Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 791 - Chương 791 - Tuyệt Thế Hung Kiếp

Chương 791 - Tuyệt thế hung kiếp
Chương 791 - Tuyệt thế hung kiếp

Vẻ mặt Thẩm Tường trở nên trắng bệch, hơn nghìn người đột nhiên tiến vào phạm vi cảm ứng của Niết Bàn kiếp, vậy Niết Bàn kiếp của hắn không chỉ vẻn vẹn là hơn một ngàn lần mà thôi, về phần là gấp bao nhiêu lần thì hắn cũng không rõ ràng, cói như Niết bàn kiếp đệ cửu kiếp cũng chẳng qua chỉ như thế mà thôi.

"Các ngươi đám ngớ ngẩn này, lão tử độ kiếp, các ngươi muốn chết thì cũng đừng tới tìm lão tử chứ, bị các ngươi hại chết rồi, các ngươi đám khốn kiếp này, hiện tại tất cả mọi người xong đời." Thẩm Tường giận dữ gào thét.

Sớm tại trong nháy mắt vừa rồi, những cường giả từng trải qua Niết Bàn kiếp kia đều mặt xám như tro, lúc này bọn họ là không đi được, vô luận đi bao xa, bọn họ đều sẽ bị Niết Bàn kiếp để mắt tới.

Hơn phân nửa Ma giới nho nhỏ này đều đang run rẩy, kinh động vô số cường giả của Ma giới, bọn họ không biết là nguyên nhân gì mà sẽ làm ra loại động tĩnh này.

Vẻ mặt của Khương Thiên Lục trở nên vô cùng khó coi, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà đang độ Niết Bàn kiếp, sớm biết thì coi như cho hắn có thêm mười cái mạng, trăm cái lá gan thì hắn cũng không dám tiến vào.

Mặc dù chỉ là Niết Bàn kiếp của một người, nhưng lại có nhiều người ở bên trong khu vực độ kiếp như vậy, Niết Bàn kiếp sẽ định vị những người khác có mặt trong phạm vi khu vực độ kiếp, bởi vì người ở trong khu vực này đều là ma tu nghịch thiên mà đi, hơn nữa những ma tu này đều làm nhiều việc ác, hung tàn lãnh khốc, Niết Bàn kiếp sẽ càng khủng bố hơn.

"Chưởng môn, giết hắn, Niết Bàn kiếp sẽ tán đi." Một người hô.

Thẩm Tường lập tức mắng to: "Chó má, nếu như lão tử chết đi, các ngươi ngay cả hy vọng còn sống cũng không có, lão tử mới là người thực sự phải độ Niết Bàn kiếp, đến lúc đó lực lượng kiếp nạn sẽ có hơn phân nửa hướng về phía ta mà tới, nếu như các ngươi giết chết ta, hừ hừ, các ngươi đều sẽ phải chia đều ra mà hứng chịu lực lượng nhắm vào ta kia."

Niết Bàn kiếp thật lâu không tới, cả vùng đất run nhè nhẹ, không gian trong phạm vi hơn mười dặm đều khóa chặt toàn bộ, cho dù là mấy chục tên cường giả cùng nhau đều không thể oanh phá, đây chính là lực lượng của thiên, lực lượng thiên nhiên không người có thể chống lại.

"Thẩm Tường, ngươi giết chết con của ta, còn..." Khương Thiên Lục đột nhiên bị Thẩm Tường tức giận cắt ngang.

"Giết cái nồi mà giết a, lão tử đang độ kiếp, các ngươi tới xem náo nhiệt cái nồi gì, các ngươi không muốn sống nhưng ta là muốn sống nữa a! Nếu như không phải là các ngươi tuyên bố cái Ma Thần lệnh chó má gì kia tới truy nã ta, ta mới lười nhác bẩn tay đi làm thịt con của ngươi, mọi chuyện đều là các ngươi tự tìm." Thẩm Tường gầm thét lên: "Đến a, ngươi không phải rất tức giận sao? Giết ta a, đến a... xin mời a.. nhào dô đi a..."

Khương Thiên Lục tức giận đến toàn thân phát run, hắn cũng không dám, nếu như giết Thẩm Tường thì Cổ Hoang ma môn bọn họ coi như hoàn toàn xong đời, Thẩm Tường vừa chết, Niết Bàn kiếp tuyệt đối sẽ rải tới trên đầu của bọn họ.

Những cường giả này có lẽ có năng lực cản được, những những người kia còn chưa trải qua Niết Bàn kiếp thì khó mà nói, bọn họ lúc này vô cùng khổ não, vì truy sát Thẩm Tường, lại còn đến độ Niết Bàn kiếp, những cường giả kia cũng đồng dạng, vượt qua Niết Bàn kiếp là cái tốt, tuy nhiên tốt là đối với độ Niết Bàn kiếp của chính mình, coi như bọn họ sống sót, bọn họ cũng sẽ độ kiếp một cách vô ích.

"Ha ha... Niết Bàn kiếp còn chưa có xuống tưới, đang ngưng tụ lực lượng, nếu như ta có thể ở dưới thiên kiếp lợi hại như thế này mà may mắn không chết, ta được lực lượng võ đạo ban cho chắc chắn là sẽ rất nhiều a, nghịch thiên mà đi, thành công đối kháng thiên lực mãnh liệt như vậy, đây chính là chuyện xưa nay chưa từng có, để bão tố tới mãnh liệt hơn chút nữa đi!" Thẩm Tường đứng ở trên ngọn núi nhỏ, cười lớn lên một cách điên cuồng.

Điều này làm cho những người kia muốn hung hăng nhỏ vào mặt hắn một bãi nước bọt, đã như vậy rồi mà còn đang dọa bọn họ, mà một số người nhát gan thì hiện tại chân đã run lên cầm cập.

"Chưởng môn, đẩy hắn tới bên kia, cách xa hắn một chút, đến lúc đó hắn tiếp nhận Niết Bàn kiếp là mạnh nhất, vô luận hắn sống hay chết, lực lượng lôi kiếp mà hắn tiếp nhận sẽ không lan tới gần chúng ta." Một tên trưởng lão nói.

Khương Thiên Lục cũng có ý đó, đi về phía Thẩm Tường, mà Thẩm Tường cũng biết bọn họ muốn làm gì.

"Không cần ngươi phải động thủ, chính ta sẽ đi!" Thẩm Tường nhàn nhạt nói, đám người trước mắt này đều hận không thể giết chết hắn đi, nhưng bây giờ lại không thể động thủ, hơn nữa còn ở bên bờ sinh tử, loại vẻ mặt kia của bọn họ để hắn thấy mà mừng thầm trong lòng.

Đúng lúc này, lại có một đám đệ tử của Cổ Hoang ma môn thông qua truyền tống trận đột nhiên đến chỗ này, dùng tốc độ nhanh nhất toàn bộ hiên ngang lao vào, nhân số vậy mà cũng có hơn một ngàn.

Vào thì rất dễ dàng, nhưng muốn đi ra ngoài thì lại khó như lên trời.

"Các ngươi đám ngu xuẩn này, chẳng lẽ nhìn không ra đây là tình huống gì sao?" Khương Thiên Lực tức để suýt chút nữa thì sòi bọt mép phun ra máu, hơn một ngàn người Niết Bàn kiếp thì đã rất khủng bố, bây giờ thế mà lại tăng thêm một ngàn nữa, cái này căn bản là muốn để bọn hắn chết không có chỗ chôn a...

Mà ở nơi xa lại truyền đến tiếng cười to của Thẩm Tường: "Ha ha, đến hay lắm, đến hay lắm, cùng chết thống khoái nha, có thể dẫn tới nhiều đệ tử của Cổ Hoang ma môn tới chôn chung với ta, ta chết cũng sẽ mỉm mười mà nhắm mắt."

Lúc này hơn phân nửa Ma giới, linh khí trong thiên địa toàn bộ bị hút tới trên không trên đầu của Thẩm Tường.

Những tên đệ tử vừa mới tiến đến kia, sau khi biết được rõ ràng thì vẻ mặt đều trở nên tái mét, mà những tên đệ tử sớm tiến đến kia thì vẻ mặt càng xanh hơn, hận không thể bóp chết cái bọn gia hỏ tự tìm đường chết đổ thêm dầu vào lửa này.

Tuy nhiên kiếp số đã an bài, coi như hiện tại chỉ có một mình Thẩm Tường, uy lực của Niết Bàn kiếp cũng sẽ không giảm.

Trên bầu trời, ầm ầm, ầm, tiếng vang cuồn cuộn, khí tức ngưng tụ cùng một chỗ, va chạm vào nhau, va chạm tạo ra từng đợt kinh lôi kinh khủng, đệ nhất kiếp của Thẩm Tường là dạng gì, ai cũng không biết, tuy nhiên rất khủng bố là được rồi.

Ruột của Khương Thiên Lục cũng tái rồi, hắn không nghĩ tới vậy mà đụng phải lúc Thẩm Tường độ Niết Bàn kiếp, hơn nữa còn có nhiều người như vậy cùng tiến vào phạm vi cảm ứng của Niết Bàn kiếp, cho dù bọn họ những cường giả này có thể còn sống sót nhưng rất nhiều hạt giống tốt cũng sẽ khó có thể chịu đựng được Niết Bàn kiếp kinh khủng như thế này.

Mà Thẩm Tường lúc này lại rất bình tĩnh, bởi vì hắn có Huyền Vũ Kim Cương giáp loại Thần giap này làm chỗ có thể dựa vào, bản thân hắn lại có Ngọc Long huyết mạch, khó mà làm cho hắn chết đi, hắn chỉ là lo lắng U Dao giới chỉ sẽ bị hủy đi, tuy nhiên dù sao đó cũng là xuất ra từ dưới tay Tiên gia, có lẽ là sẽ không dễ dàng bị làm hỏng.

"Sắp tới rồi sao?" Thẩm Tường nắm chặt song quyền, nhìn lấy đoàn năng lượng bạo ngược tràn đầy trên bầu trời, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện một con ác ma vậy.

Cảm nhận được cỗ uy áp hủy thiên diệt địa kia, rất nhiều chân của đệ tử Cổ Hoang ma môn như muốn nhũn ra vậy, mà những cường giả này cũng đều có vẻ mặt khó coi, cái này so với bọn hắn hắn vượt qua Niết Bàn kiếp còn cường đại hơn, bọn họ chỉ hy vọng phần lớn kiếp lực đều rơi vào trên người của Thẩm Tường, bởi vì như vậy, bọn họ những cường giả này chỉ đối kháng một bộ phận kiếp lực, nói không chừng còn có hy vọng có thể còn sống.

"Đến rồi!" Thẩm Tường cảm ứng được cái gì, sau đó vội vàng hướng đám người kia chạy tới.

Hơn hai ngàn người của Cổ Hoang ma môn trông thấy nơi xa có một người chạy vội tới thì đều đồng thanh chửi loạn lên, tất cả các lời lẽ thô tục đều mắng đến, Niết Bàn kiếp sắp tới, Thẩm Tường vậy mà còn chạy về phía bọn họ, cái này nói rõ là đang muốn hại bọn hắn.

"Tên nhóc khốn nạn kia, ngươi qua đây làm gì!" Khương Thiên Lục khẩn trương, nổi giận gầm lên một tiếng.

"Ta ngồi ở kia cô đơn lẻ loi quá à cho nên mới chạy tới chỗ các ngươi, chúng ta có duyên gặp nhau ở chỗ này thì có lẽ nên cùng nhau độ hoạn nạn mới phải, cùng hưởng phúc trời ban cho, chúng ta đồng tâm hiệp lực thì nhất định có thể vượt qua Niết Bàn kiếp mạnh nhất vô song trên đời này a." Thẩm Tường một mặt đang hoàng đĩnh đạc mà nói ra những lời lẽ hào hùng.

"Cái nồi con mẹ nhà nó có duyên a, đi con mẹ nhà nó phúc trời ban a, Thẩm Tường chính là một cái tai họa, ai tới gần hắn thì kẻ đó sẽ gặp xui xẻo."

Khương Thiên Lục và nhiều tên cường giả đã chuẩn bị xuất thủ, nhưng vào lúc này Niết Bàn kiếp đã hạ xuống, lại là hỏa diễm năm màu đầy trời, hóa thành các loại hung thú từ trên bầu trời lao vọt xuống tới.

P/S: Ta thích nào...chương 3... đậu hay vãi nồi, đọc mà đau cả ruột....cho ít KP và TLT đi các đạo hữu ơi....

Bình Luận (0)
Comment