Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 200


Tiểu Hàn thấy thế, không khỏi le lưỡi, nhăn mặt.
 
Hiển nhiên, nàng coi cử động của Hàn Phong trở thành hành vi háo sắc của nam nhân, trong lòng cực kỳ khinh thường.
 
Cũng may, Hàn Phong cùng Bố Lôi Địch vẫn chưa đi được bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
 
Ngay sau đó, Đường Vũ Nhu dẫn theo một mỹ phụ ước chừng chưa đến ba mươi tuổi đi đến.
 
Mỹ phụ kia vừa tiến đến, đôi mắt có vẻ lạnh lùng giống Đường Vũ Nhu, ánh mắt quan sát Hàn Phong, tiếp đó lại chuyển hướng về phía Bố Lôi Địch.
 
Trong nháy mắt, trong đôi mắt đẹp nhưng lạnh lùng của mỹ phụ kia cũng chợt hiện vẻ kinh dị, rồi lập tức thu hồi, cười nói:
 
- Ta là các chủ Băng Tuyết Các Mộ Tuyết, lúc trước đã từ tiểu đồ biết được chuyện về hai vị. Đối với hai vị không ngại đường xa tới Băng Tuyết Các, Mộ Tuyết vạn phần cảm tạ.
 
Mộ Tuyết khi đánh giá Hàn Phong, thì đồng thời hắn cũng đánh giá lại nàng.
 
Là Các chủ của nhất lưu tông môn tại Thiên Tinh Đế Quốc, ngoài thân phận không tầm thường, Hàn Phong còn đối với Mộ Tuyết hoàn toàn không hề có cảm giác sợ hãi gì.
 
Hàn Phong nghe được mỹ phụ tự xưng Các chủ Băng Tuyết Các, biểu tình vẫn thản nhiên, nói rằng:
 
- Mộ Các chủ khách khí, trước đã nói rõ, chỉ là ta và ngươi đều cần mà thôi.
 
Tuy rằng từ trước đã từ trong miệng ái đồ biết được trong Thiên Thánh Đại Hội lần này, kẻ đoạt quán quân chính là thiếu niên Hàn Phong trước mắt.
 
Thế nhưng, lần đầu tiên Mộ Tuyết tận mắt nhìn thấy Hàn Phong, cũng nhịn không được có chút cảm khái, tuy rằng hiện tại Mộ Tuyết có thương tích trong người, nhưng nàng vẫn quan sát được khí tức trên người hắn.
 
Quả nhiên là khí tức địa giai, nghĩ không ra một tiểu tông môn dĩ nhiên xuất hiện thiếu niên kỳ tài như vậy. Nghĩ đến đây Mộ Tuyết cảm khái một trận.
 
Hơn nữa vừa rồi từ câu trả lời ngắn gọn, Mộ Tuyết cũng nhìn ra Hàn Phong ăn nói căn bản không giống một thiếu niên mới có mười bốn tuổi.
 
Chỉ là vừa gặp mặt, trong lòng Mộ Tuyết liền nắm chắc, thiếu niên Hàn Phong này tương lai tiền đồ vô lượng.
 
Hơn nữa, quan trọng là khi Mộ Tuyết tiến nhập thiên, cũng phát hiện Bố Lôi Địch cũng là thiên giai cường giả. Đối với bên người Hàn Phong dĩ nhiên có một thiên giai cường giả đi theo, nàng càng kinh ngạc không thôi.
 
Lấy ánh mắt cực tốt của Mộ Tuyết, tự nhiên nhìn ra được thực lực Bố Lôi Địch thập phần cường đại, nếu như tại thời kỳ cực thịnh của nàng, còn có thể hơn đối phương một bậc, nhưng lúc này trong Băng Tuyết Các tin tưởng trừ đại trưởng lão không có ai là đối thủ của lão giả thoạt nhìn hết sức bình thường này.
 
Tiếp theo, khi Mộ Tuyết liếc mắt nhìn Kỷ Thanh Thanh đang ngồi ngay ngắn bên cạnh Tiếp theo, nguyên bản trên mặt không có bất kỳ biến hóa gì, đột nhiên biến sắc, ánh mắt chăm chú nhìn Kỷ Thanh Thanh.
 
Hàn Phong thấy Mộ Tuyết đột nhiên biến sắc, cũng nhíu mày, đang muốn lên tiếng hỏi, nàng đã mở miệng trước:
 
- Cô bé này là ai?
 
Đối với câu hỏi bất ngờ của Mộ Tuyết, mấy người bên trong sảnh cũng có chút kinh ngạc.
 
Kỷ Thanh Thanh cũng bị bộ dáng của Mộ Tuyết làm cho giật mình, thân thể nhỏ bé nép sát vào người Hàn Phong, nói:
 
- Ca ca! Tiểu Thanh nhi sợ!
 
Nghe vậy, Hàn Phong không khỏi giang tay ôm lấy Kỷ Thanh Thanh, thấp giọng trấn an vài câu, lập tức ngẩng đầu lên.
 
- Mộ Các chủ đây là ý gì?
 
Hàn Phong nhíu mày, ngữ khí trầm lại.
 
Tuy rằng nơi này là Băng Tuyết Các, nhưng Hàn Phong cũng không sợ Mộ Tuyết.
 
- Sư tôn, người làm sao vậy? Đây chỉ là một tiểu cô nương không có đấu khí mà thôi, đâu có gì kỳ lạ a!
 
Đằng sau Đường Vũ Nhu đối với Kỷ Thanh Thanh cũng là thập phần thương yêu, lúc này thấy hình dạng của Mộ Tuyết cũng vội vàng tiến lên giải thích.
 
Nghe được ngữ khí lãnh đạm của Hàn Phong cùng Đường Vũ Nhu lo lắng giải thích, lúc này Mộ Tuyết tựa hồ mới kịp phản ứng, nhìn thấy mọi người hiểu lầm mình, vì vậy nói:
 
- Các ngươi không nên hiểu lầm, ta đối với nàng cũng không có ác ý, chỉ là có chút kích động mà thôi.
 
Nghe vậy, trong lòng Hàn Phong càng không giải thích được ý tứ của nàng.
 
Nhìn thấy thần sắc cảnh giới của Hàn Phong cùng Bố Lôi Địch, Mộ Tuyết hơi chút sắp xếp ngôn ngữ, rồi nói tiếp:
 
- Có thể nói cho ta biết, thân phận của nữ hài nhi này không, sau đó ta sẽ giải thích cho các ngươi rõ.
 
- Sư tôn?
 
Đường Vũ Nhu khó hiểu hỏi.
 
Mộ Tuyết nhẹ nhàng nắm lấy vai Đường Vũ Nhu, cười nhạt nói rằng:
 
- Lẽ nào ngươi không tin sư tôn?
 
- Vũ Nhu không dám!
 
Hàn Phong thấy Mộ Tuyết nói như thế, trong đầu hơi suy nghĩ, cảm thấy Kỷ Thanh Thanh từ nhỏ sống ở Đông Lâm Trấn, cùng Băng Tuyết Các cách xa nhau, hơn nữa lấy tuổi tác của Kỷ Thanh Thanh hiển nhiên không có khả năng có bất luận gút mắt gì với Băng Tuyết Các, vì vậy cũng thoáng yên lòng lại.
 
- Thanh Thanh là nữ nhi của bằng hữu ta, hiện tại là muội muội của ta, ta sẽ không cho phép ai thương tổn đến nàng, không biết hành động vừa rồi của Mộ Các chủ là có ý gì?
 
- Thì ra là tiểu cô nương Thanh Thanh, tên rất hay!
 
Mộ Tuyết vừa cười vừa nói:
 
- Không nên hiểu lầm, muội muội của ngươi không có gì bất ổn, ngược lại còn rất tốt nữa.
 
- Mộ Các chủ nói vậy là ý gì?
 
Hàn Phong đã bị nàng làm cho hồ đồ.
 
Mộ Tuyết thoáng khôi phục quyết tâm, chợt hai mắt hơi hiện lên một tia tinh quang, ngữ khí có chút kích động nói:
 
- Không biết các ngươi có từng nghe nói qua Linh Ngọc Băng Thể?
 
- Linh Ngọc Băng Thể?
 
Hàn Phong nghe Mộ Tuyết nói, trong mắt cũng hiện lên một tia nghi hoặc.
 
Lập tức nghiêng đầu nhìn về phía Bố Lôi Địch, đối phương cũng là vẻ mặt mờ mịt lắc đầu, biểu thị không rõ.
 
Thấy mấy người Hàn Phong chưa từng nghe qua, Mộ Tuyết tiếp tục giải thích:
 
- Linh Ngọc Băng Thể thuộc về tật bệnh một loại tật bệnh của Tiên Thiên nhân thể, phàm là người có Tiên Thiên, nếu như không có không gặp gỡ đặc thù, không thể sống quá mười tám tuổi.
 
- Mười tám tuổi?
 
Nghe được Mộ Tuyết nói như thế, Hàn Phong thất thanh thốt lên.
 
Mọi người không giải thích được nhìn Hàn Phong, không hiểu sao hắn kích động như thế.
 
Chẳng qua, trong trí nhớ Hàn Phong còn rõ ràng, kiếp trước tựa hồ Kỷ Thanh Thanh cũng không sống được đến mười tám tuổi, lại kết hợp với phản ứng quái dị của Mộ Tuyết khi thấy tiểu Thanh nhi, trong lòng Hàn Phong nhất thời có chút lo lắng, hiển nhiên hắn đã đoán được chuyện Mộ Tuyết nói đến.
 
- Linh Ngọc Băng Thể đúng là hiếm thấy, nữ tử như vậy trước mười tuổi, cùng hài tử bình thường không khác biệt, chỉ có sau mười tuổi mới có chút khác biệt.
 
Ngừng lại một chút, Mộ Tuyết tiếp tục nói:
 
- Bởi vì Linh Ngọc Băng Thể là Tiên Thiên thân thể nên khác biệt so với thân thể bình thường, tình hình này căn bản vô pháp trị liệu, theo tuổi tác tăng dần, thống khổ Linh Ngọc Băng Thể mang đến cũng chậm rãi biểu hiện ra ngoài, biểu hiện chính là nhiệt độ thân thể thấp hơn người bình thường, quanh năm mắc các loại bệnh.
 
Nghe đến đó, trong lòng Hàn Phong đã hoàn toàn xác định suy đoán của mình, hắn còn nhớ rõ kiếp trước Kỷ Thanh Thanh xác thực thân thể hết sức yếu ớt, phu phụ Kỷ Hải vì thế rất quan tâm, nhưng cuối cùng vẫn vô pháp giữ lại sinh mệnh của nàng. Lúc đó Hàn Phong cũng cảm thấy đau khổ vô cùng.
 
Nghĩ không ra nguyên lai trên người Thanh Thanh dĩ nhiên có bệnh tật bẩm sinh.
 
Trong lòng Hàn Phong không khỏi hơi trầm xuống, kéo Kỷ Thanh Thanh đến trước mặt mình, không để ý đến ánh mắt của những người khác, bàn tay to dò xét trên thân thể nàng một trận, sau khi xác định hiện tại nàng không có gì đáng ngại, trong lòng mới thở phào.
 
Bởi vì, nếu như dựa theo lời Mộ Tuyết nói, năm nay Kỷ Thanh Thanh chỉ có chín tuổi, tạm thời vẫn chưa có gì khác biệt với mọi người.
 
Mộ Tuyết thấy cử động của Hàn Phong, liền hỏi:
 
- Ngươi biết cái gì?
 
Nghe vậy, Hàn Phong chẳng qua lắc đầu, nói rằng:
 
- Không rõ ràng lắm. Thanh Thanh chỉ có chín tuổi, thân thể so với thường nhân như nhau, không có gì bất ổn.
 
- Điểm ấy ta tự nhiên biết rõ.
 
Mộ Tuyết gật đầu, tiếp theo lại nói:
 
- Tuy rằng ngươi cực lực phủ nhận, nhưng ta nghĩ trong lòng ngươi hẳn rõ ràng chuyện về Linh Ngọc Băng Thể, kỳ thực có quan hệ với Thanh Thanh.
 
- Cái gì?
 
Đằng sau Đường Vũ Nhu nghe được, trên khuôn mặt lạnh lùng chợt biến đổi, không khỏi kinh ngạc nói:
 
- Sư tôn, ngươi là nói Thanh Thanh có Linh Ngọc Băng Thể?
 
- Không sai!
 
Mộ Tuyết gật đầu, hồi đáp.
 
Kỷ Thanh Thanh nghe được, lại có chút khó hiểu, không rõ mấy người này đang nói cái gì.
 
Sắc mặt Hàn Phong cũng từ từ trầm xuống xuống, nói:
 
- Không biết Mộ Các chủ vì sao đột nhiên nhắc tới chuyện này?
 
Hiển nhiên, nếu như Mộ Tuyết nói là thật, lại bị tiểu Thanh nhi nghe được, đối với cuộc sống về sau của nàng, không phải là chuyện tốt, bởi vậy, trong lòng Hàn Phong khó tránh khỏi có chút tức giận.
 
Có lẽ là quan tâm quá tất loạn, Hàn Phong có chút không kịp phản ứng, cũng may Bố Lôi Địch mở miệng nói rằng:
 
- Hàn tiểu tử, không nên kích động, nếu Mộ Các chủ biết Linh Ngọc Băng Thể, đồng thời nói ra chuyện này, chắc hẳn Các chủ tất nhiên là có phương pháp trị hết.
 
Hàn Phong vừa nghe, không khỏi nhìn về phía Mộ Tuyết.
 
- Không sai, Linh Ngọc Băng Thể này mặc dù là bệnh nan y không thể chữa trị, đối với Băng Tuyết Các mà nói, cũng là thể chất tu luyện tuyệt hảo.
 
Mộ Tuyết cũng không vòng vo nữa mà nói thẳng.
 
- Tuyệt hảo thể chất?
 
Hàn Phong nghe vậy cũng sửng sốt, biết Mộ Tuyết còn nói tiếp, nên an tĩnh lắng nghe.
 
- Không sai, Băng Tuyết Các ta, trừ Băng Tuyết bí quyết mà các đệ tử đang tu luyện ra, kỳ thực còn một môn vô thượng tâm pháp khác.
 
Ngừng lại một chút, Mộ Tuyết nói tiếp:
 
- Bất quá môn tâm pháp này ngoài lịch đại Các chủ cùng các trưởng lão, những người cũng không biết, nguyên nhân chủ yếu là vì trăm ngàn năm qua, không một ai có thể tu luyện thành.
 
- ý của Mộ Các chủ là?
 
Hai mắt Hàn Phong sáng ngời, tâm thân không khỏi hưng phấn hỏi.
 
Mộ Tuyết nói rằng:
 
- Không sai, tiền bối sáng tạo môn tuyệt thế tâm pháp này cũng có Linh Ngọc Băng Thể. Nàng vì muốn thoát khỏi sự thống khổ của nó, nên đã dựa trên Băng Tuyết Quyết, một mình sáng tạo một môn Linh Ngọc Quyết thích hợp cho thể chất Linh Ngọc Băng Thể của mình.
 
Nghe được Mộ Tuyết nói như thế, lo lắng trong lòng Hàn Phong giảm đi phân nửa.
 
Một bên Đường Vũ Nhu càng lộ vẻ tươi cười hiếm có, nói rằng:
 
- Sư tôn, vậy ý của ngươi là là muốn đem Thanh Thanh thu làm môn hạ phải không?
 
- Không sai, ta mới vừa hơi chút quan sát khí tức trên người Thanh Thanh, phát hiện nàng vẫn chưa tu luyện qua tâm pháp khác, nên là mầm mống tốt nhất để tu luyện Linh Ngọc Quyết.
 
Ngừng lại một chút, Mộ Tuyết quay đầu nhìn về phía Hàn Phong, vừa cười vừa nói:
 
- Đương nhiên, tất cả chuyện này quyền quyết định còn phải xem ngươi có đồng ý hay không, Băng Tuyết Các ta sẽ không làm chuyện ép buộc người khác.
 
Nhưng hắn cũng không có biện pháp khác, nếu như cự tuyệt, tiểu Thanh nhi e là thực sự sống không qua mười tám tuổi.
 
Ngẫm lại, Băng Tuyết Các dẫu gì cũng là tông môn số một số hai Thiên Tinh Đế Quốc, tiểu Thanh nhi có thể trở thành đệ tử Băng Tuyết Các cũng không phải một chuyện xấu.
 
Nghĩ không ra bất kỳ lý do gì cự tuyệt, Hàn Phong tự nhiên sẽ không phản đối.
 
Vì vậy, kế tiếp Mộ Tuyết mỉm cười, Hàn Phong bắt đầu giải thích nguyên do cho Kỷ Thanh Thanh.
 
Ai ngờ vốn cho là một chuyện hết sức đơn giản, kết quả vô luận Hàn Phong tận tình khuyên bảo ra sao, tiểu cô nương cũng thủy chung lắc đầu không chịu.
 
Nói xong lời cuối cùng, nàng chu môi, vẻ mặt ủy khuất, nước mắt "tí tách" rơi xuống.
 
Rơi vào đường cùng, Hàn Phong đành lừa gạt một phen, thậm chí còn muốn nói thành vô cùng nghiêm trọng, nếu không lập tức tu luyện, mạng nhỏ của tiểu cô nương sẽ khó giữ các loại, cuối cùng đến khi nàng sợ tới sắc mặt trắng bệch, đành gật đầu đồng ý.
 
Sau khi ở tại Ưng Thuận chắc chắn hứa hẹn, Hàn Phong rốt cuộc cũng thành công thuyết phục tiểu nha đầu.
 
Trông thấy Kỷ Thanh Thanh bị tiểu Hàn mang đi ra ngoài , Hàn Phong cũng nhịn không được nhả ra khí.
 
Mộ Tuyết thấy Kỷ Thanh Thanh đồng ý gia nhập Băng Tuyết các, trên mặt tiếu ý càng sâu, bất quá nụ cười này duy trì liên tục không được một hồi, liền thu liễm đứng lên.
 
- Được rồi, về việc tu luyện của nha đầu kia, còn có một nan đề.
 
Mộ Tuyết đột nhiên mở miệng nói rằng.
 
Nghe vậy, Hàn Phong không khỏi ngẩn ra, không giải thích được mà hỏi thăm:
 
- Còn có cái vấn đề gì?
 
- Về linh ngọc bí quyết, điều kiện tốt nhất trong khi tu luyện đó là ở tại thời điểm linh ngọc băng thể còn chưa biểu hiện ra ngoài. Cũng chính là trước mười tuổi.
 
Mộ Tuyết tiếp tục giải thích:
 
- Thanh Thanh năm nay 9 tuổi, hơn nữa qua vài tháng nữa là tròn mười tuổi. Mà ta hi vọng nàng có thể ở tại đây tu luyện linh ngọc bí quyết trước, để cho thân thể có cơ sở vững chắc. Cứ như vậy, tin tưởng rằng thành tựu của nàng trong tương lai sẽ hơn xa tiền bối.
 
- Vậy tiền bối sáng tạo linh ngọc bí quyết, cuối cùng thực lực như thế nào?
 
Hàn Phong đới với vị tiền bối mà Mộ Tuyết liên tục nhắc tới có vài phần hiếu kỳ, nhịn không được mở miệng hỏi.
 
- Cụ thể thực lực không rõ ràng lắm. Nhưng nghe tổ sư gia nói qua, năm đó vị tiền bối kia dùng sức một người, độc chiến Liệt Diễm các, Phong Minh các và Thiên Lôi các Các Chủ ba các mà không có bị rơi vào thế hạ phong.
 
Mộ Tuyết vừa cười vừa nói:
 
- Lúc đó ba các chủ liên thủ, thực lực yếu nhất cũng là Thiên Giai ngũ phẩm.
 
- Tê!
 
Nghe Mộ Tuyết nói như thế, Hàn Phong và Bố Lôi Địch hai người đều không tự chủ được. Lương khí trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
 
Một người một mình chiến tam đại thiên giai cường giả, nhưng lại đều là thiên giai ngũ phẩm đã ngoài tuyệt thế cường giả. Vậy cần phải hạng thực lực gì?
 
Hàn Phong tự nhiên rõ ràng, thân là Các chủ ba các, sở học, tâm pháp, vũ kỹ tất nhiên không phải là loại phổ thông thường thấy. Mà có thể trở thành người đứng đầu một các, hiển nhiên đều là hạng người thiên tư cực kỳ thông tuệ.
 
Mà có thể chống lại một người như thế, tất nhiên cũng là cường giả đứng đầu trên đại lục. Vậy, người có thể đồng thời đối chiến ba người thì thực lực và phong phạm của người đó sẽ như thế nào?
 
Ngay khi Hàn Phong và Bố Lôi Địch bị tin tức này khiến cho khiếp sợ nói không ra lời, Mộ Tuyết đã lần thứ hai nói rằng:
 
- Nghe đồn lúc đó vị tiền bối kia niên linh còn chưa hơn năm mươi, hơn nữa vị tiền bối kia vì sáng tạo ra linh ngọc bí quyết đã tiêu hao hơn phân nửa tâm thần. Ngay từ đầu khi tu luyện, linh ngọc băng thể tác quái, liền hạ xuống bệnh căn, tu luyện cơ sở vô cùng bạc nhược. Nhưng cho dù như thế thì thành tựu của vị tiền bối này vẫn vượt xa rất nhiều người.
 
Mộ Tuyết vừa nói hết câu, Hàn Phong phát hiện rằng sự kiên nghị mà mình rèn đúc bấy lâu nay đang dao động. Lập tức hắn cũng minh bạch vừa rồi Mộ Tuyết nhắc tới muốn tiểu Thanh nhi xây dựng cơ sở thân thể là có dụng ý.
 
Vì vậy, Hàn Phong mở miệng nói rằng:
 
- Chủ ý của Mộ Các chủ là trước hết để cho tiểu Thanh nhi rèn luyện thân thể một phen, như vậy mới có được cơ sở vững chắc, đến khi tu luyện linh ngọc bí quyết thì hiệu quả sẽ tốt hơn và thành tựu ngày sau càng cao?
 
Bình Luận (0)
Comment