Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 772 - Chương 772 - Tùy Thời Phụng Bồi

Chương 772 - Tùy thời phụng bồi
Chương 772 - Tùy thời phụng bồi

Thẩm Tường cũng muốn mình có một cái huyền cảnh, đây là một chuyện phong cách cỡ nào, tuy nhiên hắn biết Liễu Mộng Nhi và Đông Phương Hinh Nguyệt cần thiết hơn nhiều so với hắn cho nên hắn cũng không không mở miệng.

"Ta chỉ là muốn hỏi tình huống của Tiên Tiên và U Lan một chút, các nàng đã bắt đầu độ kiếp rồi sao?" Thẩm Tường rất lo lắng về chuyện này.

"Thực lực của các nàng vốn đều không tệ, hơn nữa lại có sự trợ giúp của ngươi, có lẽ là sẽ thành công vượt qua, đến lúc đó các nàng đều là Niết Bàn cảnh, sẽ ở lại bên trong Băng Phong cốc, ở nơi đó có một cái tiểu huyền cảnh sẽ càng an toàn hơn." Liễu Mộng Nhi nói.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu, sau đó chỉ chỉ vào cái mâm tròn to lớn trôi nổi ở trên, hỏi: "Luyện được cái trận bàn này thì có thể luyện chế lượng lớn sao?"

"Đương nhiên không thể, vật liệu trận bàn này thế nhưng là ta và Mộng Nhi tích lũy trong nhiều năm qua tới, một lần sử dụng hết, nếu như vật liệu nhiều, ta và Mộng Nhi có lẽ có thể ở trong trận pháp thời gian của Băng Phong cốc kia nhanh chóng luyện chế ra tới." Lúc này Đông Phương Hinh Nguyệt đã hiểu rõ về chuyện của Liễu Mộng Nhi.

Băng Phong cốc có một cái huyền cảnh cỡ nhỏ, ở bên trong có trận pháp thời gian, chỉ có điều cái huyền cảnh nhỏ này là không cho phép nam nhân tiến vào.

Vật liệu luyện chế trận bàn và linh dược cấp cao đều hiếm có như nhau, sau khi Thẩm Tường rời khỏi Thần Binh Thiên quốc, đã suy nghĩ phải làm sao lấy được những vật liệu này, nguyên nhân những vật liệu này thưa thớt là bởi vì khó mà hình thành được ở Phàm giới, bình thường đều là ở thế giới càng cao cấp hơn.

Cổng Thái Vũ môn, có một đám người khoác áo bào trắng, ở giữa áo bào trắng có vẽ mặt trăng màu đen đang đứng ở đó, trông thấy những trang phục này, giọng nói Bạch U U mang theo vẻ nghi hoặc nói ra: "Đây là Hắc Nguyệt hộ vệ của Ma thị nhất tộc, đây chính là hộ vệ có địa vị rất tôn quý, mà ngay cả Ma Nhãn tộc cũng phải cung cung kính kính đối với bọn hắn, hiện tại làm sao lại xuất hiện ở cổng Thái Vũ môn? Chẳng lẽ bọn họ là tới đàm phán? Ma thị trở nên quy củ như vậy từ lúc nào rồi?"

"Cái gì? Đây là gia hỏa của Ma giới?" Thẩm Tường lập tức xông vào Thái Vũ môn, lại trông thấy Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh đang trò truyện cùng một người đàn ông trung niên mặc áo giáp màu đen.

Thẩm Tường vừa tiến đến, người đàn ông trung niên này lập tức quay đầu nhìn về phía hắn, tuy rằng phóng xuất ra một cỗ sát khí lăng lệ, nhưng lại không dọa sợ được Thẩm Tường.

Bên cạnh người đàn ông trung niên này còn có một nam tử cũng mặc áo giáp màu đên, trên khuôn mặt tuấn tú của nam tử này, treo một nụ cười nhạt, chỉ có điều bên trong đôi mắt của hắn lại mang theo sát khí, giống như có thâm cừu đại hận với Thẩm Tường vậy.

"Trong Cổ Linh đại địa, có phải ngươi đả thương năm người bộ hạ của ta hay không?" Nam thanh niên kia hỏi.

Năm tên Ma thị Ma Nhãn tộc kia, lại là bộ hạ của thanh niên này! Điều này làm cho Thẩm Tường vô cùng kinh ngạc, phải biết thực lực của năm tên Ma Nhãn tộc kia thế nhưng là rất không tệ, cấp trên của bọn họ nói thế nào cũng phải là Niết Bàn cảnh.

"Hết cách rồi, ta là bị bọn hắn ép." Thẩm Tường giang tay ra.

"Thẩm Tường, có thể để cho Cổ Hoang ma môn phát ra Ma Thần lệnh đến, cũng không để cho người thất vọng, vậy mà có thể ở trong thời gian ngắn như vậy làm trọng thương năm tên bộ hạ đắc lực của ta." Thanh niên kia nhàn nhạt nói.

Nghe được ba chữ Ma Thần lệnh này, Thẩm Tường không thể không nhức đầu, ngày đó hắn hủy diệt đi Ma Thần tế đàn, không biết chọc giận gia hỏa lợi hại nào, cho nên được mấy tên kia phát ra Ma Thần lệnh.

"Nên tới kiểu gì cũng sẽ tới." Thẩm Tường cười khổ nói.

"Chúng ta không phải tín đồ của Cổ Hoang Ma thần, cho nên Ma Thần lệnh này vô dụng đối với chúng ta." Người đàn ông trung niên cao lớn mặc áp giáp đen kia nói.

Những người của Ma giới này vậy mà không có ác ý, hơn nữa còn biết giảng đạo lý như thế để cho Thẩm Tường có chút khó mà tiếp nhận.

"Như vậy các ngươi tới nơi này là có mục đích gì?" Thẩm Tường nhíu mày hỏi, điều này làm cho hắn không hiểu chút nào.

"Là đến cảnh cáo các ngươi, Cổ Linh đại địa chúng ta tuyệt sẽ không tham dự bất luận tranh đấu gì, cho nên tranh đấu giữa các ngươi tuyệt đối đừng liên lụy vào Cổ Linh địa địa chúng ta, bằng không cũng đừng trách chúng ta không khách khí." Người đàn ông trung niên kia lạnh lùng nói.

"Ngươi phế đi năm tên bộ hạ kia của ta, ta sẽ nhớ kỹ ngươi." Thanh niên kia cười nhạt một tiếng, tuy nhiên dáng cười này lại tràn ngập sát cơ.

Thẩm Tường cũng không cam chịu yếu thế, cười lạnh nói: "Có gan thì bây giờ đòi lại đi, ta thì tùy thời phụng bồi, đến lúc đó ngươi cũng có thể được phế bỏ giống như năm tên bộ hạ kia của ngươi."

"Ngươi..." Thanh niên kia hơi giận dữ, sau đó hừ một tiếng, đi ra Thái Vũ môn, người đàn ông trung niên cao lớn kia lạnh lùng liếc mắt nhìn Thẩm Tường, cũng rời đi theo.

Ma thị nhất tộc ở Cổ Linh đại địa này, thế nhưng là mạnh nhất, bây giờ lại muốn nói cho người khác, bọn họ sẽ không xâm lược Nhân giới.

Thẩm Tường còn lâu mới tin tưởng lời nói nhảm của bọn họ, nếu như lúc Yêu Ma Nhân tam giới tranh đấu đến cuối cùng, lúc nguyên khí đại thương thì yêu ma ở trên Cổ Linh đại địa này sẽ có thể thống trị cái tam giới khổng lồ mới dung hợp này một cách dễ dàng.

"Lá gan của bọn họ thật lớn, không sợ bị sư phụ ta xuất thủ sao?" Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Loại người này có thể âm a, theo ta được biết, bọn họ thế nhưng là một thế lực mạnh nhất bên trong Ma giới."

"Yên tâm, loại đồ chơi âm mưu quỷ kế này, ta nhưng lành nghề hơn so với sư thúc, chúng ta sẽ đề phòng bọn họ, ngược lại là tiểu sư thúc, Ma Thần lệnh khỉ gió gì đó giống như lợi hại hơn nhiều so với treo thưởng trăm ức tinh thạch kia, sư thúc vẫn là nên trốn đi." Cổ Đông Thần nói, lo lắng của hắn không phải là không có lý, đến lúc đó nói không chừng có một số tín đồ của Ma Thần này sẽ lặng lẽ tiến vào Thần Võ đại lục, vì chính là để giết chết Thẩm Tường.

Thẩm Tường cười nói: "Yên tâm đi, lúc ta muốn ẩn trốn, ta cũng sẽ trốn, đến lúc đó ngoại trừ chính ta, không có người có thể tìm được ta."

Tam Giới đại chiến thế nhưng là một cơ hội lịch luyện rất tốt, Thẩm Tường học được nhiều võ công hàng ma như vậy, lại có Thanh Long Đồ Ma đao, hắn không phát huy tốt một chút, làm sao xứng đáng có những thứ này?

Bên trong thế giới mới, dường như chỉ có thông đạo Cổ Linh đại địa là được mở ra, hơn nhữa rất nhiều thế lực lợi hại đều nhận được cảnh cáo của Ma thị nhất tộc, Ma thị nhất tộc tuyên bố rằng họ sẽ không tiến hành bất luận tranh đấu gì mà thành thành thật thật ở bên trong Cổ Linh đại địa, nếu có người đi quấy rối bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ xuất thủ.

Tuy rằng Ma thị nhất tộc này nói như vậy, nhưng lại không có người nào tin tưởng bọn họ, đều âm thầm đề phòng.

Sau khi tin tức thông đạo ở Cổ Linh đại địa mở ra truyền khắp thế giới mới, cơn lốc khủng hoảng của thế giới mới càng kịch liệt hơn.

"Tiểu sư thúc, tình huống Thập Vạn Ma sơn rất tồi tệ, hiện tại mỗi thế lực đều bắt đầu phái người đi tới, đều là trước tiên phái hai mươi đệ tử tinh anh xung phong, Thái Vũ môn do ta dẫn đầu." Vũ Khai Minh nói.

"Có phần của ta không?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Không có, nhưng có đám người Vân Tiểu Đao, chúng ta sở dĩ không để sư thúc đi, đều là lúc mọi người họp đã thống nhất, bởi vì sư thúc rất có thể sẽ gây tại họa, hơn nữa lại không phục tùng an bài, đến lúc đó đều là các môn phái phối hợp với nhau a." Vũ Khai Minh nói.

Thẩm Tường rất khó chịu hừ một tiếng, hỏi: "Như vậy chính ta có thể đi không?"

Vũ Khai Minh cười hắc hắc nói: "Không nói không thể, tuy nhiên sư thúc tuyệt đối đừng làm ra chuyện lớn gì!"

Vài chỗ ở gần Thập Vạn Ma sơn đều tụ tập rất nhiều võ giả, sau khi những võ giả này biết được đầu của yêu ma có thể đổi lấy tinh thạch thì đều hào hứng chạy tới, chờ lối đi kia mở ra, võ giả dám đến nơi này, đại đa số đều là không sợ chết, cũng đều là thợ săn suốt ngày đao kiếm đổ máu!

P/S: Ta thích nào...chương 6.

Bình Luận (0)
Comment