Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1893

Ngọn lửa trên người tiểu phượng hoàng bắt đầu ảm đạm xuống, ngay sau đó bị Thái Cực Đồ Án của ba lão bất tử Ân Tĩnh An trấn áp xuống.  

Trong lòng của Dương Bách Xuyên, xông lên giữa không trung, nghĩ thầm trong lòng: “Dù sao tiểu phượng hoàng cũng vừa ra đời.”  

Ba lão bất tử đều là Nguyên Anh đại viên mãn, tiểu phượng hoàng vẫn chưa đủ sức đánh, nhưng đối với Dương Bách Xuyên, tiểu phượng hoàng có thể kiên trì lâu như vậy đã vô cùng ghê gớm.  

Hiện tại hắn tuyệt đối sẽ không nhìn lão bất tử trấn áp tiểu phượng hoàng.  

Đúng lúc này một thân ảnh còn nhanh hơn hắn, lao thẳng về phía ba người Ân Tĩnh An.  

“Chít ~ grào ~”  

Chồn nhỏ lại ra tay.  

Lúc trước Dương Bách Xuyên dặn dò chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng cùng đối phó với ba lão bất tử.  

Trong lúc tiểu phượng hoàng cầm chân ba người bọn họ, cũng không biết chồn nhỏ đi chỗ nào, có lẽ đứng ở giữa không trung của chiến trường, chồn nhỏ không trộn lẫn vào.  

Nhưng lúc này nhìn thấy ngọn lửa trên người tiểu phượng hoàng ẩm đạm xuống, cuối cùng chồn nhỏ cũng ra tay.  

Một tiếng thét dài đâm thủng trời cao, thân ảnh giống như đạn pháo phóng thẳng từ mặt đất lên cao.  

Trong lúc Dương Bách Xuyên đang phi thân chạy đến, thấy rõ chồn nhỏ mới phát hiện toàn thân chồn nhỏ đã xảy ra biến hóa.  

Biến thân ~  

Thân thể lớn hơn trạng thái bình thường gấp ba lần, thực sự to như một con nghé con.  

Lông tóc toàn thân vẫn thuần kim, nhưng lại dài lại nồng đạm, vô cùng mượt mà.  

Trong ánh mắt lóe lên tia sáng, cho dù ở ban ngày vẫn giống hệt như hai ngọn đèn lồng màu vàng.  

Bốn móng vuốt sắc nhọn mọc ra dài nửa thước như phi đao.  

Bất cứ ai cũng có thể nhìn ra được độ sắc bén của những móng vuốt của chồn nhỏ.  

Mở miệng ra, trong miệng tràn đầy hàm răng nhòn nhọn, giống như có thể cắt đứt tất cả mọi thứ trên thế gian.  

Toàn thân hóa thành một đạo kim quang, đây là chuyện chưa từng xảy ra, cũng không biết tầng kim quang bao phủ trên người chồn nhỏ có tác dụng gì?  

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy chồn nhỏ nâng hai chân trước sắc bén lên, trực tiếp chém xuống Thái Cực Đồ Án đang trấn áp tiểu phượng hoàng.  

“Ầm đùng ~”  

Dưới móng vuốt sắc bén của chồn nhỏ, Thái Cực Đồ Án của ba người Ân Tĩnh An phát ra một tiếng nổ vang.  

Dương Bách Xuyên nhìn thấy dưới lợi trảo của chồn nhỏ, Thái Cực Đồ Án của ba lão bất tử Ân Tĩnh An bị dập nát.  

Mà chồn nhỏ vẫn không yếu đi, vượt qua sự tưởng tượng của Dương Bách Xuyên, lao thẳng về phía ba người Ân Tĩnh An, chính xác hơn là nhắm thẳng vào Ân Tĩnh An.  

Dương Bách Xuyên biết rõ uy lực bốn móng vuốt của chồn nhỏ, nếu bị dính phải một kích này của chồn nhỏ, Ân Tĩnh An không chết cũng lột da,  

Mặc kệ là tốc độ hay độ sắc bén của móng vuốt, lúc này biểu hiện của chồn nhỏ đều vượt xa suy nghĩ của Dương Bách Xuyên.  

Hồng Hoang dị chủng thật sự không dễ xơi.  

Dương Bách Xuyên rất vui mừng, nhưng đồng thời cũng không khỏi đổ mồ hôi thay chồn nhỏ, hắn không biết chồn nhỏ tấn công về phía Ân Tĩnh An kiểu gì?  

Phải biết rằng lúc này bên Ân Tĩnh An có ba người.  

vội vàng dùng hết tốc độ lao đến, Dương Bách Xuyên nhìn thấy, sau khi chồn nhỏ dập nát Thái Cực Đồ Án, sắc mặt của ba lão bất tử Ân Tĩnh An xanh trắng đỏ hồng, phụt phụt phụt, ba người lần lượt hộc máu.  

Hiển nhiên sau khi Thái Cực Đồ Án bị chồn nhỏ dập nát, ba người bọn họ bị sức mạnh phản phệ, sau đó nhìn chồn nhỏ xông đến, sắc mặt biến đổi.  

Thời khắc mấu chốt, cuối cùng bọn họ cũng hao hết chân khí trấn áp ngọn lửa của tiểu phượng hoàng xuống, không ngờ đột nhiên sẽ nhảy ra một con chồn nhỏ hung mãnh như vậy, dập nát Thái Cực Đồ Án của ba người trong nháy mắt, thế như chẻ tre lao đến, chuyện này làm ba lão bất tử sao có thể không kinh sợ?  

Tất cả xảy ra quá nhanh không kịp chạy trốn, lúc này cũng chỉ biết căng da đầu ứng phó.  

Đặc biệt là Ân Tĩnh An, sắc mặt đen như đáy nồi, bởi vì mục tiêu của chồn nhỏ hướng thẳng vào lão ta.  

Ân Tĩnh An định ra tay, nhưng đúng lúc này chỉ thấy chồn nhỏ thét một tiếng thét dài, lại đổi mục tiêu thành Từ Cơ Vân ở bên phải.  

Thực sự thay đổi bất ngờ.  

Vốn dĩ Từ Cơ Vân và Mã Minh Sơn nhìn thấy mục tiêu của chồn nhỏ là Ân Tĩnh An, trong lòng đều xuất hiện cảm xúc vui sướng khi người gặp họa.  

Ai biết trong khoảng khắc nghìn cân treo sợi tóc, chồn nhỏ đột nhiên tăng tốc, đổi mục tiêu thành Từ Cơ Vân đang thả lỏng cảnh giác?  

“Grào ~”  

“A ~” 
Bình Luận (0)
Comment