Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 766 - Chương 766 - Xâm Nhập Chỗ Ác Ma

Chương 766 - Xâm nhập chỗ Ác Ma
Chương 766 - Xâm nhập chỗ Ác Ma

Đông Phương Siêu Quần xuất ra một thanh trường kiếm, nhảy lên mà ra, đi xuyên qua qua chân khí phong bạo, trong nháy mắt đi tới sau lưng những tên đầu lĩnh kia, huy kiếm chặt đứt cánh tay đằng sau của bọn chúng, mà Diêu Thục Mỹ cũng không cam chịu yếu thế, quơ hai cây roi màu hồng, vừa hung ác vừa nhanh quật vào cánh tay thô to đằng sau củaÁc Man, mỗi một roi đều rót vào chân khí cực mạnh của nàng ta, một roi đánh xuống đều sẽ kích thích một trận nổ tung.

Sau khi Thẩm Tường đánh lén trong mấy giây ngắn ngủi, những tên đầu lĩnh kia bị Đông Phương Siêu Quần và Diêu Thục Mỹ phản kích mãnh liệt, tử thương mảng lớn.

Đúng như những gì Long Tuyết Di nói, hai cái cánh tay sau lưng kia là điểm yếu của Ác Man, một khi hủy đi thì lực lượng giảm mạnh, không cách nào đánh trả, chỏ có thân thể cường tráng kia là có thể ngăn cản công kích.

Cái tên đại đầu lĩnh mới vừa rồi còn nhe rằng cười kia thì bây giờ trên mặt đã tràn đầy vẻ giận dữ, nhìn xuống mặt đất nơi đôi cánh tay bị Đông Phương Siêu Quần chém xuống, những đầu lĩnh này cũng không nghĩ tới, người vừa rồi luôn luôn được bọn họ đuổi đánh tới cùng, phản kích lại vậy mà lại hung ác như thế, hơn nữa thực lực cũng không yếu.

Diêu Thục Mỹ và Đông Phương Siêu Quần chủ yếu là vì bảo vệ mấy người trẻ tuổi kia, không thể buông tay ra tới đánh, cho nên chỉ cần bảo lưu lực lượng, bảo vệ những người trẻ tuổi chạy trốn, rời khỏi cái địa phương nguy hiểm này.

Đại đầu lĩnh kia gầm thét một tiếng, đột nhiên bay nhảy lên trong rừng rậm, nhưng lại ngay vào lúc này, một đạo ánh sáng xanh hiện lên, trên không trung lưu lại một đạo vòng tròn màu xanh, giống như thể là trăng khuyết vậy, mà thân thể đại đầu lĩnh kia cũng bị chém thành hai khúc.

Chỉ thấy Thẩm Tường chậm rãi bay xuống, trong tay cầm một cái đại đao màu xanh rất bá khí.

"Hắc hắc, không có đôi cánh tay kia, vậy mà trở nên yếu như vậy!" Thẩm Tường vác Thanh Long Đồ Ma đao vào trên bờ vai, cười hì hì đi về phía Đông Phương Tĩnh: "Tiểu nha đầu ngốc, bị dọa sợ rồi chứ!"

Trên mặt ngọc của Đông Phương Tĩnh tràn đầy sợ hãi, nàng ta trông thấy Thẩm Tường đi tới thì nở ra nụ cười ngọt ngào với Thẩm Tường, sau đó gật nhẹ đầu.

Diệu Thục Mỹ và Đông Phương Siêu Quần vừa muốn mở miệng nói lời cảm tạ đối với Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại tranh trước mặt bọn họ hô: "Các ngươi thật sự là không nghe khuyến cáo, chạy vào gây rắc rối, đám người này có số lượng rất nhiều, nơi này chỉ là ở bên ngoài, các ngươi đụng phải đều là đi ra dạo chơi, nếu như bị một đám vây quanh mà nói, ta cũng không thể nào cứu được các ngươi."

Diêu Thục Mỹ và Đông Phương Siêu Quần đường đường là cự đầu một phương thế lực, lúc này lại là Thẩm Tường ra tay hỗ trợ, nếu như không có Thẩm Tường hỗ trợ, bọn họ chắc chắn sẽ rơi vào khổ chiến.

"Thẩm công tử, ngươi nói đúng, đa tạ Thẩm công tử xuất thủ cứu giúp." Diệu Thục Mỹ đi tới trước người Thẩm Tường, cười nhạt một tiếng, thi lễ với Thẩm Tường một cái, để những đệ tử Đào Hoa tiên cảnh kia phải trợn mắt há hốc mồm, Thẩm Tường chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử, vậy mà có thể để cho Diệu Thục Mỹ đối đãi khách khí như thế.

Thẩm Tường lau máu trên Thanh Long Đồ Ma đao rồi thu lại, cười nói: "Hắc hắc, Đào Hoa phu nhân trước đó không có mời Thái Vũ môn ta đi làm khách, chắc là sợ tiểu tử ta tới nháo sự đi."

Điều này làm cho mặt ngọc Diêu Thục Mỹ đỏ lên, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà nói như vậy ở trước mặt của nàng, để nàng ta có chút khó xử.

Diêu Thục Mỹ cũng không phản bác, chỉ là đỏ mặt, mỉm cười gật nhẹ đầu: "Xin hãy tha lỗi! Sau này Thẩm công tử muốn tới Đào Hoa tiên cảnh, chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh."

Thẩm Tường chỉ vào một cái phương hướng: "Đi cái hướng này thì có thể rời khỏi nơi này, lúc các ngươi tiến vào, trên người đã bị dính vào một chút năng lượng, sẽ bị đám người kia cảm ứng được dễ dàng, bọn chúng là Ác Man thời đại thái cổ, bị phong ấn ở nơi này, cho nên sau khi các ngươi rời khỏi đại trận thiên nhiên phong ấn bọn chúng thì sẽ không sợ bị truy sát nữa."

"Như vậy những người khác thì sao?" Đông Phương Siêu Quần hỏi.

"Tùy bọn họ, ta chỉ là tới cứu tiểu nha đầu này, tuy nhiên bây giờ ta muốn đi sâu vào trong nhìn xem!" Thẩm Tường dùng lức bóp cái má của Đông Phương Tĩnh, sau đó chui vào trong rừng rậm biến mất.

"Thẩm Tường ca ca, đi đường cẩn thận." Đông Phương Tĩnh nghe thấy Thẩm Tường muốn tiến vào chỗ sâu thì lập tức giật mình, vội vào kêu to một tiếng, tuy nhiên cũng đã không nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Tường đâu.

Ngay sau khi Thẩm Tường vừa mới đi, Liên Dĩnh Tiêu cười mỉm bay xẹt tới: "Không nghĩ tới chuyện anh hùng cứu mỹ nhân lại bị tiểu tử Thẩm Tường này đoạt mất."

"Liên đảo chủ, sau khi chúng ta đưa những người trẻ tuổi này ra ngoài, còn phải quay lại, tình huống nơi này không ổn, nếu như xuất hiện tử thương nghiêm trọng, chúng ta cần phải phụ trách, dù sao là cũng là chúng ta những cường giả này lúc trước đề nghị muốn tiến hành những hoạt động này." Diêu Thục Mỹ một mặt ngưng trọng nói.

Liên Dĩnh Tiêu gật nhẹ đầu: "Đây là chuyện nhất định phải làm, các ngươi vừa rồi nên ngăn Thẩm Tường lại, hỏi hắn một chút chuyện có quan hệ với nơi này, hắn và Kỳ Lân Lôi Ưng kia là bằng hữu, có lẽ là biết được một chút gì đó.

------

Thẩm Tường đối với Ác Man cũng không hiểu biết nhiều, chỉ biết nhược điểm của những tên Ác Man này mà thôi, hắn chỉ là tò mò đế quốc của Ác Man này ở sâu trong Cổ Linh đại địa là hoạt động như thế nào.

Cổ Linh đại địa là nhiêu khối đại lục va chạm vào nhau mà dung hợp thành, cho nên linh khí rất nồng đậm, nhưng Thẩm Tường đi trên đường lại không gặp được linh dược, tuy nhiên lại gặp được nơi đã từng có linh dược, lúc hắn đi qua nơi đó còn có thể cảm nhận được khí tức còn sót lại.

"Dấu chân này là dấu giày, nhìn có lẽ là của người bình thường, tuy nhiên lại không lưu lại bất kỳ khí tức gì, hơn nữa dấu chân không nhiều, có lẽ là nhảy xuống từ trên cây." Sau khi Thẩm Tường trông thấy những dấu chân kia thì long mày ngưng lại rơi vào trầm tư: "Xem vết tích, có lẽ là có một đoạn thời gian, chẳng lẽ có người thường xuyên vào trong này thu thập linh dược?"

Lúc này Thẩm Tường tiến lên càng cẩn thận hơn, khu vực chỗ hắn đang đi là nơi rất dễ sinh trưởng ra một số linh dược, hắn dạo quanh chỗ này một vòng, phát hiện ra nhân loại qua nơi này đã có hơn mấy chục, hắn từ những dấu giày lớn nhỏ kia mà đoán được.

"Có lẽ không phải là nhân loại đến từ bên ngoài, có thể là những gia hỏa ở lại đây lâu dài, chỉ có điều ẩn tàng rất khá, không bị Ác Man phát hiện, hoặc là sau khi bị Ác Man phát hiện, đám người này đều có thể xuất thủ giết chết Ác Man." Long Tuyết Di nói.

Càng vào bên trong, linh khí càng nồng đậm, tuy rằng so với huyền cảnh vẫn có khoảng cách nhất định, nhưng so với linh khí nồng đậm ở rất nhiều đại môn phái thì phải biết những đại môn phái này lúc xây dựng thì đều là ngàn chọn vạn tuyển mới quyết định cho nên đại đa số linh khí đều rất nồng nặc, mà ở nơi này tùy tiện một chỗ cũng có thể khiến những đại môn phái kia phải liều một trận.

"Nói không chừng là yêu thú hóa hình!" Tô Mị Dao để Thẩm Tường run lên trong lòng, yêu thú hóa hình đại đa số đều là Niết Bàn cảnh, thực lực rất mạnh.

Cổ Linh đại địa mặc dù không có nhiều người như các thế giới khác, nhưng lại nguy hiểm tiềm ẩn lại làm cho rất nhiều cường giả đều không thể không cẩn thận mà đối đãi.

Thẩm Tường biến thành một con chim thường xuất hiện trong này, bay ở trong rừng cây rậm rạp, có thể tránh khỏi bị một số yêu thú có năng lực ẩn nấp khá mạnh công kích.

Bay đi ước chừng khoảng nửa ngày, Thẩm Tường đột nhiên nghe thấy một giọng nói âm tàn tràn ngập uy hiếp: "Nếu như không giao ra linh dược mà các ngươi hái được, ta sẽ bóp chết tiểu nha đầu này!"

Giọng nói này Thẩm Tường có chút quen thuộc, hắn nghe được là một người ở bên trong đám cường giả tiến vào cùng nhóm Đào Hoa phu nhân trước khi tách ra, chẳng mấy chốc hắn đã nhìn thấy cảnh tượng làm cho người ta phải tức giận, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu lam, đang bóp lấy phần gái của một nữ hài tử năm sáu tuổi, nhấc nữ hài tử giống như được điêu khắc ra từ ngọc này lên, nước mắt từ khuôn mặt nhỏ rơi xuống.

Thẩm Tường thấy vậy thì tức giận không thôi, hắn từ trang phục của người đàn ông trung niên này thì biết được người đàn ông trung niên này là người của Lôi Thiên môn.

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment