Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 845 - Chương 845 - Có Chơi Có Chịu

Chương 845 - Có chơi có chịu
Chương 845 - Có chơi có chịu

Chuyện bất hòa giữa Thiên nữ và Thiên tử ở bên trong thánh cảnh và Thông Thiên thế gia sớm đã không phải là chuyện mới mẻ gì.

"Đây là số lượng dự trữ hơn phân nửa của Đào Hoa thánh cảnh!" Mục Giai Lan nói cái gì cũng vô dụng, bởi vì Cảnh Tinh Lượng đã quyết định đánh cược, hơn nữa hắn cảm thấy sẽ thắng.

Thẩm Tường cảm thấy cá lớn đều đã thu vào lưới, hiện tại cũng là lúc nên thu lưới, pháp lực hắn vừa hạ xuống, phối hợp với thần thức mênh mông bỗng nhiên từ mi tâm của hắn dâng trào đi ra, trực tiếp rót vào bên trong lò luyện đan, tăng tốc tốc độ ngưng đan!

"Sắp ngưng đan, toàn bộ thần thức đều đã sử dụng sao? Thần thức Luyện Đan sư cấp cao quả nhiên không phải chỉ để trưng cho đẹp, thật sự là lợi hại a!" Một tên nam thanh niên nói, hắn là một tên Luyện Đan sư, tuy nhiên chỉ là cấp thấp mà thôi.

Lúc này tất cả mọi người tham gia vào đặt cược đều cảm thấy tim mạch như thể ngừng lại vậy, toàn trường trở nên rất yên tĩnh, toàn bộ ngừng thở, tầm mắt của mọi người đều ngưng tụ ở trên người của Thẩm Tường, để hắn cảm nhận được áp lực không nhỏ.

Đặc biệt là những người ném vào số tiền đặt cược rất lớn kia, nếu như thua thì tương đương với táng gia bại sản, đặc biệt là Đan Vương Đàm Thịnh!

Nếu như Thẩm Tường không phải là một tên nhà giàu, ném ra ngoài nhiều mồi nhử có trọng lượng như vậy, cũng tuyệt đối không câu được nhiều cá lớn như vậy.

Lúc này Thẩm Tường cũng rất là gấp gáp, nhưng hưng phá và kích động thì càng nhiều hơn, đặc biệt là lúc trông thấy viên đan dược ở trong lò luyện đan chậm rãi ngưng tụ thành hình!

"Sắp thành công rồi!" Thẩm Tường đột nhiên bình tĩnh lại, hắn không thể để ở lúc mấu chốt này xảy ra vấn đề, bằng không thất bại trong gang tấc.

Tâm tính của Thẩm Tường lúc này cũng làm cho rất nhiều cường giả phải âm thầm bội phục, không phải tất cả mọi người đến lúc này ai cũng có thể bình tĩnh lại, có Luyện Đan sư một khi tâm lý bị ảnh hưởng thì sẽ thất bại, mà Thẩm Tường từ đầu cho tới bây giờ chẳng những chịu đến rất nhiều ảnh hường, còn nói chuyện với người khác.

Nếu như không phải hắn tuyên bố chính mình là truyền nhân của Lý Thiên Tuấn thì rất nhiều lão gia hỏa đều cho rằng hắn chính là lão gia hỏa nào đó phản lão hoàn đồng!

Một lát trôi qua, nhưng lại để cho người ta cảm thấy như thể đợi hơn mười canh giờ, trông thấy Thẩm Tường chậm rãi thở dài một hơi, mặt không biểu tình, tâm tình mọi người không giống nhau, bởi vì hiện tại bọn hắn còn chưa biết là thành công hay là thất bại, Thẩm Tường cái này này quả thực là bình tĩnh quá mức, kết quả đã đi ra rồi, vậy mà vẫn bình tĩnh tự nhiên.

"Ai..." Thẩm Tường thở dài một tiếng, mọi người lập tức nở ra nụ cười tươi, bọn họ cho rằng Thẩm Tường là thất bại.

"Các vị ... Thật cao hứng khi các vị có thể bồi tiểu đệ chơi đến thống khoái như vậy, cho dù là thua, ta cũng sẽ rất cao hứng! Bây giờ tiểu đệ không cẩn thận lại thắng." Thẩm Tường đột nhiên cười một tiếng, mở lò luyện đan ra.

Mỹ Nhan đan trắng như tuyết bay ra, để sắc mặt của những người đặt cược kia toàn bộ đều cứng lại, khi bọn hắn trông thấy hai viên Mỹ Nhan đan trắng như tuyết kia thì giống như đã cảm thấy thế giới quan của mình đột nhiên trở nên đen tuối, giống như cảm thấy mình đột nhiên rơi vào vực sâu.

Thẩm Tường thành công, hơn nữa còn là hai viên, hai viên Mỹ Nhan đan trắng như tuyết, ở bên trong mắt những người tham gia đánh cược này, phảng phất như là hai viên độc dược vô cùng độc, Mỹ Nhan đan kia tỏa ra ánh sáng trắng kia, để bọn hắn cảm thấy vô cùng tà ác.

Bởi vì chính là hai viên phá đan này đã để bọn hắn thua giống như thể rơi vào trong vực sâu vậy!

"Các bị, bớt đau buồn đi!" Thẩm Tường vung tay lên, thừa dịp lúc mọi người bị đả kích đến thất thần, thu sạch những thứ kia vào, tuy rằng có hơn 2700 ức, nhưng có 2000 ức phải trả cho Cơ Mỹ Tiên, nhưng có thể được đến bình Đào Hoa Tiên lộ của Thiên tử Đào Hoa thánh cảnh kia thì giá trị đã vượt xa 5000 ức!

Đương nhiên, còn có đồ vật của hai tên Đan Vương kia, lúc này hắn đã để cho Tô Mị Dao các nàng xem Thiên Đại Sát Phạt thuật kia thật kỹ một chút.

Ba tên Đan Vương khó mà tin được, Thẩm Tường rõ ràng tiết ba sợi dược khí ra ngoài, nhưng còn có thể thành công, hơn nữa còn là hai viên Mỹ Nhan đan, từ bên ngoài nhìn vào còn là loại phẩm chất rất tốt kia.

Ba lão gia hỏa này bị đả kích đến không nhẹ, loạng chà loạng choạng mà đi tới bên người Thẩm Tường, cẩn thận nhìn lấy hai viên Mỹ Nhan đan này, đúng là vừa mới luyện chế ra tới, còn mang theo một cỗ ấm áp, trong đó một viên có phẩm chất hơi kém một chút, nhưng vẫn là phẩm chất thượng thừa.

Ba tên Đan Vương này đột nhiên cảm thấy Thẩm Tường là cố ý tiết dược khí ra ngoài để lừa người, nghĩ tới điểm này, ruột bọn họ đều tái rồi.

Lúc này trong đại sảnh thì mặt của rất nhiều người đều trở nên tái mét, bọn họ căm tức nhìn vào Thẩm Tường, ánh mắt sắc nhọn như đao, hận không thể đâm cho Thẩm Tường mấy trăm dao.

Nếu như người nơi này không phải đều có chút thân phận, chắc có lẽ đã động thủ, mà ngay cả ba tên Đan Vương kia đều muốn giết chết Thẩm Tường!

"Hai vị tiền bối, các ngươi còn chưa có đưa đồ cho ta a!" Thẩm Tường cười híp mắt nói.

"Có chơi có chịu, cầm lấy đi!" Đan Vương râu dài ngược lại là rất hào sảng, ném cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, ba mươi viên Hoàn Mệnh đan, một viên Hỗn Nguyên đan và một phần dược liệu Hỗn Nguyên đan đều ở trong đó.

"Cha..." Đàm Trung Sâm căm tức nhìn lấy Thẩm Tường, hận không thể băm Thẩm Tường thành trăm ngàn mảnh.

Đàm Thịnh thua thảm nhất, hắn phải cho Thẩm Tường một trăm viên Hoàn Mệnh đan, 2000 ức tinh thạch, còn có cả cửa hàng đan dược Đỉnh Thịnh này, nhưng hắn thắng mà nói thì có thể đạt được Kim Cương quả Thiên cấp thượng phẩm kia!

Đây chính là cá cược!

Tuy rằng Thẩm Tường lấy một thân phận khác, nhưng vẫn là không tránh được đắc tội một đám người, hiện tại đã có rất nhiều người muốn giết hắn.

"Đây là một trăm viên Hoàn Mệnh đan, 2000 ức tinh thạch!" Đàm Thịnh và tên chưởng quỹ cửa hàng rời đi trong chốc lát, sau đó lại trở về.

Thẩm Tường dùng thần thức quét qua túi trữ vật kia một chút: "Ừm, còn có cửa hàng đan dược này thì sao?"

Sau khi Đàm Thịnh hít sâu vài hơi thì lấy ra một miếng ngọc có khắc chữ, ở phía trên nhỏ máu giải trừ khế ước, sau đó giao cho Thẩm Tường.

Đây là khế ước mua bán nhà của cửa hàng đan dược này, sau khi Thẩm Tường nhỏ máu, xác nhận cái khế ước bán nhà này có tác dụng thì cười nói: "Đa tạ!"

Chỉ luyện mộ lò Mỹ Nhan đan, Thẩm Tường đã thắng nhiều như vậy, nói ra ai cũng sẽ ghen ghét đố kỵ với hắn mà chết mất.

"Chúng ta đi!" Vẻ mặt của Đàm Thịnh trở nên âm trầm, tóc đang bốc khói, trong lòng tức giận không thôi, vung tay áo lên, mang đi tất cả mọi người trong cửa hàng đan dược.

Một số người thua, tức lên kêu ca một trận, cũng ôm hận rời đi, sau khi toàn bộ người rời đi thì nơi này vẫn như cũ còn sót lại oán khí rất nồng nặc, để Thẩm Tường cảm thấy buồn cười.

"Ha ha, là của ta!" Thẩm Tường lấy bảng hiệu cửa hàng đan dược Đỉnh Thịnh xuống, ngồi ở cửa ra vào cười lớn.

Nơi này thế nhưng là một cái đoạn đường rất tốt, hơn nữa cửa hàng rất lớn, trang trí rất khá, tổng cộng có tới năm tầng, đằng sau còn trồng trọt dược liệu dược điện và rất nhiều đình viện, toàn bộ cửa hàng đan dược này giống như là một tòa phủ đệ vậy, nơi bán đan dược này chỉ là bề ngoài mà thôi.

Một mình Thẩm Tường đương nhiên kinh doanh không được một cái cửa hàng đan dược lớn như vậy, tuy nhiên hắn lại không lo lắng, sau khi hắn đóng cửa lớn lại, mở ra đại trận phòng hộ, phòng ngừa người khác vụng trộm tiến vào, sau này để cho Đan Hương Đào Nguyên mở cửa hàng ở chỗ này.

Thẩm Tường thay đổi dung mạo, lấy ra ngọc bài mà Hoa Hương Nguyệt cho hắn, để các quản sự của Đan Hương đưa tin cho Đan Hương Đào Nguyên, để bọn hắn phái một đại nhân vật của Đan Hương Đào Nguyên tới.

Hắn không ở lại bên trong Đan Hương các chờ, mà trước tiên tìm Cơ Mỹ Tiên, trả lại cho nàng 2000 ức tinh thạch, lại cho nàng sáu viên Hoàn Mệnh đan.

Cơ Mỹ Tiên vẫn như cũ ở trên tòa tháp này.

"Ngươi có nói chuyện này cho Thiên nữ của Đào Hoa thánh cảnh không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không!" Cơ Mỹ Tiên lạnh lùng nói ra: "Chúng ta hợp tác xong, mời rời đi đi."

Cơ Mỹ Tiên lúc này cũng rất ghen ghét Thẩm Tường, nàng ta lo lắng cho mình sẽ nhịn không được mà động thủ, nhưng nàng cũng biết động thủ đối với Thẩm Tường là cách làm rất không sáng suốt.

P/S: Ta thích nào...chương 4.

Bình Luận (0)
Comment