Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 405


Hàn Phong cũng không hề lo lắng, hắn biết Tiêu Chiến sẽ biết phải đi như thế nào.
 
Mà Tiêu Chiến cũng không nhiều lời, nhàn nhạt nói:
 
- Đây là vì phòng ngừa một vài người vô ý đi vào đây tìm được hoàng lăng quấy rầy giấc ngủ của các vị tiên đế. Lát nữa, các ngươi nhất mực đi theo sau ta, không được phân tán ra, nếu không muốn tìm được các ngươi sẽ rất khó khắn.
 
Mọi người nghe vậy cũng không dám đại ý.
 
Sau đó, mọi người cũng minh bạch tại sao lúc nãy Tiêu Chiến lại nói như vậy.
 
Chỉ qua thời gian một chén trà nhỏ, nhưng bọn họ trước sau đã đi qua không ít các lối rẽ, hơn nữa mỗi chỗ đều có ít nhất là năm thông đạo trở lên.
 
Cái này quả thật chính là một mê cung rất lớn, nếu không Tiêu Chiến dẫn đường chỉ sợ bọn họ có mất mười ngày nửa tháng cũng không thể tìm được chính xác lối đi.
 
Hơn nữa, theo như lời Tiêu Chiến nói thì nơi này ngoại trừ lộ tuyến chính xác ra thì tất cả những con đường còn lại đều có các loại cơ quan ám khí tập kích.
 
Thực lực hơi yếu một chút chỉ sợ sẽ chết ngay tại chỗ, mà cho dù người có tu vi cao thâm hơn cũng không dễ chịu gì. Hơn nữa cũng không được tuỳ ý phá hư nơi này.
 
Một khí ở đây bị ngoại lực phá huỷ thì sẽ phát động cơ quan đánh sập tất cả các thông đạo này, biến nơi này chân chính thành một mảnh phế tích.
 
Hàn Phong thầm nghĩ Tiêu Phá Quân thiết kế nơi này quả thật là nhọc lòng mà!
 
Suy nghĩ cẩn thận thì cũng có thể hiểu được, dù sao sư phụ của Tiêu Phá Quân cũng là một đạo tặc, nên hắn trên danh nghĩ cũng có thể tính là một đạo tặc!
 
Đạo tặc trên đại lục này thường thường đều rất yêu thích trộm mộ, dù sao một lăng mộ của một cường giả nào đó chắc chắn sẽ có không ít bảo vật quý hiếm.
 
Có thể là tâm pháp vũ kỹ, cũng có thể là thần binh lợi khí!
 
Tiêu Phá Quân minh bạch điểm này thì tự nhiên lúc sinh thời hắn cũng đoán được khi hắn chết đi sẽ có không ít người quan tâm tới lăng mộ của hắn.
 
Bất quá, cho dù Tiêu Phá Quân có nghĩ như thế nào cũng không thể nào ngờ được người muốn quấy rối giấc ngủ nghìn thu của hắn lại là người của Sở tài phán.
 
Hơn nữa còn là hậu nhân của hắn, nếu hắn biết được chắc chắn sẽ muốn đội mồ sống lại.
 
Vừa đi vừa suy nghĩ nên bất tri bất giác Hàn Phong cũng không biết mình đã đi qua bao nhiêu cái lộ khẩu.
 
Mất gần nửa ngày, đoàn người Hàn Phong dưới sự dẫn đường của Tiêu Chiến mới đi ra khỏi mê cung này.
 
Lúc này, trước mặt bọn họ là một thạch môn rất lớn.
 
Thoáng nhìn, Hàn Phong phát hiện trên mặt thạch môn có điêu khắc đồ án trông rất đẹp mắt, đồ án này Hàn Phong cũng không xa lạ vì nó đơn giản chính là ký hiệu của hoàng thất.
 
Nhưng khiến Hàn Phong kinh ngạc là hắn lại cảm giác được từ thạch môn toát ra một cổ năng lực không yếu.
 
Hư Không vẫn im lặng nãy giờ, đột nhiên nhíu mày nói:
 
- Cổ năng lượng này nhìn như nhu hoà, chỉ khi nào gặp phải ngoại lực tập kích sẽ lập tức trở nên rất cuồng bạo, không được khinh thường!
 
Tiêu Chiến nghe vậy, cũng hơi sửng sốt, rồi có chút bội phục nói:
 
- Hư Không tiên sinh nhãn lực thật tốt, chỉ nhìn một cái đã phát hiện được. Không sai, thạch môn này nhìn như đơn giản nhưng nếu không có phương pháp khai mở thì muốn mạnh mẽ phá vỡ sẽ bị năng lượng cuồng bạo trên đó phản phệ không nhẹ.
 
Sau đó Hàn Phong thấy Tiêu Chiến móc ra một khối lệnh bài hình vương, mặt trên có khắc hoa văn rất phức tạp. Tiêu Chiến cầm lệnh bài đi tới trước thạch môn nhẹ nhàng đạt vào chính giữa. Liền sau đó mọi người nghe được thanh âm thạch môn nặng nề di chuyển.
 
Sau khi đi vào chưa được vài bước mọi người lại nhìn thấy một thạch môn y đúc như trước, chỉ bất đồng đồ án trên bề mặt một chút.
 
Tiêu Chiến cũng không tiếp tục nhiều lời, móc thêm một khối lệnh bài như trước nhẹ nhàng đặt lên thạch môn.
 
Cứ như vậy, mọi người đi theo Tiêu Chiến qua mười tám cái thạch môn như vậy.
 
Dọc đường đi Hàn Phong càng cảm nhân được hoàng lăng này được thiết kế gần như là không có chỗ hở, chỉ sợ đám trộm mộ trên đại lục đối mặt với một lăng mộ khoa trương như thế này cũng có cảm giác vô lực.
 
Ngay khi Hàn Phong đang cảm thán thì trước mặt xuất hiện một cái thông đạo quanh co.
 
Đi qua cái thông đạo này, trước mắt Hàn Phong đột nhiên biến đổi.
 
Nguyên bản, nãy giờ đi qua những địa phương bốn bề đều hôn ám, dưới chân lầy lội, trừ mấy cái thạch môn và mê cung ra thì nơi này giống như một cái động khẩu rất đơn sơ vậy.
 
Ngay lúc Hàn Phong đang thầm đoán tại sao Tiêu Phá Quân lại thiết kế lăng mộ của hắn đơn sơ như vậy thì cảnh sắc trước mặt đã khiến hắn hiểu được.
 
Tuy rằng chỉ cách nhau vài bước chân nhưng cảnh sắc trước mặt và những nơi vừa đi qua cách nhau một trời một vực.
 
Nếu như hoàn cảnh lúc trước coi là đơn sơ thì hoàn cảnh trước mắt có thể dùng từ xảo đoạt thiên công để hình dung.
 
Trên đỉnh đầu khảm mấy trăm khối thâm hải dạ minh châu, giá trị rất xa xỉ.
 
Mà đám dạ minh châu này cũng chỉ là khởi đầu mà thôi.
 
Theo bước chân đi sâu vào, cả đoàn người nhìn thấy hai bên trái phải đều khảm đầy các loại bảo thạch quý giá.
 
Mà những bảo thạch này cxung chỉ được dùng để làm dụng cụ chiếu sáng.
 
Thiết kế xa xỉ như thế đúng là rất phù hợp với thân phận của Tiêu Phá Quân.
 
Thông đạo trước mặt nhìn như kéo dài vô tận, hai bên vách tường đều dùng kỳ trân dị bảo để chiếu sáng.
 
Khi đến cuối thông đạo, mọi người tiến vào một gian phòng khách rất rộng rãi và khá trống trải.
 
Nhìn khung cảnh trước mắt, trong lòng Hàn Phong chỉ có duy nhất một ý niệm: "Quả là một cung điện tráng lệ."
 
Trước mặt Hàn Phong là hàng loạt các thiết kế tinh xảo và các loại bảo vật hoa lệ, căn bản không thua gì trong hoàng cung.
 
Không chỉ Hàn Phong, mà cả đám người còn lại ngoại trừ Tiêu Chiến đều bị chấn động với khung cảnh trước mắt. Ngay cả Hư Không luôn lãnh tĩnh lúc này cũng phải kinh ngạc.
 
Sau một lát hồi phục tinh thần, Hàn Phong thấy mọi người vẫn còn đắm chìm trong cảm giác khiếp sợ cũng không cảm thấy kỳ quái.
 
Chẳng qua hắn vẫn không quên mục đích tới đây nên mở miệng hỏi:
 
- Nơi này nhìn qua rất an toàn, cũng không có cái gì bị phá hư, xem ra Diệt Hoàng còn chưa tới đây.
 
Tiêu Chiến nghe vậy cũng gật đầu tán thành:
 
- Tuy là như vậy nhưng chúng ta cũng không nên đại ý. Cung điện ở đây thiết kế hết sức phức tạp, sự phức tạp của nó đến ngay cả ta và ngươi cũng không thể nào tưởng tượng ra được đâu. Hơn nữa, theo lời bệ hạ tiết lộ, chỉnh thể kiến trúc ở đây rất rộng, đồng thời bốn phương đều thông nhau, con đường chúng ta vừa đi qua cũng không phải là lộ khẩu duy nhất, bởi vậy, vì an toàn, chúng ta vẫn phải đi xem Thiên đại chứng nhận có hoàn hảo không.
 
Nghe Tiêu Chiến nói, Hàn Phong cũng ngầm đồng ý, hắn không ngờ nơi này vẫn còn lộ khẩu khác.
 
Trong lòng hắn có chút khó hiểu, nơi này đã thiết kế làm lăng mộ tại sao còn thiết kế thêm nhiều lộ khẩu như vậy? Đây không phải là cấp thêm cơ hội cho bọn trộm mộ sao?
 
Tuy thắc mắc nhưng Hàn Phong cũng không nghĩ nhiều.
 
Dưới sự hướng dẫn của Tiêu Chiến, mọi người lại tiếp tục di chuyển thêm một lúc lâu nữa mới tới một phiến đại môn.
 
Nhìn phiến đại môn có tạo hình kỳ lạ trước mắt, Tiêu Chiến nói:
 
- Xem ra chúng ta tới kịp lúc, nơi này cũng không có dấu hiệu bị phá hư, nhất định Diệt Hoàng còn chưa tới đây.
 
- Chỗ này chính là Thiên đại chứng nhân sao?
 
Hàn Phong nghi hoặc hỏi.
 
Tiêu Chiến gật đầu nói:
 
- Không sai, phía sau đại môn kia chính là Thiên địa chứng nhận. Phiến đại môn này dùng một loại tài liệu rất đặc thù chế tạo thành, trừ phi có phương pháp chính xác mở ra, bằng không với thực lực Thiên giai ngũ phẩm cũng không thể đơn giản dùng lực phá hư.
 
Nghe Tiêu Chiến giải thích, Hàn Phong cũng hiểu ra. Nếu phiến đại môn trước mặt này không có vấn đề gì, mà Diệt Hoàng cũng không có phương pháp mở ra thì cũng gián tiếp nói lên Thiên địa chứng nhận vẫn hoàn hảo không bị tổn hao gì.
 
Nhưng điều này cũng nói lên chẳng lẽ bọn họ phải ở chỗ này canh giữ phiến đại môn này sao?
 
Tuy nơi này không còn hôn ám ẩm ướt nhưng tóm lại vẫn là trong lăng mộ, Hàn Phong cảm thấy không được tự nhiên.
 
Trong lúc Hàn Phong còn đang tự hỏi thì Hư Không đột nhiên lên tiếng:
 
- Cẩn thận, có động tĩnh!
 
- Chuyện gì?
 
Hàn Phong nghe Hư Không nói cũng ngạc nhiên hỏi lại.
 
Hư Không không trả lời Hàn Phong mà hai mắt loé lên nhìn chằm chằm vào phiến đại môn trước mắt.
 
Khi mọi người còn đang nghi hoặc thì Hư Không lại lần nữa hô lớn:
 
- Không tốt! Mọi người mau lui lại phía sau!
 
Hàn Phong cũng là lần đầu tiên thấy biểu tình như vậy của Hư Không, nhưng bởi vì hắn tin tưởng Hư Không nên không hề do dự lui lại phía sau. Mà Tiêu Chiến bên cạnh cũng phản ứng không chậm đồng thời lui lại phía sau. Trước khi đi hắn đã được Tiêu Chiến nói cho biết thực lực của Hư Không mạnh hơn hắn rất nhiều.
 
Cho nên vừa nghe Hư Không lên tiếng hắn cũng không hề do dự lui lại.
 
Chẳng qua những tên cung phụng khác đối với Hư Không không hề biết nên khi nghe Hư Không hô lên cũng không có lập tức lui lại mà có chút nghi hoặc nhìn Hư Không.
 
Cũng vì vậy mà bọn họ bị chậm mất một nhịp, phiến đại môn nãy giờ vẫn hoàn hảo không có gì đúng lúc này lại đột nhiên bạo ra.
 
Phiến đại môn vốn rất cứng rắn mà cứ như vậy bị bạo tạc ra hoá thành đá vụn bay tán loạn. Đồng thời cỗ năng lượng ẩn chứa trên phiến đại môn cũng điên cuồng hướng tới mọi người phát tiết.
 
Mà lúc nãy Hư Không nhắc nhở mọi người cũng là lo sợ bị cỗ năng lượng này bạo tạc.
 
Mấy tên cung phụng lúc nãy nghi hoặc lúc này cũng không kịp phản ứng.
 
Khoảng cách gần như vậy, bị một cỗ năng lượng cuồng bạo như thế đánh tránh, uy lực không thua gì một kích toàn lực của một Thiên giai ngũ phẩm cường giả đã khiến bọn họ bị trúng thương không nhẹ, có người thậm chí còn thổ huyết sắc mặt tái nhợt.
 
Cỗ năng lượng đó duy trì một lúc lâu sau mới chậm rãi tán đi. Mà lúc này Hàn Phong cũng đã lui về sau hơn mười trượng. Một màn vừa rồi cũng khiến hắn có chút giật mình. Nếu không phải Hư Không nhắc nhở chỉ sợ bây giờ bản thân hắn cũng giống mấy tên cung phụng kia, không chết cũng trọng thương.
 
- Chuyện gì thế này?
 
Tiêu Chiến có chút khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt. Hắn thực sự không thể nào nghĩ ra phiến đại môn cứng rắn như vậy tại sao đột nhiên lại bạo tạc!
 
Không ai có thể trả lời vấn đề này cho Tiêu Chiến, vì ngay cả bản thân hắn là người quen thuộc nhất với nơi này cũng không thể hiểu mà!
 
Đúng lúc này, Tiêu Chiến dường như nghĩ tới cái gì, biến sắc hô lên:
 
- Không tốt, Thiên địa chứng nhận có chuyện rồi!
 
Lời còn chưa dứt thân hình hắn đã nhanh chóng bay vào phía trong.
 
Nhưng còn chưa chờ Hàn Phong đi vào theo thì đã thấy Tiêu Chiến bay ngược trở ra.
 
Nói đúng ra là hắn bị đánh bay ra.
 
Hàn Phong lanh tay lẹ mắt, thân hình khẽ động đã tiếp được Tiêu Chiến.
 
Sau khi hai ngươi tiếp đất thì Hàn Phong phát hiện khoé miệng Tiêu Chiến có thêm một vệt máu.
 
Thấy vậy, Hàn Phong cũng cả kinh, không ngờ vừa đối mặt mà Tiêu Chiến đã thụ thương.
 
Tiêu Chiến dù sao cũng là một Thiên giai ngũ phẩm cường giả, bên trong kia rốt cuộc có chuyện gì mà có thể khiến một cường giả như Tiêu Chiến trong nháy mắt đã bị thương như vậy?
 
Trong lòng Hàn Phong rất băn khoăn.
 
Bất quá ngay sau đó hắn đã biết được đáp án.
 
Lúc này ngay vị trí phiến đại môn kia dần hiện ra một thân ảnh.
 
Nhìn thân ảnh xa lạ này, hai mắt Hàn Phong chợt ngưng lại, hắn có thể cảm thụ được một sự uy hiếp phát ra từ người này.
 
Hư Không khi nhìn thấy người này hai mắt vốn lãnh đạm cũng loé lên một tia tinh quang.
 
Hư Không bước tới trước một bước che trước mặt Hàn Phong.
 
- Ngươi là ai?
 
Hàn Phong nhìn người trước mặt, trầm giọng hỏi.
 
Người nọ chỉ cười cười, không trực tiếp trả lời câu hỏi của Hàn Phong, mà nói:
 
- Ha ha, Thiên địa chứng nhận này quả là thứ tốt. Dĩ nhiên có thể giúp ta đột phá. Quả là huyền diệu!
 
Thanh âm người nọ khá nhỏ nhưng với thực lực của đám người Hàn Phong thì vẫn nghe rõ mồn một.
 
Người này bộ dáng bên ngoài nhìn không ra tuổi thật, nhìn qua chỉ như một trung niên nhân hoà ái mà thôi.
 
Nhưng Hàn Phong có thể từ trên người đối phương cảm giác được một cổ khí tức hung lệ âm tàn.
 
Sự kết hợp mâu thuẫn như thế cũng là lần đầu tiên Hàn Phong gặp phải.
 
Đúng lúc này, Tiêu Chiến đột nhiên lên tiếng:
 
- Người là … Tiêu Nham Quân?
 
Hàn Phong nghe vậy, sắc mặt cũng biến đổi, có chút bất khả tư nghị nhìn trung niên nhân trước mắt.
 
Người này chính là tên Diệt Hoàng lúc trước hiện phân thân ở Huyền Thiên tông?
 
- Ha ha, nguyên lai là lão bất tử Tiêu Chiến ngươi!
 
Trung niên nam tử cũng không phủ nhận mà còn người lớn nói:
 
- Mấy năm nay, hình như ngươi có chút tiến bộ, đã đạt tới Thiên giai ngũ phẩm, nhưng thật đáng tiếc…
 
Tiêu Chiến nghe vậy, biểu tình không chút biến hoá mà chỉ lạnh lùng nhìn Tiêu Nam Quân.
 
- Đáng tiếc, ngươi vẫn như trước, trong mắt ta vẫn chỉ là phế vật! Cũng giống như tên Tiêu Tấn kia, đều là những tên hỗn đản!
 
Tiêu Nam Quân ngữ khí có chút giận dữ nói.
 
Tiêu Chiến ngược lại có chút bình tĩnh nói:
 
- Tiêu Nam Quân, kẻ khi sư diệt tổ như ngươi mau nói cho ta biết, ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây?
 
Tiêu Nam Quân lạnh lùng cười nói:
 
- Ngươi chẳng lẽ còn không biết sao? Ta ở chỗ này đương nhiên là vị Thiên đại chứng nhận mà tổ tiên lưu lại. Ta dù sao cũng là tổ tôn của Tiêu gia, tôn tử gặp nạn chắc hẳn tổ tiên cũng không thể không quan tâm rồi! Ha ha.
 
- Thiên địa chứng nhận!
 
Tiêu Chiến quát lên.
 
Tiêu Nam Quân thấy Tiêu Chiến tức giận như vậy thì khẽ lắc đầu nói:
 
- Cần gì phải nổi giận như vậy? Thiên địa chứng nhận lưu lại cũng chỉ để Tiêu Tấn tiểu tử kia chiếm được chút tiện nghi, đã như vậy thì không bằng trực tiếp thành toàn cho ta, ngươi nhìn xem, ta hiện tại đã có đột phá. Ta tin tưởng trong lịch sử ngàn năm qua, ta chính là Tiêu gia đệ nhất nhân!
 
- Vô liêm sĩ! Ngươi là kẻ phản bội, làm gì có tư cách tự xưng là người Tiêu gia!
 
Tiêu Chiến lạnh giọng nói.
 
Ai ngờ, Tiêu Nam Quân khi nghe vậy đột nhiên sắc mặt biến đổi, một cổ khí thế sắc bén hung ác đột nhiên toả ra từ người hắn!
 
Tiêu Nam Quân từ bộ dáng hoà ái đột nhiên toát ra khí tức rất hung tàn.
 
Khí tức của hắn làm cả không gian ở đây đều tràn ngập uý áp khiến kẻ khác hít thở cũng khó khăn.
 
Đúng lúc này, Hư Không đột nhiên hừ lạnh một tiếng, thân hình vừa động liền xuất hiện trước mặt Tiêu Nam Quân, cũng không thấy hắn có động tác gì mà một cỗ khí tức cường đại cũng không kém Tiêu Nam Quân trong nháy mắt bộc phát ra.
 
Trong chớp mắt đã ngăn trở khí thế của Tiêu Nam Quân.
 
Hàn Phong vừa rồi cảm nhận khí thế của Tiêu Nam Quân cũng đã mơ hồ phán đoán được thực lực của hắn, chỉ sợ không chỉ là một Thiên giai lục phẩm đơn giản như trước.
 
Trong nháy mắt vừa rồi, Hàn Phong phát hiện, thực lực của Tiêu Nam Quân còn trên hắn.
 
Bình Luận (0)
Comment