Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 859 - Chương 859 - Cường Địch Đuổi Theo

Chương 859 - Cường địch đuổi theo
Chương 859 - Cường địch đuổi theo

Thân thể Thẩm Tường vốn là đang nứt ra, huyết dịch từ những bên trong những vết rách kia tràn ra ngoài, bây giờ được Ngô Thiên Thiên dùng một loại lực lượng thần kỳ tới tẩm bổ, khép lại đến rất nhanh.

Ngô Thiên Thiên cau lông mày lại, đôi bàn tay của nàng ta giống như có được năng lực rất kỳ lạ, có thể làm cho nàng ta cảm nhận được rõ ràng sự nhục thân của Thẩm Tường rất cường đại.

Nhưng thân thể rất cường đại này vẫn như cũ đang chịu lấy đủ loại tra tấn tàn khốc, nàng ta rất hiếu kỳ trên người Thẩm Tường đến cùng là đang có chuyện gì xảy ra!

"Bản thân lại có năng lực chữa trị rất mạnh, đây rốt cuộc là một bộ nhục thân như thế nào?" Ngô Thiên Thiên kinh hãi, dựa vào sự giúp đỡ của nàng, nhục thân không ngừng tách ra kia của Thẩm Tường được chữa trị với tốc độ càng nhanh hơn, nhưng đều là vừa mới chữa trị xong thì lại lập tức vỡ ra, cứ liên tục lặp đi lặp lại như thế, để thể xác của Thẩm Tường trở nên cường đại hơn, giống như là đang trải qua rèn luyện vậy.

Sở dĩ Thẩm Tường sẽ như thế là bởi vì hắn ăn viên Thiết Cốt đan siêu cấp kia, dẫn đến xương cốt của chính hắn dựng dục ra cốt hồn thuộc về chính hắn, dung hợp lại với cốt hồn mà lúc trước hắn dung hợp Trấn Ma huyết mạch đạt được, kể từ đó mới khiến cho nhục thể của hắn đạt được tăng lên cao hơn.

Dược lực của Thiết Cốt đan siêu cấp còn chưa chưa tiêu hao hết toàn bộ, lúc hai cốt hồn dung hợp với nhau, dược lực của Thiết Cốt đan siêu cấp có thể càng hoàn toàn triệt để thẩm thấu đến trên dưới toàn thân hắn, hắn vận chuyển Huyền Vũ Cường Thân thuật sẽ tiêu hóa dược lực đến càng triệt để hơn.

"Mùi thuốc nồng nặc, loại mùi thuốc ở mức độ này thì chí ít cũng phải là đan dược Thiên cấp!" Ngô Thiên Thiên lẩm bẩm, lúc này nàng ta để Thẩm Tường dựa vào trên người nàng, bàn tay dán ở trên ngực Thẩm Tường, phóng thích ra loại lực lượng kỳ lạ kia tới chữa trị, để cái lực lượng này theo nhịp tim của Thẩm Tường vận chuyển tới các ngõ khách trong toàn thân hắn.

Ba ngày trôi qua, làn da Thẩm Tường không còn bị nứt ra nữa, Ngô Thiên Thiên trông thấy Thẩm Tường cũng đã ổn định lại, nhẹ nhàng thở dài một hơi, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy nụ cười vũ mị mê người, đôi con ngươi thanh tịnh kia thâm tình nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường đang ngủ say.

Nhục thân Thẩm Tường đã trải quan rèn luyện rất nhiều tầng, trở nên cường đại hơn rất nhiều, tuy nhiên còn chưa đạt tới cảnh giới Thiên Ma chi thể đại thành như Tô Mị Dao và Bạch u U dự tính, nhưng cũng không còn xa nữa, trải qua bị tra tấn thống khổ rất nhiều ngày, hắn đã rất mệt mỏi, hít thở lấy cỗ hương thơm trên cơ thể làm cho người ta mê say kia của Ngô Thiên Thiên, ôm thân thể mềm mại, hắn ngủ rất quen.

Sau gần nửa ngày, Thẩm Tường mới đột nhiên bừng tỉnh, lúc này hắn phát hiện thân thể của mình đã được người tẩy rửa qua, hơn nữa còn mặc vào một bộ quần áo màu trắng rất thoải mái, hắn thì nằm ở trên một cái giường đá màu trắng.

Thẩm Tường tỉnh lại, hết sức kinh ngạc mà nhìn lấy Ngô Thiên Thiên, xung quanh vẫn là hỏa diễm trắng xóa, nhưng nơi này của hắn lại rất đặc thù, có một cái đầm nước, một cái giường đá màu trắng.

Đây chính là hỏa vực màu trắng, nhưng nhiệt độ hỏa diễm màu trắng ở đây cũng rất cao, thế nhưng lại có nước ở chỗ này, để hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là Ngô Thiên Thiên bây giờ ngồi ở bên cạnh đầm nước, hai gò má mang theo một vệt đỏ ửng, mặt mùi tràn đầy nụ cười dịu dàng, đôi mắt đẹp như nước nháy một cái nhìn vào hắn, sau đó nghịch ngợm thè lưỡi về phía hắn.

"Thiên Thiên, nơi này là nơi nào? Nhờ có ngươi giúp ta bằng không tiến triển của ta cũng chưa chắc có thể thuận lợi được như vậy!" Thẩm Tường tuy rằng không rõ chuyện gì đã xảy ra trước đó, tuy nhiên đoán thôi cũng có thể đoán ra được, Ngô Thiên Thiên có chuyển biến rất lớn, hơn nữa trở nên rất mạnh.

Trước đó Hoa Hương Nguyệt cũng từng nói qua với hắn, Ngô Thiên Thiên sẽ trở thành người nối nghiệp của Đan Hương Đào Nguyên, đang được nàng ta bồi dưỡng.

"Nữ nhân này tắm rửa giúp người, còn mặc quần áo vào giúp ngươi." Long Tuyết Di cười hì hì nói: "May mắn nàng ta thành thật không có sờ loạn ngươi."

Chính lúc mình hôn mê bất tỉnh, được một nữ nhân chăm sóc, loại chuyện này cũng không phải xảy ra lần đầu tiên, lúc trước Tô Mị Dao và Bạch U U từng làm như vậy với hắn.

"Ngươi khách khí với ta làm gì?" Ngô Thiên Thiên nhẹ nhàng đi tới, vung tay ngọc lên, giường đá màu trắng và cái đầm nước kia đều biến mất không thấy, điều này làm cho Thẩm Tường hết sức kinh ngạc.

"Vừa rồi chẳng qua chỉ là một cái thủ đoạn có thể ngăn ngừa hỏa diễm đốt tới mà thôi." Ngô Thiên Thiên trông thấy Thẩm Tường một mặt kinh ngạc thì nhẹ nhàng cười một tiếng.

Thẩm Tường nhìn nữ tử xinh đẹp tuyệt luân mà giản dị trước mắt này, mỗi lần hắn nhìn thấy Hoa Hương Nguyệt thì đều sẽ hỏi chuyện của Ngô Thiên Thiên, chỉ có điều Hoa Hương Nguyệt đều không nói cho hắn biết, bây giờ hắn thấy Ngô Thiên Thiên trở nên lợi hại như vậy thì trong lòng cũng âm thầm cao hứng.

"Đã lâu không gặp, những năm này ngươi sống qua như thế nào? Ta rất nhớ ngươi a!" Thẩm Tường cười hì hì mà nói, tuy rằng Ngô Thiên Thiên thay đổi rất nhiều, nhưng lại vẫn để hắn rất quen thuộc, bọn họ sống cùng nhau ở trong Thái Đan vương viện một đoạn thời gian, quan hệ của hai người rất tốt.

"Sống qua cũng tạm được, Đan trưởng lão rất chiếu cố đối với ta." Ngô Thiên Thiên cúi thấp đầu, thấp giọng nói: "Ta cũng rất nhớ ngươi..."

Thẩm Tường sửng sốt một chút, trong lòng phun lên một cỗ tình cảm không hiểu, để hắn không thể không ôm lấy Ngô Thiên Thiên, nói khẽ: "Là Hoa Hương Nguyệt để ngươi đi vào nơi này tu hành sao?"

"Ừm, nơi này có trợ giúp đối với ta!" Tâm hồn thiếu nữ của Ngô Thiên Thiên đang loạn nhịp, nàng ta cũng ôm chặt lấy Thẩm Tường.

"Mùi hương trên người ngươi thật thơm!" Thẩm Tường ở mái tóc bên tai nàng ta hít một hơi, cười nói: "Thật muốn cắn một cái!"

"Ta ăn một loại quả mới có thể biến thành như vậy, tuy nhiên ta có thể khống chế loại mùi thơm này." Ngô Thiên Thiên thấp giọng nói, sau đó nhéo nhéo lồng ngực của Thẩm Tường: "Ngươi cũng đừng cắn loạn ta, ta không thể ăn!"

Ngay vào lúc Thẩm Tường muốn làm chút gì đó, tiếng một con ngựa kêu ré lên đột nhiên truyền tới.

"Là Bạch Tuyết!" Ngô Thiên Thiên giật mình, rời khỏi vòng tay của Thẩm Tường, nhìn thấy một con ngựa toàn thân luôn luôn bốc lên hỏa diễm màu trắng, trên đầu con ngựa này có một cái kim giác tỏa ra ánh sáng chói mắt, hai mắt lấp lóe ánh sáng vàng.

Thẩm Tường lập tức đã đoán ra được, con ngựa trắng độc giác cường tráng này chính là con Bạch Diễm Thiên Mã mà đám người Vân Tiểu Đao muốn bắt lấy.

"Bạch Tuyết nói có người đang tới nơi này, bọn họ còn đang ở hỏa vực màu tím!" Ngô Thiên Thiên vuốt ve đầu của Bạch Diễm Thiên Mã, nhíu mày nói.

Bạch Tuyết trong miệng nàng chính là tên của con Bạch Diễm Thiên Mã kia!

Long Tuyết Di lập tức thi triển Thần Du Cửu Thiên đi dò xét, bởi vì nguyên nhân nơi này có liệt hỏa, thần thức của nàng nhận lấy ảnh hưởng, tuy nhiên vẫn có thể trông thấy là ai đang tới.

"Từ quần áo của bọn họ đến xem thì có lẽ là cường giả tiền bối của Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia, bọn họ dường như đang đi về phía ngươi!" Long Tuyết Di nói.

Hai con ngươi sắc bén của Thẩm Tường lập lóe, nhìn về phía Ngô Thiên Thiên nói ra: "Thiên Thiên, ngươi đi trước, tốc độ của con Bạch Diễm Thiên Mã này có lẽ là rất nhanh đi, không sợ bị bọn họ đuổi kịp."

Ngô Thiên Thiên gật đầu nói: "Xác thực rất nhanh, có rất ít người có thể đuổi theo được, nàng ta là một người bạn mà ta quen biết được từ thật lâu trước đó, chúng ta cùng tới nơi này tu luyện, tuy nhiên nàng ta có chút nghịch ngợm, luôn thích chạy loạn."

Thẩm Tường cười nói: "Tiểu đao lão Chu bọn họ đều đang đi bắt con Bạch Diễm Thiên Mã này, bởi vì con này có thể đổi lấy tinh thạch, hiện tại bọn hắn chắc là toi công rồi."

"Chúng ta cùng đi đi, những người này hơn phân nửa là vì ngươi mà tới." Ngô Thiên Thiên đương nhiên rất rõ ràng chuyện của Thẩm Tường, gia hỏa này thế nhưng bị người khắp thiên hạ truy sát.

Thẩm Tường lắc đầu, đi tới hôn lên đôi môi đỏ thắm của nàng một cái, rồi nói ra: "Ta muốn độ Niết Bàn nhị kiếp, bọn gia hỏa này là đến tìm cái chết, ta làm sao có thể để bọn hắn có thể còn sống trở về đây?"

Đôi môi đỏ thắm của Ngô Thiên Thiên đột nhiên bị Thẩm Tường hôn lấy, gương mặt trở nên có chút đỏ, nàng ta nhẹ nhàng thở dài, mặt mũi tràn đầy lo lắng nói: "Vậy ngươi nhất định phải cẩn thận, thực lực của những người này đều không yếu ... hơn nữa ngươi lại độ Niết Bàn nhị kiếp ở nơi này là rất nguy hiểm."

Thẩm Tường sờ lên gương mặt và vành tai nóng hổi kia của nàng ta, cười nói: "Không sao cả, tin tưởng ta đi!"

Ngô Thiên Thiên gật nhẹ đầu, nhón chân lên, cũng hôn một cái vào trên má của Thẩm Tường, sau đó nhảy lên lưng ngựa, nhanh chóng rời đi.

"Vừa thơm lại mềm, dịu dàng lại xinh đẹp, nữ nhân này giống như món ăn ngon nhất vậy!" Long Tuyết Di thầm nói: "Ta muốn ăn..."

"Tiểu Thí Long vừa xấu vừa tham, chớ nghĩ lung tung, cho ta biết rõ thực lực của mấy tên kia đi!"

P/S: Ta thích nào...chương 5.

Bình Luận (0)
Comment