Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 38

Mấy câu nói của Hoàng Thanh khiến nhiều người ở đây xì xào bàn tán. Thì ra anh chàng Dương Bách Xuyên lái BMW này là kẻ sĩ diện, cả xe và bạn gái đều là đi thuê. 

Rất nhiều người nghĩ như vậy, ngay cả Hoàng Ly nghe cô mình nói xong cũng tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó cực kỳ giận dữ, ánh mắt nhìn Dương Bách Xuyên tràn đầy ghét bó. 

Chỉ có Tạ Đỉnh từng lăn lộn trên thương trường biết nhìn người hơn đám Hoàng Thanh một chút. Hắn ta biết rõ chiếc xe BMW 7 Series mẫu mới mà hôm nay Dương Bách Xuyên lái tới chưa được đưa ra thị trường, thế thì làm sao mà thuê được? 

Lại thêm cô gái mặc sườn xám bên cạnh Dương Bách Xuyên, chưa nói đến vấn đề cô có xinh đẹp hay không, chỉ riêng khí chất trên người thôi cũng không phải thứ người mẫu có thể sở hữu. 

Người mẫu có vẻ ngoài xinh đẹp thì nhiều vô kể, nhưng có người mẫu nào vừa có ngoại hình vừa có khí chất không? 

Hơn nữa, Tạ Đình cảm thấy cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên có khí chất đặc biệt giống như thiên kim nhà giàu, trên người toát ra vẻ kiêu ngạo tự nhiên. Tạ Đỉnh từng gặp cô gái có khí chất như thế này một lần, đối phương là con nhà giàu chính hiệu. 

Vì lẽ đó, Tạ Đình cảm thấy lời nói của Hoàng Thanh rất vô lý. Nếu không phải nể tình Hoàng Thanh ủng hộ 

mình trong công ty, thì Tạ Đình cũng muốn đá văng cô ta kéo cô ta đắc tội người khác, gây rắc rối cho mình. 

Tạ Đỉnh đang định lên tiếng bảo Hoàng Thanh đừng nói nữa thì một chiếc xe hơi chạy đến. Tiếng còi xe vang lên thu hút sự chú ý của mọi người. 

Cả Tạ Đỉnh lẫn Hoàng Thanh nhìn thấy chiếc xe này đều ngạc nhiên mừng rỡ, vội vàng bước nhanh tới. Đây là xe của giám đốc công ty, cũng là cấp trên của bọn họ. 

cửa xe mở ra, một người trung niên bốn mươi mấy tuổi ngẩng đầu liếc nhìn, tức thì một đám cấp dưới chạy tới nghênh đón. Ông ta rất hài lòng về điều này. 

"Cảm ơn Giám đốc Hướng hạ cố đến đây." Tạ Đình từ xa đi tới bắt tay. 

Lúc này Hoàng Thanh giành đi trước, nở nụ cười quyến rũ: "Ôi chao Giám đốc Hướng, ông đến đây đúng là niềm vinh hạnh của Ly Ly nhà tôi." 

Hoàng Thanh rất thực dụng, trước mặt Giám đốc Hướng cô ta cười tươi như hoa và chìa hai tay ra, khác hẳn vẻ mặt như đưa đám khi đối mặt với Dương Bách Xuyên. 

Nhưng một giây sau, cả Hoàng Thanh, Hoàng Ly, Tạ Đỉnh và tất cả những người có mặt ở đây đều rớt cả tròng måt. 

Chỉ thấy Giám đốc Hướng kích động vươn tay, sải bước đi tới. Nhưng đối tượng bắt tay không phải là Hoàng Thanh và Tạ Đỉnh. Ông ta chẳng liếc mắt lấy một cái, đi lướt qua hai người. 

Nụ cười trên gương mặt Hoàng Thanh chợt cứng đờ, Tạ Đỉnh cũng vô cùng lúng túng. 

Trong tầm mắt hai người, Giám đốc Hướng cung kính chạy thẳng về phía cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên. 

Ngay sau đó, bọn họ nghe thấy Giám đốc Hướng kích động nói: "Không ngờ tôi lại được gặp cô Liễu ở đây." 

Liễu Linh Linh nhìn Giám đốc Hướng với vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì cô không quen biết đối phương. Nhưng người ta đã mỉm cười chìa tay ra với mình, cô cũng thản nhiên bắt tay ông ta: "Ông là?" 

"Chắc là cô Liễu không nhớ Hướng mỗ. Năm ngoái chúng ta đã gặp nhau ở hội nghị thương mại do ba cô - ông Liễu Sơn Hải chủ trì. Tôi là Hướng Tiến Tiền, giám đốc Phòng Đầu tư nước ngoài của Công ty Thiên Dương. Đây là danh thiếp của tôi." 

Hướng Tiến Tiền trao danh thiếp bằng hai tay, lòng thầm ước có thể móc nối quan hệ với nhà họ Liễu. Nếu có thể móc nối quan hệ với nhà họ Liễu, nói không chừng thành tích của ông ta sẽ tăng vọt, và có khả năng được thăng chức. 

Chương 33: Rớt cả tròng mắt 

Người lái xe trong tầm mắt của Hoàng Ly và Tạ Đỉnh là Dương Bách Xuyên? 

Cửa xe mở ra, một cô gái mặc sườn xám màu đỏ thẫm, vóc dáng mảnh khảnh, lả lướt yêu kiều, sở hữu một đôi chân thon dài khiến Tạ Đỉnh nuốt nước miếng. 

Ngay cả cô dâu Hoàng Ly là nhân vật chính ngày hôm nay cũng thấy tự ti mặc cảm, cảm thấy so với cô gái trước mắt thì mình chỉ là cải trắng. 

Hai người đều quen biết Dương Bách Xuyên, nhưng không quen biết cô gái mặc sườn xám vừa xuống xe. Tạ Đỉnh và Hoàng Ly nhìn nhau, đều tỏ ý không quen đối phương, hình như trong số người thân bạn bè cũng không có người này. 

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, người đến dự hôn lễ chính là khách, không thể bỏ bê. 

Vì vậy Tạ Đỉnh mỉm cười chia tay với cô gái mặc sườn xám: "Hoan nghênh..." 

Có điều hắn ta chưa nói hết câu đã bị cô gái mặc sườn xám bơ đẹp. 

Cô lướt qua hắn ta đi về phía Dương Bách Xuyên, thân mật nói: "Anh yêu nhanh lên nào!" 

Một tiếng "anh yêu" làm cho Tạ Đỉnh và Hoàng Ly như bị điện giật. 

Khi Hoàng Ly và Tạ Đỉnh nhìn thấy Dương Bách Xuyên, bọn họ đều cho rằng anh là tài xế lái xe cho cô gái mặc sườn xám. 

Cả Hoàng Lý và Tạ Đỉnh đều biết Dương Bách Xuyên là một tên khố rách áo ôm, e là cả đời này cũng chẳng mua nổi một chiếc xe như vậy. 

Thế nhưng một tiếng anh yêu" của cô gái mặc sườn xám đã tiết lộ lượng tin lức khổng lồ. 

Cách gọi này nói lên Dương Bách Xuyên là bạn trai của cô gái mặc sườn xám không phải sao? 

Vẻ mặt Hoàng Ly trở nên mất tự nhiên. 

Tạ Đỉnh bị cô gái mặc sườn xám phớt lờ, lại nghe thấy cách gọi của Liễu Linh Linh dành cho Dương Bách Xuyên, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận. 

Hắn ta không ngờ Dương Bách Xuyên lại lái xe sang, cua được một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy. 

Dương Bách Xuyên đóng cửa xe, cảm thấy rất hài lòng với tiếng "anh yêu" của Liễu Linh Linh. Nhất là khi nhìn thấy sắc mặt của bạn gái cũ Hoàng Ly và Tạ Đỉnh, khỏi phải nói anh sảng khoái nhường nào. 

Thấy Liễu Linh Linh nhập vai, Dương Bách Xuyên nhếch miệng đi tới bên cạnh cô. 

Lúc này, Liễu Linh Linh rất tự nhiên vươn tay khoác lên cánh tay Dương Bách Xuyên như chim nhỏ nép vào người, đúng kiểu cặp đôi ngọt ngào. 

Dương Bách Xuyên mặc hàng hiệu, thân hình cao gần một mét tám mươi, Liễu Linh Linh ở bên cạnh dáng đẹp mặt xinh, hai người đứng cạnh nhau đúng là kim đồng ngọc nữ. 

Trai xinh gái đẹp, tuyệt đối là nam thần nữ thần.
Bình Luận (0)
Comment