Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3234

Thật ra, rất nhiều yêu quái có mặt ở đây cũng không nhìn rõ, Dương Bách Xuyên đánh thắng Hắc Ô yêu vương như thế nào, chỉ thấy Dương Bách Xuyên xuất kiếm, tay kia thì lấy ra một cây pháp trượng bạo phát ra sương mù màu xanh lục, đánh về phía Hắc Ô yêu vương.  

Cũng chính sương mù màu xanh lục tản ra từ cây pháp trượng làm cho bọn họ chỉ nhìn thấy Dương Bách Xuyên vọt tới, sương mù tản đi thì đã trông thấy Hắc Ô yêu vương đang nằm trên mặt đất, bị Dương Bách Xuyên giẫm một chân lên ngực, mũi kiếm nhắm ngay cổ họng, Hắc Ô yêu vương thua.  

Mặc dù mọi người không nhìn rõ nhưng kết quả đã rõ, Hắc Ô yêu vương bị Dương Bách Xuyên đè bẹp, hoàn toàn bị đánh bại.  

Đương nhiên, cũng có những đại yêu nhìn thấy xuyên suốt toàn bộ quá trình, nhìn được rõ hay không cũng liên quan tới cấp bậc tu vi, ví dụ như tứ đại yêu tôn đang ẩn mình trong tầng mây có thể nhìn rõ Dương Bách Xuyên đã đè ép Hắc Ô yêu vương như thế nào.  

Tu vi của tứ đại yêu tôn đều là Tôn Vương đại viên mãn, chỉ kém Thiên Yêu một bậc, tất nhiên có thể nhìn rõ trận chiến của Dương Bách Xuyên và Hắc Ô yêu vương.  

Sau khi cuộc chiến kết thúc, cả tứ đại yêu tồn đều khiếp sợ, bọn họ không ngờ tiểu yêu Dương Bách Xuyên có thực lực kém xa Hắc Ô yêu vương, vậy mà hắn ta lại có thể dễ dàng đánh thắng đối phương như vậy.  

Khiếp sợ hơn là sau khi Dương Bách Xuyên lấy ra kiếm Đồ Long và Vạn Linh pháp trượng, cả tứ đại yêu tôn cùng nheo mắt lại.  

“Sao tên tiểu tử này lại có pháp khí?” Huyết Sư Vương lên tiếng.  

Mà Độc Nhãn Giao Long trực tiếp tản ra yêu khí ngập trời, hắn ta vô cùng tức giận, dáng vẻ như muốn lao xuống giết chết Dương Bách Xuyên.  

Nhưng lại bị Khổng Tước Vương cản lại: “Đừng kích động, cứ xem thế nào đã.”  

“Đúng thế, tên tiểu yêu kia có chút thú vị, Độc Nhãn Long, ngươi cũng khoan hẵng kết luận, trong tay cầm pháp khí của nhân tộc cũng chưa chắc là có liên quan tới nhân tộc, một tiểu yêu mà lại có thể chèn ép được tiểu yêu vương, thú vị, xem tiếp rồi hành động cũng không muộn.” Thủy Yêu Vương Hai Đầu nói.  

“Yêu tộc chúng ta đánh nhau chưa bao giờ dùng pháp khí, bởi vì bản thể có thể ví như pháp khí, tên tiểu yêu này lấy ra một lúc hai món pháp khí của nhân tộc, hơn nữa lại còn rất mạnh, nhất định hắn ta có liên quan tới nhân tộc.” Độc Nhãn Giao Long trầm giọng nói, nhưng bị Khổng Tước Vương ngăn cản nên cũng dừng lại.  

“Có lẽ là nhặt được, hoặc là pháp khí được sư phụ ban cho cũng không chừng, thật ra yêu tộc có pháp khí nhân tộc cũng không ít, Độc Nhãn Long, có phải ngươi đang quá nhạy cảm không?” Huyết Sư Vương nói.  

Ba bọn họ đều biết Độc Nhãn Giao Long nhạy cảm với nhân loại là bởi vì một mắt của hắn ta bị mù.  

Thực tế, yêu tộc bọn họ bị nhốt trong Thái Hoang này cũng có liên quan với nhân tộc.  

Thái Hoang là khởi nguồn của yêu giới, một bộ phận trên Yêu Giới đã rơi vào Tu Chân Giới, có thể nói toàn bộ Thái Hoang này đều là địa bàn của yêu tộc, thế nên nhân tộc rất đề phòng Thái Hoang.  

Cửu đại thánh địa của Tu Chân Giới luyện chế ra chín tấm bia khảo nghiệm, thật ra là đang phong ấn Thái Hoang.  

Mục đích phong ấn để yêu tộc trong Thái Hoang không thể ra ngoài, toàn bộ trong ngoài Thái Hoang, nói là to lớn vô biên nhưng thật ra vẫn có giới hạn, người khác không biết nhưng tứ đại yêu tôn, hậu duệ yêu tộc có truyền thừa đương nhiên sẽ biết những bí mật này.  

Trong ngoài Thái Hoang được xưng là rộng lớn chín ngàn vạn dặm, có vô số đệ tử yêu tộc, nghe đồn nhân tộc lo sợ vô số yêu tộc này ra khỏi Thái Hoang sẽ gây hại cho Tu Chân Giới. Thế nên các tiền bối đời trước của cửu đại thánh địa đã bắt hay luyện chế ra chín tấm bia khảo nghiệm, sự thật thì đó chính là chín phong ấn, dùng để phong ấn, trông chừng không cho yêu tộc ở Thái Hoang ra ngoài.  

Cũng cho đệ tử nhân tộc một nơi để rèn luyện, đây mới là điểm mấu chốt.  

Hạn chế của nhân tộc và yêu tộc ở Thái Hoang là, trừ khi đệ tử nhân tộc vào Thái Hoang rèn luyện, có yêu tộc ở Thái Hoang bằng lòng nhận tu sĩ nhân tộc làm chủ thì mới được theo ra khỏi Thái Hoang, nếu không, nếu không thì chỉ có thể tu luyện tới cấp bậc Thiên Yêu thì mới ra được.  

Độc Nhãn Giao Long bị mù một mắt là bởi vì muốn xông ra ngoài, tới ngoài Tu Chân Giới, bị cường giả Nhân tộc trấn thủ ở bia khảo nghiệm hoặc là nói đúng hơn là bia phong ấn làm mù, cho nên Độc Nhãn Giao Long cực kỳ hận nhân tộc, cũng rất nhạy cảm với đồ vật của bọn họ.  

Vạn trăm trước, mắt hắn bị một pháp khí rất mạnh của cường giả nhân tộc làm mù, thấy trong tay Dương Bách Xuyên xuất hiện pháp khí cường đại, Độc Nhãn Giao Long không khỏi tức giận.  

Yêu tộc ở Thái Hoang đều rất căm ghét nhân tộc, bởi vì bọn họ giới hạn phong ấn, chưa tới cấp bậc Thiên Yêu thì không thể ra khỏi Thái Hoang, bởi vậy rất nhiều yêu tu, ở một thế giới không đầy đủ phép tắc này đều bị kẹt ở bình cảnh, rất khó ngộ đạo. Đó là lý do tại sao sự sống bị giới hạn.  

Bởi vậy tứ đại yêu tôn bọn họ mới tìm cách đột phá, hợp tác với thương hội của nhân tộc ở thành Vạn Yêu, hy vọng có được đan dược hay gì đó của nhân tộc, đột phá bình cảnh.  

Yêu tộc bọn họ ở dãy núi Vạn Yêu đều là hạng kiên cường có khí phách, không ai bằng lòng cúi đầu nhận nhân tộc làm chủ để ra khỏi Thái Hoang, chỉ có thể thông qua nỗ lực tu luyện của bản thân, đợi một ngày đạt tới Thiên Yêu thì sẽ ra ngoài.  

Đáng tiếc là rất khó…  

Thái Hoang trải qua một thời đại, chỉ có bên trong nội thành Thái Hoang mới tồn tại Thiên yêu, bọn có có thể vào trong nội vực nhưng lại không đi.  

Bởi vì bên trong nội vực là một thế giới còn tàn khốc hơn, rất nhiều nhân tộc có thực lực mạnh, ví dụ như những Tán Tiên trốn vào nội vực Thái Hoang để né tránh thiên kiếp, người ở nơi đó đều là cường giả, cho dù là yêu tộc đạt tới Thiên Yêu thì cũng không phải là đối thủ của bọn họ, so sánh với Thái Hoang, nhân tộc là toàn bộ Tu Chân Giới.  

Vậy nên những tiểu yêu như bọn họ ở bên ngoài, không dám đi vào trong nội vực, con đường duy nhất để ra ngoài chính là tu luyện tới Thiên Yêu.  

So với những cường giả nhân tộc trong nội vực hay là yêu tộc Thiên Yêu, đám Tôn Vương đại viên mãn như bọn họ chỉ là tiểu yêu mà thôi.  

...  

Dương Bách Xuyên không biết, hai pháp khí nhân tộc xuất hiện trong tay của mình đã khiến cho Độc Nhãn Giao Long đang âm thầm quan sát ở trên không nổi lên sát ý.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên giẫm một chân lên Hắc Ô yêu vương, kiếm kề sát cổ, hắn cười nói ‘Ngươi thua rồi’ khiến cho toàn thân yêu  vương Hắc Ô run rẩy.  

Một lúc sau, hắn ta mới lên tiếng: “Ta...thần phục.”  

Hắc Ô yêu vương vừa dứt lời, trống chiến kêu vang, ánh sáng lập tức lóe lên, cái trên của yêu vương Hắc Ô đã biến mất trên mặt trống, thay vào đó là ba chữ ‘Dương Bách Xuyên’.  

Ngay khoảnh khắc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được một luồng sức mạnh từ trống chiến chui vào trong cơ thể hắn, sau đó, chân khí của hắn đột nhiên tăng mạnh, ầm một tiếng, chân khí vốn đang ở trạng thái cao nhất của sương mù, rất nhanh đã hóa thành một giọt chất lỏng.  

Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết,hắn không ngờ sau khi đánh bại Hắc Ô yêu vương, trống trận lại truyền đến một cỗ năng lượng cực lớn làm cho chân khí sương mù của hắn nén lại, hóa thành chân khí trạng thái lỏng, đạt tới lần nén thứ hai mà lão đầu nói.  

Chân khí hóa lỏng, chắc chắn thực lực của hắn sẽ tăng lên, mặc dù cảnh giới hiện tại vẫn ở Độ Kiếp sơ kỳ, nhưng thực lực tăng lên là hàng thật giá thật.  

Dương Bách Xuyên biết tất cả là vì hắn đang ở trong Thái Hoang, cũng chưa độ qua đại Thiên Kiếp, hắn tin nếu mình vượt qua thiên kiếp, cảnh giới của hắn sẽ tăng vọt.  

Tên trên trống chiến thay đổi biểu thị hắn khiêu chiến thành công, thay thế Hắc Ô yêu vương.  

Vô tình còn có được sức mạnh từ trống chiến.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên chấn động, trống trận tuyệt đối không đơn giản.  

“Đứng dậy đi, sau này theo ta đi Yêu Y quán, có chuyện sẽ giao cho ngươi.” Dương Bách Xuyên thu kiếm Đồ Long rồi thản nhiên nói với Hắc Ô yêu vương.  

Mặc dù Hắc Ô yêu vương không can tâm, thậm chí hắn còn chưa thi triển bản lĩnh thì đã bị Dương Bách Xuyên đánh bại, nhưng hắn cũng cảm nhận được thực lực của tiểu yêu trước mặt này có thể nghiền nát hắn một trăm lần, vậy nên mới bỏ đi ý nghĩ chống lại.  

Khi nói ra câu thần phục, hắn đã hoàn toàn mất đi lực phản kháng.  

“Rõ...tuân lệnh đại vương.” Hắc Ô yêu vương đứng dậy chắp tay hành lễ.  

Lúc này, tiếng hoan hô của đám Hùng Bất Nhị vang lên, chúc mừng Dương Bách Xuyên khiêu chiến thành công, một số yêu quái được Dương Bách Xuyên chữa bệnh cũng bắt đầu reo hò...  

Có yêu vui thì cũng có yêu buồn.  

Buồn là những tiểu yêu vương khác, nếu như Dương Bách Xuyên đã đè ép được Hắc Ô yêu vương thì cũng có thể đánh thắng được bọn họ.  

Trong số đó, lo lắng nhất chính là tiểu yêu vương của tộc Linh Miêu, bởi vì Linh Miêu vương biết, trước kia thuộc hạ của hắn đã tới Yêu Y quán, đắc tội với chủ quản, lúc này hắn rất sợ người bị khiêu chiến sẽ là mình.  

Đúng là sợ cái gì thì cái đó tới.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên lại vung tay đánh đống, cái tên trên trống chiến chính là Linh Miêu vương.  

“Tùng tùng tùng...”  

Chín nhịp gõ, bắt đầu khiêu chiến.  

“Tại hạ bất tài, xin được khiêu chiến với Linh Miêu vương, mong Linh Miêu vương chỉ giáo.” Dương Bách Xuyên vừa nói vừa nhìn về phía tộc Linh Miêu, ánh mắt hắn nhìn thẳng về người thanh niên có tai mèo, Hùng Bất Nhị đã xác nhận, người này chính là Linh Miêu vương, một trong 108 tiểu yêu vương.  

Sở dĩ, Dương Bách Xuyên liên tiếp khiêu chiến là bởi vì hắn muốn có được lợi lộc do trống chiến ban tặng, thế nên mới muốn khiêu chiến mấy người, dù sao thì với hắn cũng không có hại.  

Đối phó với những tiểu yêu vương này không hề tốn sức.
Bình Luận (0)
Comment