Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 947 - Chương 947 - Thu Về Đại Giới

Chương 947 - Thu về đại giới
Chương 947 - Thu về đại giới

Lý Bảo Tuấn chắp hay tay sau lưng, khoan thai đứng ở chỗ đó, nhìn vào Ngũ Thải Thiên hỏa cháy hừng hực ở đầu phố, hắn còn khống chế đám thiên hỏa này hóa thành một tòa tháp cao, nhốt mười tê lão giả Phong gia vào trong đó, dùng thiên hỏa đốt luyện lấy bọn họ.

"Vị Các chủ này còn xin hạ thủ lưu tình, dù sao bọn họ tu luyện được tới bây giờ cũng không phải dễ dàng!" Một tên trung niên mặc áo bào đen từ trên không trung bay lượn mà tới, bay xuống bên cạnh Lý Bảo Tuấn.

Người này chính là Diệp Hằng Minh chủ của Đan Minh!

Lý Bảo Tuấn trông thấy Diệp Hằng đi tới, lập tức nắm chặt Kỳ Lân phiến, quét mắt nhìn hắn một cái: "Ta cũng mặc kệ, ai đã làm sai trước thì lòng dạ các ngươi biết rõ, các ngươi cho rằng Hàng Long đan các là quả hồng mềm thì tùy ý nhào nặn! Ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình."

Lý Bảo Tuấn lấy ra một cái đỉnh có kiềng ba chân, hét lớn một tiếng, cự đỉnh lư lưởng giữa không trung đột nhiên xoay chuyển, miệng đỉnh to lớn hướng về phía tiểu tháp được Ngũ Hành Thiên hỏa hóa thành ở trên mặt đất kia áp xuống dưới.

"Ngươi..." Diệp Hằng khẩn trương, bởi vì tiểu đỉnh kia đột nhiên thu nhỏ, được Lý Bảo Tuấn lấy đi.

"Ta sẽ không giết bọn hắn, sinh tử của bọn hắn để cho chưởng môn Hàng Long môn ta tới định đoạt đi!" Lý Bảo Tuấn lạnh dùng trừng mắt với Diệp Hằng: "Ngươi là Minh chủ, ngươi mấy lần tận mắt nhìn thấy đám người này ức hiếp Hàng Long đan các chúng ta, ngươi là có dụng ý gì? Làm Minh chủ, chẳng những không có dẫn theo thành viên Đan Minh đi ngăn cản bọn họ làm trái với quy tắc của Đan thành, ngược lại còn giúp người xấu làm điều ác."

Trông thấy Lý Bảo Tuấn nắm chặt Kỳ Lân phiến, Diệp Hằng lui về phía sau mấy bước, cây quạt này lại thêm Ngũ Hành Thiên hỏa của Lý Bảo Tuấn, uy lực có thể tưởng tượng được, vừa rồi hắn đã được chứng kiến tận mắt, dễ dàng đàn áp mười tên cường giả Phong gia.

"Hừ, không phải chỉ là đánh một tên chưởng quỹ của các ngươi thôi sao? Thì ngươi liền giết chết một tên Đan Vương, chưởng quỹ của ngươi là cái thứ gì? Chịu một chút khuất nhục thì muốn mạng của một tên Đan Vương!" Diệp Hằng sầm mặt lại, giọng nói mang theo một cỗ sát cơ.

Hôm nay bọn họ cho là Hàng Long đan các là phải xong đời, nhưng không nghĩ tới Lý Bảo Tuấn có Kỳ Lân phiến thứ lợi hại này, hơn nữa còn biết Thuấn Không bộ, thi triển mấy chiêu đã thu thập mười tên cường giả của Phong gia, chẳng những không chèn ép được sự kiêu ngạo của Hàng Long môn, ngược lại để Hàng Long môn có được cơ hội tạo thế, bọn họ không thể lại để cho sự kiêu ngạo của Hàng Long môn tiếp tục bành trướng lên nữa.

Thân thể Lý Bảo Tuấn chấn động, phóng ra một trận thế lửa bức người: "Ta đã cho tên kia một cái cơ hội, để hắn xin lỗi chưởng quỹ chúng ta, hắn còn cố tình không có trân quý thì còn trách được ai? Nhục đệ tử Hàng Long môn ta như nhục Hàng Long môn, nếu như là chưởng môn thì chắc chắn sẽ diệt cả nhà, hoàn trả gấp trăm lần! Ta đây coi như vẫn là nhẹ!"

"Ta khuyên Phong gia vẫn là nhanh chóng trốn đi, chờ chưởng môn Hàng Long môn ta trở về thì chính là thời điểm bọn chúng diệt môn!"

Câu nói này của Lý Bảo Tuấn nói đến đằng đằng sát khí, giọng nói truyền khắp Đan thành, để rất nhiều người của Phong gia phải khủng hoảng, mười tên cường giả của Phong gia bọn họ đã bị người phong ấn ở bên trong một cái đỉnh đốt luyện, thực lực Lý Bảo Tuấn đã rung động bọn họ thật sâu!

"Chuyện xảy ra hôm nay, ngươi cũng có phần, tuy nhiên ta không so đo với ngươi, ngươi đi nhanh lên đi, bằng không ngay cả ngươi ta cũng giết! Lần sau các ngươi còn dám động loại tiểu tâm tư ức hiếp Hàng Long môn ta, thì ngay cả toàn bộ Đan thành này ta cũng đốt sạch đi!" Lý Bảo Tuấn lạnh lùng nói.

Thẩm Tường âm thầm thở dài trong lòng: "Cái tên này không phải nói chính mình chỉ là một tên luyện đan thôi sao? Không biết đánh nhau, hơn nữa còn bảo ta đừng có đi gây chuyện, hiện tại thì ngược lại tốt, đánh mạnh nhất chính là hắn, gây chuyện hung nhất cũng là hắn, tuy nhiên cái này lại rất hợp khẩu vị của ta!"

"Hàng Long môn nên có dạng khí thế này, bằng không sao có thể Hàng Long? Đợi bản Long Đế thêm mấy năm nữa, ta sẽ đi san bằng cái Phong gia kia, ai dám khi nhục đệ tử Hàng Long môn ta thì diệt cả nhà hắn!" Long Tuyết Di kêu gào.

Lời nói hùng hồn của Lý Bảo Tuấn quả thực dọa sợ không ít người, Diệp Hằng âm thầm mắng lấy mấy tên gia hỏa còn lại ở bên kia, đến bây giờ đều chưa từng xuất hiện, để một mình hắn ở chỗ này chống đỡ, hắn chỉ là một tên Đan Vương vừa mới vượt qua Niết Bàn cửu kiếp mà thôi, một quạt của Lý Bảo Tuấn là có thể đưa hắn đi chầu ông vải, hắn lúc này cũng không dám ở lại lâu, vài ngày trước Lý Bảo Tuấn đã giết chết mấy tên cường giả của Phong gia, hôm nay lại giết một tên Đan Vương, giam giữ mười tên cường giả của Phong gia, căn bản không có quan tâm tới việc giết thêm một tên Minh Chủ.

Cứ như vậy, Diệp Hằng người Minh chủ của Đan Minh này xám xịt rời đi, để rất nhiều người căm hận thế lực Đan Minh cảm thấy rất hả giận, tiếng cười phóng khoáng kia của Đoạn Không còn truyền khắp toàn bộ Đan thành.

"Các ngươi thật là có bản lĩnh thì đi đánh tổng bộ Hàng Long môn của người ta a? Đánh cửa hàng của người ta thì tính là anh hùng hảo hán gì? Huống hồ còn chưa có đánh thì đầu con rùa đã bị người ta chặt!" Đoạn Không cười to nói, chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ không từ bỏ để đi chế nhạo những tên phản đồ này.

"Đoạn Không, cháu trai của ngươi đâu? Đoạn gia các ngươi từ trước tới nay đều chỉ là trộm mộ, nhưng xưa nay sẽ không phá hỏng mộ của người khác, nhưng Đoạn Tam Thường cháu trai của ngươi chẳng những móc mộ tổ sư chúng ta không chừa một mảnh còn nện hủy đi cả tòa lăng mộ!" Đây là giọng nói của Ngô Húc chưởng môn của Phi Tiên môn.

Đoạn Tam Thương ở bên trong Đan thành nội tâm đang hô to oan uổng, hắn không có lấy được cọng lông gì, cái này tất cả đều là gia gia của hắn làm.

"Tiểu tử này quả thực phá hủy phép tắc của Đoạn gia chúng ta, đạo đức trộm có thiếu sót, cho nên chúng ta đã quyết định đuổi hắn ra khỏi Đoạn gia, sau này ngươi có thể bắt được hắn, muốn xử trí như thế nào thì xử trí như thế!" Đoạn Không thở dài một tiếng, tuy rằng Đoạn Tam Thường làm tốt lắm, nhưng hắn phải theo tổ huấn mà làm, Đoạn gia nhiều năm qua đều xử trí không ít quái kiệt trộm mộ , tuy nhiên hắn không lo lắng Đoạn Tam Thường, người Đoàn gia dám đi ra hành tẩu, xưa nay không sợ bị người khác bắt đi.

Đoạn Không cười hắc hắc nói: "Đúng rồi Ngô Húc, cái trên gia hỏa trêu đùa con trai ngươi tìm được chưa? Con của ngươi tuy rằng bái đường với một con lợn to lớn, tuy nhiên đáng được ăn mừng chính là con của ngươi còn chưa có động phòng với con lợn kia, bằng không thì..."

"Im miệng!" Ngô Húc giận dữ, giọng nói như sấm, chấn động đến cả tòa Đan thành run rẩy.

Loại chuyện bát quái này, là có rất nhiều người thích nghe nhất, thậm chí có người tung tin đồn nhảm con trai của Ngô Húc động phòng với con lợn kia vân vân...

Vừa mới đi không được bao lâu thì Diệp Hằng đã quay lại, hơn nữa sau lưng hắn còn có nhiều tên Đan Vương đi theo.

Lý Bảo Tuấn vừa mới thu Kỳ Lân phiến lại, hiện tại lập tức lấy ra: "Các ngươi là chán sống thật rồi sao? Không có nghe được lời ta vừa mới nói phải không?"

"Chúng ta quay lại là để thu lại đất đai ở nơi này..."

"Các ngươi có thể lấy ra được giá gấp trăm lần thì quay trở lại thu, chúng ta mua sắm mảnh đất này, hiện tại giá trị là bao nhiêu các ngươi có lẽ là rõ ràng nhất, tuyệt đối đừng giở trò gian với ta, ta không có thời gian để chơi đùa với các ngươi!" Lý Bảo Tuấn và Thẩm Tường trước đó đã suy đoán sẽ xảy ra chuyện như thế này.

"Nơi này là mười ngàn ức tinh thạch..." Diệp Hằng vừa mới nói xong, Lý Bảo Tuấn tức giận hừ một tiếng.

"Chỉ riêng Hàng Long đan các đã không chỉ chút này, chớ nói chi là chúng ta mua một mảng lớn đất đai ở đây, các ngươi chẳng lẽ không có nghe rõ sao? Muốn thì phải lấy giá gấp trăm lần ra!" Lý Bảo Tuấn lớn tiếng nói.

Cũng chỉ là bởi vì Hàng Long đan các ở chỗ này cho nên giá cả mới đắt đỏ, Hàng Long đan các dọn đi rồi thì nơi này lại chẳng có giá trị gì!

"Khối thổ địa này chí ít trị giá 1000 ức, nếu như Hàng Long đan các chúng ta tiếp tục ở lại nơi này, mua đất, tuyệt đối có thể bán được cái giá trị này, các ngươi thu về, ít nhất phải mười vạn ức tinh thạch, bằng không đừng nghĩ!" Lý Bảo Tuấn nắm chặt Kỳ Lân phiến, khắp khuôn mặt là vẻ tức giận.

P/S: Ta thích nào...chương 5

Bình Luận (0)
Comment