Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3658

Đây chính là ưu điểm của Yêu Tinh Bàn, chỉ cần để lại ấn ký của thần hồn trong Yêu Tinh Bàn, là có thể đi thẳng đến đích với đường cảm ứng trong Tinh Không.  

Sau khi xác định được vị trí, Dương Bách Xuyên nhìn chấm đỏ nhỏ hay là chính hắn trong Yêu Tinh Bàn, khoảng cách với Tiểu Yêu Giới cũng không quá xa, nhưng hắn lại không biết khoảng cách thực sự là bao nhiêu?  

Tuy nhiên, chỉ cần để lại ấn kỳ của Thần Hồn, dù sao cũng đều có thể đi đến Tiểu Yêu Giới.  

Ngoài ra, ý thức của Dương Bách Xuyên đã tìm kiếm trong Yêu Tinh Bàn vị trí của Địa Cầu, cũng tìm thấy...  

Một hành tinh xanh, được tiêu ký là tổ tinh!  

Trong Yêu Tinh Bàn, Tu Chân Giới cách rất xa tổ tinh hay là nói Địa Cầu.  

Có điều đã có vị trí, Dương Bách Xuyên nghĩ rằng cho dù ở xa đến đâu, hắn cũng phải đến Địa Cầu một chuyến, dù sao hắn cũng đã đến Tinh Hải, đợi khi chuyến đi đến Tiểu Yêu Giới kết thúc, hắn nhất định sẽ trở về Địa Cầu một lần.  

Hắn nhớ cha mẹ,  u Dương Ngọc Thanh và những người khác, hắn cũng nên trở về thăm mộ bà nội.  

Sau khi thần thức rút khỏi Yêu Tinh Bàn, Dương Bách Xuyên nói với Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng: “Đi thôi, đã xác định được vị trí của Tiểu Yêu Giới rồi, hai người lại đây, một trái một phải, ta sẽ kéo các ngươi đi.”  

Mai tỷ và Tiểu Phượng đứng ở bên trái và bên phải của Dương mỗ, Dương mỗ nắm chặt tay của các nàng.  

Tiểu Phượng Hoàng tuy không nói gì, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn luôn coi Tiểu Phượng Hoàng như em gái.  

Về phần Mai tỷ thì khác, khi Dương mỗ gặp Mai tỷ lần đầu tiên ở Địa Cầu, hắn ngưỡng mộ nàng ấy, nhưng chỉ là vẫn luôn không có cơ hội.  

Hôm nay thuận lý thành chương mà nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Mai tỷ, điều này khiến cho lòng Dương mỗ rất kích động.  

Đương nhiên, không phải Dương mỗ cố ý muốn nắm tay bọn họ.  

Chỉ là bây giờ Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng đều không có Yêu Tinh Bàn, thứ này trong Tu Chân Giới cũng rất khan hiếm, không phải cứ có linh thạch là mua được.  

Chỉ là hai người họ không có Yêu Tinh Bàn trong tay.  

Dương Bách Xuyên sợ rằng một khi gặp phải bão Tinh Không hoặc những biến cố khác trong Tinh Không, nếu chỉ tách ra một chút thôi sẽ là một rắc rối lớn...  

Dương Bách Xuyên chỉ có thể yên tâm khi cầm thật chặt tay các nàng.  

Đương nhiên, cũng có thể trực tiếp đưa các nàng vào không gian bình Càn Khôn, nhưng Tiểu Phượng Hoàng Dương Bách Xuyên không biết suy nghĩ cái gì, nhưng Mai tỷ thì… Dương Bách Xuyên có thể nhìn ra nàng ấy vẫn muốn ngao du trong Tinh Hải, đối với chuyện này Dương Bách Xuyên không đề nghị đưa Mai tỷ vào không gian bình Càn Khôn.  

Không phải chuyện đùa khi bị lạc trong Tinh Thần Đại Hải.  

Dương mỗ rất cần phải làm điều này.  

Nhưng nhìn bầu trời sao mênh mông vô tận, nhìn ánh mắt của Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng, Dương Bách Xuyên phát hiện ánh mắt Mai tỷ tràn đầy hưng phấn và mong chờ khi đối mặt với Tinh Hải.  

Nhưng Tiểu Phượng Hoàng lại trông thờ ơ, dường như Tinh Thần Đại Hải không hấp dẫn lắm đối với nàng.  

Nghĩ xong, Dương Bách Xuyên nhìn Tiểu Phượng Hoàng nói: “San Hồng, nếu không thì muội tiến vào không gian bình Càn Khôn với Trịnh Bân Bân nhé? Đợi đến nơi ta sẽ cho muội ra ngoài được không?”  

Hắn nghĩ rằng nếu Tiểu Phượng Hoàng tiến vào bình Càn Khôn, trước tiên sẽ có thể cùng Trịnh Bân Bân trò chuyện, thứ hai, hắn có thể bớt lo lắng hơn một chút.  

“Được rồi, đại ca, ta cũng muốn đi vào nói chuyện với Trịnh tỷ tỷ, ta cảm thấy không thích Tinh Hải cho lắm, xem ra trước đây ta đã từng trải qua chuyện gì khó chịu rồi.” Tiểu Phượng Hoàng nói.  

Dương Bách Xuyên biết Tiểu Phượng Hoàng là Phượng Hoàng Niết Bàn, nàng là người có chuyện cũ, nhưng nàng không nhớ nổi những chuyện của kiếp trước nhưng loại chim thần này có ý thức rất mạnh, đối mặt với một số việc lại cảm giác rất mạnh mẽ.  

Nếu Tiểu Phượng Hoàng đã đồng ý, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, vẫy vẫy tay, hắn đưa Tiểu Phượng Hoàng vào không gian bình Càn Khôn.  

Sau ngần ấy chuyện trôi qua, Dương Bách Xuyên cảm thấy Mai tỷ dường như đang nhìn mình, khi hắn quay đầu lại, hắn thật sự phát hiện Mai tỷ lại đang mỉm cười nhìn hắn.  

“Mai tỷ, sao tỷ lại nhìn ta?” Bị Mai tỷ nhìn chằm chằm, Dương mỗ có chút không được tự nhiên.  

“Ha ha… Ta có thể hiểu là đệ đang giải quyết một cái bóng đèn hay không, ha ha ha…” Mai tỷ cười nhẹ.  

“Ặc... Ta đây là vì sự an toàn của Tiểu Phượng Hoàng…” Dương mỗ giải thích.  

“Được rồi, tỷ đây sẽ cho đệ một cơ hội đi cùng mỹ nhân, chúng ta đi thôi~” Mai tỷ không quan tâm, mà hào phóng trêu chọc Dương mỗ.  

Đối với chuyện này Dương mỗ cười vui vẻ, dù sao cũng không thành vấn đề, thực ra lúc hắn nắm tay Mai tỷ, trong lòng hắn cũng có chút vi diệu đối với việc du hành trong Tinh Hải.  

Loại cảm giác này cũng khá tốt.  

“Đi đi…”  

Trong khi nói chuyện, thần thức của hắn đã thả trôi ra ngoài, lan rộng ra mấy trăm vạn dặm, thần thức đi đến, chỉ cần một ý niệm là được, đây là sự hấp dẫn của dịch chuyển tức thì.  

Thần thức hiện tại của hắn ở Tinh Không dường như đã tăng gấp ba lần so với lúc ở Tu Chân Giới.  

Gần chín triệu dặm.  

Trong Tu Chân Giới, thần thức có thể đạt tới ba trăm vạn dặm là lớn nhất, còn ở đây thì tăng lên gần chín triệu dặm.  

Trong biển sao vô tận, Dương mỗ nắm tay Mai tỷ lang thang trong Tinh Không giống như một đôi thần tiên quyến lữ.
Bình Luận (0)
Comment