Hội võ đạo Vương thành chỉ còn hai ngày nữa là sẽ bắt đầu, nhưng Dược Thiên Hoa thiên tài của Dược gia đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì, việc này gấp đến độ toàn bộ Dược gia phải nhảy lên nhảy xuống, Dược Tiên Hoa thế nhưng là mầm mống tốt mà Dược gia bọn họ khó có được, tuy rằng cao ngạo một chút, nhưng Dược gia lại cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, nhưng bây giờ lại không biết sống chết ra sao, không biết một chút tin tức nào.
Thẩm Tường từ phủ đệ của Hắc Phong bang trở về, hắn cũng không có nhìn thấy phụ thân hắn ở trong Đan Vương các.
"Thúc tổ, cha ta đâu?" Thẩm Tường gặp được Thẩm Lộc Tông nên vội vàng hỏi.
"Thương thế của hắn tốt lên rất nhiều, ngươi cứ yên tâm đi, hắn bây giờ trở về Thẩm gia, chuẩn bị triệu tập các chi nhanh tới chống lại Thẩm Phú Vinh!" Thẩm Lộc Tông cười ha hả nói: "Cha ngươi cũng không phải một người chịu để yên, Thẩm Phú Vinh đã làm tổn hại tộc quy của Thẩm gia, chẳng những đã thương tộc trưởng, còn ý đồ nhúng tay vào chuyện của Thẩm gia, hơn nữa còn trợ giúp thế lực đối địch của Thẩm gia, chỉ bằng những thứ này, Thẩm Phú Vinh chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi Thẩm gia."
Thẩm Phú Vinh vì bản thân mình, gắng hết sức giúp đỡ Dược gia tới đối phó Thẩm gia, chuyện đó quả thật làm cho Thẩm gia từ trên xuống dưới vì đó mà tức giận, bây giờ Thẩm Thiên Hổ đã coi Thẩm Phú Vinh là kẻ địch lớn số một của Thẩm gia, chỉ có giải quyết trở ngại Thẩm Phú Vinh này, mới có thể để cho Thẩm gia trở nên mạnh mẽ.
Vẻ mặt của Thẩm Tường có chút ngưng trọng, hỏi: "Thúc tổ, Thẩm Phú Vinh là đệ tử của những môn phái võ đạo kia, Thẩm gia chúng ta làm như thế, chẳng hạn như kết thù với môn phái võ đạo kia thì sao?"
Thẩm Lộc Tông lắc đầu nói ra: "Yên tâm đi, môn phái võ đạo cũng có quy tắc của môn phái võ đạo, đệ tử của bọn hắn gây chuyện ở chỗ này bị giết thì cũng không trách người được, hừ, đường đường là đệ tử của đại môn phái thế mà tự hạ thấp thân phận mình tới để ý những chuyện này, bị diệt cũng là đáng đời."
Nếu như những môn phái võ đạo kia không có quy tắc ước thúc, tùy tiện một tên cao thủ võ đạo đi tới thế tục giới này xưng bá, đây chẳng phải là lộn xộn sao?
Thẩm Tường bây giờ cũng yên tâm không ít, nếu là như vậy, hắn không có những lo lắng khác.
"Thúc tổ, ngày mai Đan Vương các khai trương, để Mạnh lão chuẩn bị sẵn sàng, đồng thồi thông báo toàn bộ Nam Vũ quốc." Thẩm Tường lớn tiếng nói, bên trong giọng nói còn mang theo vẻ hơi kích động.
Đan dược Đan Vương các dự trữ được đã rất nhiều, hơn nữa mỗi ngày đều sẽ hạn chế bán ra, có thể phòng ngừa hết hàng, Đan Vương các lại có không ít luyện đan sư, hơn nữa còn có Đan Vương Mạnh Bá tọa trấn, Thẩm Tường cực kỳ yên tâm.
Thẩm Lộc Tông cũng hết sức kích động, trên gương mặt mo của lão hiện ra đầy vẻ vui mừng, hắn sớm đã có dã tâm tiến vào chiếm giữ Vương thành, chỉ có điều không đủ người mà thôi, bởi vậy hắn vẫn mãi chỉ có thể ở tại Ngọa Hổ thành.
Có thể mở một tiện đan dược ở trong Vương thành, đây chính là cần phải có nội tình hùng hậu mới được!
Tin tức chẳng mấy chốc truyền ra, sớm ở trước đó Đan Vương các đã được người chú ý tới, bởi vì mọi người đều biết đây là sản nghiệp của Thẩm gia, mà Thẩm gia đối địch với Dược gia, vì chiếm đoạt thị trường, nhất định sẽ chơi cách chiến bằng giá cả, đến lúc đó bọn họ có thể mua được đan dược với giá thấp, tin này đối với những võ giả không phải giàu có mà nói thế nhưng là tin mừng.
Dược gia nhiều năm qua một nhà độc đại, Đan Hương Dược trang thì chỉ bán linh dược, mọi người cũng là bất đắc dĩ mới phải mua đan dược với giá cao, nhưng bây giờ thì không, Đan Vương các mở ra có thể để cho bọn hắn tiết kiệm được một số tiền lớn.
Ban đêm, sau khi Thẩm Tường tắm rửa qua, thay đổi một bộ quần áo sang trọng màu trắng, hướng về phía Đan Hương Dược trang mà đi, nghĩ đến vị trang chủ phong tình vạn chủng kia của Đan Hương Dược trang, trong lòng Thẩm Tường không thể không hơi rung động.
Thông báo qua đi, Thẩm Tường lại một lần nữa đi tới phòng nhỏ tràn ngập mùi hương thơm kia của Hoa Nguyệt Vân, Hoa Nguyệt Vân kia sớm đã chờ hắn ở chỗ này, Thẩm Tường vừa nhìn thấy vưu vật quyến rũ này thì không thể không sửng sốt.
Hoa Nguyệt Vân chỉ là mặc vào một bộ quần áo màu tím được chế tạo từ lụa mỏng, mà ở bên trong lại không mặc cái gì cả, xuyên thấu qua quần áo lụa mỏng màu tím kia có thể nhìn thấy rõ ràng ngọc thể xinh đẹp kia, bộ ngực tròn trịa, eo thon, chân thon dài, nhất cử nhất động của nàng đều khêu gợi thu hút trái tim của nam nhân, đầy vẻ quyến rũ, để cho người ta không thể tự kiềm chế được... Thấy Thẩm Tường hô hấp có chút khó khăn, đỏ mặt tía tai, nhịp tim tăng lên, thầm cầu mong đừng có làm gì hơn không hắn sẽ bị nhồi máu cơ tim á.
"Thẩm công tử, thấy tiểu nữ tử xinh đẹp không?" Trên mặt Hoa Nguyệt Vân để lộ ra nụ cười quến rũ, chân ngọc mềm mại đạp nhẹ ở trên mặt thảm, đi về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường nuốt mạnh một ngụm nước bọt đến ực một cái, sau đó ngồi xuống, tự mình rót một chén trà, uống một hơi cạn sạch, xua tan cỗ khô nóng trong cơ thể kia, hắn không tiếp tục nhìn thân thể mê người kia của Hoa Nguyệt Vân nữa.
"Định lực của Thẩm công tử thật đúng là để tiểu nữ tử bội phục đầu rạp xuống đất, nếu như có thể mà nói, tiểu nữ tử nguyện ý cả một đợi phục thị Thẩm công tử, làm nha hoàn cho Thẩm công tử."
Hoa Nguyệt Vân yếu ớt nói, một mặt chân thành, đến không giống như là nói láo, nàng ta cũng lấy ra một cái váy dài màu trắng như tuyết mặc vào, đưa ngọc thể câu hồn đoạt phách người khác kia của nàng ta che lại, nàng ta bây giờ biết những cách làm này của nàng ta ở trước mặt Thẩm Tường thì chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Một nữ nhân gần như trần chuồng đứng ở trước mặt một người nam nhân, nham nhân kia chỉ là hơi động tâm, sau đó lại không nhìn nàng nữa, chuyện này đối với Hoa Nguyệt Vân mà nói là một sự đả kích rất lớn.
"Nguyệt Vân đại tỷ, ngươi hãy tha cho tiểu đệ đi, đừng lấy tiểu đệ ra nói giỡn! Ngươi có vóc người xinh đẹp, thực lực cũng không tệ, hà tất phải như vậy chứ?" Thẩm Tường cười khổ nói, bởi vì những ngày vừa qua, đều là Đan Hương Dược trang lấy giá thấp bán linh dược cho Đan Vương các, cho nên hắn mới tới cảm ơn một phen, hắn không biết trang chủ Đan Hương Dược trang này lại có loại sở thích đặc biệt này, lại có thể thích dụ hoặc hắn loại thiếu nam ngây thơ này.
Hoa Nguyệt Vân hơi quệt mồm, hừ nhẹ nói: "Thẩm công tử, người ta thật sự muốn làm nha hoàn của ngươi nha, người ta sớm đã bị mị lực của ngươi hấp dẫn đến không thể tự kềm chế..."
Mị lực hấp dẫn chó má gì, Thẩm Tường mới không tin vào bất kỳ loại hình vận khí con ràu gì, hắn biết mục đích của Hoa Nguyệt Vân này đơn giản chính là nhìn trúng thiên phú luyện đan của hắn, muốn dụ dỗ hắn đến Đan Hương Đào Nguyên này lấy luyện đan làm chủ môn phái.
Thẩm Tường cười khan nói: "Hoa trang chủ, ta có vị hôn thê là Tiên Tiên, nha hoàn như ngươi quá xinh đẹp, tiểu nha đầu kia sẽ nổi máu ghen."
"Ta biết ngươi là coi thường ta." Hoa Nguyệt Vân tự giễu cười một tiếng: "Ngươi đến tìm ta có chuyện gì?"
Thẩm Tường lấy ra một khối Địa Ngục Linh Chi nhỏ đưa cho Hoa Nguyệt Vân, nghiêm túc nói ra: "Nguyệt Vân, đây là quà ta đáp tạ ưu đãi ngươi dành cho Đan Vương cácm hy vọng chúng ta sau này còn có thể tiếp tục hợp tác, ngươi tốt nhất là bán linh dược với giá cao hơn một chút cho Dược gia a."
Hoa Nguyệt Vân không khách khí chút nào mà nhận lấy miếng Địa Ngục Linh Chi to bằng đầu ngón tay cái kia, tuy rằng chỉ một chút đó thôi nhưng cũng rất trân quý, nàng ta cười hì hì nói: "Thẩm công tử thật là hào phóng, tiểu nữ tử nhất định sẽ theo lời nói của Thẩm công tử mà làm, nếu như Đan Hương Dược trang này mà thực sự là của ta thì ta chắc chắn sẽ cung cấp linh dược miễn phí cho ngươi."
Thẩm Tường giật mình, nhìn lấy khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều kia, trong lòng âm thầm suy tính có nên thu Hoa Nguyệt Vân này làm nha hoàn hay không, tuy nhiên hắn vẫn còn lo lắng nữ nhân này còn có mục đích khác.
"Đan Vương các ngày mai sẽ khai trương, mọi chuyện đều là Thúc tổ ta tới chủ trì, ta phải chuẩn bị đi tham gia Hội võ đạo Vương thành, đến lúc đó nếu như ngươi thận tiện thì đi tới quảng cáo cho Đan Vương các một chút." Thẩm Tường cười nói.
"Không có vấn đề, Nguyệt Vân nhất định sẽ đi." Hoa Nguyệt Vân lúc này giống y như nha hoàn, để Thẩm Tường có chút chịu không nổi, hắn và Hoa Nguyệt Vân nói bậy vài câu thì vội vàng rời đi.
Nhìn thấy Thẩm Tường chạy trối chết, đôi mắt đẹp của Hoa Nguyệt Vân lấp lóe, thầm mắng: "Thật đúng là tiểu tử khó đối phó, đòn sát thủ cuối cùng cũng vô dụng đối với hắn, càng như vậy, ta lại càng muốn phải có được hắn ta."
Thẩm Tường hoàn toàn như trước đây đi ra bên ngoài thành để tuy luyện, mục tiêu của hắn là để Thẩm gia tiến vào ở lại trong Vương thành, trở thành thế gia võ đạo cường thịnh, đến lúc đó hắn mới có thể an tâm tiến về những đại môn phía kia, về phần Đan Vương các, hắn bây giờ cũng không cần để ý tới nhiều nữa, bởi vì có Đan Vương Mạnh Bá và Thẩm Lộc Tông tọa trấn, mặt khác lại có Hoa Nguyệt Vân âm thầm ủng hộ, hắn chỉ cần an tâm tăng thực lực của mình lên là được rồi.
P/S: Ta thích nào... chương 2. Có đạo hữu nào ra thử thách được cái gì đó để ta có động lực tập trung dịch cái, dịch hoài không có động lực gì thấy nó nhàn nhạt sao á. :v. Có mỗi cái đề cử truyện để ta biết mọi người thực sự thích để tập trung dịch thì lại ko thấy ai đề cử