Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 921 - Chương 921 - Kỳ Lân Phiến

Chương 921 - Kỳ Lân phiến
Chương 921 - Kỳ Lân phiến

Lý Bảo Tuấn và Thẩm Tường cũng không đi, ở ngay tại chỗ này chờ đợi những người đang theo dõi bọn hắn ra khỏi thành.

Thẩm Tường chỉ là rất hiếu kỳ, vì sao những người này lại để mắt tới bọn họ! Sau khi hắn đạt được Thảo Mộc Thiên đan, có thể dung nhập vào trong tự nhiên, linh giác của Cơ Mỹ Tiên cũng không cảm ứng được hắn, Tiên khí mà Triệu Di Tuyền mang theo từ Thiên giới xuống cũng không có hiệu lực.

Người tới thực lực rất mạnh, để Thẩm Tường có chút bất an, hơn nữa từ những khí tức kia tới xem, cũng đều là tiên nhân đến từ thế lực cổ xưa, cũng chính là người đã vượt qua Niết Bàn cửu kiếp.

"Lý trưởng lão, ngươi đỡ được hay không?" Thẩm Tường thấp giọng hỏi.

"Không thành vấn đề, làm một trưởng lão, không có chút thực lực thì sao được?" Lý Bảo Tuấn rất tự tin, hắn đạt được Vạn Thọ quả, cao hứng muốn đánh người, hiện tại có người đưa ra cho hắn đánh, hắn ngu sao mà không đánh.

Có năm người tới, Thẩm Tường chỉ là trông thấy mấy thân ảnh từ trong cửa thành bay nhảy mà ra, sau đó đã bao vây quanh bọn hắn lại.

Năm người này đều là lão giả mặt hồng hào tóc bạc, tuy rằng tóc bạc phơ, nhưng trên mặt lại không có một chút nếp nhăn nào, được bảo dưỡng vô cùng tốt.

Năm lão giả vây Thẩm Tường và Lý Bảo Tuấn vào giữa, dùng ánh mắt rất không có thiện ý nhìn vào Thẩm Tường và Lý Bảo Tuấn.

Lý Bảo Tuấn nhìn vào một lão giả áo xám, cười lạnh nói: "Hóa ra là ngươi, không nghĩ tới ta vậy mà đã nhìn lầm ngươi!"

Thẩm Tường lập tức hiểu ra, hóa ra cũng không phải là hắn bị nhận ra mà là Lý Bảo Tuấn bị một người bằng hữu của hắn bán.

"Vạn Thọ quả trên tay ngươi?" Lão giả áo xám kia tuy rằng bán Lý Bảo Tuấn, nhưng không có bất kỳ vẻ áy náy nào, nhìn Lý Bảo Tuấn với anh mắt đe dọa, lớn tiếng hỏi.

"Không sai, Vạn Thọ quả đã ở trên tay của ta, có gan thì tới cướp!" Trên mặt Lý Bảo Tuấn tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng trong lòng thì lại rất tức giận, hắn không nghĩ tới mắt của chính mình vậy mà lại bị mù cho nên mới đi kết giao loại người này.

Bức họa trên tấm lệnh treo giải thưởng kia của Thẩm Tường, Lý Bảo Tuấn là một lão giả, bây giờ biến thành một người trung niên, nói rõ hắn sử dụng lượng lớn Mỹ Nhan đan, điều này làm cho năm lão giả kia đều rất ghen ghét, bởi vì bọn hắn cũng muốn khôi phục lại bộ dáng lúc còn trẻ, chỉ có điều cũng không đủ Mỹ Nhân đan.

"Lý trưởng lão, ngoại trừ gia hỏa này, bốn lão ô quy khác đều là Phong gia!" Giọng nói của Thẩm Tường rất lớn, cố ý chọc giận những người này.

Lý Bảo Tuấn cười lạnh nói: "Sớm có nghe nói, những thế lực cổ xưa này đều xuất thân ra từ ổ cường đạo phản đồ, không nghĩ tới quả là thế, ha ha... không nghĩ tới hôm nay sẽ tới cướp trên đầu của Lỹ mỗ ta."

"Lý Bảo Tuấn, giao Vạn Thọ quả ra, lại chém đầu tiểu tử này xuống, chúng ta sẽ để cho ngươi đi." Một lão giả của Phong gia nhàn nhạt nói, loại vẻ mặt kia, thật giống như chính mình là cha của Thiên Vương vậy.

Thẩm Tường có thể cảm nhận được lửa giận của Lý Bảo Tuấn, Thần Hồn của hắn cường đại, lúc này dùng thần giác có thể nhìn ra được thực lực của Lý Bảo Tuấn, cho nên hắn bây giờ cũng không có gì mà phải sợ hãi cả, bởi vì thực lực của Lý Bảo Tuấn còn mạnh hơn nhiều so với những gì hắn phỏng đoán, càng quan trọng hơn là, trong cơ thể của Lý Bảo Tuấn còn có lực lượng hỏa diễm rất quỷ dị, ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút sợ hãi.

"Lão con rùa, quỳ xuống dập đầu nhận sai cho lão tử, ta có thể tha cho ngươi một mạng." Lý Bảo Tuấn cả giận nói.

"Hừ, đừng tưởng rằng có thể luyện chế hai lò đan dược Thiên cấp thì đã vô địch thiên hạ, ngươi đã rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ta." Tên lão giả Phong gia kia cười lạnh, xòe nắm ngón tay, hóa thành một cái vuốt sói đáng sợ, vuốt tới không gian run rẩy, cào về phía Lý Bảo Tuấn.

Uy lực của một trảo này rất đáng sợ, cả một vùng đất đều đang run rẩy.

"Cướp đồ vật của người, còn có lý hay sao? Phong gia, các ngươi nhớ kỹ cho ta, Lý Bảo Tuấn ta sớm muộn cũng có một ngày phải san bằng huyền cảnh Phong gia các ngươi."

Lý Bảo Tuấn trông thấy cường giả Phong gia xuất thủ một cách tàn nhẫn thì cảm thấy vô cùng tức giận, giọng nói truyền khắp Đan thành, mà trong tay hắn có thêm một cây quạt, cây quạt này rất không đơn giản, nơi chuôi nắm nhìn như là thủy tinh màu hỏa hồng, mà cánh quạt thì có vảy màu đỏ phân bố rất có đều đặn, những vảy màu đỏ kia tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại lộ ra uy áp rất khủng bố.

"Lão rùa già, xuống địa ngục đi thôi." Lý Bảo Tuấn bây giờ đã hiểu rõ tại sao Thẩm Tường luôn luôn chọc vào những thế lực lớn cổ xưa này, bởi vì những thế lực cổ xưa này khinh người quá đáng.

Lý Bảo Tuấn đột nhiên quạt một cái, nhiệt đỗ giữa thiên địa đột nhiên tăng lên, ở bên trong phạm vi hơn mười dặm đều được một cỗ nóng bức kinh khủng bao phủ, để cho người ta cảm thấy giống như là tới gần hỏa vực kinh khủng kia.

Ở sau khi Lý Bảo Tuấn quạt một cái, chỉ thấy ánh lửa từ cây quạt hiện ra bùng lên, lại là một con Hỏa Kỳ Lân giôngs như trâu đực, con Hỏa Kỳ Lân này vừa xuất hiện, vuốt sói của cường giả Phong gia kia đã thò vào bên trong Hỏa Kỳ Lân.

"A..." Cường giả Phong gia đau rát kêu lên một tiếng, chỉ thấy toàn bộ cánh tay của hắn đều đã bị thiêu hủy, mà Hỏa Kỳ Lân bay lao ra ngoài, hóa thành một đạo ánh lửa, bao phủ tên lão giả Phong gia kia.

Chỉ trong nháy mắt, cường giả Phong gia ra vẻ không ai bì nổi kia đã hóa thành tro tàn, Thẩm Tường đứng ở bên cạnh Lý Bảo Tuấn thì càng có thể cảm nhận được cây quạt này đáng sợ.

Lý Bảo Tuấn nhìn vào bốn tên lão giả tham lam khác mặt mũi lúc này tràn đầy vẻ hoảng sợ, cười lạnh nói: "Các ngươi có phải cũng muốn cướp đoạt cây quạt này của ta hay không? Ha ha, các ngươi không có cơ hội, đều đi làm bạn với lão rùa già kia đi!"

Lý Bảo Tuấn vỗ vỗ cây quạt, mấy lão giả kia đều lập tức chạy trốn, tuy nhiên Hỏa Kỳ Lân bay từ bên trong cây quạt kia ra cũng rất lợi hại, khóa chặt bốn lão giả này lại, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo, chỉ trong mấy cái chớp mắt, bốn lão giả kia đều bị Hỏa Kỳ Lân bao phủ, hóa thành vôi.

Cứ mỗi lần giết chết một người, Hỏa Kỳ Lân huyễn hóa ra kia đều sẽ biến mất, Thẩm Tường có thể cảm nhận được những hỏa diễm kinh khủng ngưng tụ thành Hỏa Kỳ Lân kia đều trở về bên trong cây quạt.

Thẩm Tường trong lòng thầm mắng lấy cái tên gia hỏa này, trước đó hắn còn nói hắn chỉ là một tên luyện đan, không biết đánh nhau, nhưng bây giờ hắn đã giết người mà ngay cả mắt cũng không chớp.

"Đây là Kỳ Lân phiến, rất nổi danh ở Thiên giới, không nghĩ tới sẽ rơi vào trong tay hắn! Đây chính là Pháp khí Thánh cấp." Bạch U U nói.

Thẩm Tường suy đoán cái này chắc chắn là Lý Thiên Tuấn để lại cho hắn, hắn kéo lấy Lý Bảo Tuấn, đạp vào Súc Địa bộ, mấy cái đã cách xa Đan thành.

"Đây là Súc Địa bộ trong truyền thuyết sao? Tiểu tử ngươi làm sao học được?" Lý Bảo Tuấn bị bộ pháp của Thẩm Tường hù dọa, nước miếng bay khắp mặt.

"Học được dưới sự trùng hợp của nhân duyên! Đúng, ngươi và Kỳ Lân phiến thì sao?" Thẩm Tường hỏi, bọn họ đi tới bên bờ của một con sông lớn.

Lý Bảo Tuấn vội vàng cất Kỳ Lân phiến đi, cười nói: "Cái quạt đểu này chỉ là lúc ta luyện đan lấy ra dùng để quạt lửa trong lò thôi, làm sao có thể so sánh được với Thanh Long Đồ Ma đao của ngươi!"

"Nếu như vừa rồi mấy lão gia hỏa đã chết đi kia biết ngươi gọi cái quạt này là đểu thì không biết bọn họ sẽ có cảm nghĩ gì?" Thẩm Tường bĩu môi nói.

"Người chết là không có cảm nghĩ, khó trách tiểu tử ngươi không muốn mạng cũng phải đối đầu với những tên kia, quả nhiên là một đám khốn kiếp khiến cho người ta nổi giận! Ngươi có Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Địa Sát Phạt thuật những loại đồ chơi này, có thể tưởng tượng được!" Lý Bảo Tuấn thở dài.

Thẩm Tường nhún vai: "Ta đã quen rồi."

Lúc trước Thẩm Tường ở Đan thành, trong vòng một đêm giết chết trăm tên cường giả, hiện tại thân phận Lý Nhân Thiện của hắn lộ ra ngoài ánh sáng, rất nhiều thế lực cổ xưa đều có lý do đuổi giết hắn.

"Lý trưởng lão, người quen biết ngươi không nhiều lắm chứ?" Thẩm Tường hỏi.

"Không nhiều, ta bây giờ coi như trở về Đan thành cũng sẽ không có vấn đề." Lý Bảo Tuấn không lo lắng về vấn đề này một chút nào.

"Vậy thì tốt, ngươi tốt nhất tìm cách ở Đan thành lấy được một cửa hàng đan dược cỡ lớn, ta hiện tại đi tìm một số khoáng mạch cỡ lớn, chúng ta chia ra làm việc." Thẩm Tường nói, hắn muốn làm chuyện này cho xong, sau đó mời Bạch Hổ đi ra ngoài.

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment