Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 268


Lúc trước, khi Hàn Phong ra ngoài đều có Phí lão đi theo, nhưng lúc này Phí lão đang bế quan nên Tiêu Tấn mới phái người khác.
 
Kỳ thực, Tiêu Tấn lo lắng cũng hơi thừa.
 
Không nói thế lực khắp nơi mấy ngày nay bắt đầu hành động kiềm chế lẫn nhau, chỉ cần một ngọn gió lay động cũng khiến những người này có phản ứng rồi.
 
Hỡn nữa, Hàn Phong bây giờ tuy chỉ là Địa giai bát phẩm nhưng những võ giả dưới Thiên giai căn bản không có khả năng tổn thương hắn. Cho dù gặp phải Thiên giai cường giả, Hàn Phong mặc dù không thể đánh bại đối phương nhưng hắn vẫn nắm chắc có thể an toàn chạy trốn. Chẳng qua là khi chạy trốn phải nổ lực đại giới một chút thôi.
 
Nhưng nhiều này cũng nói rõ Hàn Phong hiện giờ đã có đủ thực lực để tự bảo vệ mình, vì vậy cho dù không có mấy người Phí lão thì hắn cũng không cần sợ người nào.
 
Tuy vậy nhưng đối với hảo tâm của Tiêu Tấn, Hàn Phong cũng không cự tuyệt, dù sao có một Thiên giai cường giả bảo hộ cũng tốt hơn hắn phải tự thân dùng bí thuật chạy trốn, như vậy nguyên khí sẽ bị tổn hao rất lớn.
 
Vị cung phụng này cũng là lần đầu tiên Hàn Phong thấy mặt, Tiêu Tấn giới thiệu người này tên là Tiêu Chiến, là cung phụng mà Tiêu Tấn yên tâm nhất.
 
Nguyên nhân tại sao thì Tiêu Tấn cũng không nói rõ, nhưng Hàn Phong cũng có thể đoán ra vài phần.
 
Chỉ cần nhìn cái trán của Tiêu Chiến có vài phần giống Tiêu Tấn là cũng có thể dễ dàng suy đoán ra.
 
Tiêu Chiến này hẳn cũng là một người trong hoàng thất. Nếu ngay cả người trong hoàng thất mà Tiêu Tấn còn không tín nhiệm thì còn ai hắn có thể tín nhiệm được nữa?
 
Tiêu Chiến chậm rãi đi theo Hàn Phong từ xa xa cũng đang cẩn thận quan sát Hàn Phong.
 
Với người tên Hàn Phong này, thời gian gần đây Tiêu Chiến từ miệng Tiêu Tấn cũng nghe được một ít, nhất là chuyện Hàn Phong có thể luyện chế Huyễn Thần đan, Tiêu Chiến càng quan tâm.
 
Có thể giúp một Thiên giai cường giả lập tức tăng lên một phẩm, loại đan dược nghịch thiên này đã vượt quá nhận thức của mọi người trên đại lục rất hấp dẫn với cường giả Thiên giai tứ phẩm như Tiêu Chiến.
 
Tiêu Chiến cũng biết Hàn Phong đã đem viên Huyễn Thần đan kia giao cho Phí lão, mặc dù rất tiếc nuối nhưng hắn cũng không thể nói gì.
 
Đối với tầm tình biến hoá của Tiêu Chiến, Hàn Phong cũng đoán được một chút, tuy Huyễn Thần đan kia hắn đã cấp cho Phí lão nhưng hắn cũng đã hứa với Tiêu Tấn, chỉ cần tìm đủ một phần tài liệu nữa là hắn sẽ giúp Tiêu Chiến luyện chế một viên Huyễn Thần đan khác.
 
Cái này cũng coi như là hắn tạ lễ cho Tiêu Chiến mấy ngày tới bảo vệ hắn cùng với việc hoàng thất che chở cho Huyền Thiên tông hai năm.
 
Tiêu Tấn nghe vậy tất nhiên rất vui vẻ. Tài liệu của Huyễn Thần đan cũng không phải quá đặc thù mà chỉ có chút khó kiếm thôi. Lần trước vì kiếm tài liệu cho Hàn Phong tham gia đại hội luyện dược sư cũng đã tiêu tốn gần hai tháng thời gian của Tiêu Tấn.
 
Với năng lực của hoàng thất mà còn phải mất hai tháng, nếu đổi thành người khác, chắc chắn càng phiền phức hơn.
 
Nhưng vì có thể giúp cho Tiêu Chiến tiến giai lên Thiên giai ngũ phẩm, cho dù có phiền phức hơn nữa Tiêu Tấn cũng sẽ không buông tha. Cho nên sau khi biết ý định của Hàn Phong, Tiêu Tấn liền nhanh chóng phái người đi khắp nơi thu thập tài liệu của Huyễn Thần đan.
 
Mà Tiêu Chiến khi biết được tin này cũng rất mừng rỡ cho nên hắn đối với Hàn Phong rất cảm kích. Do đó mới dụng tâm nguyện ý làm bảo tiêu cho Hàn Phong.
 
Mà cho dù không có việc này thì dưới mệnh lệnh của Tiêu Tấn, Tiêu Chiến cũng phải bảo vệ Hàn Phong an toàn.
 
Có một Thiên giai tứ phẩm cường giả bảo hộ bên cạnh, Hàn Phong cũng rất vui vẻ cho nên hắn rất nhàn nhã đi trên đường. Xung quanh người đi lại không ít và cũng có không ít người nhận ra hắn nhưng đại bộ phận đều chỉ đứng tại chỗ ngạc nhiên nhìn hắn, không hề có hành động quá khích nào.
 
Ngay lúc này, ở phía trước đột nhiên có âm thanh huyên náo khiến Hàn Phong chú ý.
 
Hắn theo hướng âm thanh nhìn tới thì trên mặt liền lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
 
Phía trước cách hắn không ca đang có hai người đang tranh chấp gì đó, mà một người trong đó Hàn Phong biết, chính là Hàn Nhạc mà hắn gặp trên đường đi tới đế đô.
 
Đại kiếp vài ngày trước của Hàn gia, Hàn Nhạc tựa hồ may mắn tránh được. Mà những ngày tiếp theo Hàn Phong cũng không thấy bóng dáng hắn đâu.
 
Hàn Phong bây giờ cũng đã biết thân phận của Hàn Nhạc, mặc dù không phải là tôn tử trực hệ của Hàn Thiên Sơn nhưng cũng là tôn tử duy nhất của nhị đệ của Hàn Thiên Sơn.
 
Nhị đệ của Hàn Thiên Sơn tên là Hàn Vạn Sơn lúc trước vì luyện công xảy ra sự cố đã chết đi, mà phụ thân của Hàn Nhạc và là con trai của Hàn Vạn Sơn cũng đã chết trong lần đại kiếp vừa rồi của Hàn gia, may mắn là Hàn Nhạc còn sống sót.
 
Hàn Phong cẩn thận nhìn thì thấy Hàn Nhạc đang tranh chấp với một người đầu tóc lù xù, quần áo có chút cũ nát giống như một tên khất cái.
 
Người sáng suốt vừa nhìn liền phát hiện trên mặt Hàn Nhạc đã có chút không kiên nhẫn, nhưng có lẽ do nhiều người đang vây xem nên hắn không dám lỗ mãng.
 
Hàn Phong chậm rãi đi tới chỗ hai người tranh chấp, cũng không phải Hàn Phong cảm thấy hứng thú với chuyện này, chẳng qua là muốn tới Hàn gia thì phải đi qua con đường này.
 
Khi Hàn Phong tới gần hai người, Hàn Nhạc cũng rất kinh ngạc khi thấy hắn.
 
Như nghĩ tới cái gì, vẻ mặt Hàn Nhạc trong nháy mắt liền hoảng sợ.
 
Kỳ thực Hàn Nhạc ở trong Hàn gia quan hệ với Hàn Quang cũng không tệ, từ miệng Hàn Quang hắn cũng biết được Hàn Phong ba năm trước cũng chỉ là một tên phế vật thấp kém luôn bị người khác khi dễ trong Hàn gia.
 
Nhưng ai ngờ, mấy ngày trước một phế vật trong miệng Hàn Quang lại khiến cả đại lục phải khiếp sợ với danh tiếng luyện dược đại sư trẻ tuổi nhất đại lục, hơn nữa thực lực của Hàn Phong hắn cũng đã chứng kiến.
 
Quan trọng hơn mà mấy ngày trước hắn từ miệng mấy người trong Hàn gia biết được việc của Hàn Quang, lúc đó hắn liền minh bạch Hàn Phong không chỉ đơn giản như hắn đã thấy.
 
Nghĩ tới quảng đường tới đế đô hắn luôn châm chọc khiêu khích Hàn Phong, Hàn Nhạc lúc này không khỏi cảm thấy lạnh lạnh trong người.
 
Hàn Phong khi tới gần Hàn Nhạc cũng không có ý định chào hỏi gì.
 
Nhưng Hàn Nhạc khi thấy Hàn Phong tới gần lại tưởng Hàn Phong sẽ động thủ với hắn, trong đầu không khỏi nhớ tới bộ dáng thê thảm nằm trên giường của Hàn Quang cho nên hắn cũng không muốn tranh chấp gì với lão khất cái trước mặt nữa mà lấy tay đẩy bả vai của lão một cái rồi không hề quay đầu nhanh chóng chạy đi.
 
Thân thể lão khất cái rất suy nhược, bị Hàn Nhạc đẩy một cái thì liền ngã về phía sau, vừa vặn ngã ngay trước người Hàn Phong.
 
Hàn Phong có chút kinh ngạc khi thấy Hàn Nhạc bỏ chạy, nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được nguyên nhân tại sao cho nên chỉ đành lắc đầu cười cười.
 
Tuy vậy, nhưng khi thấy lão khất cái trước mặt, Hàn Phong không khỏi nhíu mày.
 
Một cái đẩy của Hàn Nhạc cũng không nhẹ, lão khất cái cũng không ngờ Hàn Nhạc đột nhiên có hành động như vậy nên nhất thời liền mất trọng tâm, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, miệng không nhịn được phát ra vài tiếng rên rỉ.
 
Thấy bộ dáng của lão đầu này, Hàn Phong cũng không nghĩ nhiều nhẹ nhàng nâng lão dậy, thuận miệng hỏi:
 
- Lão trượng, người không sao chứ?
 
Lão khất cái dưới sự giúp đỡ của Hàn Phong từ từ đứng dậy, một tay phủi phủi mông rồi xoa xoa vài cái, một tay níu lấy cánh tay Hàn Phong không để cho mình bị ngã.
 
Nghe Hàn Phong hỏi thăm, lão cũng không để ý, thuận miệng nói:
 
- Không sao, không sao, ta có thể có việc gì chứ, đường đường một Thiên giai cường giả như ta sao có khả năng bị một tên tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh làm bị thương được chứ!
 
Nghe lão khất cái nói, Hàn Phong cũng dở khóc dở cười.
 
Bình Luận (0)
Comment