Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 124


Ngẫm lại, Hàn Phong không khỏi nghĩ đến Thiên Thánh Đại Hội một tháng sau, có thể chính là cơ hội rất tốt. Kiếp trước dù hắn chưa từng có cơ hội tham gia thịnh hội này, thế nhưng cũng hiểu rõ chỉ cần trên đại hội có được vị trí nhất định sẽ có phần thường xa xỉ.
 
Phần thưởng này có thể giúp tông môn đề cao thực lực chỉnh thể, lấy tu vi địa giai nhất phẩm của hắn hiện nay tựa hồ muốn có được vị trí nhất định cũng không khó, hơn nữa có thể quen biết với một vài cao thủ trẻ tuổi cũng là thể nghiệm tốt.
 
- Sư huynh!
 
Ngay khi Hàn Phong đang lo lắng làm sao để trợ giúp tông môn trở nên càng cường đại hơn, Lâm Phỉ Vân ở bên lại giật góc áo của hắn.
 
Hàn Phong nghi hoặc quay đầu lại, hỏi:
 
- Sao vậy?
 
Lâm Phỉ Vân chỉ về phía trước, ngữ khí có chút chán ghét nói:
 
- Sư huynh, chúng ta đi mau, có một đám người đáng ghét đang đi đến.
 
Nghe được Lâm Phỉ Vân nói, Hàn Phong cũng hiếu kỳ, nhìn theo hướng nàng chỉ, rất nhanh liền thấy vài đạo thân ảnh đi về phía mình.
 
Cẩn thân đánh giá người tới, Hàn Phong không có ấn tượng gì, bất quá khi hắn thấy nữ tử dẫn đầu, sắc mặt cũng hơi chút dị dạng.
 
- Tiểu Vân, ngươi muốn đi đâu?
 
Lâm Phỉ Vân nghe xong, không khỏi cau mày, hoi nhăn mũi lại, hừ nhẹ một tiếng.
 
Đối với giọng nói này, Hàn Phong cũng vô cùng quen thuộc, giương mắt đánh giá thiếu nữ trước mắt, trong lòng càng cảm khái không ngớt.
 
Trông thấy thiếu nữ đột nhiên xuất hiện, Hàn Phong cũng chỉ còn lại vẻ mặt băng lãnh. Nhưng trong lòng vẫn có chút cảm khái.
 
Có lẽ cũng là phản ứng do kiếp trước lưu lại, thiếu nữ trước mắt là người một năm sau cùng hắn tiếp nhập Huyền Thiên Tông, không ngờ hôm nay lại gặp sớm một năm.
 
Hàn Phong còn nhớ rõ tên nàng là Âu Dương Y Y.
 
Dung mạo của Âu Dương Y Y tuy rằng thua Lâm Phỉ Vân ở vẻ thanh thuần khả ái, nhưng lại mang vẻ yểu điệu, xinh đẹp không phù hợp với tuổi tác của nàng.
 
Tuy rằng lúc này Âu Dương Y Y cũng chưa tới mười năm tuổi, nhưng vẻ mị hoặc của nàng đúng là đòn trí mạng với thanh niên, năm đó Hàn Phong chính là bị Âu Dương Y Y hấp dẫn sâu sắc.
 
Nhưng Hàn Phong nhớ rõ lúc hai người nhập môn, Âu Dương Y Y vẫn là tiểu cô nương không hiểu chuyện, hai người chung sống cũng vô cùng hòa hợp, dần dần lờ mở nảy sinh tình cảm.
 
Bất quá theo tuổi tác của cả hai tăng dần, thực lực của Hàn Phong vẫn không chút tiến triển, Âu Dương Y Y dựa vào thiên phú khá tốt, đấu khí vượt xa Hàn Phong cho nên đối với việc hắn chỉ có cơ sở tứ phẩm, trong lòng dần nảy sinh tâm lý bài xích.
 
Ngay từ đầu Hàn Phong cũng không có phát hiện Âu Dương Y Y thay đổi, thẳng đến có một lần, hắn tới giờ vẫn không thể nào quên, tại một khu rừng sau tông môn, nhìn thấy Âu Dương Y Y cùng một vị sư huynh thân mật.
 
Trong khoảnh khắc, Hàn Phong thậm chí cảm thấy như bị cả một tòa tháp rơi xuống.
 
Do dự một lúc lâu, Hàn Phong cũng không có lựa chọn vạch trần hai người, bởi vì hắn hiểu rõ làm như vậy chỉ đổi lại sự giễu cợt, ai bảo thực lực của hắn yếu ớt như vậy, nên Hàn Phong cuối cùng lựa chọn yên lặng rời khỏi.
 
Vào ngày hôm sau, Âu Dương Y Y cũng bắt đầu bất hòa với hắn. Càng về sau, càng thẳng thắn cùng vị sư huynh kia kết đôi xuất hiện trước mặt hắn.
 
Đối với hành động khi ấy của Âu Dương Y Y, Hàn Phong sớm đã có chuẩn bị tâm lý, tuy vẫn tức giận, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.
 
Hắn biết lấy thực lực của mình căn bản không xứng với Âu Dương Y Y, nguyên bản hắn cũng không muốn trách mình. Nhưng nàng tuyệt tình như thế làm trong lòng hắn thập phần không cam lòng, đồng thời sau đó liều mạng tu luyện, thế nhưng khi đó tư chất của hắn có hạn, mặc dù hắn nỗ lực gấp người bình thường vài lần, đấu khí vẫn không thể tiến triển được.
 
Vì thế, Hàn Phong vẫn bị những tên suy huynh đệ khác cười nhạo.
 
Nhưng khi một việc khác xảy ra, Hàn Phong mới hoàn toàn nhận rõ chân diện mục của Âu Dương Y Y, cũng chính là khi đó, hắn mới phát hiện cảm tình mà mình vẫn cố chấp là một chuyện ấu trĩ.
 
Âu Dương Y Y tự nhiên không rõ ràng lắm ý nghĩ trong lòng Hàn Phong.
 
Nhẹ nhàng bước tới trước mặt hai người, một đôi mắt đẹp của Âu Dương Y Y tràn ngập hiếu kỳ quan sát Hàn Phong.
 
Xem ra tựa hồ đối với nam tử xa lạ đột nhiên xuất hiện này hết sức cảm thấy hứng thú.
 
- Tiểu Vân, người bên cạnh ngươi là ai? Vì sao ta chưa từng gặp qua?
 
Âu Dương Y Y có chút nghi hoặc nhìn Hàn Phong, trong mắt hiện lên một tia thần sắc không đổi.
 
Âu Dương Y Y so với Lâm Phỉ Vân lớn hơn một tuổi, nhưng đấu khí chỉ có cơ sở bát phẩm, mặc dù đang trong đệ tử đời thứ ba của Huyền Thiên Tông cũng coi như là vô cùng khá, nhưng so với Lâm Phỉ Vân vẫn kém hơn.
 
Nghe được Âu Dương Y Y hỏi, Lâm Phỉ Vân cũng nói:
 
- Hắn là sư huynh của ta, ngươi chưa được thấy qua sự lợi hại của huynh ấy đâu, về sau các ngươi cũng không nên chọc ta, nếu không ta sẽ bảo sư huynh giáo huấn các ngươi.
 
Nói xong, Lâm Phỉ Vân ôm cánh tay Hàn Phong để thị uy, đồng thời nắm chặt quả đám nhỏ giơ về phía mấy người Âu Dương Y Y.
 
Đối với hành động của nàng, Hàn Phong cũng không nói gì, chỉ cảm thấy buồn cười vì hình như mình đã trở thành tay sai của nha đầu này.
 
Sư huynh?
 
Âu Dương Y Y nghe vậy, căn bản không để ý tới động tác của Lâm Phỉ Vân, trong mắt càng lóe ra vẻ hiếu kỳ không ngừng đánh Hàn Phong.
 
Đối với sư thúc Lâm Nguyệt nguyên bản còn có một tên đồ đệ phế vật là Hàn Phong, mấy người bọn họ cũng từng nghe qua.
 
Nhưng lúc này nghe được Lâm Phỉ Vân khen ngợi Hàn Phong lợi hại như vậy, trong lòng càng tràn ngập khinh thường, nhất là vài tên thiếu niên đứng sau Âu Dương Y Y.
 
- Xin chào ta là Âu Dương Y Y, vị sư huynh này xưng hô như thế nào?
 
Âu Dương Y Y nhìn Hàn Phong, đôi mắt đẹp lưu chuyển nói.
 
Hàn Phong đối với Âu Dương Y Y thực sự không còn chút hứng thú, nên biểu tình trên mặt cũng không có biến hóa gì, chỉ lễ phép trả lời:
 
- Hàn Phong!
 
- Thì ra là Hàn Phong sư huynh, vì sao trước đây Y Y chưa từng thấy qua sư huynh?
 
Âu Dương Y Y nhẹ giọng hỏi.
 
Ngữ khí ôn nhu khiến người ta nghe rồi có cảm giác thư thái.
 
Không thể không nói hình dạng của Âu Dương Y Y lúc này so với Lâm Phỉ Vân thanh thuần khả ái, càng thêm hấp dẫn ánh mắt của người khác phái.
 
Chí ít lúc này vài tên thiếu niên bên cạnh nàng, ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Y Y đều là vẻ ái mộ sâu sắc.
 
Bất quá, trải qua kiếp trước, Hàn Phong tự nhiên rõ ràng thái độ làm người của nàng, đối với thiếu nữ xinh đẹp mỹ lệ này căn bản không có bất kỳ cảm giác gì.
 
Hắn thật ra biết được Huyền Thiên Tông sau khi bị Tinh Hải Các chiếm đoạt, Âu Dương Y Y đã chủ động quay về đưa tin, rồi không được vài ngày đã được thiếu các chủ của Tinh Hải Các chiếm đoạt.
 
Hàn Phong cũng trong cái đêm đó triệt để thấy rõ diện mục chân thực của Âu Dương Y Y.
 
Chút tình yêu còn lại dành cho nàng trong lòng đã triệt để biến mất, chỉ còn lưu lại cảm giác chán ghét.
 
Hàn Phong giương mắt nhìn đối phương rồi nhàn nhạt nói:
 
- Ta mới trở về từ hôm qua, nếu như sư muội không có chuyện gì, chúng ta đi trước đây.
 
Hàn Phong vừa nói xong, trong đôi mắt đẹp của Âu Dương Y Y cũng hiện lên một tia biến hóa, nhưng rất nhanh đã bị nàng che giấu.
 
Lâm Phỉ Vân đứng bên cạnh Hàn Phong thấy thái độ của hắn với Âu Dương Y Y lãnh đạm như vậy, nhất thời tâm hoa nộ phóng, vẻ mặt càng đầy đắc ý.
 
Nàng đã sớm không vừa mắt với Âu Dương Y Y, mỗi lần nhìn thấy cô ta đều cảm thấy chán ghét vô cùng.
 
Không có cẩn thận quan sát vẻ mặt của Âu Dương Y Y, Hàn Phong dẫn theo Lâm Phỉ Vân đi qua mấy người họ.
 
Chỉ là mấy tên thiếu niên phía sau Âu Dương Y Y, lúc này kịp phản ứng, tiến lên vài bước ngăn cản Hàn Phong.
 
Bình Luận (0)
Comment