Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 877 - Chương 877 - Đã Lâu Không Gặp

Chương 877 - Đã lâu không gặp
Chương 877 - Đã lâu không gặp

Ngọc Long hoa tuy rằng hiếm có, nhưng giá trị lại không bằng Huyết Long tham này, một mặt là Ngọc Long hoa dùng để luyện đan thì xác suất thành công không cao, trực tiếp sử dụng, tác dụng cũng không có lớn như Huyết Long tham.

Cường giả trực tiếp ăn Huyết Long tham thì nhục thân sẽ trở nên rất mạnh, hơn nữa còn có thể sinh sôi ra huyết dịch rất cường đại, có được lực lượng cường đại, nếu có thương thế rất nghiêm trọng thì sau khi ăn cũng có thể có chỗ trợ giúp.

"Huyết Long thế nhưng là Cự Long có nhục thân rất cường đại, loại Long này đều là thông qua tiến hóa mới có thể xuất hiện, bình thường chỉ có Long của Hoàng Long tộc mới có thể tiến hóa thành Huyết Long, nhưng cái này cũng là vạn năm khó gặp một lần, Lam Long này là xà biến thành, muốn tiến hóa thành Huyết Long cũng không dễ dàng!" Long Tuyết Di rất hoài nghi.

Thẩm Tường trông thấy vẻ mặt tươi cười của Lam Thương thì hỏi, "Lam đại ca, cái người để ngươi trông coi ở chỗ này đã đi nơi nào rồi?"

Lam Thương chỉ vào một cái phương hướng, nói ra: "Bên kia, nơi đó rất không bình thường, coi như ta bài trừ phong ấn khôi phục thực lực thì cũng không dám tùy tiện xông loạn vào bên trong, nơi này được gọi là Thái Cổ thánh địa, lai lịch cũng không nhỏ! Nhiều năm qua đã có rất nhiều lão bất tử có thực lực cường đại tiến vào bên trong, trong đó còn có một con rùa già là ghê tởm nhất, vậy mà phong ấn thực lực của ta, sau này ta nhất định phải tìm tới hắn, hung hăng tát cho hắn mấy cái bạt tai mới được."

"Ta phải đi dung hợp cái Lôi Hồn này, ngươi đi thong thả không tiễn, lần sau có đi vào đây thì cũng đừng đánh nhau tới loạn tùng phèo nơi này lên." Lam Thương dặn dò một tiếng rồi hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh lam, tiến vào bên trong khu rừng kia.

Thẩm Tường lấy La Thiên Môn và Không Gian nguyên châu ra, mở ra một cái cánh cửa không gian, mang theo nữ nô tuyệt sắc Cơ Mỹ Tiên vừa mới thu nạp được này rời đi.

Bọn họ đi tới khu rừng trung tâm của Huyết Lôi Sơn hải kia, cây cối ở nơi này đều rất to lớn, lần trước nơi này xuất hiện một con Ma Thú Không Gian, chuyên môn dẫn dụ một số cường giả tới làm đồ ăn cho nó, có điều về sau lại bị giết chết, Thẩm Tường chính là ở lúc đó đạt được Không Gian nguyên châu.

Khi hắn tìm tới một gốc đại thụ, sau đó dùng hai ngón tay đâm vào trên cành cây một cái lỗ nhỏ, chỉ thấy một cánh cửa mở ra.

"Đây lại là nơi nào?" Cơ Mỹ Tiên không thể không dò hỏi.

"Dược viên mà Lý Thiên Tuấn lưu lại, chỗ đó tương đối an toàn, thương thế của ngươi còn chưa có tốt đâu, ta phải chữa thương giúp ngươi."

Lần trước lúc Thẩm Tường tới đây là cùng Hoa Hương Nguyệt đi tới, khi đó còn gặp được Lý Bảo Tuấn, đồ đệ của Lý Thiên Tuấn.

"Ngươi thật là truyền nhân của Lý Thiên Tuấn?" Cơ Mỹ Tiên trước đó còn hoài nghi, nhưng bây giờ Thẩm Tường vậy mà lại biết được dược viên mà Lý Thiên Tuấn để lại.

Thẩm Tường cười nói: "Cũng không phải hoàn toàn."

Hắn dẫn theo Cơ Mỹ Tiên đi vào bậc thang xoay quanh mà xuống, đi tới chỗ sâu, sau đó lại dùng chìa khóa mở cửa đá ra, tiến vào bên trong một mảnh dược viên linh khí nồng đậm, bên trong có rất nhiều dược liệu đều đã được Thẩm Tường lấy đi, chỉ có một số dược liệu phụ trợ là còn ở nơi này.

Trông thấy động thiên ở sâu dưới mặt đất này, Cơ Mỹ Tiên cũng không thể không sợ hãi thán phục lấy thủ pháp của Lý Thiên Tuấn.

"Ta cho ngươi biết, mặc dù ta là nữ...nữ nô của ngươi, nhưng lại không có nghĩa là ngươi có thể tùy ý xâm phạm ta, nếu như ngươi nổi lên sắc tâm đối với ta, ta bất kể như thế nào cũng sẽ không để ngươi được như ý." Giọng nói của Cơ Mỹ Tiên trở nên rét lạnh, nàng ta lo lắng nhất chính là chuyện này, trước đó nàng ta đã bị Thẩm Tường xâm phạm qua một lần, mặc dù chỉ là sờ soạng thân thể của nàng mấy lần, nhưng lại để nàng ta ôm hận cho tới tận bây giờ.

"Còn nữa, sau này ngươi có thực lực, nhất định phải tìm cái yếm kia về giúp ta!" Cơ Mỹ Tiên lại nói, Thẩm Tường bây giờ mới phát hiện, cái yếm kia vậy mà quan trọng đối với Cơ Mỹ Tiên này như vậy, nhìn nàng ta cũng không chỉ là vì để cho cái Thần Y kia được hoàn chỉnh mà thôi.

"Đó là đồ vật mà mẹ ta để lại cho ta." Cơ Mỹ Tiên nhẹ nhàng thở dài, giọng điệu có chút bi thương.

Thẩm Tường lấy cái yếm ra, trực tiếp ném tới: "Cầm đi đi!"

Sau khi Cơ Mỹ Tiên bắt lấy thì ngây ngẩn cả người, cái này vậy mà vẫn ở trong tay của Thẩm Tường, nhưng tại sao nàng lại không cảm ứng được đây? Còn nữa, nàng ta lại bị Thẩm Tường đùa nghịch lâu như vậy, cái cục tức này làm nàng ta phải giẫm mạnh một cái.

"Không phải ngươi nói là ném vào trong Man Loạn huyền địa kia rồi sao?" Cơ Mỹ Tiên cẩn thận kiểm tra cái yếm màu tuyết trắng kia, cũng không có bất kỳ tổn hại gì, nghĩ tới lúc trước Thẩm Tường nói là làm mất rồi, nói đến rất thật, trong nội tâm nàng lại tức.

"Lừa gạt ngươi?" Thẩm Tường cười nói: "Có điều ta thật là đi tới sâu trong Man Loạn huyền địa, nhìn thấy rất nhiều ngọn núi hình sư tử, cuối cùng xúc động tới một cái trận pháp thì bị truyền tống ra ngoài."

Lồng ngực Cơ Mỹ Tiên rất là ấm ức, hít thở sâu rất lâu mới khiến cho mình nguôi giận, nếu như Thẩm Tường không phải là chủ nhân của nàng thì nàng ta sớm đã liều mạng với Thẩm Tường rồi, vậy mà để nàng ta lo lắng lâu tới như vậy!

"Cái yếm này cực kỳ quan trọng đối với ta, ta gần như mỗi thời mỗi khắc đều đang lo lắng sợ không tìm về được, ta đã khóc qua bao nhiêu lần ở trong đêm, ngươi tên tiểu bại hoại này..." Cơ Mỹ Tiên nói chưa xong vậy mà rơi lệ.

Thẩm Tường sờ lên cái mũi, sau đó dùng tay lau nước mắt của nàng: "Đừng khóc, bây giờ không phải là tìm về được rồi sao?"

"Vậy thì thế nào, còn không phải trở thành nữ nô của ngươi sao?" Cơ Mỹ Tiên lúc này cảm thấy rất bất lực, cỗ ủy khuất và cảm xúc bi thương ngập tràn trong lòng xông lên đầu, để nàng ta không khống chế nổi, thương tâm tới khóc rống lên.

Thẩm Tường lấy hình ảnh thủy tinh kia ra đưa cho Cơ Mỹ Tiên, sau khi nàng ta nhìn thấy, khóc đến càng thương tâm hơn, đây chính là thứ mà nàng ta lúc nào cũng muốn đoạt trở về, hiện tại tuy rằng đạt được, nhưng kết quả thì lại thảm hại hơn.

Đúng lúc này, Tô Mị Dao và Bạch U U đi ra, hai người đều mặc một bộ váy màu tím, Tô Mị Dao quyến rũ động lòng người, mang theo quý khí bức người, Bạch U U thì khí chất lãnh diễm mà thanh lệ như thể muốn cách xa người ngàn dặm vậy, nhưng lúc nhìn Thẩm Tường thì đôi tròng mắt này lại mang theo một vẻ dịu dàng, để đôi mắt xinh đẹp kia của nàng ta như là hai viên minh châu tỏa ra ánh sáng ấm áp trong núi băng vậy.

Cơ Mỹ Tiên ngừng khóc, bởi vì nàng ta cảm nhận được khí tức vô cùng quen thuộc, nàng ta xoay người nhìn lại thì nhìn thấy hai cái gương mặt quen thuộc của ngày xưa!

"Các ngươi..." Cơ Mỹ Tiên vội vàng lau khô nước mắt, nàng ta không muốn để cho Tô Mị Dao và Bạch U U trông thấy vẻ mặt yếu mềm của nàng ta.

"Ngọc Y Tiên Cơ, đã lâu không gặp a, nhớ năm đó ngươi đuổi giết chúng ta nhiều lần, không nghĩ tới hôm nay sẽ rơi xuống phàm giới này, báo ứng a!" Bạch U U khuôn mặt lạnh lùng, giọng nói lạnh lùng, trong từng chữ đều mang sát khí vô cùng, cực hận Cơ Mỹ Tiên.

Cơ Mỹ Tiên hơi hít một hơi, khôi phục vẻ bình tĩnh của trước đó: "Các ngươi bị trọng thương, loại tổn thương này chỉ sợ không phải Tiên đan bình thường là có thể trị hết a!"

Vào lúc này, Cơ Mỹ Tiên suy nghĩ rất nhiều, nàng ta đã đoán được, Tô Mị Dao và Bạch U U ký thác hy vọng khôi phục thực lực vào trên người Thẩm Tường, tuy rằng Thẩm Tường muốn đến tình trạng kia còn cách một đoạn, nhưng đây cũng chỉ là vấn đề thời gian, tiềm lực hiện tại mà Thẩm Tường bày ra quả thực có thể làm được.

"Tiểu bại hoại, thu phục nữ nhân này rất không dễ dàng a, vất vả ngươi rồi!" Tô Mị Dao cười duyên đi đến bên cạnh Thẩm Tường, nắm vuốt khuôn mặt tuấn tú kia của Thẩm Tường, ôm rất mập mờ, trên mặt vậy mà tràn đầy nụ cười kiều mị ngọt ngào, giống như là thiếu nữ đang ở bên trong tình yêu cuồng nhiệt vậy.

Điều này làm cho Cơ Mỹ Tiên nhìn đến ngây người, nàng ta không nghĩ tới quan hệ giữa Tô Mị Dao và Thẩm Tường vậy mà lại đến loại tình trạng này.

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment