Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 973 - Chương 973 - Vòng Vây Đệ Tử Tử Nguyệt Thánh Cảnh

Chương 973 - Vòng vây đệ tử Tử Nguyệt thánh cảnh
Chương 973 - Vòng vây đệ tử Tử Nguyệt thánh cảnh

Đoạn Sùng biết rất nhiều bí mật có liên quan với Thập Thiên đại đế, hắn là tộc trưởng Đoạn gia, Đoạn gia nhiều năm qua thu thập được chuyện hắn đều biết.

"Đoạn lão, ngươi biết đế mộ ở nơi nào không? Thập Thiên thánh sơn cũng không phải." Thẩm Tường rất muốn đi quan sát một chút, Thập Thiên thánh sơn rung động như thế, nhưng cũng chỉ là thứ che giấu tai mắt người, nhiều năm qua vây lại không ít người ở bên trong.

"Ta cũng không biết, tuy nhiên căn cứ vào cổ thư của Đoạn gia ta đến xem, đến một lúc nào đó thì sẽ hiện thế, có lẽ là giấu ở bên trong một cái huyền cảnh rất lợi hại, ta cảm thấy ít nhất phải để Đế Thiên khôi phục lại địa vị năm đó, bao trùm ở trên Cửu Thiên Thập Địa thì mới có thể!"

Đoạn Sùng cũng chỉ suy đoán mà thôi, nhưng Thẩm Tường cảm thấy cái này rất có thể.

"Tiến vào đế mộ thật sự phải cần có Thiên Địa Sát Phạt thuật mới được sao?" Đây là cách nói mà nhiều thế lực cổ xưa lưu truyền, bằng không lúc trước cũng sẽ không có một đám người đến Đan thành bắt hắn.

"Không sai, cụ thể như thế nào chúng ta đều không rõ ràng, nhưng Thiên Địa Sát Phạt thuật nhất định phải gom góp lại, nghe nói muốn bình yên vô sợ đi qua đại môn của đế mộ thì nhất định phải nắm giữ Thiên Địa Sát Phạt thuật."

Thẩm Tường than nhẹ một tiếng: "Ta bây giừo chỉ có Địa Sát thuật và Thần Sát thuật, hơn nữa còn chưa nắm giữ được bao nhiêu, nếu như Thiên Sát thuật ở chỗ này thì tốt!"

"Ta tới lâu như vậy, một chút manh mối cũng không tìm được, nếu có tin tức gì ta sẽ lưu lại tin tức ở cái phòng này." Đoạn Sùng nói.

Đoạn Sùng sẽ không dừng lại quá lâu ở một chỗ, hắn căn dặn Thẩm Tường: "Tuyệt đối đừng đi tìm chưởng môn của Tử Nguyệt thánh cảnh, cái tên này là từ trên Thiên giới trở về, hắn giống như cũng cảm thấy nơi này có Thiên Sát thuật."

"Có bao nhiêu người biết được Thiên Địa Sát Phạt thuật bị chia tách?"

"Không nhiều, khả năng chỉ có năm người mà thôi, nhưng bọn hắn cũng sẽ không truyền đi, để tránh sẽ bị người khác tranh đoạt! Hiện tại chưởng môn Tử Nguyệt kia ở bên trong Tử Nguyệt thánh cảnh trên Thiên giới còn không phải là mạnh nhất, ta dám nói hắn cũng không nói ra đi, bằng không bây giờ gia hỏa tới sẽ càng nhiều hơn."

Đoạn Sùng liên tục căn dặn Thẩm Tường phải những chuyện phải chú ý, sau đó rời khỏi tòa thành thị này, hắn cảm thấy Thiên Lôi Luyện ngục xảy ra biến hóa, rất có thể là chịu đến một số lực lượng ảnh hưởng, hắn sẽ tiếp tục thăm dò bí mật ở nơi này.

Ngay vào lúc Đoạn Sùng vừa mới đi không lâu thì nghe đến có người hét lớn: "Người của Tử Nguyệt thánh cảnh vào thành, mọi người nhanh chóng vây quanh bọn họ, bọn họ đến bao nhiêu thì phải chết bấy nhiêu, để bọn hắn nhìn xem lực lượng tán tu chúng ta!"

Quá nhiều người bị Tử Nguyệt thánh cảnh lửa đảo tới làm nô lệ, hơn nữa còn chết rất nhiều, cái này kích thích sự phẫn nộ của mọi người, hiện tại coi như Tử Nguyệt thánh cảnh trấn an những người bị lừa kia thì cũng khó mà trấn an được lửa giận của đông đảo tán tu, những tán tu này nhất trí cho rằng, nếu như bọn họ bây giờ không cho Tử Nguyệt thánh cảnh một bài học thì nói không chừng sau này vào một ngày nào đó Tử Nguyệt thánh cảnh này sẽ lại làm ra chuyện như vậy, khi dễ tán tu lần nữa, bọn họ khả năng chính là một trong những người khi dễ lần nữa.

Loại náo nhiệt này Thẩm Tường đương nhiên là muốn góp vui một chút náo nhiệt, hắn muốn nhìn một chút xem hào kiệt Tử Nguyệt thánh cảnh này đến cùng là ai, lại còn dám tới nơi này.

Rất nhiều người đều thi nhau hướng nơi tiếng hô mới vừa rồi truyền đến mà chạy vội đi qua, vây chỗ đó chật như nêm cối, Thẩm Tường lơ lửng đến cao trên không trung nhìn xem mấy vạn người ở phía dưới vây quanh một mảnh đất trống nhỏ, lúc này trên không trung cũng tụ tập rất nhiều người, mỗi người đều chứa đầy chân khí nơi cánh tay, chỉ cần mấy tên đệ tử của Tử Nguyệt thánh cảnh bay lên thì bọn họ sẽ công kích.

Người của Tử Nguyệt thánh cảnh là ba tên trẻ tuổi và hai lão đầu, trên người bọn họ mặc quần áo đồng phục của Tử Nguyệt thánh cảnh, đó là áo choàng màu tím bên trên treo một vầng trăng sáng rất bát mắt, không muốn nhận ra bọn họ cũng rất khó.

"Bọn gia hỏa này tới đây lộ liễu như vậy, có lẽ là cố ý bằng không bọn hắn sẽ không ngu như thế!" Một gã đại hán nói.

"Chẳng lẽ bọn họ cho rằng chúng ta chỉ nói thôi sao?" Một lão giả cười lạnh.

Một tên trung niên râu quai nón có thực lực tương đối mạnh, lơ lửng ở giữa không trung, đối với phía dưới hô: "Gia hỏa Tử Nguyệt thánh cảnh tự đoạn hai cánh tay rời đi, bằng không chúng ta sẽ chém các ngươi, treo thi thể ở cửa thành, dùng để tế những huynh đệ tỷ muội bị các ngươi giết chết kia!"

Lời này khiến cho quần tình (tinh thần quần chúng) xúc động, thế lực lừa đảo tán tu không chỉ có Tử Nguyệt thánh cảnh mà còn có rất nhiều thế lực cổ xưa, hiện tại những thế lực cổ xưa này đều là kẻ thù trong mắt đông đảo tán tu, bị rất nhiều người coi là kẻ thù.

"Một đám người ô hợp, chỉ bằng các ngươi cũng muốn giết chúng ta sao? Mơ tưởng hão huyền, gia hỏa không biết lượng sức, các ngươi chỉ sợ không biết thực lực của chúng ta đi!" Một tên thanh niên rất là khinh thường nhìn vào những người ở xung quanh, trong tay cầm trường kiếm lập lòe sắc bén, phóng xuất ra từng đợt sát khí, để người xung quanh không dám tới gần.

"Đều tránh ra cho chúng ta, bằng không chúng ta sẽ không khách khí!" Giọng điệu của một lão giả lạnh lùng âm trầm, hiển nhiên là không sợ những người này vây công, hơn nữa còn có ý xuất thủ.

"Các vị tránh ra, mấy tên này giao cho chúng ta đi!" Bọn họ không biết hối cải, còn chạy tới nơi này khiêu khích, hôm nay không thể để cho bọn họ rời khỏi nơi này." Một lão giả ở trên không trung chậm rãi nói.

Lão giả này vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã lao xuống, ở trên một cánh tay của hắn lóe ra ánh sáng màu đỏ vàng, huyễn hóa ra một cái long trảo to lớn, long lực mãnh liệt xung kích tới trên cánh tay của hắn, khuấy động ra trận trận sóng khí kinh khủng, chỉ thấy mặt sàn đường đi phía dưới đã vỡ vụn ra toàn bộ.

"Là Thẩm Tường!" Một lão giả của Tử Nguyệt thánh cảnh điên cuồng hét lên, vội vàng lấy ra một cái đại đao chém về phía Thẩm Tường đang lao xuống.

Vung một trảo vỗ xuống, long trảo sắc nhọn kia ở lúc vạch phá không gian, lưu lại năm đạo vết nứt không gian, long trảo to lớn, long khí bừng bừng, uy thế ngập trời, bao phủ tới đỉnh đầu của lão giả kia, mà lão giả kia vốn cho là một đao của mình là có thể trảm phá công kích của Thẩm Tường, nhưng ở trong giây lát long trảo hạ xuống, thế nhưng cái bảo đao kia trong nháy mắt bị trảo đến vỡ nát, thân thể già nua khô gầy kia bị long trảo đè ở mặt đất, long lực xông tới thân thể của hắn, chấn động đến gân cốt hắn bạo liệt từng khúc, toàn thân máu tươi chảy lan tràn ra.

"Hừ, lão tử lúc trước chính là bị Tử Nguyệt thánh cảnh lừa đảo tiến vào, những thế lực cổ xưa chó má này, vây khốn chúng ta trong Thiên Lôi thành, chúng ta vì ra ngoài, không tiếc giao nạp tinh thạch để tới đây, nhưng khi tới đây, bọn họ còn muốn ép chúng ta làm nô lệ cho bọn họ, còn muốn đoạt pháp bảo trữ vật của chúng ta!" Thẩm Tường khiến lửa giận trong lòng mọi người dâng lên.

"Ngươi ... ngươi ngậm máu phun người!" Một tên trưởng lão của Tử Nguyệt thánh cảnh trông thấy Thẩm Tường xuất hiện hung hăng như vậy, một kích trọng thương một lão giả của bọn họ, trong lòng không chắc chắn.

"Hắn nói đều là nói thật, chúng ta chính là người bị hại, nếu như không có hắn, chúng ta bây giờ nói không chừng còn đang đào tinh thạch giúp các ngươi!"

"Không sai, là hắn đã cứu chúng ta, Tử Nguyệt thánh cảnh các ngươi mới là nói nhảm, các ngươi đều là lũ tà phái!"

"Tà phái, Tử Nguyệt thánh cảnh là tà phái!"

"Còn có Phong gia, Phi Tiên môn, Càn Huyền sơn... Bọn họ đều là tà phái."

"Diệt tà phái ức hiếp chúng ta!"

"..."

Mọi người tràn ngập lửa giận, phát ra từng tiếng hò hét giận dữ.

"Thẩm thiếu hiệp, dùng Thanh Long Đồ Ma đao chém bọn họ!"

"Đúng, chém bọn họ!"

Thẩm Tường quả thật lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, Thần đao vừa ra, uy thế vô biên, chấn nhiếp toàn trường, tất cả mọi người không ai nói, đều lui lại để xem, tới gần người Thẩm Tường cũng có thể cảm nhận được lực lượng bên trong cây đao này đang sôi trào.

"Mơ tưởng trảm chúng ta!" Tên lão giả kia đưa tay chộp một cái, vậy mà muốn cướp đoạt Thần đao, nhưng Thẩm Tường không để cho hắt đạt được, Súc Địa bộ đạp mạnh, như quỷ mị tránh đi lão giả này, đi vòng tới phía sau hắn, vung một đao chém xuống đầu của hắn!

"Tiểu súc sinh, để mạng lại!" Tiếng gầm thét truyền đến, nghe được tiếng gầm thét này, Thẩm Tường sửng sốt một chút, người tới lại là chưởng môn của Tử Nguyệt thánh cảnh!

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment