Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 977 - Chương 977 - Đầm Lôi

Chương 977 - Đầm Lôi
Chương 977 - Đầm Lôi

Đám người Vân Tiểu Đao và Chu Vinh từ trong lúc Thẩm Tường và lão đầu này nói chuyện với nhau thì có thể biết được lão đầu này rất lợi hại, cho nên bọn họ bây giờ cũng không dám ngắt lời.

"Đoạn lão, mấy người này là bằng hữu của ta, ta hy vọng ngươi có thể chỉ điểm bọn họ một chút, tốt nhất có thể để cho bọn họ giống như Đoạn gia trộm mộ a, đến vô tung đi vô ảnh." Thẩm Tường cười nói.

Lại là người của Đoạn gia, điều này làm cho đám người Chu Vinh kinh ngạc, lão bất tử của Đoạn gia thế nhưng là rất cường đại, bằng không rất nhiều thế lực lớn cũng không dám động tới bọn họ chỉ có rải rác mười mấy người này.

"Không được, bí thuật của Đoạn gia ta không thể truyền ra ngoài!" Đoạn Sùng lắc đầu nói: "Bởi vì những thứ này là Thập Thiên đại đế năm đó truyền cho chúng ta, hắn đã phân phó chúng ta, không thể truyền ra ngoài!"

Thẩm Tường hơi suy nghĩ, hỏi: "Đoạn lão, ngươi có từng nghe nói về Thiết Sư Thần Quân chưa?"

"Đương nghiên đã nghe qua, gần như ở trong sách cổ của mỗi một cái thế lực cổ xưa đều có ghi chép một nhánh Thần Quân này, năm đó lão tổ tông của bọn họ thế nhưng là kết nghĩa kim lan với lão tổ tông của chúng ta, tuy nhiên bọn họ không may mắn như chúng ta, đã gặp nguyền rủa kinh khủng, có lẽ là toàn bộ chết thảm." Đoạn Sùng thở dài nói.

"Bọn họ không chết, bọn họ đang làm việc cho ta, tuy nhiên nguyền rủa của bọn họ còn chưa bị tiêu trừ!" Thẩm Tường lập tức nói, Đoạn gia và Địa Tâm tộc có quan hệ với nhau quả nhiên không phải tốt bình thường.

Đoạn Sùng lập tức kích động lên: "Ngươi nói là sự thật? Bọn họ ở nơi nào?"

Thẩm Tường cười nói: "Bọn họ ở dưới Tà Long táng địa, Tà Long táng địa là một cái long mạch, ta tìm được bọn họ ở nơi đó!"

"Cái gì?" Hai mắt Đoạn Sùng trợn lớn lên, thân thể đột nhiên run rẩy một chút, khiếp sợ không thôi.

Đám người Vân Tiểu Đao cũng im lặng nghe, bọn họ cũng rất tò mò quá trình Thẩm Tường đạt được long mạch, lúc trước bọn họ nghe được ở bên trong Tà Long táng địa kia có một cái môn phái tên là Hàng Long môn thì rất kích động, bọn họ có thể nhìn thấy Hàng Long môn sau này sẽ trở thành một cái môn phái rất lợi hại, cho nên bọn họ tu luyện rất hăng hái.

"Ngươi là chiếm được long mạch như thế nào?" Đoạn Sùng hiện tại không dám xác định, hắn muốn nghe một chút những gì Thẩm Tường đã trải qua.

"Đế Vương tinh!" Thẩm Tường nói ra: "Lúc ta đi vào, bởi vì có Đế Vương tinh, cho nên lúc dung hợp với long châu kia rất dễ dàng..."

Sau đó Thẩm Tường lại kể lại tình trạng của long mạch ở dưới đất kia, dưới mặt đất tự nhiên hình thành con Cự Long to lớn, và tài nghệ điêu luyện của Địa Tâm tộc, điều này làm cho đám người Vân Tiểu Đao nghe được mà sợ hãi thán phục liên tục.

Đoạn Sùng xác định Thẩm Tường nói không giả, bởi vì những chuyện này đều là Đoạn gia hắn thu thập nhiều năm mới biết được, mà Thẩm Tường biết được còn kỹ càng hơn so với hắn.

"Như thế mà nói, Thiết Sư Thần Quân đã đi theo ngươi! Vậy thì tốt, ta sẽ hướng dẫn mấy tên tiểu quỷ này thật tốt." Khuôn mặt Đoạn Sùng hiện ra vẻ mặt nghiêm túc, nói với Thẩm Tường: "Đoạn gia ta tạm thời còn chưa thể đi theo ngươi, bởi vì chúng ta phải thu thập đủ đoạn lịch sử kia, đó là chuyện rất quan trọng, bằng không Đoạn gia chúng ta trong những năm qua cũng không làm ra những hy sinh lớn như vậy, hơn nữa cái này sau này còn sự trợ giúp đối với ngươi!"

Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Thường tử sẽ đi theo với ta."

Đoạn Sùng quét mắt nhìn vào mấy người Vân Tiểu Đao, sau đó híp mắt lại, trên mặt nở một nụ cười: "Đều là những hạt giống không tệ, lại còn có Kỳ Lân Lôi Ưng loại dị chủng hiếm thấy này... ừ, Đại Lực tộc cũng rất tốt, về phần mấy tiểu quỷ này mặc dù không có truyền thừa huyết mạch đặc thù, nhưng bản thân căn cốt không tệ, sau này chỗ tăng lên rất lớn!"

Ngay vào lúc đám người Vân Tiểu Đao đang đắc chí thì Đoạn Sùng đột nhiên sầm mặt lại, trở nên có chút âm hiểm: "Tư chất của các ngươi tuy rằng không tệ, nhưng không có nghĩa là tư chất tốt thì có thể rất lợi hại! Ta thấy cơ sở hiện tại của các ngươi không đủ vững chắc, ta phải uống nắn giúp các ngươi cho thật tốt, bằng không các ngươi sẽ lãng phí cái xác thịt này của các ngươi."

Đầu lông mày của Chu Vinh nhảy lên, gượng cười nói: "Năm đó lão phong tử cũng nói như vậy, sau này chúng ta xui xẻo rồi!"

"Ta nói cho các ngươi biết, trưởng lão Hàng Long môn đều rất mạnh, các ngươi không cố gắng, cũng không làm được trưởng lão, sau này các ngươi nhiều lắm chỉ có thể trở thành trưởng lão tạp dịch ngồi ăn rồi chờ chết mà thôi a!" Thẩm Tường kích động cho bọn hắn một chút.

"Lão tiền bối, ngươi cứ tới đi! Ta ở trong Đại Lực tộc có khổ gì mà chưa từng ăn qua?" Tiêu Cừu không sợ một chút nào, ngẩng đầu ưỡn ngực, đầu trọc bóng loáng, nhìn ngông nghênh kiên cường.

Đoạn Sùng cười hắc hắc âm hiểm nói: "Lúc trước mấy tên gia hỏa được coi trọng của Đoạn gia chúng ta cũng nói như vậy, tuy nhiên cuối cùng vẫn là bị ta làm cho kêu cha gọi mẹ."

"Đi theo ta, ta mang các ngươi đi tới một chỗ tốt, đi tới đó, các ngươi sẽ biết sự chênh lệch giữa chính mình và người khác!"

Đám người Thẩm Tường đi theo Đoạn Sùng chạy ba ngày ba đêm, đi tới bên cạnh một cái đầm nước, đầm nước này tọa lạc ở một nơi rất đặc biệt, là ở bên trong một dải núi cao, nếu như không có Đoạn Sùng dẫn đường thì bọn họ ở trên đường đi sẽ gặp phải rất nhiều hung thú lợi hại vây công, khó mà tới đây.

Mà đầm nước này ở ngay trên đỉnh một ngọn núi nhỏ.

"Chính là chỗ này? Ngươi sẽ không phải là để chúng ta ở dưới nước sâu nín thở để tu hành gì đó chứ? Chúng ta sớm đã làm." Tiêu Cừu có chút thất vọng.

Thẩm Tường cẩn thận nhìn vào cái đầm nước này, đầm nước không lớn, rộng khoảng mười trượng gì đó, nước rất trong, nhìn không ra có gì không ổn, nhiều lắm chính là tương đối mát mà thôi.

"Cái này gọi là Đầm Lôi, các ngươi xuống dưới thì biết, nơi này là nơi tốt chuyên môn cường thân kiện thể, bí thuật của Đoạn gia chúng ta cần một cái thân thể tốt thì mới có thể học được, nhưng các ngươi vẫn còn kém một chút." Đoạn Sùng cười nói.

Vân Tiểu Đao cởi áo ra: "Lợi hại tới cỡ nào?" Nói xong "Tõm", hắn đã nhảy xuống, ngay vào lúc cái mông của hắn vừa chạm vào mặt nước kia lại đột nhiên hét thảm một tiếng, như thể là một con cá sống sờ sờ nhảy vào trong chảo nóng giãy nảy ra ngoài vậy, toàn thân lại cháy đen như bị điện giật!

"Ở chỗ này có thể rèn luyện nhục thể của các ngươi, các ngươi có thể luyện tập năng lực khống chế chân khí, khống chế khí tức!" Đoạn Sùng nói xong thì nhảy vào bên trong đầm nước, sau đó ngâm ở trong đó, chỉ lộ ra một cái đầu, Vân Tiểu Đao nhìn thấy vậy mà toàn thân phát run, hắn vừa mới lấy mông chạm thử thôi mà cũng đã như chết đi sống lại, nhưng lão gia hỏa này vậy mà ngâm mình ở bên trong.

Thẩm Tường vỗ vào cái đầu bóng loáng của Tiêu Cừu: "Tiểu trọc đầu, đến lượt ngươi đi xuống, trước đây không phải ngươi nói là bản thân ngươi không sợ trời không sợ đất sao?"

Mà lúc này, Đằng Ưng đã đi xuống, vừa mới xuống dưới, hắn đã phát ra một tiếng thét dài giống như có thể xé rách bầu trời vậy, nhưng hắn vẫn là học theo Đoạn Sùng, để cho mình ngâm ở trong đầm nước, chỉ lộ ra một cái đầu, tuy nhiên mặt mũi lại tràn đầy thống khổ!

Nhục thân của Kỳ Lân Lôi Ưng là mạnh nhất trong đám người bọn họ, vậy mà cũng như thế, điều này làm cho Chu Vinh nhìn thấy vào mắt mà tê cả da đầu.

Vân Tiểu Đao nhìn thấy dáng vẻ rùng mình của một thân thịt mỡ kia thì không thể nín cười được.

Sau Đằng Ưng thì chính là Tiêu Cừu, cũng đi xuống, chỉ là vừa mới chạm vào thì hắn đã thống khổ đến hét lên điên cuồng, tuy nhiên vẫn là cắn răng ngâm mình ở bên trong, nhưng lúc này Đằng Ưng đã không nói được, từ trong đầm nước bắn ra ngoài.

Sau đó là Tử Vĩ Long, sự chịu đựng của hắn kiến cho rất nhiều người phải kinh ngạc, vậy mà không rên một tiếng, cau mày ngâm ở phía dưới một chút rồi lại đi lên, mà Liên Minh Đông lại cũng chỉ phát ra liên tiếp tiếng kêu trầm thấp rồi lên tới, đều có biểu hiện tốt hơn so với Vân Tiểu Đao.

Đương nhiên, Vân Tiểu Đao là một hơi nhảy xuống, một chút tâm lý cũng không chuẩn bị, mà bọn họ đều là từ từ đi xuống, cho nên không có chật vật như Vân Tiểu Đao.

"Lợn chết, tới lượt ngươi! Ngươi không cần sợ hãi, lợn chết không sợ nước sôi làm bỏng nha, Đầm Lôi này có lẽ là không làm gì được ngươi." Vân Tiểu Đao cười to nói.

P/S: Ta thích nào...chương 7

Bình Luận (0)
Comment