Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 789 - Chương 789 - Đồ Vật Trấn Ma Thiên Tôn Để Lại

Chương 789 - Đồ vật Trấn Ma Thiên Tôn để lại
Chương 789 - Đồ vật Trấn Ma Thiên Tôn để lại

Trên bờ Hắc Thủy Độc đầm, bốn tên trưởng lão của Cổ Hoang ma môn có thực lực tuyệt đỉnh ngồi xếp bằng ở xung quanh độc đàm, nhắm mắt dưỡng thần, chờ đợi thứ gì đó ở dưới đi lên, bởi vì bọn hắn cho rằng Khương Lập Quang đại thiếu gia của Cổ Hoang ma môn là bị thứ gia hỏa ở dưới đầm nước này giết chết.

Hắc Thủy Độc đầm rất sâu, âm u lạnh lẽo vô cùng, giống như nối thẳng nơi âm phủ vậy, Thẩm Tường lặn xuống đã hơn nửa ngày, thế mà còn chưa xuống tới đáy, để trong lòng của hắn kinh hãi là, nếu như không có Huyền Vũ Kim Cương giáp, nếu như không phải bản thân mình là bách độc bất xâm thì coi như thần tiên hạ phàm cũng khó có thể lấy được đồ vật mà Trấn Ma Thiên Tôn để lại.

"Cái này chắc không chỉ là máu của Độc Ma đi, ta thấy còn có của máu của Độc Long, hai loại máu độc tuyệt đỉnh này hỗn hợp lại với nhau, mới không ngừng ăn mòn cả vùng đất, mới để đàm nước này sâu tới như vậy, hơn nữa chỗ sâu nơi này, sản xuất âm khí mới trở nên âm u lạnh léo như thế." Long Tuyết Di nói.

Lại một canh giờ trôi qua, Thẩm Tường đột nhiên trông thấy có một điểm ánh sáng mờ nhạt ở bên dưới, điều này làm cho hắn mừng rỡ, từ loại ánh sáng này đến xem, cực kỳ giống với Trấn Ma thánh lực, thứ đồ chơi này chỉ có Trấn Ma Thiên Tôn mới luyện chế ra được, mới có loại ánh sáng này.

Sau khi tới gần, để hắn hít vào một cỗ khí lạnh, bởi vì hắn trông thấy xung quanh vật này đều là trống rỗng, nước độc vậy mà không cách nào tới gần được, từng cái đồ vật này, được ẩn sâu ở dưới đáy đầm này vô số năm vậy mà thánh lực vẫn sinh động như vậy, bách độc bất xấm, vô cùng uy thế.

Phải biết ở dưới đáy cái đầm sâu này, sức nén rất khủng bố, nếu như Thẩm Tường không có được Huyền Vũ Kim Cương giáp tới hộ thể thì chỉ sợ hắn sớm đã bị loại sức nén kia ép thành thịt nát rồi.

"Là một cái ấn!" Giọng nói của Long Tuyết Di hiện ra vẻ chấn kinh, không thể không hít sâu một hơi.

Tô Mị Dao vội vàng sợ hãi than nói: "Trấn Ma thánh ấn của Trấn Ma Thiên Tôn vậy mà lại ở nơi này, khó trách Trấn Ma thần điện nhiều năm qua sẽ có nhiều người tranh quyền như vậy, hóa ra chính là không có thánh ấn tới làm vững chắc quyền lực!"

"Trấn Ma thánh ấn, là một cái thánh vật mà Trấn Ma thiên tôn luôn mang theo người, mà Trấn Ma lệnh của Trấn Ma thần điện đều phải đắp lên cái ấn này thì mới có hiệu quả, về phần có uy lực gì thì không biết được rồi, bởi vì Trấn Ma Thiên Tôn chưa từng dùng cái ấn này để chiến đấu." Bạch U U nói.

Đồ vật luôn mang theo trong người của Trấn Ma Thiên Tôn vậy mà lại ở chỗ này, Trấn Ma Thiên Tôn đến tột cùng là như thế nào? Trấn Ma Thiên Tôn ở Thiên giới thế nhưng là một tồn tại vô địch, được ức vạn tiên nhân kính ngưỡng, để đông đảo cái gọi là Yêu Ma Tà thần nghe thấy mà phải biến sắc, bây giờ chỉ có Trấn Ma thần điện của hắn và bộ phận võ công không được đầy đủ thì vẫn còn, bản thân thì đã không biết là đi nơi nào rồi.

Trấn Ma thánh ấn kia vậy mà lại có linh tính, sau khi cảm ứng được Thẩm Tường đến thì hóa thành một đạo ánh sáng cầu vồng màu vàng kim, chui vào trong thân thể của Thẩm Tường, xuất hiện ở trong đan điền của Thẩm Tường, lơ lửng ở trên năm tôn thú tượng.

Thẩm Tường nhìn vào Trấn Ma thánh ấn ở bên trong thân thể mình, thánh ấn chỉ có một chữ "Trấn", tuy rằng chỉ có một chữ như vậy, nhưng khí thế lại to lớn, cứng cáp có lực, giống như ngưng tụ thần lực tuyệt thế mà điêu khắc ra vậy, một mạch mà thành, tuy nhiên nhìn kỹ, mỗi một nét bút của cái chữ này, đều có vô số linh văn huyền ảo, như thể đó là tự nhiên vậy, lít nha lít nhít, bên trong một chữ, vậy mà lại như là cả một khoảng trời, có vô số ngôi sao, Thẩm Tường chỉ liếc mắt nhìn thôi mà đầu óc đã quay cuồng!

Một chữ liền mạch mà thành này lại còn có thể cùng lúc khắc xuống nhiều linh văn huyền ảo tinh tế tới như vậy, hơn nữa rất tự nhiên, không hề giống như là cố ý lưu lại, loại thủ đoạn này khiến Thẩm Tường sợ hãi thán phục.

Phải biết những linh văn thâm ảo này đều là một số thiên tài siêu cấp ở thời đại viễn cổ nhìn trời mà ngộ đạo, dung nhập vào trong tự nhiên mà lĩnh ngộ ra được, truyền thừa vô số năm thì mới có được lượng lớn linh văn như ngày nay, nhưng lại vẫn vô cùng thâm ảo.

Mà Trấn Ma Thiên Tôn tùy tiện cũng có thể phác họa ra linh văn tự nhiên mà thành này, giống như thiên nhân hợp nhất.

Nghĩ đến chỗ này, trái tim Thẩm Tường đập liên hồi, nếu như có một ngày hắn ở lúc luyện đan, cũng có thể lưu lại những linh văn tự nhiên này ở mặt ngoài của đan dược đường vân ẩn chứa đạo vận cường đại thì những viên đan dược này sẽ mạnh tới cỡ nào?

Linh văn có thể cấu thành đại trận, mà đại trận nhưng lại có nhiều loại năng lượng vô thượng, có thể trấn ám cổ ma, mở huyền cảnh, không gian na di...

Trấn Ma Khí Trận ở bên trong Võ công hàng ma, cũng là từ linh văn mà cấu thành!

"Quá lợi hại, không hổ là nhân loại có thể để cho Hoàng Long tộc ta cũng phải cố kỵ" Long Tuyết Di sợ hãi than nói.

Toàn thân Trấn Ma thánh ấn là thuần màu vàng kim, như là mặt trời vậy, giống như có năng lượng vô cùng vô tận, không ngừng tỏa ra ánh sáng vàng.

"Ngoại trừ có thể phê chỉ thị Ma Thần lệnh, còn có thể dùng làm gì?" Long Tuyết Di vô cùng tò mò.

"Còn có thể kế thừa trở thành điện chủ của Trấn Ma thần điện, chưởng quan Trấn Ma thần điện ở Thiên giới, chẳng qua nếu như ở Thiên giới lấy ra cái ấn này thì ta sợ rằng sẽ lọt vào họa sát thân." Thẩm Tường thở dài nói: "Ngoài đó ra, chính là có thể mở ra một vài thứ ở bên trong Trấn Ma thần điện, còn có thể phong ấn yêu ma."

"Có thể dùng để đánh nhau hay không?" Long Tuyết Di lại hỏi.

"Đương nhiên có thể, nếu như đối phương là yêu ma thì có thể phóng xuất ra, rót Trấn Ma thánh lực vào, để thánh ấn trở nên lớn, trực tiếp trấn áp yêu ma đến chết, chỉ có điều ta không thể sử dụng một cách tùy tiện." Lúc này Thẩm Tường đi về phía thượng du, ở trên còn có bốn tên trưởng lão của Cổ Hoang ma môn đang chờ để chào hỏi hắn, dù sao đều là lão nhân gia, hắn không có ý tứ để cho người ta phải chờ mình quá lâu.

"Không sai, cái ấn này so với Trấn Ma bảo kính thì cường hãn hơn nhiều, Trấn Ma bảo kính khả năng chỉ là một món đồ chơi mà Trấn Ma Thiên Tôn làm ra thôi, đối phó với yêu ma thì mạnh hơn một chút mà thôi chứ cũng không có quá mạnh, nhưng nếu như có đầy đủ Trấn Ma thánh lực thì dùng cái ấn này đi đối phó yêu thì lại vô cùng uy lực." Bạch U U nói tới âm trầm lạnh lẽo, nếu như không phải Thẩm Tường có thể thu liễm lực lượng Trấn Ma thánh ấn lại thì nàng ta ở bên trong U Dao giới chỉ cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu.

"Trấn Ma thần điện ở trên Thiên giới nhiều năm qua nội đấu không ngừng, chính là vì tranh đoạt vị trí điện chủ, nếu như bị bọn họ biết ngươi có được Trấn Ma thánh ấn thì đến lúc đó không chỉ lalf Trấn Ma thần điện sẽ đoạt ngươi." Tô Mị Dao khẽ cười nói.

Thẩm Tường đương nhiên biết coi như hắn có cái Trấn Ma thánh ấn này thì cũng không cách nào đi làm điện chủ, trừ khi đầu óc của những tên cường giả ngấp nghé chức vị điện chủ kia bị lừa đá.

"Cổ Hoang ma môn, tuyên bố Ma Thần lệnh truy nã lão tử, hiện tại ta sẽ để cho các ngươi biết làm như vậy thì cần phải trả một cái giá lớn cỡ nào." Thẩm Tường cười lạnh nói, gia tốc bơi lên trên.

Nửa ngày trôi qua, lúc này đã là đêm nguy, trong Hắc Thủy Độc đàm đưa tay là không thấy được năm ngón, tuy nhiên bốn tên trưởng lão của Cổ Hoang ma môn kia lại cảm ứng được đầm nước có nổi bóng, hiển nhiên là muốn đi ra, bọn họ lập tức đứng dậy, trong nháy mắt bọn họ muốn lách mình rời xa nơi này thì trong đầm nước đen ngòm này đột nhiên như là một ngụm suối lớn phun ra, nước độc trong nháy mắt phun trào đến trên bầu trời, hóa thành mưa độc rơi xuống.

Cây cối trong phạm vi vài dặm đều chét héo trong nháy mắt, bị nọc độc ăn òn, phóng xuất ra trận trận chất độc màu đen, mà bốn tên trưởng lão của Cổ Hoang ma môn kia thì lập tức bị lượng lớn nước độc tưới lên, toàn bộ hóa thành bạch cốt, huyết nhục đều hóa thành khí ở trong nháy mắt.

Đây hết thảy đều là Thẩm Tường ở dưới đầm nước dùng hết lực lượng đánh lượng lớn nước độc ở phía dưới bắn lên, vào lúc này hắn đã đứng ở một bên cạnh đầm nước, nhìn thấy bốn cỗ bạch cốt kia, cười nói: "Các ngươi ngồi ở cạnh đầm nước chờ ta thì y như là há miệng chờ chết vậy, thật không có ý tứ, để các ngươi phải chờ lâu như vậy!"

Nói xong, Thẩm Tường nhìn thấy những cái lăng mộ kia, tay kết pháp ấn, ngưng tụ linh khí trong Cổ Hoang cấm địa, thi triển Thiên Long Pháp ấn, trực tiếp phá hủy những cái lăng mộ kia, sau đó sử dụng La Thiên Một vượt qua không gian, rời khỏi nơi đây một cách an toàn.

P/s: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment