Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 798 - Chương 798 - Thế Gia Cổ Lão Vô Sỉ

Chương 798 - Thế gia cổ lão vô sỉ
Chương 798 - Thế gia cổ lão vô sỉ

Phong Vân quyền của Phong gia rất cường hãn, một quyền đánh ra, thiên địa biến sắc mây gió phun trào, cương phong hóa đao, hào quang bùng lên khắp bầu trời bao phủ về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường là ai, người mang thần công tuyệt thế, dựng dục ra long lực cường hãn, lúc này cũng đã Niết Bàn, thoát thai hoán côt, siêu phàm nhập thánh, sớm đã không tính là phàm nhân rồi, từ lúc hắn độ kiếp thì đã bước lên con đường nghịch thiên.

Long lực vừa ra, ai dám tranh phong?

Một chưởng của Thẩm Tường, long lực nổ bắn ra, mênh mông như biển, không gian vì đó mà run lên, quyền kình của Phong Vân quyền kia lập tức bị chấn vỡ toàn bộ, nhưng quyền kình của Thẩm Tường vẫn đánh đâu thắng đó, bạch khí như Long, thế như chẻ tre, đánh về phía đầu của Phong Chấn Vân.

Phong Chấn Vân quả nhiên có chút thực lực, thời điểm mấu chốt, thả ra một cái khiên lớn bằng đồng thiếc, ngăn ở trước người, quyền kình chứa long lực kia nện vào bên trên, kích thích một trân tiếng vang giòn, tiếng vang ngân nga, khuếch tán đi khắp nơi, như là sóng nước, hình thành một trận sóng âm mãnh liệt.

Trong lòng Thẩm Tường hơi kinh, cái khiên lớn bằng đồng thau này không phải là vật phàm, hơn nữa thoạt nhìn rất cổ lão, giống như là trải qua năm tháng vô tận tẩy lễ, sau khi va chạm vào công kích bằng long lực kia của Thẩm Tường vậy mà hóa đi toàn bộ long lực, hút vào trong đó, tạo nên sóng âm, vang vọng thiên địa.

Trong lòng mọi người đều nghiêm nghị, bởi vì sóng âm này để trong lòng bọn hắn còn mang sợ hãi, nếu như bọn họ ở bên trong sóng âm khuấy động gợn sóng, nói không chừng muốn hóa thành bụi, nhưng là Thẩm Tường lại không bị ảnh hưởng một chút gì.

Thẩm Tường quả thật bị âm ba công kích, nhưng nhục thân của hắn cường đại cỡ nào, có thể so sánh với Thiên Tiên, chỉ là nhục thân thân hắn huyết khí dồi dào, đã hóa giải sóng âm đánh tới trong vô hình.

"Không tệ lắm, thật lợi hại a, vậy mà sử dụng binh khí chặn lại công kích của ta." Thẩm Tường cố ý nhấn mạnh đến hai từ "Binh khí", giọng nói tràn ngập mỉa mai.

Phong Chấn Vân cười lạnh nói: "Đây cũng là một bộ phận thực lực của ta, ta có thể có được cổ binh lợi hại bực này, đó là ta thông qua thực lực của ta thu hoạch được, vì sao không thể sử dụng?"

So binh khí? Chỉ sợ không có người nào hơn được Thẩm Tường, Tứ Tượng thần bình thì có ba loại ở trên người hắn, tuy nhiên hắn lại không có ý định sử dụng, bởi vì đối phương còn chưa phải Niết Bàn cảnh, trong mắt hắn chỉ như con kiến hôi mà thôi, còn chưa có tư cách buộc hắn sử dụng Thần binh.

"Cái khiên bằng đồng thau của cái tên này rất lợi hại, nhìn linh văn phía trên, có lẽ là rất lâu đời rồi, chính là ở bên trong Hoàng Long tộc, cũng chỉ có những cổ tịch lâu đời sắp tiêu tán kia mới ghi chép lại." Giọng nói của Long Tuyết Di trở nên ngưng trọng.

Trong lòng Thẩm Tường chấn kinh, cổ tịch lâu đời sắp tiêu tán, vậy là lâu tới cỡ nào?

"Tuy nhiên cái khiên đồng thau này chỉ là phàm vật mà thôi, nếu như là đồ chơi lợi hại thì vừa rồi có thể bắn ngược công kích của ngươi, không biết cái tên này là lấy được từ chỗ nào, chẳng lẽ Thông Thiên thế gia thật là thế gia cổ xưa tồn tại với trời đất hay sao?" Long Tuyết Di đối với cái này nghi hoặc không thôi, rất là tò mò.

Phong Chấn Vân cầm cái khiên đồng thau trong tay, bước bộ pháp rất cuồng mãnh, khắp khuôn mặt là vẻ khinh thường: "Long lực chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi, Thái Cực Hàng Long công ở trên người ngươi thật sự là lãng phí, không bằng giao ra cho Phong gia chúng ta tu luyện đi!"

Khiên đồng thau phát ra ánh sáng xanh lâu đời cổ xưa, hướng Thẩm Tường đập mạnh mà tới, chỗ uy áp thả ra như là núi cao vạn trượng áp xuống tới, muốn nghiền Thẩm Tường thành thịt muối.

"Các ngươi còn chưa xứng tu luyện Thái Cực Hàng Long công!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, thuận tay vung lên, giống như là đuổi ruồi vậy, đẩy cái khiên lớn lớn nện xuống tới kia ra.

"Đương" một tiếng, nghe để cho người ta hết sức thoải mái, nhưng lại để cho người ta chấn kinh, đặc biệt là Phong Chấn Vân, mặt mũi tràn đầy vẻ không tin mà nhìn lấy Thẩm Tường, Khiên khích vừa rồi là cường đại cỡ nào, nhưng lại bị Thẩm Tường thuận tay vung lên đã phá giải.

Bốn phía lập tức an tĩnh lại, đây là thực lực cỡ nào!

"Rắc rắc" một tiếng, ánh mắt mọi người tập trung ở trên cai khiên đồng thau kia, chỉ thấy ở trên vậy mà xuất hiện từng đạo vết rách, cái Khiên đồng thau này nhìn như không thể phá vỡ lại bịt một vung như đuổi ruồi của Thẩm Tường làm cho vỡ vụn.

Ánh mắt Thẩm Tường bình thản, không có một chút gợn sóng nào, như vậy nhìn giống như là vừa đúng đuổi đi một con ruồi, hắn nhàn nhạt đảo qua Phong Chấn Vân kia, nói ra: "Ngươi là đang có ý đồ với Thái Cực Hàng Long công sao?"

"Ngươi... dám hủy đi bảo thuẫn của ta, ta phải để ngươi đền mạng!" Phong Chấn Vân nổi giận gầm lên một tiếng, lao vèo về phía Thẩm Tường, hắn cho rằng nơi này là địa bàn của Phong gia, bên cạnh lại có đệ tử Phong gia quan chiến, Thẩm Tường không dám hạ độc thủ.

Nhưng là hắn nhầm rồi, Thẩm Tường không sợ trời cũng chẳng sợ đất, cự đầu cũng bị hắn giết chết nhiều tên, Thẩn tử gì đó hắn cũng đều không có để vào mắt chứ đừng nói tới là cái loại người này.

"Không biết lượng sức!" Thẩm Tường phất tay vỗ một cái, một bàn tay lớn tỏa ra kim quang xuất hiện, đột nhiên đạp vào Phong Chấn Vân này dí xuống mặt đất, tràn ngập sát khí vô cùng kinh khủng, tràn ngập trên không trung của quảng trường, để cho người ta lạnh cả người.

Mà Phong Chấn Vân bị đập thành chia năm xẻ bảy, dính lẫn vào với đất đá vụn trên mặt đất, hóa thành thịt nát.

Chết!

Vậy mà bị chụp chết như vậy, thực lực của Phong Chấn Vân này thế nhưng là không yếu, vừa rồi Phong Vân quyền kia đã dọa sợ không ít người, nhưng ở trước mặt Thẩm Tường chẳng qua chỉ là một con giun dế, bị một chưởng nhẹ nhàng như mây gió của Thẩm Tường đập thành mảnh vụn, ngẫm lại trước đó hắn còn la hét muốn đập chết Thẩm Tường, thì đó là chuyện buồn cười tới cỡ nào.

"Lớn mật, ngươi dám giết chết người Phong gia ở trước mặt chúng ta, còn hủy đi bảo vật của Phong gia chúng ta, hôm nay chúng ta sẽ phải bắt ngươi lại, chẳng những phải giam giữ ngươi, còn phải cho Thái Vũ môn bồi thường tổn thất." Một tên nam tử thần tuấn mặc áo lam, dựng thẳng lông mày lên, khắp khuôn mặt là nụ cười lạnh, dáng vẻ không ai bì nổi, để cho người ta rất chán ghét.

Một nữ tử váy lam khác cũng quát lạnh nói: "Thẩm Tường, nghe nói ngươi có một thanh đại đao lợi hại, giao ra đi, cho ngươi một bộ toàn thây, đương nhiên, nếu như ngươi có thể giao Thái Cực Hàng Long công ra thì chúng ta cũng không làm khó ngươi, cùng lắm thì trấn áp ngươi trăm năm mà thôi."

Thẩm Tường choáng váng, hắn vẫn là lần đầu tiên trông thấy có người ngông cuồng như thế, cũng dám uy hiếp hắn như thế, để hắn giao ra thần công và bảo đao, đệ tử của Thông Thiên thế gia này quả nhiên không tốt, nam nữ đều giống nhau, mọi người nhìn như sắp có một trận acs chiến xảy ra, lập tức lui ra ngoài.

Thẩm Tường cười lạnh: "Ta không giết hắn thì hắn sẽ giết ta, mà lại là hắn khiêu khích trước đây, bảo đao và võ công của ta đều là ta quang minh chính đại giành lấy được, dựa vào cái gì phải đưa cho các ngươi?"

"Này cũng chưa chắc, ta từ bản vẻ trông thấy bộ dáng bảo đao của ngươi, có lẽ là tồn tại từ thời viễn cổ, khi đó chỉ có Thông Thiên thế gia chúng ta mới có năng lực luyện chế ra được, về phần Thái Cực Hàng Long công, cũng là tồn tại từ lâu lắm rồi, khi đó tổ tiên Thông Thiên thế gia chúng ta từng quan sát qua, nói là của Phong gia chúng ta cũng không quá đáng, hiện tại để ngươi giao ra cũng là chuyện đương nhiên." Nữ tử kia miệng lưỡi bén nhọn, giọng nói lạnh lùng, xem khí thế hùng hổ của bọn hắn, chắc chắn là sẽ không bỏ qua.

"Quá vô sỉ, Thái Cực Hàng Long công chính là của Hoàng Long tộc ta, đều là lão nương với sư phụ ngươi truyền thụ cho ngươi! Thanh Long Đồ Ma đao cũng là có quan hệ với Thanh Long đại đế của Hoàng Long tộc ta, dựa vào cái gì nói là của bọn họ? Phong gia chó má, cho bọn hắn thời gian mười vạn năm, ngay cả linh văn phía trên cũng không có khắc ra."

Long Tuyết Di tức giận, đây đều là của Hoàng Long tộc nàng ta, nhưng bây giờ lại bị Phong gia mạnh miệng nói là của bọn họ, nàng ta sao có thể không tức, nếu như không phải có Tô Mị Dao ở một bên khuyên can thì chỉ sợ nàng ta sớm đã hiện thân đánh cho những tên đệ tử Phong gia hèn mọn không ai bì nổi này thành một đống thịt vụn rồi.

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment