Tà áo trắng cả Cơ Mỹ Tiên tung bay theo gió, khuôn mặt thanh lệ xuất trần mang theo nụ cười nghiền ngẫm, mười phần động lòng người.
"Chẳng lẽ ngươi cứ muốn rời đi như vậy sao? Ngươi giết chết nhiều người của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta như vậy, cướp đi bảo vật của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta, ngươi cho là ta sẽ thả ngươi đi sao?" Cơ Mỹ Tiên tự nhiên mà nói ra, giọng nói rất nhu hòa, nhưng ở trong tai Thẩm Tường nghe được lại chứa đầy sát khí.
Thẩm Tường cười khan nói: "Cô nương này muốn như thế nào mới thả ta đi?"
Tiếng cười của Cơ Mỹ tiên ngọn ngào uyển chuyển, khẽ cười nói: Nếu như ngươi chịu hai tay dâng lên Hỏa Hoàng Tử Kim mà ngươi đoạt được, sau đó lại giao Tiên đao và thần công của ngươi ra, nếu như những thứ này có thể để cho ta vui vẻ thì nói không chừng ta sẽ thả ngươi đi!
Thẩm Tường lắc đầu thở dài: "Những thứ này đều là mệnh căn của ta, cô nương ngươi muốn bảo ta lấy mệnh căn của ta tới đổi lấy sự vui vẻ của ngươi a, như vậy ngươi mới có thể buông tha ta đúng không? Xem ra ta chỉ có thể ủy khuất một chút..."
Cơ Mỹ Tiên nghe được câu này, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, trong đôi mắt hiện lên vẻ nổi giận.
"Làm càn! Thẩm Tường, ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vẫn là lần đầu tiên có người dám khinh bạc ta như vậy!" Cơ Mỹ Tiên quát lạnh nói, là Thiên nữ cao quý, cao cao tại thượng, băng thanh ngọc khiết, chính là người có mang ý nghĩ xấu đối với nàng đều cất giấy ở đáy lòng, xưa nay không dám nói ra, bằng không sẽ dẫn tới họa sát thân.
Thẩm Tường liếc mắt nhìn bộ ngực của nàng, cười hắc hắc: "Khinh bạc ngươi? Coi như ngươi loại mặt hàng này, ngay cả nữ nô của ta cũng không sánh bằng, tuy nhiên có thể miễn cường làm nữ nô rửa chân cho ta."
Cơ Mỹ Tiên nghe được điều này thì tức giận dến thân thể mềm mại khẽ run lên.
Nếu như lời này truyền đi, Thẩm Tường chắc chắn sẽ bị những người theo đuổi Cơ Mỹ Tiên này truy sát tới chân trời góc biển, Cơ Mỹ Tiên thế nhưng là Thiên nữ của Bạch Hải thánh cảnh, không chỉ dung mạo như tiên nữ, hơn nữa thiên phú dị bẩm, tuổi còn trẻ mà đã có được thực lực mà lão bối hâm mộ, nhưng ở trong mắt Thẩm Tường lại chỉ miễn cưỡng có thể trở thành nữ nô rửa chân cho hắn.
"Ngươi... được, xem ra ngươi là đã có tâm tư muốn chết!" Cơ Mỹ Tiên trông thấy trong ánh mắt của Thẩm Tường tràn đầy vẻ trêu tức thì càng nổi giận hơn.
Thẩm Tường nói thế nhưng đều là lời nói thật, Đông Phương Hinh Nguyệt và Hoa Hương Nguyệt đôi nữ nô tuyệt sắc này, một người là Đan Vương, một người là luyện khí, tông sư phương diện trận pháp, thực lực thì không nói, một chưởng đã có thể đập chết Thiên nữ này, hình dạng dáng người chẳng hạn thì càng không lời để nói, nói chung Cơ Mỹ Tiên còn lâu mới có thể sánh bằng được.
Thẩm Tường thật đúng là chê nàng ta mà, đối với loại thiên chi kiều nữ tự cho mình thanh cao này, hắn trước sau như một đều áp dụng phương thức đả kích cực kỳ tàn ác.
"Cô nương, đừng nóng giận, bộ dáng tức giận của ngươi không có gì đẹp để mà xem chỉ có dọa người thôi, nữ nhân xinh đẹp chân chính, lúc tức giận thế nhưng là có cử chỉ khác a, ngươi xem lúc ngươi tức giận lại giống như một con khỉ bị người sờ soạng cái mông vậy a." Thẩm Tường vừa lui lại vừa cười nói.
Cơ Mỹ Tiên sửng sốt một lúc, con khỉ! Lại có người có thể hình dung nàng ta thành con khỉ, điều này làm cho nàng ta giống như thể bị sét đánh vậy, sững sờ ở chỗ đó!
"Khỉ ... con khỉ ..." Cơ Mỹ Tiên ngây người dưới mặt đất lẩm bẩm, mà mấy người Long Tuyết Di thì đang cười khanh khách, hình dung như vậy, quả thực quá mức tàn nhẫn.
Thẩm Tường ho khan hai tiếng, vẻ mặt thành thật nói ra: "Nghiêm chỉnh mà nói, là một con khỉ còn trẻ trên người mặc áo trắng."
"Xoát" một cái, khỉ cái nổi giận hét lên một tiếng, đâm một kiếm về phía Thẩm Tường, một kiếm này có uy lực rất cường đại, đây thế nhưng là một kích nổi giận của Cơ Mỹ Tiên, nàng ta rất tự tin đối với dung mạo của mình, từ nhỏ đến lớn đều được người vây xung quanh, mỗi ngày đều có thể nghe được rất nhiều lời nói lấy lòng của nàng, nhưng Thẩm Tường bây giờ đã hoàn toàn chọc giận nàng ta.
Đây rõ ràng làm cho nàng ta nhục nhã, lúc này nàng ta không còn nói nhảm với Thẩm Tường nữa, trực tiếp rút kiếm công tới, vốn là nàng ta còn định bắt sống Thẩm Tường.
"Cô nương ... đừng nổi nóng, có thể là ta hình dung còn chưa đủ chính xác..." Thẩm Tường né tránh một kiếm kia, vội vàng hô: "Ngươi là con khỉ xinh đẹp, a không ... là một con khỉ cái xinh đẹp."
"Ta muốn giết ngươi!" Đôi mắt đẹp của Cơ Mỹ Tiên như muốn phun ra lửa, liên tiếp đâm ra tầm mười kiếm, mỗi một kiếm thả ra kiếm khí đều có thể xuyên thủng một ngọn núi lớn, nếu như Thẩm Tường không tránh né mà dính phải thì sẽ bị thương không nhẹ.
"Nữ nhân hơn người, ít nhất là vượt qua Niết Bàn ngũ kiếp, hơn nữa còn là một cái kiếm tu." Long Tuyết Di sợ hai than nói.
Thẩm Tường né tránh liên tục, tóc Cơ Mỹ Tiên tung bay, trên mặt ngọc tràn đầy sương lạnh, thân thể mềm mại uyển chuyển kia tỏa ra sát khí bừng bừng, một đôi mắt đẹp tràn ngập nộ khí, ánh mắt lộ ra sát khí rất là dọa người.
Mỗi một kiếm của nàng ta đều mang sát khí rất lăng lệ, tầm dưới mười kiếm, cỏ xanh xung quanh nàng ta, toàn bộ hóa thành bãi đất được xới lộn lên, một cỗ chân khí mênh mông kia càng làm cho người giật mình, nếu như là Niết Bàn cảnh bình thường thì coi như mười tên cũng sẽ bị một kiếm của nàng ta đâm chết một tên.
Cơ Mỹ Tiên tức giận tới cực điểm, có lẽ là nàng ta không đủ trầm ổn, có lẽ là từ nhỏ sinh ra và lớn lên đây là lần đầu tiên nàng ta bị người nhục mạ như thế, lúc này trong lòng toàn là hận ý, thật giống như thể Thẩm Tường coi nàng ta như kỹ nữ lầu xanh vậy, coi như không phải cũng không xê xích gì nhiều.
Một kiếm chém tới, thân kiếm lập lòe sắc bén, mang theo một cỗ chân khí mênh mông vô hình, để Thẩm Tường cảm thấy mình như là một con giun dế đang bất lực nằm quằn quại dưới mặt đất.
Một kiếm này của Cơ Mỹ Tiên rất mạnh, nhưng còn bảo lưu lại thực lực, bởi vì nàng ta khôi phục một chút lý trí ý thức được trên người Thẩm Tường có chí bảo, nếu như Thẩm Tường chết rồi, nói không chừng pháp bảo trữ vật trên người của hắn cũng sẽ bị hủy đi, được không bù mất.
Chân khí của Bạch Hải thánh cảnh này đều như là biển lớn vô biên, phối hợp với kiếm pháp lợi hại đến sử dụng, uy lực tuyệt luân.
Ánh sáng xanh lóe lên, Thanh Long Đồ Ma đao lập tức xất hiện trên tay Thẩm Tường, Thẩm Tường sử dụng long lực cường đại nhất, nắm chặt Thần đao, trong chốc lát ánh sáng xanh bùng lên, bổ vào một kiếm đang nhanh chóng đâm tới, đao kiếm va chạm vào nhau, lập tức núi dao động, lúc va chạm vào nhau còn sinh ra sóng khí vô hình mà cường hãn, tầng mây trên trời cuộn trào, kích thích trận trận lôi điện.
Tốc độ của Thẩm Tường không chậm, tuy nhiên lực lượng lại không bằng Cơ Mỹ Tiên, tuy rằng có thể đón đỡ lại một kiếm kia, nhưng toàn bộ cánh tay bị chấn động đến tê dại đau nhức không thôi, còn có vết máu từ lỗ chân lông tràn ra tới.
Nếu như hắn không ngăn cản một kiếm này, coi như nẽ tránh thì vẫn sẽ bị kiếm khí cường hãn vừa rồi gây thương tích, đến lúc đó sẽ càng dễ mất mạng hơn.
"Ngươi đánh không thắng được nàng, nữ nhân này rất mạnh." Long Tuyết Di lập tức nói ra, dù sao tu vi của Cơ Mỹ Tiên cao hơn Thẩm Tường quá nhiều.
Một khu vực đồng cỏ xanh mượt biến thành đồng cỏ nát bấy, đã có một mảng lớn bị va chạm vừa rồi tạo ra sóng khí quét sạch thành đất cỏ nát lẫn lộn.
Trong lòng Cơ Mỹ Tiên vạn phần kinh ngac, Thẩm Tường vậy mà có thể đỡ được một kiếm kinh khủng vừa rồi của nàng ta, mặt ngọc của nàng ta càng trở nên lạnh lùng, nàng ta đương nhiên biết tu vi của Thẩm Tường không bằng nàng ta, nếu như có tu vi ngang với nàng ta thì kết quả rất khó nói.
"Giao Tiên đao và Hỏa Hoàng Tử Kim ra, sau đó quỳ xuống nói lời xin lỗi với ta, bằng không ta sẽ để cho ngươi chết không yên lành." Cơ Mỹ Tiên lạnh lùng mà nói, nàng ta trông thấy tay Thẩm Tường cầm đao đang đổ máu, biết Thẩm Tường hôm nay là trốn không thoát.
Đương nhiên, nàng ta càng để ý tới Thanh Long Đồ Ma đao của Thẩm Tường hơn, một chiêu vừa rồi, nàng ta đã biết rõ đao này không tầm thường, tuy rằng nàng ta chỉ dùng kiếm nhưng có thể có được thanh đao này, sau này nàng ta ở Bạch Hải thánh cảnh sẽ có được địa vị càng cao hơn.
Thẩm Tường vốn là cười đùa tí tửng, lúc này cũng trở nên nghiêm túc hẳn lên, hắn có thể chạy trốn, nhưng lại rất không cam lòng, những Thông Thiên thế gia cường thế này, để hắn rất tức giận, lại còn nhiều lần muốn cướp đoạt đồ vật của hắn.
"Tiểu Thí Long, cho ta mượn lực lượng của ngươi, ta sẽ làm mọi cách để có thể đánh bại Thiên nữ này." Trong lòng Thẩm Tường cảm thấy nặng nề, nói.
P/S: Ta thích nào...chương 2.