Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 925 - Chương 925 - Đế Mạch Gào Thét

Chương 925 - Đế mạch gào thét
Chương 925 - Đế mạch gào thét

Đoạn gia ở trong thế lực cổ xưa là gia tộc mà người người kêu đánh, chuyên môn đào khoét mộ tổ của người ta, bọn họ tìm kiếm mộ tổ cũng cần phải có rất nhiều tri thức, cùng tìm kiếm khoáng mạch cơ bản giống nhau, làm gia chủ Đoạn gia, Đoạn Không đương nhiên có thể nhìn ra được cái khoáng mạch này đáng sợ

"Mỏ mạch tinh thạch hóa Long!" Đoan Tam Thường hoảng hốt: "Dựa theo trong sách cổ mà Đoan gia chúng ta ghi chép, năm đó Thập Thiên đại đế cũng đã nhận được một cái mạch khoáng như vậy! Chẳng lẽ lịch sử muốn tái diễn sao? Vùng đất mới được sinh ra sao?"

Đoạn Không gật đầu nói: "Không sai, Thập Thiên đại đế đạt được khoáng mạch hóa Long kia là ở trong Thập Thiên Thánh sơn, tuy nhiên đã bể nát, bị chôn ở dưới Thập Thiên Thánh sơn, uẩn dưỡng những đại trận kia."

"Đế Thiên trùng sinh, long mạch lại xuất hiện, đàm phán Tam vực, phản đồ hung hăng ngang ngược, tân đế ở đâu?" Đoạn Không nhìn vào đầu con Hắc Long kia, thì thào nói.

"Thúc tổ, phải như thế nào mới có thể có được cái long mạch này?" Đoạn Tam Thường hỏi.

"Không biết, chỉ có Thập Thiên đại đế tương lai mới có thể có được, long mạch chính là vì đại đế mà thành." Đoạn Không nói tới chỗ này, đôi mắt chứa đựng sát cơ: "Những tên phản đồ kia tuyệt đối không thể đạt được, coi như bọn họ có cơ hội đạt được thì ta nhất định phải ngăn cản bọn họ lại!"

Đoạn Tam Thường đột nhiên nghĩ đến Thẩm Tường có lòng dạ hiểm độc kia, hắn đột nhiên cảm thấy Thẩm Tường và khối không khí màu đen hóa thành Long này rất giống nhau, đen đến tận xương.

"Nói không chừng Thẩm huynh có thể đạt được, cái tên này có Thanh Long Đồ Ma đoa, lại có Thiên Địa Sát Phạt thuật, hơn nữa có địch ý với phản đồ, tuy nhiên tâm tư cái tên này quá đen, không có tướng của Đế Hoàng, đáng tiếc hắn mất tích ở trong Thập Thiên Thánh sơn." Đoạn Tam Thường thở dài.

"Hắn không có tướng của Đế Hoàng, nhưng lại có đế vận và đế uy, nếu như hắn thật có thể đạt được long mạch này, sau này là Thập Thiên đại đế đã có tới tám chín phần mười." Một giọng nói nhẹ nhàng và thanh lịch vang lên.

Đoạn Tam Thường hừ nhẹ nói: "Đào Hoa phu nhân, ngươi nghe lén chúng ta nói chuyện, cái này hình như không giống tác phong của ngươi a?"

Khuôn mặt của Diêu Thục Mỹ được miếng lụa mỏng che đi, mặc vào váy dài vẽ hình hoa đào, chân đạp vào đám mây hình hoa sen, đôi mắt ngậm ý cười, mang theo nữ nhi có mấy phần giống nàng, cưỡi mây đạp gió mà tới.

Quần áo và cách ăn mặc của Mục Giai Lan cùng với mẫu thân của nàng là giống y hệt nhau, chỉ có điều vận vị, khí chất của hai người lại hoàn toàn khác biệt nhau, nhưng nhìn ra vẫn rất hài hòa, tuy rằng các nàng đều che khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ kia, tuy nhiên vẫn để cho người ta thấy cảnh đẹp ý vui, trong lòng tán thưởng không dứt.

"Tiểu trộm mộ, giọng nói của ngươi lớn như vậy, là giọng nói của ngươi tự chạy tới bên trong lỗ tai của ta! Nếu như lúc ngươi trộm mộ cũng nói lớn tiếng như vậy thì chắc chắn sẽ rất phiền phức." Diêu Thục Mỹ nở ra nụ cười xinh đẹp, phong tình vạn chủng để Đoạn Tam Thường không dám nhìn thẳng vào.

Mục Giai Lan khẽ hừ một tiếng: "Tiểu trộm mộ và tiểu ma đầu kia cùng nhau ở Đan thành đi lừa gạt, ngay cả ta cũng bị ngã vào."

Đoạn Tam Thường bĩu môi nói ra: "Chúng ta lừa gạt ở nơi nào? Nếu như không phải là lòng tham của các ngươi, làm sao lại vào bẫy? Ngươi còn quá non!"

Đào Hoa thánh cảnh vẫn luôn là trung lập, tuy nhiên đây cũng là bởi vì có Diêu Thục Mỹ chấp chưởng, bằng không Đào Hoa thánh cảnh sợ rằng sẽ giống như Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh bị Thẩm Tường trả thù mãi không thôi.

"Đào Hoa chưởng môn hiện tại có lẽ là rất vui vẻ đi, ta nói các ngươi năm đó cũng không phải phản đồ, các ngươi cứ đi theo đám Phong gia ngu ngốc kia làm cái gì? Coi như tiểu tử Thẩm Tường này sau này không trở thành Thập Thiên đại đế, dùng ám chiêu đùa nghịch giày vò các ngươi cũng có thể để cho các ngươi gà bay chó chạy." Đoạn Không lắc đầu nói.

"Đều là những lão gia hỏa kia bị đám người Phong gia giật dây, Thanh Long Đồ Ma đoa và Thiên Địa Sát Phạt thuật này ai mà lại không muốn đạt được? Ta không tin Đoạn gia các ngươi không có nghĩ tới." Diêu Thục Mỹ khẽ thở dài.

"Chúng ta quả thực nghĩ tới, nhưng ngươi cũng biết những thứ đó vốn là không thuộc về Thập Thiên đại đế, chính là Thập Thiên đại đế ngẫu nhiên mà đạt được, Thiên Địa Sát Phạt thuật tuy nói là đại đế sáng tạo, nhưng cũng là hắn mô phỏng theo đồ chơi kia mà sáng tạo ra." Đoạn Không nói.

Đoạn Tam Thường và Mục Giai Lan đều cùng giật mình, bọn họ đều không biết chuyện này, Thiên Địa Sát Phạt thuật lại là Thập Thiên đại đế mô phỏng sáng tạo, nhưng vẫn là lợi hại như vậy!

"Các ngươi có tin tức của Thẩm Tường không?" Diêu Thục Mỹ nhìn vào Đoạn Tam Thường, hỏi, bởi vì nàng ta biết Đoạn Tam Thường có quan hệ rất tốt với Thẩm Tường.

"Ngươi tìm chúng ta lâu như vậy, chính là vì hỏi cái này?" Đoạn Không cười cười: "Sẽ không phải là báo thù thay cho Thiên tử của các ngươi chứ?"

"Dĩ nhiên không phải!" Diêu Thục Mỹ nói.

"Hắc hắc, sẽ không phải là muốn gả nữ nhi của ngươi cho Thẩm huynh chứ! Nếu là như vậy thì các ngươi không cần phải đi tìm hắn, đi Thần Binh Thiên quốc tìm nữ Hoàng Đế kia đi, sau đó tìm tới Tiết Tiên Tiên đồ đệ của nàng là được rồi, đó là chính thê của hắn." Đoạn Tam Thường cười thầm, để mặt mũi Mục Giai Lan hiện ra đầy vẻ tức giận, đôi mắt đẹp chứa uy thế nhìn chằm chằm vào hắn.

"Tiểu trộm mộ chớ có nói năng lung tung." Mục Giai Lan nói .

"Chẳng lẽ là mẫu thân của ngươi muốn gả, hay là mẹ con các ngươi..." Đoạn Tam Thường vừa mới nói tới chỗ này thì đầu của hắn đã bị Đoạn Không hung hăng đập cho một đập, lập tức sưng lên một khối lớn.

Đoạn Không cười làm lành nói: "Tiểu tử này từ nhỏ đã ở nơi hoang dã, không có ai dạy bảo, trở về ta sẽ giáo huấn hắn, còn xin hai vị rộng lòng tha thứ."

Mặt ngọc Diêu Thục Mỹ đỏ ửng, khẽ cười nói: "Không có gì đáng ngại, ta chỉ là muốn tìm Thẩm Tường nói chuyện, ta lo lắng sẽ hắn sẽ hiểu nhầm Đào Hoa thánh cảnh ta, Cảnh Tinh Lượng kia mặc dù là Thiên tử của Đào Hoa, nhưng những chuyện hắn làm cũng không đại biểu cho toàn bộ Đào Hoa thánh cảnh."

Đoạn Tam Thương che lấy cái đầu bị sưng, lẩm bẩm nói: "Các nàng gọi ta là tiểu trộm mộ, thúc tổ ngươi ở trong lòng các nàng chính là lão trộm mộ, nhưng các nàng không có nói ra ngoài, các nàng mới không có giáo dục."

Đoạn Không cười dài nói: "Chúng ta vốn chính là trộm mộ, bị ngươi ta gọi như vậy cũng không sao."

Mục Giai Lan dùng đôi mắt đẹp kia hung hằng trợn lên với Đoạn Tam Thường: "Tiểu trộm mộ, ngươi tuyệt đối đừng nói bậy ở trước mặt Thẩm Tường."

"Ta ở trước mặt hắn có cái gì mà phải nói lung tung? Đến lúc đó ta nhất định sẽ đàng hoàng nói cho hắn biết, mẹ con Đào Hoa chưởng môn cả ngày cơm nước không vào, sầu não uất ức, cách xa vạn dặm đi tìm hắn, chính là vì..."

"A, thúc tổ ngươi đừng có đánh ta a, ta nói chuyện đã rất có giáo dục rồi!" Đoạn Tam Thường hô lớn.

Đoạn Tam Thường trong Đoạn gia từ trước tới nay đều không biết lớn nhỏ, dần dần cũng là làm mãi thành thói quen, coi như đối mặt với Đào Ma chưởng môn thì hắn vẫn giống như vậy.

Diêu Thục Mỹ cười nhạt một tiếng, cũng không hề tức giận: "Hắn bình thường đều liên hệ với ngươi như thế nào?"

"Không có phương thức liên hệ nào cả, nếu như ta thường xuyên ở Đan thành, có lẽ có thể gặp được hắn! Các ngươi đừng quên, hắn là một Luyện Đan sư rất lợi hại, gia hỏa lòng dạ hiểm độc này cả ngày đều nghĩ đến làm sao móc sách những cửa hàng đan dược kia, các ngươi muốn tìm hắn thì phải để ý nhiều hơn ở Đan thành có chuyện gì lớn xảy ra đi." Lần này Đoạn Tam Thường thành thật mà trả lời.

Diêu Thục Mỹ gật nhẹ đầu: "Những ngày vừa qua Đan thành quả thực có một chuyện lớn xảy ra, không biết có liên quan gì với Thẩm Tường hay không?"

Đoạn Không lắc đầu: "Có lẽ là không liên quan tới, phương thức giết người kia không giống như là Thẩm Tường làm ra, giống như là một tên tiên nhân rất lợi hại, hơn nữa sử dụng hỏa diễm cường đại."

Ngày đó chuyện Lý Bảo Tuấn dùng Kỳ Lân phiến, quạt chết mấy tên cường giả cũng từ Đan thành truyền ra ngoài, nhưng thủ vệ ở cửa thành giảng thuật lại chuyện xảy ra lúc đó, bọn họ chỉ nhìn thấy con Hỏa Kỳ lân được huyễn hóa ra tới, chứ cũng không nhìn thấy rõ là ai động thủ.

Ngay vào lúc bọn hắn đang nói chuyện, Tàng Long táng địa kia đột nhiên truyền tới một trận long khiếu kinh thiên, vang vọng thiên khung, chỗ ngọn núi mà bốn người Đoạn Không bọn họ đứng ở trên không đột nhiên bị nứt ra!

P/S: Click ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment