Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 995 - Chương 995 - Kế Hoạch Vượt Ngục

Chương 995 - Kế hoạch vượt ngục
Chương 995 - Kế hoạch vượt ngục

Thẩm Tường biết Đoạn Sùng hiểu rất rõ đối với một số đoạn lịch sử đã mất đi, hắn vội vàng hỏi: "Đoạn lão, ngươi hiểu rõ đối với Thiên Lôi Luyện Ngục này bao nhiêu?"

"Không hiểu nhiều, nơi này là nơi mà Thiên Lôi Ma tộc chưởng khống, Thiên Lôi Ma Chủ xem như mạnh nhất bên trong thập đại Ma Chủ năm đó, cho nên hắn mời chín tên Ma Chủ khác tới đây mai phục Thập Thiên đại đế, cuối cùng chín tên Ma Chủ khác chết đi, chỉ còn lại có Thiên Lôi Ma Chủ là sống sót, hắn là đả thương Thập Thiên đại đế, nhưng hắn cũng không có chỗ nào tốt cho lắm..." Đoạn Sùng nói ra những gì hắn biết, cái này cùng với những gì mà trước đó Hoàng Cẩm Thiên nói không khác nhau mấy.

Đoạn Sùng biết, đều giống như Đoạn Sùng, sau khi nghe xong, đám người Vân Tiêu Đao vỗ tay khen hay, bởi vì năm đó nhóm thế lực cổ xưa trợ giúp Thiên Lôi Ma Chủ năm đó, cuối cùng lại bị Thiên Lôi Ma Chủ lấy ra làm bia đỡ đạn.

"Nói như vậy, những Ma Chủ này là có dự tính đồ thiên? Bọn họ không phải là thành lập liên minh Đồ Thiên sao? Cuối cùng thật đúng là bọn họ đã thành công." Thẩm Tường thở dài nói, không chỉ giết chết Thập Thiên đại đế, còn để tầng mười phân chia.

Đoạn Sùng lắc đầu nói: "Ta đây cũng không rõ cho lắm, Đế Thiên cũng không phải hủy diệt đi dễ dàng như vậy, hơn nữa sau khi Thập Thiên đại đế trọng thương, không có nghĩa là hắn mặc cho xâm lược, hắn còn có lực lượng kiến tạo cho mình đế mộ, sau đó còn làm ra rất nhiều chuyện... còn Đế Thiên là bị phân chia ra như thế nào, là được ai phân chia, đoạn thời gian đó còn xảy ra chuyện lớn gì? Đây chính là chuyên mà Đoạn gia chúng ta vẫn luôn đi tìm kiếm đáp án."

Thẩm Tường nhìn núi cao xung quanh, vốn là một mảnh xanh ngắn, nhưng bây giờ lại biến thành một mảnh chết héo, linh khí nơi này không còn nồng nặc như trước đó, đó cũng không phải bởi vì nơi này biến thành dáng vẻ Luyện Ngục, mang đến cho hắn một cảm giác là, lực lượng của Thiên Lôi Luyện Ngục này đang suy yếu dần dần.

"Ta cảm thấy Thiên Lôi Luyện Ngục có liên hệ với Thiên Lôi Ma Chủ, Thiên Lôi Ma Chủ vốn nhất định là đang ngủ say để khôi phục thương thế, nhưng lại bị chúng ta đánh thức, dưới cơn nóng giận hắn dùng lực lượng lớn tra tấn chúng ta, nhưng ai mà ngờ lại làm cho hắn tiêu hao rất nghiêm trọng, cho nên Thiên Lôi Luyện Ngục này mới có thể trở nên âm u đầy tử khí như vậy, ngay cả lực lượng tra tấn chúng ta cũng giảm xuống rất nhiều." Thẩm Tường phỏng đoán cũng nhận được sự tán thành của Long Tuyết Di, nàng ta và Thẩm Tường có sức quan sát đều rất nhạy cảm, có thể cảm ứng được rõ ràng lực lượng của Thiên Lôi Luyện Ngục này đang giảm xuống.

"Nói như thế là chúng ta có cơ hội đi ra?" Chu Vinh hưng phấn mà nói, những ngày vừa qua đối với hắn mà nói như là gặp một cơn ác mộng vậy, tuy nhiên đây quảt thật là để hắn mạnh lên rất nhiều, cái này đều dựa vào trước đó Đoạn Sùng từng truyền thụ cho bọn hắn một số tâm pháp tu luyện, có thể ở lúc bị tra tấn, lợi dụng sự thống khổ tới tu hành.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Nhưng còn phải mất thời gian rất lâu, hơn nữa chúng ta còn phải tăng lực lượng lên, lúc cần thiết, chúng ta đến chống lại Thiên Lôi Ma Chủ!"

Đoạn Sùng trông thấy đôi mắt Thẩm Tường lóe lên ánh sáng trí tuệ, vội vàng hỏi: "Nói như vậy ngươi đã có kế hoạch gì rồi sao?"

Hiện tại bọn hắn đều bị cưỡng ép ngâm mình ở bên trong dung nham nóng chảy màu đen, mặc dù bây giờ không đến mực khiến bọn hắn phải phát ra từng tiếng la hét, nhưng loại thống khổ này cũng làm cho bọn họ rất không thoải mái, bọn họ bây giờ chưa có đầy đủ lực lượng để thoát khỏi đầm dung nham màu đen này.

"Đương nhiên là có, hiện tại bắt đầu tăng thực lực lên, thuận tiệu suy yếu lực lượng của Thiên Lôi Ma Chủ, cái tên này đoán chừng đang ngủ say, đến lúc đó chúng ta chắc chắn có thể oanh phá không gian nơi này để đi ra!" Thẩm Tường tràn đầy lòng tin, lúc cần thiết: "Chúng ta còn phải đối mặt Niết Bàn kiếp! Nơi này rất quỷ dị, không giống như bên trong huyền cảnh có thể tránh Niết Bàn kiếp, chúng ta bây giờ cùng một chỗ, nếu có ai đột phá thì nhất định sẽ bị ảnh hưởng tới!"

Nghĩ đến Niết Bàn kiếp, vẻ mặt của mấy người Vân Tiểu Đao tái nhợt luôn, đặc biệt là ở cùng một chỗ với loại quái vật như Thẩm Tường này, bọn họ biết tu vi của Thẩm Tường cao hơn bọn họ một chút, hơn nữa bản thân lại nghịch thiên như vậy, Niết Bàn kiếp chắc chắn sẽ rất đáng sợ.

"Sợ cái gì, không phải có Đoạn lão sao?" Thẩm Tường cười nói rất lạc quan.

Tiêu Cừu tái mét nghiêm mặt cười khổ nói: "Sư phụ, ngươi là Luyện Đan sư, lại biến ... biến thái như vậy, Niết Bàn kiếp chắc chắn không yếu, thực lực của Đoạn lão cường địa như vậy, sẽ chỉ đưa tới Niết Bàn kiếp mạnh hơn, chúng ta lại ở gần như vậy, chết chắc!"

"Yên tâm, có thể vượt qua, không phải ngươi đã nói rồi sao? Ta là Luyện Đan sư, ta có đầy đủ đan dược cho các ngươi khôi phục thương thế, không phải chỉ là Hoàn Mệnh đan thôi sao?" Thẩm Tường không có để ở trong lòng một chút nào, hắn ngược lại còn hy vọng Niết Bàn kiếp tới mạnh mẽ hơn một chút, để cho bọn họ lợi dụng Niết Bàn kiếp tăng thực lực lên.

"Như vậy hiện tại cũng nhanh cho chúng ta một số đan dược tăng công lực lên đi, ví dụ nhưu Ngũ Hành Huyền Nguyên đan gì đó, có đan dược Thiên cấp cũng đưa tới hai ba trăm viên đi." Chu Vinh vội vàng nói.

"Hai ba trăm viên đan dược Thiên cấp? Ngươi cho rằng đó là đậu nành sao? Ta một viên đan dược Thiên cấp cũng không có." Thẩm Tường khinh bỉ nhìn vào hắn, hắn đương nhiên là có, chỉ có điều không muốn bị tên tiểu mập mạp này để mắt tới mà thôi.

"Thẩm Tường, bây giờ cách đám phán Tam vực không còn bao lâu đi? Dựa theo tính cách của ngươi, ngươi nhất định phải đi tham gia đàm phán Tam vực, ngươi lấy Hàng Long môn ra, chính là nguyên nhân này, đúng không!" Liên Minh Đông cười nói.

"Chết thư sinh, ngươi cũng nhớ thương những đan dược cấp cao kia của ta sao?" Thẩm Tường cũng cười.

"Thẩm Tường, không phải ngươi nói để chúng ta tăng thực lực nhanh lên sao? Hiện tại ta lấy ra tới đi, ta còn chưa từng nếm thử đan dược Thiên cấp đâu!" Đằng Ưng nói.

Thẩm Tường nhìn vào Đằng Ưng, trong lòng âm thầm mắng lấy Long Tuyết Di, Bạch Hổ và Kỳ Lân Lôi Ưng đều là chủng loại thời thái cổ, đều có tính tham ăn!

Chu Vinh, Vân Tiểu Đao, Từ Vĩ Long, Tiêu Cừu và Liên Minh Đông đều mắt tỏa sáng như bốc lửa nhìn vào Thẩm Tường, hy vọng Thẩm Tường có thể lấy ra một cái sọt đan dược Thiên cấp, sau đó bọn họ có thể điên cuồng ăn đan dược Thiên cấp giống như ăn hạt đậu để tăng thực lực lên.

"Yên tâm đi, các ngươi không cần ăn đan dược Thiên cấp ta cũng có thể để các ngươi tăng lên thực lực một cách nhanh chóng, tuy nhiên các ngươi phải ăn một loại khác." Khóe miệng Thẩm Tường hơi nhếch lên, nở ra nụ cười âm hiểm.

Chu Vinh trông thấy vẻ mặt gian trá này của Thẩm Tường thì nuốt nước miếng ực một cái: "Thẩm Tường, ta bây giờ phải hợp khẩu vị mới nhặt lên, ngươi tuyệt đối đừng hủy đi khẩu vị của ta, trước đó chiêu gì mà Cuồng Hoa Loạn Vũ đó để cho ta nhìn thấy thịt đều muốn ói!"

"Tiểu mập mạp, có cơ hội ta sẽ để cho ngươi nhìn một số càng lợi hại hơn!" Đoạn Sùng cười ha ha một tiếng, để trên mặt đám người Chu Vinh hiện ra dáng vẻ buồn nôn một lúc, lại còn có lợi hại hơn!

Thẩm Tường nhìn một ngọn núi cách đó không xa, lúc này Đoạn Sùng đã đoán được hắn muốn cho mấy người Chu Vinh ăn gì, hắn đột nhiên nở nụ cười.

"Cứ việc dùng chiêu kia đi, tuy rằng luyện ra được không phải thứ gì tốt, nhưng xác thực có thể ăn, hơn nữa hiệu quả chí ít ngang với đan dược Địa cấp thượng phẩm, thậm chí tiếp cận đan dược Thiên cấp." Đoạn Sùng cười nói.

Thẩm Tường thả ra thần lực mênh mông, bao phủ ở ngọn núi kia, thần lực cường đại tập trung cùng một chỗ, hiển lộ ra ánh sáng màu vàng kim, hóa thánh một cái lò luyện đan cao to lớn có thể chứa vào một ngọn núi!

Trông thấy ở giữa lò luyện đan màu vàng kim hơi mờ kia chứa một ngọn núi, đám người Chu Vinh tuy rằng rất chấn kinh, nhưng lập tức hiểu Thẩm Tường muốn cho bọn họ ăn thứ gì!

Lại muốn cho bọn hắn ăn đá và bùn!

Thẩm Tường chính là muốn thi triển Thiên Luyện thuật, luyện núi cao cả vùng đất này thành từng viên đan dược ẩn chứa năng lượng tinh thuần tới ăn, không chỉ cho đám người Chu Vinh ăn mà chính hắn cũng phải ăn!

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment