Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3195

Dương Bách Xuyên đi theo huynh muội chuột Bạch chuột Kim bước vào trong hang động vừa mở.  

Sau khi đi vào, Dương Bách Xuyên chỉ nghe thấy chuột Bạch hô một tiếng ‘Hợp’, ngay sau đó cửa động lập tức đóng lại, mặc dù hiện tại Dương Bách Xuyên không ở trên mặt đất nhưng hắn vẫn có thể tưởng tượng được, ở đó sẽ không để lại bất cứ dấu vết nào.  

Nếu như Chuột Yêu Ngũ Hành muốn chạy, đào một cái lỗ tiến vào, tới khi đó ngay cả hơi thở cũng sẽ không để lại, dòng tộc này quả là chuyên gia tình báo trời sinh.  

Dương Bách Xuyên thầm nghĩ, nếu như không thu phục tộc chuột để dùng thì đúng là phung phí của trời.  

...  

Sau khi tiến vào thông đạo, nghiêng theo 30 độ kéo dài xuống phía dưới.  

Trong tưởng tượng ban đầu của Dương Bách Xuyên, hang chuột là một nơi ẩm ướt chật hẹp và u tối, nhưng sự thật thì lại hoàn toàn ngược lại.  

Ngoại trừ con đường dài hơn mười mét lúc mở thông đạo là bùn đất, còn lại đều là đường rộng thênh thang thông khắp bốn phía.  

Vừa nhìn đã biết đây là thông đạo đã được xây dựng từ sớm.  

Thông đạo này cao và rộng hơn chín mét, được thiết kế theo chiều nghiêng dần xuống phía dưới, những nơi dốc đều được làm bằng đá lửa, trên đỉnh đầu có vô số những viên dạ minh châu to bằng nắm tay để chiếu sáng, hơn nữa cứ cách ba mét lại có một viên.  

Đi một đoạn sẽ có lối rẽ kéo dài, không hổ là mạng lưới ngầm trải rộng khắp các hướng, chỉ riêng ánh sáng của dạ minh châu cũng đủ thấy được sự giàu có của Chuột Yêu Ngũ Hành.  

Dương Bách Xuyên không thể nào tưởng tượng nổi, công trình vĩ đại này được hoàn thành như thế nào, nếu như được đặt ở trên mặt đất thì quả thật là kỳ tích.  

Thú vị hơn là bên trong thông đạo còn có nguồn nước, thêm cả những ngọn gió thổi nhẹ.  

Chuột Bạch giống như một hướng dẫn viên du lịch: “Nguồn nước ở đây là mạch nước ngầm, có một số là từ sông suối lớn trên mặt đất dẫn xuống, mỗi một thông đạo đều có lỗ thông gió cách nhau 100 mét, trải dài giữa những cây cổ thụ cao chót vót, một số được mở ra trên vách núi, tất cả đều rất bí ẩn.  

Cho dù là đầu nguồn nước hay là lỗ thông gió đều có kết giới cường đại, vậy nên nơi này rất an toàn.  

Dạ minh châu cũng được lấy từ nơi nào đó ở Thái Hoang, đá lửa dưới chân chúng ta cũng là loại có một không hai trong lòng núi lửa, vô cùng cứng rắn, chúng có thể dùng để chế tạo pháp khí, đá lửa này có thể đẩy lùi cái lạnh dưới lòng đất, cùng có thể tạo ra môi trường để thảm thực vật phát triển.  

Mặc dù tộc của ta ở lòng đất nhưng phía trên có gì thì dưới này cũng có cái đó. Trên mặt đất không có thì chỗ chúng ta sẽ có, nơi này chỉ là ven ngoài thông đạo, vậy nên điều kiện cũng không tốt lắm, đợi tới chỗ truyền tống, chúng ta sẽ tiến vào vương thành, lúc ấy y sư đại nhân lại nhìn xem, nơi đó tốt hơn nơi này nhiều…”  

Dương Bách Xuyên nghe chuột Bạch đắc ý giải thích, hắn quả thật là khiếp sợ, hiện tại hắn có chút mong chờ về vương thành mà chuột Bạch nhắc tới.  

Hắn muốn nhanh chóng xem thử, thế giới dưới lòng đất mà tộc Chuột Yêu Ngũ Hành xây dựng nên sẽ có dáng vẻ như thế nào.  

Nói là không xa nhưng Dương Bách Xuyên tính toán thử, cũng phải đi bộ gần nửa ngày mới tới được nơi truyền tống như chuột Bạch đã nói.  

Đi bộ nửa ngày, thông đạo vẫn nghiêng dốc xuống phía dưới, có lẽ bọn họ đã đi được khoảng ba – năm nghìn mét dưới lòng đất.  

Lúc này mới tới được khoảng không gian lớn rộng chừng ba trăm mét vuông, toàn bộ không gian có hình tròn, xung quanh có vô số cửa thông đạo, Dương Bách Xuyên đoán nơi này có lẽ là một giao điểm, khả năng xung quanh trăm ngàn dặm đều có điểm tập hợp và truyền tống.  

Nơi này được xây dựng bằng đá lửa, trung tâm có một truyền tống trận, trông rất cổ xưa, huynh muội chuột Bạch và chuột Kim dẫn Dương Bách Xuyên bước vào truyền tống trận: “Y sư đại nhân, đi qua nơi này sẽ tới vương thành của tộc ta rồi.”  

Dương Bách Xuyên gật đầu bày tỏ đã biết, hắn ra hiệu bọn họ khởi độc trận pháp.  

Giây sau, lực không gian dưới chân như bạo phát, vầng sáng màu vàng đất xuất hiện, Dương Bách Xuyên vô thức nhắm chặt hai mắt.  

Hắn cảm nhận được từng cơn choáng váng...  

Khoảng chừng vài phút sau, bên tai hắn vang lên giọng của chuột Bạch: “Y sư đại nhân, chúng ta tới Vương Thành Chuột rồi.”  

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì mở hai mắt, hắn bị choáng ngợp trước khung cảnh trước mặt.  

Lúc này, hắn đang đứng trên tế đàn, là tế đàn của truyền tống trận, mà toàn bộ tế đàn chính là một cột đá lửa vô cùng chắc chắn.  

Tiếng nham thạch nóng chảy sùng sục bên tai, Dương Bách Xuyên nhìn ba mặt của cột đá khổng lồ này đều bị vực sâu bao quanh, dung nham ở ngay phía dưới, ít nhất phải sâu mấy nghìn mét.  

Cột đá mà bọn họ đang đứng rất cao, cách hàng trăm mét trên đầu là một hang đá khổng lồ, với những thạch nhũ kỳ có hình dạng kỳ quái đang treo ngược.  

Trong tầm mắt của hắn, hàng ngàn mét phía xa xa là một thành trì hùng vĩ.  

Không cần hỏi cũng biết, đó chính là vương thành chuột, những kiến trúc dài vô tận xuất hiện trong một hang động tự nhiên khổng lồ.
Bình Luận (0)
Comment