Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3192

Một lúc sau Hùng Bất Nhị mang theo hai người lấm la lấm lét đi vào hậu đường, một nam một nữ, nhìn qua khoảng 20, mắt tam giác, nói lấm la lấm lét cũng không sai.  

Tu vi của bọn họ không cao, tương đương Độ Kiếp trung kỳ, điều này làm Dương Bách Xuyên có hơi thất vọng.”  

Nam tóc vàng, nữ tóc trắng.  

“Dương đại ca, đây là thanh niên tài tuấn của tộc chuột yêu Ngũ Hành.” Hùng Bất Nhị nói.  

Hai chuột yêu ôm quyền hành lễ: “Chuột Bạch, chuột Kim cúi chào y sư đại nhân.”  

Dương Bách Xuyên nghe hai người báo tên, suýt nữa bật cười thành tiếng.  

Bọn chuột nhắt?  

Cố nén cười, Dương Bách Xuyên gật đầu, sau đó nói với Hùng Bất Nhị: “Bất Nhị, ngươi đi đến tiền đường giúp bọn họ, ta trò chuyện với hai vị bằng hữu này.”  

“Vâng, Dương đại ca, có việc gọi ta.” Hùng Bất Nhị nói xong, đi ra ngoài.  

Sau khi Hùng Bất Nhị rời khỏi đây, Dương Bách Xuyên nhìn chuột Bạch, chuột Kim, nói: “Hai người ngồi xuống nói chuyện đi.”  

“Yên Chi, dâng trà…”  

Dương Bách Xuyên nói.  

Lục Yên Chi bưng trà đi ra, rót trà cho ba người, sau đó đứng sau Dương Bách Xuyên.  

Chuột Bạch và chuột Kim nói cảm ơn, sau đó chuột Kim liếc nhìn nữ tử tên chuột Bạch, chuột Bạch gật đầu, chuột Kim mới nói: “Y sư đại nhân, lần này đến đây do lão tổ tông nhà chúng ta mời, hy vọng y sư đại nhân có thể đến tộc chuột yêu Ngũ Hành chữa trị thân thể cho lão tổ tông của chúng ta.”  

Dương Bách Xuyên uống một hớp trà, để ý đến lúc chuột Kim nói chuyện vẫn luôn nhìn chuột Bạch, suy đoán nữ tử tên chuột Bạch mới là người cầm đầu.  

Còn tưởng rằng hai người bọn họ đến khám bệnh, không ngờ nói thẳng đến mời chính mình đi khám bệnh cho lão tổ tông của bọn họ.  

Dương Bách Xuyên còn chưa từng đi khám ngoài.  

Bảo hắn đi xa vạn dặm, xuống thế giới ngầm khám bệnh, chuyện này không có khả năng,  

Ngay cả ở thành Vạn Yêu, hắn còn chưa đứng vững gót chân, nói gì đến việc đi ra ngoài khám.  

Nơi đó là địa bàn của tộc chuột yêu Ngũ Hành, còn là một thế giới ngầm hoàn toàn xa lạ.  

Cho nên nghe thấy chuột Kim nói vậy, Dương Bách Xuyên mỉm cười, nói: “Hai vị không biết, tôi có quy củ không đi khỏi thành Vạn Yêu để khám bệnh, nếu thân thể của lão tổ tông các ngươi không khỏe, mời đến thành Vạn Yêu, ta sẽ gắng hết sức chữa trị.”  

“Y sư địa nhân, tộc chuột yêu Ngũ Hành chúng ta vô cùng kính ngưỡng ngài, nghe nói y sư đại nhân đối xử bình đẳng với tất cả yêu quái, cũng rất săn sóc các yêu quái đến khám bệnh, cho nên xin y sự thông cảm, bởi vì sức khỏe nên lão tổ tông không thể đến thành Vạn Yêu để chữa bệnh được, xin y sư đại nhân đi đến tộc của ta được không?” Chuột Kim nói.  

Nhưng Dương Bách Xuyên không muốn mạo hiểm, hơn nữa hắn cũng không tin thân thể thật sự không khỏe đến mức không đi được, nếu thật sự bị bệnh nặng, tìm thầy trị bệnh hỏi thuốc, sao lại để ý mấy thứ này, chỉ cần có thể cứu mạng, xa đến mấy cũng đến.  

Cho nên Dương Bách Xuyên không dao động, chỉ hơi mỉm cười uống hớp trà, không nói gì, biểu hiện rất rõ ràng, sẽ không đi khám bệnh tại nhà.  

Lúc này nữ tử tên chuột Bạch liếc nhìn chuột Kim, sau đó chuột Kim vung tay lên, một chiếc hộp bạch ngọc xuất hiện, nói với Dương Bách Xuyên: “Y sư đại nhân, nếu vì phí khám bệnh, xin đừng lo, mặc dù tộc chúng ta không phải tộc lớn ở Thái Hoang, nhưng cũng không phải nhỏ, vẫn có chút của cải…”  

Chuột Kim mở ra chiếc hộp, ngay lập tức vô số ánh sáng lóe lên chói lóa.  

Linh khí tràn ngập đại sảnh.  

Dương Bách Xuyên cảm nhận được linh khí cường đại, không nhịn được chấn động trong lòng - bảo bối!  

Trong lòng Dương Bách Xuyên sóng cuộn biển gầm, bởi vì hắn nhận được một tin tức lớn từ trong lời nói của chuột Kim.
Bình Luận (0)
Comment