Sau khi Đàm Thịnh quả quyết làm ra quyết định thì có hai lão giả đầu tóc bạc phơ đi tới, biết được Kim Cương quả xuất hiện, bọn họ không thèm nhìn quy tắc cấm bay của Đan thành, vội vàng bay tới.
Tuy nhiên, cuối cùng bọn họ vẫn là vô cùng thất vọng, bởi vì bọn hắn đã tới chậm, bằng không bọn hắn lấy ra tiền đặt cược thì chắc chắn có thể đả động Thẩm Tường, điều này làm cho bọn họ hâm mộ Đàm Thịnh tới chết.
Lúc này ở hiện trường đã có ba tên Đan Vương, nhiều Luyện Đan sư và đệ tử danh môn, loại cảnh tượng này rất ít khi xuất hiện ở Đan thành.
Thẩm Tường muốn luyện chế Mỹ Nhan đan, độ khó chẳng những lớn, hơn nữa còn là loại đan dược có hạn trên thị trường, đối với những người trẻ tuổi kia tới nói thì Mỹ Nhan đan chính là phế vật, nhưng ở trong mắt những lão gia hỏa kia thì vẫn là rất có giá trị.
"Tiểu tử, ngươi thua chắc, chỉ cái dược liệu nát bét này, ngươi mơ tưởng luyện ra được Mỹ Nhan đan." Một lão giả râu dài lắc đầu thở dài nói.
Thẩm Tường nhìn vào Tuyết Cơ Ngọc thảo trong Thiên Vận hộp, nhếch miệng mỉm cười, Tuyết Cơ Ngọc thảo này đã mất đi sinh cơ, nhìn âm u đầy tử khí, tuy rằng mặt ngoài tỏa ra hàn khí yếu ớt, tiểu thảo này lại không có xinh đẹp như tuyết ngọc, ngược lại còn có chút màu vàng.
Tuyết Cơ Ngọc thảo hoàn hảo, nhìn qua như một thiếu nữ có làn da như ngọc, vô cùng mịn màng, rất mỹ lệ, chỉ cần là người hiểu chút đan dược đều biết được, Tuyết Cơ Ngọc thảo trong tay Thẩm Tường kia chỉ có thể trực tiếp nuốt mới có thể phát huy ra chỗ dùng lớn nhất, bằng trình độ trân quý đến xem cũng là giá trị tám chín ức tinh thạch.
"Tiểu quỷ tự đại này, trước đó chẳng qua chỉ là có vận khí tốt, lần này xem hắn chết như thế nào?" Diệp Hà nhi tử Minh chủ Đan Minh cười lạnh nói.
Sở Toàn Phi bạn bẻ của hắn cũng nói theo: "Kim Cương quả, bại gia tử này lần này chắc chắn sẽ thất bại vừa vặn thất bại mất cả chì lẫn chài! Lần này hắn sẽ không thể thành công, coi như Minh chủ Đan Minh cũng không có niềm tin tuyệt đối."
Thẩm Tường cười nhạt một tiếng: "Đánh bạc vốn chính là như vậy, ai cũng không nắm chắc mười phần, cho nên mới sẽ có phân chia ra thắng thua, cái này đương nhiên tử thời vận may một chút! Hai người các ngươi nếu như không dám đánh cược thì đừng nói ra loại lời này."
"Tiểu quỷ, ngươi có dám tiếp nhận đặt cược của chúng ta nữa không!" Giọng nói của Đoạn Tam Thường cố ý tràn ngập địch ý, âm trầm mà hỏi.
"Có gì không dám? Chỉ có điều ta nhớ ngươi hình như là đã thua sạch rồi cơ mà!" Thẩm Tường cố ý trào phúng.
Đoạn Tam Thường cười lên ha hả: "Tiểu quỷ chưa thấy qua việc đời như ngươi, ngươi đương nhiên không biết Đoàn gia ta chính là lai lịch gì a?"
Lúc này trông thấy Thẩm Tường tự tin như vậy, Đoạn Tam Thương biết là nên làm như thế, chính là lôi hai tên Đan Vương vừa mới tới lôi xuống nước, không chỉ như thế, hắn còn phải kéo thêm càng nhiều người xuống nước, để Thẩm Tường kiếm lật trời một trận.
"Ta không biết ngươi có lai lịch gì, tuy nhiên ngươi không đặt cược thì cũng đừng đứng ở một bên dông dài."
Đoạn Tam Thường cười lạnh, lấy ra một khối thanh ngọc lớn chừng bàn tay, nơi đặc biệt nhất của khối ngọc này chính là ở trên có rất nhiều linh văn.
"Biết đây là cái gì không?" Đoạn Tam Thường giơ khối thanh ngọc này lên, hỏi.
Ba tên Đan Vương ở đây đều hiện ra vẻ ngưng trọng, khóa chặt mi già, nhìn chăm chú vào khối thanh ngọc kia.
"Đây chẳng lẽ là Thông Thiên cổ ngọc? Nghe nói có một khối ngọc như vậy ở bên người thì có thể để người ta thành công vượt qua Niết Bàn kiếp!" Đàm Thịnh hít sâu một hơi, nói.
Mục Giai Lan gật đầu nói: "Không sai, là cổ ngọc thần bí của Thông Thiên thế gia, từ linh văn trên khối ngọc này tới xem, có lẽ là Niết Bàn nhất kiếp."
Cơ Mỹ Tiên cũng nói theo luôn: "Nói cách khác, chỉ cần có khối ngọc này ở trên người thì lúc Niết Bàn nhất kiếp là có thể bất tử, cụ thể như thế nào thì chỉ có những tên Thông Thiên thế gia kia mới biết được! Tuy nhiên nghe nói chỉ có huyết mạch của Thông Thiên thế gia mới có thể sử dụng, người khác sử dụng thì uy lực của Niết Bàn kiếp chỉ là giảm bớt nhiều mà thôi."
Khối ngọc này, tuyệt đối là giá trị liên thành, nếu như một cái thế lực đạt được thì có thể dễ dàng bồi dưỡng ra một nhóm lớn võ giả vượt qua Niết Bàn nhất kiếp.
Phải biết, rất nhiều thế lực đều có rất nhiều đệ tử dừng lại ở Bách Luyện cảnh đỉnh phong mà không dám Niết Bàn!
Hiện tại mọi người cũng hiểu, tại sao Thông Thiên thế gia sẽ cường đại như thế, cũng bởi vì bọn họ có loại thần bí này hơn nữa còn có Thông Thiên cổ ngọc kỳ lạ, có thể nuôi dưỡng được lượng lớn cường giả Niết Bàn!
"Chính là không phải người Thông Thiên thế gia sử dụng, khi độ kiếp vẫn có được lợi ích vô cùng, tuy rằng không bảo đảm có thể vượt qua, nhưng uy lực của Niết Bàn kiếp sẽ giảm bớt đi hơn phân nửa! Thứ này nói ít cũng đáng giá ba bốn ngàn ức, ngươi có còn cược được nữa hay không?" Đoạn Tam Thường cười lạnh nói.
Mọi người âm thầm mắng lấy gia hỏa Đoạn Tam Thường này, vậy mà còn bại gia hơn cả so với Thẩm Tường, lấy ra loại chí bảo gia chủ đến cược.
Chỉ có Cơ Mỹ Tiên biết Đoạn Tam Thường và Thẩm Tường là đồng bọn, cho nên Đoạn Tam Thường mới dám cầm loại bảo bối này đến đặt cược!
"Nếu như ta thua, ta cho ngươi sáu ngàn ức!" Thẩm Tường lạnh nhạt nói.
Lúc này Đoạn Tam Thường đối với Sở Toàn Phi và Diệp Hà kia nói ra: "Hai vị, tiểu quỷ này có vốn liếng rất thâm hậu, nói không chừng còn có thể gõ được một khoản, không ngại đi gọi phụ thân các ngươi tới, để bọn hắn cũng tới tham gia náo nhiệt một chút!"
Sau khi Sở Toàn Phi và Diệp Hà nghe được thì đều gật nhẹ đầu.
"Chờ chúng ta đi một lát sẽ trở lại!"
Đàm Thịnh hiện tại cũng không vội, bởi vì Thẩm Tường cược với hắn, Kim Cương quả kia đã là của hắn, Minh chủ và Thành chủ kia có tới thì cũng chỉ có thể lo nghĩ suông, hơn nữa hắn cũng muốn nhìn xem sắc mặt của hai người đó sẽ như thế nào.
Lúc này Cơ Mỹ Tiên rất muốn chọc thủng âm mưu của Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường, nhưng nàng không dám, bằng không Thẩm Tường chắc chắn sẽ thả nội dung hình ành ở bên trong thủy tinh kia ra, tuy nhiên nhìn thấy những Đan Vương này nhảy vào hố lửa, cũng làm cho nàng ta cảm thấy rất đã nghiền, đáy lòng cũng không thể không đến tán thưởng hai tên vương bát đản Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường này.
Lúc này, Đan Vương có bộ râu dài kia đi tới trước mặt Thẩm Tường, mỉm cười nói: "Anh bạn nhỏ, nghe nói ngươi là truyền nhân của Lý Thiên Tuấn, ngươi có thể lấy ra được Kim Cương quả, thì đã chứng thực lời ngươi nói là không giả! Ngươi và tổ sư của ngươi đều hào sảng giống nhau, quả nhiên là một mạch tương thừa, không biết ngươi có thể để cho lão phu cũng được chơi thống khoái hay không?"
Đan Vương tới sau này, vậy mà cũng không nhịn được muốn đặt cược, tuy nhiên tinh thạch căn bản không dụ hoặc được hắn, hắn cần chính là Kim Cương quả loại dược liệu Thiên cấp thượng phẩm này.
Đan Vương râu dài này biết rõ tỉ lệ thắng của người ta không lớn, vừa rồi cũng nhắc nhở người ta, bây giờ vậy mà còn muốn đánh cược với người ta, cái này nói rõ chính là nhìn trúng dược liệu cấp cao mà Lý Thiên Tuấn truyền thừa xuống.
Thẩm Tường rất vui lòng khi những tên Đan Vương này đến tìm cái chết, cho nên hắn rất tình nguyện tiếp nhận bọn họ gia nhập vào, hắn cười nói: "Tiểu tử còn có một đóa Phi Thăng Cửu Tử hoa, tuy rằng không bằng Kim Cương quả, nhưng cũng là vật trân quý, không biết tiền bối có thể xuất ra một số thứ mà tiểu tử ta đây hài lòng hay không?"
Trong khi nói chuyện, Thẩm Tường lấy ra một đóa hoa màu đen lớn bằng ngón tay cái, cảm nhận được năng lượng kỳ dị mà đóa hoa này thả ra, trong lòng mọi người đều cảm thấy một cỗ áp lực đến từ tâm hồn.
Chỉ cần người nghe nói qua Phi Thăng Cửu Tử hoa, vào lúc này trên mặt đều tràn đầy vẻ kinh ngạc, toàn bộ ngốc trệ, gắt gao nhìn vào đóa hoa nhỏ màu đen kia!
Phi Thăng Cửu Tử hoa, là thứ luyện chế Phi Thăng đan, có thể khiến người ta có niềm tin rất lớn vượt qua Niết Bàn cửu kiếp! Ở đây cũng có mấy lão giả Niết Bàn bát kiếp, lúc này bọn họ đều kích động nhìn lấy đóa hoa này.
Phi Thăng đan đối với bọn hắn mà nói, so với Kim Cương quả kia còn trân quý hơn! Bọn họ không phải người của Thông Thiên thế gia, lúc đối mặt với Niết Bàn cửu kiếp đều là cửu tử nhất sinh a.
P/S: Ta thích nào...chương 3.