Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 752 - Chương 752 - Bí Mật Dưới Mặt Nạ

Chương 752 - Bí mật dưới mặt nạ
Chương 752 - Bí mật dưới mặt nạ

Sau khi Thẩm Tường luyện xong thì được Cổ Đông Thàn kéo lên trên phi bàn, bây giờ còn chưa có định thắng thua, mà là rời khỏi nơi này trước, bởi vì không thể ở trong nơi này quá lâu.

Bay ra khỏi huyền cảnh này, Thẩm Tường mới nhếch miệng cười nói: "Ta thắng!" Sau đó giơ ba viên Cửu Khiếu Thối Thể đan màu đen trong tay lên.

Liễu Mộng Nhi cười khúc khích: "Có phải ngươi vẫn còn đang trong ảo giác hay không, ngươi nhìn của Đan trưởng lão người ta một chút thế nhưng là hai viên vàng óng ánh!"

Thẩm Tường nhìn đan dược trong hộp ngọc trên tay của Đan trưởng lão một chút, lập tức tán thán nói: "Tiểu nha đầu ngươi quả nhiên lợi hại a, vậy mà có thể luyện chế ra hai viên phẩm chất thượng thừa!"

Cổ Đông Thần cười nói: "Tiểu sư thúc, sư thúc có phải là đần độn luôn rồi hay không, ba viên sư thúc luyện chế kia là thất bại, nếu như sư thúc thêm chút sức, nói không chừng sau này có thể thành công, sư thúc xem Cửu Khiếu Thối Thể đan của sư thúc đi, một chút dược khí cũng không có."

Thẩm Tường cố ý khiển trách: "Các ngươi thì biết cái gì? Các ngươi là Luyện Đan sư sao? Ta đây chính là Cửu Khiếu Thối Thể đan phẩm chất đỉnh phong!"

Phẩm chất đỉnh phong? Vẻ mặt của đám người Cổ Đông Thần lập tức vô cùng nghi hoặc.

Thẩm Tường đưa cho Đan trưởng lão một viên, nói ra: "Không tin chính các ngươi ăn một viên cảm nhận xem!"

Đan trưởng lão vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới Cửu Khiếu Thối Thể đan còn có phẩm chất đỉnh phong, nàng ta tiếp nhận viên Cửu Khiếu Thối Thể đan, nắm tay xâm nhập trong mặt nạ bỏ mồm ăn.

Không bao lâu sau, chỉ nghe thấy Đan trưởng lão phát ra một tiếng thở dài mang theo sự kinh ngạc: "Không sai, phẩm chất còn tốt hơn so với ta, ta ... ta thua!"

Thẩm Tường lập tức đắc ý cười nói: "Cầm lấy đi, dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan này là của ngươi ... đan dược luyện ra được cũng trả lại cho ngươi, còn có dược liệu Hoàn Thần đan này."

Đan trưởng lão vậy mà thua, Đan trưởng lão thế nhưng là Đan Vương nổi danh bên trong Thần Võ đại lục, tuy rằng rất thần bí, nhưng thanh danh luôn luôn rất lớn, bằng không lần trước Đan Minh cũng sẽ không mời nàng ta gia nhập, nhưng bây giờ nàng ta vậy mà thua ở trong tay tên tiểu quỷ Thẩm Tường này, tuy nói Thẩm Tường là sư thúc của nàng.

"Hắc hắc, lúc nào để cho ta nhìn thấy khuôn mặt thật của ngươi?" Thẩm Tường xoa xoa tay, hết sức kích động mà nói ra, khuôn mặt của Đan trưởng lão này vẫn luôn là một điều bí ẩn, mà ngay cả đám người Cổ Đông Thần cũng đều vô cùng hiếu kỳ.

"Ta sẽ thực hiện lời hứa!" Đan trưởng lão chỉ lạnh lùng trả lời một câu.

Thẩm Tường liếc mắt vụng trộm nhìn Liễu Mộng Nhi, chỉ thấy Liễu Mộng Nhi một mặt không sao cả, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy có chút không hợp với lẽ thường, Liễu Mộng Nhi có lẽ là phải ăn dấm mới đúng, bởi vì Đan trưởng lão còn đáp ứng làm nữ nhân của hắn.

Đông Phương Hinh Nguyệt cũng cảm thấy không quan trọng, nàng ta hiện tại chính là nữ nô của Thẩm Tường, chủ nhân muốn làm gì, nàng ta không có quyền can thiệp, nàng ta cảm thấy bên người Thẩm Tường có một Đan Vương lợi hại như vậy, thế nhưng là một chuyện rất tốt a.

"Chúng ta đi trước." Liễu Mộng Nhi chở Đông Phương Hinh Nguyệt bay khỏi, mà Đan trưởng lão lại vồ một cái kéo lấy Thẩm Tường: "Cùng ta trở về Thái Đan vương viện."

Nói xong nắm lấy Thẩm Tường dùng tốc độ nhanh nhất mà bay mất, điều này làm cho Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh ngơ ngác nhìn nhau sau đó có chút thất vọng, bởi vì Đan trưởng lão đi cùng với bọn họ nhiều năm, bọn họ đều chưa từng thấy dung mạo của Đan trưởng lão, mà Thẩm Tường lại có thể trông thấy.

"Sư tỷ thật sự là một người quái dị sao?" Vũ Khai Minh đột nhiên nói.

"Tiểu trọc đầu, ngươi muốn chết sao? Nếu mà để sư muội nghe được thì cái đầu này của ngươi, hắc hắc..." Cổ Đông Thần cười nói.

Bên trong Thái Đan vương viện, trong trúc lâu u tĩnh kia, Đan trưởng lão ngồi ở trên một cái ghế, cái mặt nạ bằng gỗ kia tỏa ra một luồng khí tức thần bí, mà Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã có thể vạch trần ra thần bí sau cái mặt nạ che mặt này.

Nàng ta đến cùng vó dung mạo như thế nào? Tên thật là gì? Có phải là là một đại mỹ nhân giống như trong tưởng tượng của hắn hay không? Trong lòng Thẩm Tường tự hỏi qua vấn đề này không biết bao nhiêu lần rồi.

"Tan có thể lấy xuống mặt nạ của ngươi không?" Thẩm Tường hỏi, hắn muốn xác nhận một chút.

"Có thể, tuy nhiên sau khi ngươi lấy xuống thì nhất định phải cưới ta!" Đan trưởng lão nói để Thẩm Tường đột nhiên rùng mình một cái.

"Nhỡ đâu là quái vật gì, như vậy ta chẳng phải thua lỗ sao?" Trong lòng Thẩm Tường đột nhiên lo lắng không thôi.

"Ta đã từng nói, dung mạo của ta tuyệt không kém so với thê tử như tiên nữ kia của ngươi!" Đan trưởng lão nói để Thẩm Tường yên tâm rất nhiều.

Thẩm Tường hít sâu một hơi, cố gắng trấn tĩnh lại trái tim dàng nhảy nhót kịch liệt của mình, sau đó đi tới, vươn tay ra, chậm rãi lấy mặt nạ của nàng ta xuống.

Sau khi mặt nạ bằng gỗ được lấy xuống, Thẩm Tường lập tức ngây dại, há hốc mồm, hắn không nghĩ tới khuôn mặt ngọc dưới mặt nạ này lại là một khuôn mặt quyến rũ động lòng người, câu hồn đoạt phách, hơn nữa đôi môi mật kia còn hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười quyến rũ tràn ngập lực lượng nhiếp hồn, đôi con ngươi mang theo vẻ hờn dỗi và một chút đắc ý, đang lộ ra vô cùng mị hoặc.

"Hoa ... Hoa Hương Nguyệt!" Thẩm Tường chật vật hô lên ba chữ này, Đan trưởng lão này lại là Hoa Hương Nguyệt!

Điều này làm cho hắn khó mà tin được, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã nghĩ tới rất nhiều thứ, Đan trưởng lão và Hoa Hương Nguyệt chưa từng lần nào xuất hiện cùng một lúc, Đan trưởng lão rất ít ra ngoài , nhưng đan dược lại liên tục không ngừng, Thẩm Tường nhớ rõ lúc trước hắn đạt được Ngũ Hành Chân Nguyên đan, Đan trưởng lão đã từng thần bí xuất hiện ở Phiêu Hương thành.

"Chủ nhân bại hoại, không nghĩ tới phải không?" Hoa Hương Nguyệt cười hì hì nói.

Trong lòng Thẩm Tường cảm khái vạn phần, vô luận là Hoa Hương Nguyệt hay là Đan trưởng lão đều cho hắn sự trợ giúp rất lớn, ví dụ như phương pháp diễn luyện cùng Huyền pháp bảo lô kia đều là được Hoa Hương Nguyệt giúp hắn kích phát ra, sau đó chính là tiến vào thế giới tinh thần luyện đan.

"Lúc đầu ta tiến vào nội viện Thái Vũ môn, tại sao ngươi phải làm khó dễ ta như vậy?" Thẩm Tường vẫn còn có chút không hiểu.

"Khi đó đúng là vì ta muốn tốt cho ngươi, ngươi không nhớ rõ lúc đó ngươi là một người chuyên gây họa sao? Người ở bên trong võ viện đều không dễ gây vào, tuy nhiên ta vẫn là xem thường ngươi, sau khi ngươi đi vào, tuy rằng chọc không ít họa, nhưng lẫn vào quả thật không tệ." Ánh mắt của Hoa Hương Nguyệt vũ mị chọc người, thời khắc đều công động làm tâm tư của Thẩm Tường xao động.

"Nói như vậy, Lão phong tử biết thân phận của ngươi?" Thẩm Tường nhớ rõ lần trước hắn muốn giúp Hoa Hương Nguyệt cầu Độ Kiếp châu, Hoàng Cẩm Thiên lập tức cự tuyệt, hơn nữ cũng không chịu nói ra nguyên nhân.

Hoa Hương Nguyệt gật nhẹ đầu: "Mộng Nhi tỷ của ngươi cũng biết, hì hì... chỉ có điều ta bảo nàng ta giữ bí mật giúp ta."

Đan trưởng lão vẫn luôn tạo cho Thẩm Tường một loại cảm giác quen thuộc, hơn nữa lúc nói chuyện còn làm bộ lãnh đạm, hiện tại hắn coi như hiểu.

"Thân phận của ta ngay cả Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng không biết, tuy nhiên sư phụ ta lại biết, ngươi bây giờ chẳng những là tiểu sư thúc của ta, còn là chủ nhân của ta...." Hoa Hương Nguyệt đi tới bên cạnh Thẩm Tường, thổi khí vào lỗ tai của hắn.

Thẩm Tường hừ một tiếng, hắn bây giờ đã biết rõ tại sao trước đó Liễu Mộng Nhi không biểu hiện ra vẻ mặt ăn dấm, hóa ra nàng ta sớm đã biết.

"Nói như vậy, Thần Võ đại lục chỉ có một mình ngươi là nữ Đan Vương, một mình ngươi phải đóng vai hai người, thật đúng là không dễ dàng a." Thẩm Tường đột nhiên ôm lấy eo ngọc của Hoa Hương Nguyệt, tay vạch ra một cái, trực tiếp đặt vào trên đùi, sau đó thì dùng lực lớn bóp.

Hoa Hương Nguyệt phát ra một tiếng kêu làm say lòng người: "Chủ nhân bại hoại, người ta làm được thật rất mệt mỏi, hiện tại có thể dễ dàng, về sau người ta có thể thường xuyên bồi chủ nhân trong này...tiêu dao khoái hoạt, khanh khách..."

Hoa Hương Nguyeetn không mệt mỏi chút nào, bởi vì nàng ta bình thường không cần phải để ý tới chuyện của Thái Vũ môn, chỉ có đôi khi trợ giúp mấy người Cổ Đông Thần luyện chế một số đan dược cấp cao, mà Thái Vũ môn cần đan dược thì Đan Hương Đào Nguyên đều sẽ cung cấp.

Đan Hương Đào Nguyên và Thái Vũ môn có quan hệ tới tốt như vậy, hóa ra Đan trưởng lão chính là Hoa Hương Nguyệt, mà Hoa Hương Nguyệt lại chính là chưởng môn của Đan Hương Đào Nguyên!

"Đúng Rồi Hương Nguyệt, ta tìm một tỷ muội cho ngươi, nàng ta gọi là Đông Phương Hinh Nguyệt, ngươi thấy rồi đó." Thẩm Tường cười hì hì một tiếng: "Nàng ta cũng giống như ngươi, không biết đầu óc tại sao lại hỏng mất, vậy mà nguyện ý làm nữ nô của ta!"

P/S: Ta thích nào...chương 8......hay nha hay nha...

Bình Luận (0)
Comment