảo lô loại Long Khí Thánh cấp này tới luyện đan, coi như luyện chế Tiên đan nổ lò cũng khó có thể để cho Viêm Long bảo lô bị hư hao.

"Nhiều dược liệu như vậy, sư thúc cũng chỉ dùng ngần ấy sao?" Cổ Đông Thần nói, mà ngay cả một số Luyện Đan sư đều đối với mấy loại đan dược ít lưu ý này có lẽ cũng không hiểu chứ nói chi tới hắn chỉ là người ngoài nghề.

Bên trong cái hộp kia không chỉ có dược liệu luyện chế Thần Lực đan, còn có một nửa dược liệu của Cửu Khiếu Thối Thể đan.

Thẩm Tường ngày từ đầu luyện đan, tiêu hao thần thức rất lớn, bởi vì hỏa diễm không phải từ thân thể của hắn thả ra, lúc khống chế không thể tùy ý giống như trước mà chỉ có thể dùng thần thức.

Ngay từ đầu, Thẩm Tường tiến hành đến coi như thuận lợi, hắn nắm giữ được phương pháp diễn luyện rất tốt, mặc dù thần thức tiêu hao rất nhiều.

Bên trong quá trình diễn luyện không ngừng xảy ra sai lầm, tuy nhiên hắn đều có thể uốn nắn được kịp thời, tránh cho sai lầm, ngay tại lúc hắn cảm thấy bình ổn xuống thì một tiếng rống đột nhiên truyền đến.

"Mẹ nó, hết hồn, những ảo giác này có thể có ảnh hưởng đối với ta hay không a? Cứ như vậy thì luyện cái rắm à!" Thẩm Tường giật mình đột nhiên lo lắng.

"Không biết, có lẽ sẽ không, đây chỉ là ảnh hưởng tới tinh thần của ngươi mà thôi!" Long Tuyết Di nói.

Một con thú khổng lồ đột nhiên từ trong biển lao vọt lên, toàn thân là mọc gai màu đen, ngoại hình giống như bản thể của Ngưu Ma Vương, hình thể to lớn, lúc rơi trên mặt đất, toàn bộ đảo nhỏ sinh ra một cơn địa chấn mãnh liệt, nơi xa càng là xuất hiện một cơn sóng lớn, đang chậm rãi chuyển dời tới.

Cự thú nhìn thấy Thẩm Tường, lại rít lên một tiếng, sau đó nhào về phía Thẩm Tường, Thẩm Tường giật mình, theo bản năng mà né tránh, hơn nữa còn ôm cả cái lò luyện đan.

Sau khi né tránh, cơn sóng kia bỗng nhiên bao trùm tới, để Thẩm Tường không cách nào tránh né, bị con sóng đánh trúng, nhưng thân thể hắn không có bất kỳ cảm giác gì, đây chỉ là một cái ảo giác mà thôi, nhưng lạo dọa đán Thẩm Tường toát cả mồ hôi lạnh.

Mà đám người Cổ Đông Thần ở một bên cũng cảm thấy hết sức buồn cười, trong mắt bọn họ Thẩm Tường hắn giống như là một con khỉ nổi điên đang nhảy loạn.

Đột nhiên, lò luyện đan run rẩy lên, Thẩm Tường giật mình, vội vàng mở nắp lò luyện đan ra, để lượng lớn năng lượng ở bên trong dâng trào đi ra mới tránh cho lò luyện đan bị hủy, dưới tình huống này, nếu như hắn sửu dụng Huyễn pháp bảo lô, thì áp lực về thần thức sẽ càng lớn hơn.

Sóng biển qua đi, Thẩm Tường phát hiện cảnh tượng xung quanh đột nhiên biến mất, đổi thành vùng đất hoang âm trầm lờ mờ, xung quanh đều là thi thể, có thi thể đang hư thôi, từng đợt hôi thôi bốc ra ngoài.

"Ngươi ở trong cái ảo giác trước nên tính là chết đi, cho nên mới đi tới trong một cái ảo giác khác." Giọng nói của Long Tuyết Di trở nên ngưng trọng mà nói ra: "Nếu như ngươi chết đi ở trong cái ảo giác này thì huyễn cảnh tiếp theo sẽ càng ác liệt hơn."

"Vậy thì thế nào, đây đều là ảo giác, ta chỉ cần làm như không thấy thì sẽ không chịu ảnh hưởng." Thẩm Tường tiếp tục để Đại Lực quả vào, luyện chế lại một lần nữa, loại địa phương quỷ dị này quả thực rất dễ làm người bị điên, nhưng hắn lại có tự tin sẽ không bị giày vò thành một người điên.

Đan trưởng lão từ đầu đến đuôi đều rất yên tĩnh, cũng không có ngạc nhiên như Thẩm Tường vậy, dù sao nàng ta tiến hành tu luyện ở chỗ này.

Thẩm Tường nhắm mắt lại, bình tĩnh luyện đna, nhưng lại đột nhiên nghe được một tiếng "Răng rắc", cùng từng tiếng tru lên âm trầm mà trầm thấp, âm phong thổi tới, để toàn thân hắn không thể không rét run lên, hắn vừa mở mắt nhìn thì không thể không kêu lên một tiếng sợ hãi, bởi vì hắn trông thấy một người ở ngay tại nơi xa đang gặm ăn những xác thối kia.

"Ảo giác mà thôi!" Thẩm Tường hít sâu một hơi, định lực của hắn rất không tệ, chẳng mấy chốc đã ném cảnh tượng này ra khỏi đầu, tuy nhiên từng đợt mùi hôi thối truyền đến lại làm cho hắn có chút khó chịu.

Làm cho hắn khó chịu nhất chính là tiếng nhai nhắm nuốt kia, hơn nữa còn có lực lượng nào đó đang dẫn dắt hắn suy nghĩ tưởng tượng đến cảnh tượng buồn nôn kia lại phối hợp với loại hôi thối kia để hắn kém chút nữa đập nát lò luyện đan.

Một tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, lông mi co rút kia đột nhiên giơ lên, một lão đầu tướng mạo mười phần âm trầm kinh khủng đang bò tới chỗ hắn, một đôi mắt đã bị móc đi, hơn nữa trong miệng còn giữa một số đồ chơi màu xanh.

Nếu như đây không phải là ảo giác thì Thẩm Tường chắc chắn không nói hai lời, bê nguyên cái lò luyện đan đập tới, quá ảnh hưởng tới tâm tình của người ta.

P/S: Ta thích nào....Chương 4đậu má dịch mà cười đau cả ruột.

Bình Luận (0)
Comment