Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 982 - Chương 982 - Ác Linh

Chương 982 - Ác linh
Chương 982 - Ác linh

"Thứ này có phải là người hay không?" Thẩm Tường một mặt kinh ngạc đứng lên, sau đó nhìn vào thạch thất to lớn này một chút, phát hiện ở giữa có một cái rương thủy tinh, trong rương có một tấm bia đá, bia đá đó nhìn giống y như đúc bia đá mà hắn đạt được Địa Sát thuật!

"Không phải, là một loại Ác Linh, có lẽ Đầm Lôi này dựng dục ra linh, tuy nhiên bởi vì chất chứa quá nhiều oán hận cho nên trở thành ác linh, loại Ác Linh này thường xuyên xuất hiện ở rất nhiều hiểm địa!" Bạch U U nói.

Ác Linh này thực lực rất mạnh, vừa rồi chỉ là quền phong đã đánh cho Thẩm Tường bay ra ngoài, hắn trông thấy Thẩm Tườn đứng lên, phát ra tiếng gầm giận dữ, hóa thành một tia chớp lao về phía Thẩm Tường, loại tốc độ khủng khiếp này va chạm với khí lôi điện nồng đậm ở trong căn nhà đá này, tạo ra tiếng sấm vang rền.

Ầm!

Thẩm Tường vừa mới đứng lên thì bị một quyền của con ác linh kia đánh trúng, lại đâm sầm vào trên vách đá, lồng ngực hắn đang bốc lên khói đen, khói đen phát ra tiếng "Ti ti", tia chớp lập lòe.

Ác Linh vừa mới cho Thẩm Tường một quyền như lôi đình, lại hóa thành một đạo thiểm điện, công về phía Thẩm Tường.

"Ác súc!" Thẩm Tường vội vàng dùng Súc Địa bộ tráh đi, nhưng con Ác Linh này lại hung hăng đập một quyền vào trên vách tường, lực lượng cuồng bạo khiến căn phòng đá này run rẩy lên.

Căn phòng này không đơn giản, thường xuyên bị một con Ác Linh công kích như vậy cũng không có bất kỳ vết rách gì, quả nhiên là nơi cất giấu Thiên Sát thuật.

Thẩm Tường xác định trong rương thủy tinh kia chính là Thiên Sát thuật, nếu như muốn lấy được Thiên Sát thuật thì trước tiên phải giải quyết con Ác Linh này trước đã.

Ác Linh trông thấy Thẩm Tường né tránh thì càng phẫn nộ hơn, quay người lại công về phía Thẩm Tường.

"Ghê gớm a!" Thẩm Tường trông thấy Ác Linh lại đánh ra một quyền về phía hắn, hắn không tráh né nữa, long lực từ trên người bay vọt ra, xung kích đến trên nắm tay hắn, sau đó đối với nắm đấm đầy lông của con Ác Linh kia mà nghênh kích.

Hai quyền mạnh mẽ va chạm vào nhau, lực lượng sóng chấn động, bùng nổ lên một trận nổ vang, Thẩm Tường và Ác Linh đều bị cỗ lực lượng này đánh bay, hai bên đều va đập vào trên vách tường.

Ác Linh cuồng hống, toàn thân lóe ra tia chớp màu tím tà dị, thân thể vậy mà đột nhiên bành trướng, từng khối cơ bắp màu đen kia trở nên càng dữ tợn hơn, ở trên còn nổi lên từng đường gân xanh, sau đó lấy tốc độ nhanh hơn lao tới!

"Không có thời gian để chơi với ngươi!" Lồng ngực Thẩm Tường lóe lên ánh sáng vàng, Trấn Ma thánh ấn đột nhiên bay ra ngoài, Trấn Ma thánh lực hào hùng rót vào bên trong Trấn Ma thánh ấn, để Trấn Ma thánh ấn này trở nên rất to lớn, như là một cái đỉnh vậy, miệng ấn hướng về phía Ác Linh đang xông tới như bay kia.

Ác Linh vừa muốn chạm tới Trấn Ma thánh ấn, thì cái chữ "Trấn" kia đột nhiên lóe lên, từ dưới đáy Trấn Ma thánh ấn bạy vụt ra ngoài, chữ Trấn này tỏa ra ánh sáng màu vàng kim thánh khiết như là một cái lưới, đắp lên trên người Ác Linh kia, Ác Linh bị chữ Trấn phát sáng kia trấn áp đè ở trên người, như là bị một cái trận pháp ngăn chặn lại, dính vào trên vách đá, vô luận là hắn giãy dụa như thế nào cũng không thể tránh thoát.

Cái chữ "Trấn" của Trấn Ma thánh ấn kia thế nhưng là kết tinh sở học suốt đời của Trấn Ma Thiên Tôn, mặc dù chỉ là một chữ, nhưng bên trong lại ẩn chứa một cái thế giới, Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên dùng để công kích, hơn nữa còn rút mất rất nhiều lực lượng của hắn, lúc này hắn cũng thiếu chút nữa thì không đứng vững được!

Trấn Ma thánh ấn trở biến thành kích cỡ như nắm đấm, được hắn nâng ở trong lòng bàn tay.

"Thật là đồ vật lợi hại, cái đồ chơi này đối phó yêu ma tương xứng với Thanh Long Đồ Ma đao! Trấn Ma Thiên Tôn quả nhiên là một đời Thiên Tôn, thứ lợi hại bực này cũng có thể bỏ đi mà tặng cho người khác." Khắp khuôn mặt Thẩm Tường là vẻ kính nể mà nhìn vào thánh ấn này.

Ác Linh kia đã bị trấn trụ, Trấn Ma thánh ấn thả ra chữ "Trấn" giống như có thể trấn áp tất cả yêu ma, Ác Linh kia chỉ vùng vẫy được một lúc, thân thể đã bắt đầu bị chữ "Trấn" kia giam cầm chặt lại, ngay cả lực lượng cũng không dùng được.

Thẩm Tường thở dài một hơi, vội vàng điều tức khôi phục lại lực lượng, sau đó tay cầm Thanh Long Đồ Ma đao chém giết con Ác Linh này!

"Luyện cái tên này thành đan đi, tuy rằng nhìn như không thể ăn, tuy nhiên ta vẫn là muốn nếm thử." Long Tuyết Di nói.

Ác Linh cường đại như vậy dùng để luyện đan thì quả thật không tệ, Thẩm Tường lập tức thi triển Thiên Luyện thuật, luyện Ác Linh này.

Lần trước đó Hư Huyễn Quỷ Ưng để cho Thẩm Tường cảm nhận được lực lượng của loại đan này, ở trong giai đoạn này của hắn mà nói thì có hiệu quả hơn so với những dược liệu luyện chế thành đan kia.

Mà lần này luyện Ác Linh, tiến triển cũng không phải là thuận lợi như vậy, Ác Linh này đều là lôi điện cuồng bạo hóa thành, muốn luyện thành một viên đan dược có thể ăn là rất khó.

Cuối cùng hắn chỉ có thể từ bỏ, đổi thành luyện chế Thiên Lôi hoàn loại đan dược có thể công kích kia, chính là áp súc lực lượng lôi điện cuồng bạo trong cơ thể của con Ác Linh kia vào một chỗ, ngưng tụ thành một viên đan, lúc chiến đấu ném ra ngoài dẫn nổ, thì có thể tạo ra uy lực rất cường đại.

Chuyện này đối với hắn mà nói vẫn là rất đơn giản, bởi vì không phải cho người ta ăn thì luyện chế rất dễ, có thể bớt đi rất nhiều trình tự.

Chỉ mất thời gian nửa ngày, hắn đã luyện ra một viên đan dược màu xám, hắn đặt tên cho viên tràn ngập lực lượng hủy diệt của lôi điện này gọi là "Ác Linh bạo."

"Không nghĩ tới Thiên Sát thuật thật đúng là ở chỗ này, Thập Thiên đại đế tự tay giấu ở chỗ này sao?" Thẩm Tường đánh một quyền vào rương thủy tinh kia, nhưng lại bị một cỗ lực lượng bắn ngược lại, chấn động đến hắn phun ra một ngụm máu.

"Ngu xuẩn, nếu như có thể để ngươi đập nát một cách dễ dàng thì Ác Linh kia sớm đã lấy vào tay." Long Tuyết Di cười nói.

"Ta cho là ta tu luyện Địa Sát thuật và Thần Sát thuật thì có thể lấy được dễ dàng đây!" Thẩm Tường không từ bỏ ý định, lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, ngảy vọt tới, chém một đao về phái cái rương thủy tinh kia.

Một tiếng nổ vang ầm ầm! Thần đao đột nhiên chấn động, tiếng vù vù kia hóa thành tiếng long ngâm trầm thấp, mà cái rương thủy tinh kia lại vẫn hoàn hảo như cũ không tổn hại chút nào, ngay cả vết tích cũng không có.

Cường công không được, hắn đành phải mềm, thả ra thần lực, thẩm thấu vào cái rương thủy tinh này, đọc lấy thứ gì đó bên trong bia đá này, ngay vào lúc thần lực của hắn vừa mới chạm vào bia đá, bia đá liền đột nhiên lóe lên một trận ánh sáng trắng, chấn vỡ cái rương thủy tinh kia!

"Dễ như vậy!" Thẩm Tường ngược lại là có chút ngoài ý muốn, hắn dùng tay vuốt ve lấy những văn tự cổ xưa nhỏ bé trên bề mặt bia đá, sau đó bắt đầu di chuyển những văn tự cổ xưa ở trên tấm bia đá vào trong đầu của hắn.

Sau khi hoàn thành mọi thứ, Thẩm Tường cười nói: "Quả nhiên là Thiên Sát thuật, chỉ cần ta gom góp đủ Thiên Địa Sát Phạt thuật, ta tu luyện liền có thể làm ít công to, tuy rằng cũng có thể tu luyện đơn độc, nhưng lại không thể thu luyện được thấu đáo."

"Biết phải rời khỏi nơi này như thế nào không?" Bạch U U hỏi.

"U U tỷ yên tâm đi, ta bây giờ liền có thể rời khỏi nơi này!" Thẩm Tường đi vào giữa căn phòng đá, thả ra thần lực, trong thạch thất lóe ra một trận ánh sáng trắng, sau đó thì hắn xuất hiện ở trên Đầm Lôi.

"Bên trong Thiên Sát thuật kia có nói Đầm Lôi này là hình thành như thế nào hay không?" Tô Mị Dao rất hiếu kỳ về sự hình thành của cái Đầm Lôi này.

"Có đó là tinh thần thiên nhiên, có điều về sau được Thập Thiên đại đế cải tạo lại, dùng để cất giữ Thiên Sát thuật, về sau có thể là bị phát hiện, nhưng một số người này không vào được, chỉ cần làm một cái kết giới phong ấn, mới sinh ra không gian loạn nghịch kia." Thẩm Tường nói.

Lúc này bầu trời mờ tối, mây đen cuồn cuộn, tà khí bừng bừng, giữa thiên địa tràn đầy sát khí tà dị, hắn cau mày nói ra: "Chuyện này là sao đây? Những tà khí này tại sao giống như của Thiên Ma Quân Vương kia?"

P/S: Ta thích nào...chương 4.

Bình Luận (0)
Comment