Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2566

Dưới sự tàn phá của người nào đó, cuối cùng Thú Ngũ Hành cũng tỉnh ngộ, nhận rõ hiện thực, bắt đầu xin tha. Nó biết hiện tại Dương Bách Xuyên mới là vương, nó là tù nhân, đầu bị kẹp trong núi đá không thể động đậy, cho dù muốn vận dụng thiên phú đối phó với Dương Bách Xuyên cũng không có biện pháp.  

Cho nên trong lòng Thú Ngũ Hành đang máu chảy đầm đìa!  

Chờ nó khóc nức nở xin tha xong, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng dừng lại, hắn cũng mệt mỏi, nghiêng người đánh người trong lối vào hẹp hòi, không phải, là đánh thú, cũng rất mệt.  

“Ha ha, không thể hiện nữa?” Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm vào Thú Ngũ Hành, hỏi.  

Mặc dù Thú Ngũ Hành không biết thể hiện nghĩa là gì, nhưng nghe giọng điệu của Dương Bách Xuyên cũng có thể hiểu ra ý trong lời, vội vàng nói: “Không thể hiện không thể hiện, đại gia tha mạng, tha mạng.”  

“Lúc này mới đúng, đầu bị kẹp hỏng rồi đúng không, còn không nhận rõ tình thế? Còn xưng vương xưng bá trước mặt tiểu gia, ngươi đang thành tâm tìm đánh biết không?”  

“Vâng vâng vâng, ta sai rồi, cầu gia gia đừng đánh.”  

Lúc này Thú Ngũ Hành không còn một chút tôn nghiêm của Ngũ Hành Vương, đứng trước mặt Dương Bách Xuyên ngoan ngoãn như một con chó.  

Đột nhiên Thương Vũ Tình mở miệng: “Tướng công, con nghiệt súc này ngăn chặn miệng cửa, chúng ta không ra được, làm sao bây giờ?”  

“Đúng đúng đúng, cầu ngài giúp ta ra ngoài, ta bị kẹp như vậy, các ngài cũng không ra được, cầu ngài giúp ta.” Hai mắt của Thú Ngũ Hành sáng lên, vội vàng nói.  

Dương Bách Xuyên thấy được ánh sáng trong mắt của Thú Ngũ Hành, làm sao có thể không rõ tính toán trong lòng con nghiệt súc này?  

Nếu thật sự trợ giúp Thú Ngũ Hành thoát ra sẽ mệt lớn, Dương Bách Xuyên dám cam đoan, sau khi con nghiệt súc này thoát vây, chuyện đầu tiên nó làm là nuốt sống hắn và Thương Vũ Tình.  

Nhưng không giúp nó thoát ra hắn và Thương Vũ Tình cũng không ra được, Dương Bách Xuyên sẽ không làm mua bán lỗ vốn.  

Tròng mắt xoay chuyển, cười ha ha, cố ý nói với Thương Vũ Tình: “Nương tử không cần lo lắng, đây là vấn đề nhỏ, vi phi xẻ con súc sinh này ra thành tám miếng, chúng ta có thể ra ngoài. Còn việc trợ giúp con súc sinh này thì bỏ đi, chúng ta trợ giúp nó, chờ nó thoát vây sẽ lấy mạng chúng ta.”  

Nói xong, kiếm Đồ Long hiện trong tay, giả vờ chuẩn bị xé xác Thú Ngũ Hành tại chỗ.  

Lúc này Thú Ngũ Hành bị dọa chết khiếp, sắc mặt biến đổi, vội nói: “Gia gia tha mạng, ta tuyệt đối không dám hại gia gia, trăm triệu không dám. Ta nguyện ý giao ra ấn ký bản mạng nguyên thần, trợ thành thú cưỡi của gia gia, cầu ngài đừng giết ta.”  

Dương Bách Xuyên cười, hắn đang chờ những lời này.  

Thật ra từ lúc nhìn thấy Thú Ngũ Hành, hắn đã ảo tưởng nếu có được một con thú cưỡi uy phong như vậy thì tốt biết bao, nhưng không nghĩ đến con Thú Ngũ Hành này lại mạnh đến vậy, giấc mơ thú cưỡi bị phá vỡ.  

Nhưng thế sự khó lường, không nghĩ đến trời xui đất khiến, trời cao lại cho hắn cơ hội này.  

Cũng biết muốn mạnh mẽ thu phục Thú Ngũ Hành không hiện thực, biện pháp tốt nhất là làm Thú Ngũ Hành giao ra ấn ký bản mạng nguyên thần, như vậy có thể khống chế được nó. Nếu nó dám có tâm tư gây rối, chỉ cần một suy nghĩ hắn có thể giết chết Thú Ngũ Hành, giao ra ấn ký bản mạng nguyên thần chẳng khác nào giao sống chết vào tay người khác.  

“Ha ha, ngươi còn không ngốc mấy, được, giao ấn ký bản mạng nguyên thần của ngươi ra đây, đến lúc đó ta sẽ tự mình giúp ngươi thoát vây.” Dương Bách Xuyên vui đến mức nở hoa, nghĩ đến việc có một con Ngũ Hành Thú cường đại làm thú cưỡi, trong lòng bay lên tận chín tầng mây.  

“Vâng vâng vâng, lập tức giao.” Ngũ Hành Thú yếu ớt lên tiếng, ngay sau đó một kim quang giữa mày lóe lên, Thú Ngũ Hành bản mini giống bản thể như đúc bay về phía giữa mày của Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên thu hồi bản mạng nguyên thần của Thú Ngũ Hành, xác nhận đây chính là bản mạng nguyên thần của nó, lập tức cười ha ha, từ giờ trở đi hắn có thể nắm giữ sống chết của Thú Ngũ Hành.  

Nhưng Dương Bách Xuyên đang đắc ý cười to lại không nhìn thấy sâu trong mắt của Thú Ngũ Hành lóe lên một tia sáng, sắc mặt lạnh lẽo.

Dương Bách Xuyên không nhận ra vẻ khác lạ trong mắt Thú Ngũ Hành, giờ đây hắn đã lấy được ấn ký bản mệnh Nguyên Thần của Thú Ngũ Hành thì tâm tình đã rất vui vẻ rồi.  

Tiếp theo, hắn bắt đầu tính toán xem làm thế nào để giúp Thú Ngũ Hành thoát khốn.  

Như Thương Vũ Tình đã nói, nếu không giúp Thú Ngũ Hành thoát ra thì cả hắn và Thương Vũ Tình cũng ra không được.  

Mà từ giờ về sau hắn cũng là chủ nhân Thú Ngũ Hành, tất nhiên phải tìm cách.  

Thế nhưng làm sao giúp Thú Ngũ Hành thoát ra được trong một thời gian ngắn quả thật là thành một vấn đề nan giải, vấn đề là núi đá nơi này quá đặc thù, dùng vũ lực thôi thì không thể phá nổi, nói cách khác lực lượng đạt không tới một mức nhất định thì vô tác dụng với núi đá này, nếu như nói lực lượng cường đại đến trình độ nhất định, đương nhiên có thể dùng vũ lực phá vỡ.  
Bình Luận (0)
Comment