"Người ở Nhân giới đều mạnh như vậy sao?" Yêu khí trong cơ thể Thỏ yêu đã hết sạch, hơn nữa thân thể của hắn cũng chịu đủ loại lực lượng chấn động kinh khủng tán phá.
"Không phải, nhưng cũng không xê xích gì nhiều!" Thẩm Tường nhàn nhạt nói, điều này làm cho Thỏ yêu lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
"Các ngươi thật đúng là yếu!" Thẩm Tường lại là một đao, nhưng một đao này lại hết sức dịu dàng, bởi vì đây là Kinh Tâm trảm một chiêu trong Đồ Long Thất Sát trảm, trái tim của Thỏ yêu vừa rồi đã bị Thẩm Tường làm cho tan nát.
Nếu như là nhân loại vừa mới bước vào Niết Bàn cảnh, chỉ dựa vào loại chân khí hùng hậu này cũng đủ để ở lúc phòng ngự tiến hành phản kích, căn bản không cho phép Thẩm tường liên tiếp thi triển ra công kích kinh khủng như thế.
Đương nhiên, Thỏ yêu sẽ bại, nguyên nhân cũng bởi vì Thẩm Tường có Thanh Long Đồ Ma đao và Trấn Ma thánh lực, đây đều là thứ mà có thể tạo thành nhiều lần tổn thương đối với yêu ma.
Trái tim của Thỏ yêu đã bị đánh nát, đau đớn không thôi, Thẩm Tường cất Thần đao đi, dùng nắm đấm chào hỏi vào trên người của hắn, Hàng Ma kình và Trấn Ma thánh lực hòa vào nhau, điên cuồng giày xéo Thỏ yêu, để Thỏ yêu tru lên từng tiếng thống khổ.
"Cũng gần đủ rồi, xem hắn có âm mưu gì." Bạch U U nói.
Thẩm Tường đang muốn thi triển Nhiếp Hồn ma chú, Long Tuyết Di đột nhiên hô lên: "Mau tránh ra, gặp nguy hiểm!"
Nghe được lời cảnh báo của Long Tuyết Di, Thẩm Tường vội vàng tránh ra, cùng lúc đó, một đao nổ vang xuất hiện, thân thể của Thỏ yêu lại bị một khối không khí tràn ngập ma sát cho nổ thành phấn vụn.
Thẩm Tường lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở trên một khối đá lớn to ở đằng xa, có một tên trung niên áo đen đứng ở đó, đây chính là đại hán trung niên của Ma giới kia, thực lực cường đại hơn so với Thỏ yêu kia.
"Đừng nghĩ ép hỏi hắn nói ra cái gì." Đại hán kia cười lạnh nói.
"Thôi Sát... ngươi vậy mà một mực đang nhìn, tại sao ngươi không xuất thủ cứu ta..." Đầu của Thỏ yêu vẫn còn có thể nói chuyện, tuy nhiên lại bị người trung niên tên là Thôi Sát nhảy vọt tới, một cước đạp nát.
"Xuất thủ cứu ngươi thì ta không thể bắt sống tiểu tử này, ta còn phải đa tạ ngươi giúp ta tiêu hao hết lực lượng của tiểu tử này." Thôi Sát cười lớn nói.
Hiện tại Thẩm Tường coi như biết tại sao Ma giới khó đối phó hơn so với Yêu giới, ma tu của Ma giới xảo trá hơn, ngay cả minh hữu cũng âm!
"Bắt sống ta?" Thẩm Tường vậy mà thật là sợ hãi.
"Cây đao kia của ngươi thế nhưng là đồ tốt, tuy nhiên ta biết ngươi sẽ không ngoan ngoãn giao ra, cho nên chỉ có thể bắt lại ngươi, nghĩ biện pháp để ngươi giao ra." Thôi Sát nở ra nụ cười âm hiểm nói.
Giống như Thanh Long Đồ Ma đao của Thẩm Tường, cũng không phải cướp đoạt dễ như vậy, bởi vì nối liền với thân thể Thẩm Tường, Thôi Sát cũng nhìn ra được điểm này.
Thẩm Tường vội vàng nhảy lên, rời khỏi cái hố to được hắn làm ra này, hướng về phía một khi rừng rậm ở đằng xa bay đi, thực lực của Thôi Sát này cường đại hơn nhiều so với Thỏ yêu, hiện tại chân khí của hắn đã hao tổn đến bảy tám phần, đã không thể lại tiến hành đánh lâu dài.
"Ngươi trốn không thoát!" Thôi Sát khẽ cười nói, Thẩm Tường chạy trốn, đã nói lên Thẩm Tường bây giờ đã không còn khí lực, mà ở trong đó lại là sâu trong Thập Vạn Ma sơn, trong lúc nhất thời Thẩm Tường cũng chạy không ra được.
Lúc Thẩm Tường chạy như bay, lấy ra một viên Ngũ Hành Huyền Nguyên đan ăn vào, đây là đan dược Địa cấp thượng phẩm, không chỉ có thể khôi phục lực lượng mà còn có thể gia tăng chân khí, tuy nhiên cũng cần một chút thời gian tới luyện hóa.
Trong khu rừng mờ tối, Thẩm Tường dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, Thôi Sát cảm thấy Thẩm Tường đã là miếng thịt bên miệng, cho nên cũng không nóng lòng, thảnh thơi thảnh thời đuổi giết Thẩm Tường, hắn chẳng qua là cảm thấy hết sức kỳ quái, bởi vì tốc độ của Thẩm Tường rất nhanh, coi như Thôi Sát đẩy cao tốc độ của hắn đến cực hạn, cũng chỉ có thể rút ngắn khoảng cách với Thẩm Tường một chút xíu mà thôi.
"Cái tên này thật đúng là cho rằng ta chắc chắn sẽ bị hắn bắt được." Thẩm Tường cười lạnh trong lòng, sau đó đột nhiên vọt đến đằng sau một cây đại thụ, nhanh chóng biến thành một con côn trùng có cánh, thu liễm khí tức lại, nhanh chóng bay khỏi tại chỗ, lẫn vào trong đám những con côn trùng màu có cánh màu đen kia.
Thôi Sát đột nhiên đã mất đi mục tiêu, tức giận đến đạp nát gốc cây kia đi, sau đó tìm kiếm Thẩm Tường ở khắp nơi, mà Thẩm Tường cũng âm thầm đi theo Thôi Sát, Thẩm Tường tuyệt không thể để cho tên Thôi Sát này còn sống trở về, loại ma tu âm hiểm này, sớm muộn sẽ tạo thành nguy hại lớn đối với Nhân giới.
Thẩm Tường trốn ở trên một tán cây rậm rạp, biến trở về hình người, lấy ra Đoạt Mạng ma nỏ, sau đó phóng xuất ra một chút xíu Ma Hủ Tử Khí áp súc trong đan điền đến, thông qua Đoạt Mạng ma nỏ ngưng tụ ra một mũi tiễn khí, nhắm chuẩn vào Thôi Sát ở xa xa.
"Độc của ta thế nhưng là lợi hại hơn nhiều so với con Thỏ kia." Trong lòng Thẩm Tường cười hắc hắc, mũi tiễn khí được thả ra.
Lần trước đó chưởng môn Lôi Thiên môn, chính là bị Thẩm Tường giết chết như vậy, thực lực của tên Thôi Sát này kém hơn so với tên chưởng môn kia nhiều.
Thôi Sát cảm nhận được thân thể của mình bị cái gì đó đánh trúng, sau đó cảm nhận được trong thân thể hắn tràn vào một thứ gì đó đang ăn mòn khí tạng của hắn, hắn lập tức kinh hãi, bởi vì hắn biết đây là Ma Hủ Tử Khí.
Thôi Sát lập tức vận chuyển lực lượng trong cơ thể, ngăn cản những Ma Hủ Tử Khí đang lưu động ở xung quanh, bằng không hắn sẽ biến thành đống thịt nhão màu tím đen, biết được chính mình trúng phải loại kỳ độc từ thời đại thái cổ, vẻ mặt Thôi Sát trở nên trắng bệch, đầu đầy mồ hôi, thân thể không thể không khẽ run lên.
Người của Ma giới đều biết rõ sự lợi hại của Ma Hủ Tử Khí, hơn nữa loại kỳ độc thời đại thái cổ này tuy rằng ở Ma giới bị cấm chỉ, nhưng vẫn bị một số ma tu càng ác độc hơn lợi dụng.
Đúng lúc này, Thẩm Tường cười mỉm đi tới, ở trong rừng rậm ảm đạm này, khuôn mặt tươi cười kia của Thẩm Tường ở trong mắt Thôi Sát, phảng phất như là người từ trong địa ngục đến đưa hắn đi vậy.
"Mùi vị của Ma Hủ Tử Khí không dễ chịu đi!" Thẩm Tường cười thầm, chỉ thấy hắn mở ra lòng bàn tay, một đoàn khói đen rất tinh quái nhảy lên ở trong lòng bàn tay hắn, thấy vậy bắp thịt trên mặt Thôi Sát điên cuồng co rút lấy, Thẩm Tường có thể điều khiển loại Ma Hủ Tử Khí này, có thể tùy ý phóng thích, điều này làm cho trong lòng của hắn vô cùng kinh hãi.
Gia hỏa có thể điều khiển Ma Hủ Tử Khí, thế nhưng là thiên địa không dung, Thôi Sát hiện tại biết chỗ kinh khủng của Thẩm Tường!
"Ta cho ngươi biết đi, Ma Hủ Tử Khí này ở bên dưới hố Yêu Ma thiên trong Thập Vạn Ma sơn có rất rất nhiều, chỉ có điều hố Yêu Ma thiên được chúng ta phong ấn lại, tuy nhiên chỉ cần chúng ta mở phong ấn ra, hắc hắc." Thẩm Tường chậm rãi nói, tay cũng đặt ở trên đầu Thôi Sát.
Thôi Sát sợ tới ngây người, Thập Vạn Ma sơn có lượng lớn loại đồ chơi này, nếu như thả ra, như vậy Yêu Ma trú đóng ở trong đó chắc chắn sẽ chết đi một mảng lớn.
"Ngươi đang làm gì? A... Nhiếp Hồn ma chú ... Ngươi sao lại thế .... A..."
Thôi Sát đau đầu không thôi, bởi vì Thẩm Tường sử dụng Nhiếp Hồn ma chú rất tàn bạo cướp đi trí nhớ của hắn.
Thôi Sát kinh sợ không thôi, muốn đồng quy vu tận với Thẩm Tường, ai biết hắn vừa mới đình chỉ áp chế Ma Hủ Tử Khí, toàn thân hắn đã bắt đầu hư thối, kinh mạch bởi vì hư thối, không thể thừa nhận lực lượng cường đại trong cơ thể hắn, cho nên bởi vậy hắn không công kích được Thẩm Tường.
Thẩm Tường đã có được thứ hắn muốn biết, mà Thôi Sát cũng thay đổi thành một bộ thi thể màu tím đen hư thối, rất kinh khủng.
Thiêu hủy thân thể của Thôi Sát, Thẩm Tường mỉm cười, bởi vì hắn từ trong trí nhớ của Thôi Sát đạt được tin tức vô cùng quan trọng.
"Ma thị nhất tộc, quả nhiên mọi thứ đều là các người đứng đằng sau điều khiển, quả nhiên là chó không thể đổi tính tình!" Thẩm Tường cười lạnh nói.
Ma giới, Yêu giới cũng giống như Nhân giới, nhiều cái thế giới dung hợp lại, mà toàn bộ Ma giới mới lại bị Ma thị nhất tộc thống trị, trước đó cự đầu Ma thị nhất tộc còn hướng nhiều cái thế lực có tiếng của Nhân giới nói rằng bọn họ sẽ không chủ động xâm lấn, cái này căn bản là một trong những âm mưu của bọn hắn.
P/S: Ta thích nào...chương 7.