Ở tối hôm qua, không chỉ là Thẩm Tường thực hành ám sát, người hành động ở trong đêm cũng không ít, đều là những thế kực ẩn thế có thù với nhau, nếu như cứ để tiếp tục như vậy thì Đan thành chắc chắn sẽ bị đám người này hủy đi.
Trong tay hắn có không ít bảo giáp lợi hại, đều là giết chết những cường giả ẩn thế kia mà đạt được, lúc nhục thể của bọn hắn bị càn khôn chi hỏa của Thẩm Tường đốt cháy, bảo giáp cũng không có bị thiêu hủy, bởi vì lúc ấy những cường giả này đều đang dùng chân khí chống lại độc tốt, bảo giáp cũng không có bất kỳ lực lượng phòng hộ nào, đầu bị chặt rụng xuống, đối mặt với hỏa diễm cường đại lợi hại, căn bản là không có cách nào ngăn cản.
Nếu như Thẩm Tường lấy mấy chục kiện bảo giáp này đi ra bán đấu giá thì chắc chắn có thể bán được giá cao.
Sau khi những Đan Vương kia xuất thủ, tình huống trở nên tốt hơn rất nhiều, chí ít có rất nhiều người đều không dám động thủ mà không kiêng kỵ chút nào, cũng không dám bay loạn trên không trung Đan thành, tuy nhiên vẫn như cũ tiếp tục phong thành để tìm kiếm Lý Nhân Thiện kia.
Thẩm Tường vẫn luôn ẩn núp, hắn muốn động thủ ở trong đêm, tuy nhiên sau khi hơn trăm tên cường giả của các thế lực ẩn thế chết đi, để rất nhiều người đều cảnh giác lên, đều là kết bạn mà đi, không dám hành động đơn độc.
Ngay vào giữa trưa ngày phong thành thứ hai, bên Truyền Tống trận kia truyền đến một số khí tức rất cường đại, cảm nhận được cỗ khí tức vô cùng mênh mông như biển kia, thì biết người đến là cường giả của Bạch Hải thánh cảnh.
Bạch Hải thánh cảnh chính là tổn thất rất nặng nề a, cửa hàng đan dược như là phủ đệ kia bị người đốt cháy mất, cường giả bảo vệ ở bên trong toàn bộ đều bị ám sát mà không hiểu ra sao cả, thiêu hủy lượng lớn đan dược, những dược điền trồng lượng lớn dược liệu kia cùng bị đốt đi toàn bộ.
Vốn là cửa hàng xa hoa, sau khi bị một trận hỏa hoạn thì biến thành một vùng phế tích, đây đều là Thẩm Tường làm!
Hoàng Cẩm Thiên sớm đã cảnh báo bọn họ, làm Thẩm Tường phát bực lên thì hậu quả cần phải tự mình phụ trách, người Bạch Hải thánh cảnh bọn họ lại tuy sát Thẩm Tường nhiều lần, muốn cướp đoạt Tiên đao và thần công của Thẩm Tường, mục đích Thẩm Tường tới đây, vốn chính là muốn diệt Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia.
Thẩm Tường không biết là, lúc hắn ám sát cường giả hai nhà này thì có rất nhiều người đều là nhân vật quan trọng, chỉ có điều lúc đi tiến đánh Man Loạn huyền địa bị trọng thương, mới khiến cho hắn đắc thủ được dễ dàng hơn.
"Nhanh rời khỏi nơi này đi, những thế lực cỗ xưa đã từng đứng sừng sững ở tầng mười, có thủ đoạn gì chúng ta cũng không rõ ràng." Long Tuyết Di nói, phải biết thời gian hùng mạnh năm đó của tầng thứ mười, Hoàng Long tộc bọn họ còn chưa có sinh ra a.
Thẩm Tường cũng có lo lắng đối với phương diện này, có điều hắn không có lập tức rời đi mà lại tìm mấy tên cường giả lạc đàn, dùng Ma Hủ Tử Khí phối hợp với Đoạt Mạn ma nỏ, theo con đường cũ chém giết bọn hắn, cắt đầu người xuống, thiêu đốt thân thể, lột bỏ bảo giáp trên người của bọn họ.
Có một số cường giả đều không mặc bảo giáp, hoặc là đặt ở trong trữ vật giới chỉ, có điều trữ vật giới chỉ của đám gia hỏa này đều chỉ có chính bọn hắn mới có thể mở ra, nếu như bị người khác cưỡng ép mở ra thì sẽ tự động tiêu hủy.
Cuối cùng, ở sau khi có hơn mười tên cường giả chết đi, ngay sáng ngày hôm sau kết giới phong thành biến mất, vốn đã nói là ba ngày, nhưng bây giờ lại mở kết giới phong thành ra trước thời hạn một ngày.
Sau khi Đan thành được mở kết giới phong thành ra thì rất nhiều người đều thi nhau rời khỏi tòa thành thị này, lo lắng ngày nào đó những lão gia hỏa sẽ đánh nhau ở trong thành mà ảnh hướng tới bọn họ.
Thẩm Tường trà trộn trong đám người rời đi, lần tới Đan thành này, hắn thu hoạch rất lớn, chẳng những thắng được rất nhiều thứ, còn được cả Thiên Địa Sát Phạt thuật khiến cho cả Nhân vực phải điên cuồng.
Sau khi rời khỏi thành, hắn chạy về phía một khu rừng rậm rạp ở nơi xa, khu rừng này cũng coi là khu vực nguy hiểm tương đối nổi danh, chỉ có điều đối với Thẩm Tường mà nói lại là nơi an toàn nhất.
"Có người chiến đấu ở bên trong!" Thẩm Tường trông thấy phía trước truyền đến từng đợt khí tức ba động, rất mãnh liệt, từ bên trong nhấc lên từng trận cuồng phong, làm rất nhiều cây ở trong khu rừng này rụng lá thởi ra bên ngoài.
Thẩm Tường vốn là muốn đi xem một chút, chỉ có điều hắn căn cứ vòa những khí tức phát ra này để phán đoán, hai người chiến đấu ở trong đó có thực lực rất mạnh, hắn cũng chỉ có thể đi đường vòng.
Nhưng Long Tuyết Di lại tò mò thi triển Thần Du Cửu Thiên, dùng thần thức đi thăm dò nhìn xem.
Chẳng mấy chốc, nàng ta đã có kết quả, nàng ta có chút giật mình nói ra: "Là Thiên tử của Đào Hoa thánh cảnh, cái tên này thua một tỷ tinh thạch và một bình Đào Hoa Tiên lộ cho ngươi, không nghĩ tới bây giờ còn có tâm tư chiến đấu như thế."
"Ồ? Chiến đấu cùng với cái tên này là ai?" Thẩm Tường thất kinh mà hỏi.
"Không biết, tuy nhiên xem ra vốn là một võ giả huyết mạch, từ khí tức đó đến xem thì giống như là Lam Huyết tộc, cũng là một người trẻ tuổi." Long Tuyết Di phỏng đoán lấy thân phận của người kia.
"Sớm muộn gì ta cũng phải đối phó cái tên này, chỉ cần người nào để mắt tới Thanh Long Đồ Ma đao của ta thì ta tuyệt sẽ không buông tha kẻ đó!" Thẩm Tường âm thầm cắn răng, lần trước lúc ở cửa hàng đan dược Đỉnh Thịnh, Cảnh Tinh Lượng này cũng đã nói muốn cướp đoạt Thanh Long Đồ Ma đao này của hắn.
"Ăn Hỗn Nguyên đan rồi cường hóa nhục thân, có lẽ có thể đánh bại tên kia." Tô Mị Dao nói.
Thiết Cốt đan là đan dược thối thể tốt nhất mà trước mắt có thể luyện chế, nhưng lại còn thiếu rất nhiều, loại đan dược này coi như ăn rất nhiều đối với hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, nhưng lại có thể tiến hành dung hợp luyện chế, chính là dung hợp nhiều phần dược liệu thành một viên đan dược, tương đương với việc áp súc chân khí vậy, có thể để chân khí trở nên càng mạnh hơn.
"Võ giả huyết mạch đánh nhau với Thiên tử của Đào Hoa thánh cảnh kia cũng rất mạnh, không nghĩ tới Nhân Vương tộc lợi hại như vậy!" Long Tuyết Di sợ hãi than nói.
"Chỉ mong Thiên tử của Đào Hoa thánh cảnh kia còn có thể sống, ta muốn tự tay thu thập hắn!" Thẩm Tường tiếp tục đi, hóa thành chim bay vào trong một khu rừng khác, hắn hiện tại cũng không có gì phải cố kỵ, cho dù tu vi bây giờ của hắn rất thấp, nhưng lại tuyệt không thể để người khác khi dễ nhiều lần.
Đặc biệt là người muốn cướp đoạt đồ vật của hắn, nhất là làm cho hắn cảm thấy buồn nôn, bọn gia hỏa này lúc cướp đồ còn nói ra một đống lớn đạo lý, muốn để người khác cảm thấy bọn hắn cướp đồ là chuyện rất có đạo lý.
Thẩm Tường trốn ở trong một cái sơn động, bố trí xuống một số trận pháp, sau khi để sơn động trở nên rất an toàn thì mới bắt đầu tu luyện.
"Nếu như đột phá thì còn phải độ kiếp!" Thẩm Tường nghĩ tới sự kinh khủng của Niết Bàn kiếp, lòng còn sợ hãi, lần trước hắn độ kiếp nếu như không phải được một đám lão gia hỏa che chở thì cũng tuyệt đối không có nhẹ nhàng như vậy.
Chỉ có điều hắn cũng muốn thử Niết Bàn kiếp tương đối bình thường một chút, lần trước đệ nhất kiếp của hắn là đại kiếp hai ngàn người.
Hỗn Nguyên đan là đan dược Thiên cấp hạ phẩm, Thẩm Tường cũng không dám ăn nguyên một viên, mà là để Tô Mị Dao dùng phương pháp đặc thù chia viên đan dược này thành hai nửa.
Ở bên trong Hỗn Nguyên đan áp súc lượng lớn chân khí tinh thuần, sau khi ăn có thể nhanh chóng mở hạt chân nguyên trong đan điền của hắn.
Sau khi ăn nửa viên đan dược, Thẩm Tường cảm nhận được trong thân thể có một cỗ năng lượng đột nhiên bộc phát ra, nhưng cỗ năng lượng này cũng rất nhu hòa, đang du tẩu ở trong kinh mạch to nhỏ của thân thể hắn.
Thẩm Tường vừa tu luyện, vừa ngưng tụ Sáng Tạo thần dịch, hắn cần lượng lớn dược liệu đến luyện chế Thiết Cốt đan.
Nhoáng cái đã mười ngày trôi qua, Thẩm Tường còn đang trong tu luyện, chỉ là nửa viên Hỗn Nguyên đan thôi mà đã đủ hắn phải tiêu hóa lâu như vậy.
Mà ở bên trong Đan thành lại khôi phục lại yên bình một lần nữa, rất nhiều thế lực ẩn thế cổ xưa đều thi nhau rời đi, chỉ lưu lại một số người ở chỗ này, theo phong ba mà Thiên Địa Sát Phạt thuật dẫn tới thì có càng nhiều thế gia và môn phái thế lực cổ xưa xuất hiện, đó đều là thế lực có thực lực tương xứng với mười Thông Thiên thế gia và thánh cảnh.
P/S: Ta thích nào... chương 4.