Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 533


Bóng đen mỗi lúc một gần, theo đó là một luồng khí thế sắc bén đủ để phần lớn những người có mặt cảm thấy nghẹt thở.
 
Hàn Phong và Triệu Vô Cực quay sang nhìn nhau, phát hiện luồng khí tức đó có chút dị thường.
 
Cũng có thể nói, lúc Hàn Phong và Triệu Vô Cực cảm nhận được luồng khí tức này, họ đã lập tức đoán ra người sở hữu nó cũng có thực lực thiên giai bát phẩm.
 
Luồng khí tức sắc bén đó càng đến gần, mọi người càng cảm thấy bóng đen đó bất phàm.
 
Biết bóng đen đó đang tiếp cận, hơn nữa còn đang dần biến thành một bóng người mơ hồ, Hàn Phong và Triệu Vô Cực quay sang nhìn nhau.
 
Sau đó, hai người cùng động thân hình, nhanh chóng bay về phía bóng đen,
 
Người này thân phận không rõ ràng, Hàn Phong đương nhiên không thể trơ mắt đứng nhìn nó tiếp cận mọi người, đây là khí tức mà chỉ thiên giai bát phẩm mới có thể có được.
 
Một kẻ thù thiên giai bát phẩm xâm nhập vào đoàn người sẽ gây nên hiệu quả gì, Hàn Phong không cần nghĩ cũng biết.
 
Nếu như để người đó tiếp cận đội ngũ, cho dù bên mình có hắn và Triệu Vô Cực hai người hoàn toàn có thể đánh bại đối phương, nhưng khó tránh bị bó tay bó chân, có chút bất tiện.
 
Bởi vậy, sau một lúc suy tính, Hàn Phong và Triệu Vô Cực quyết định lên chặn trước.
 
Đấu khí trên người lưu chuyển, khí tức mạnh mẽ chỉ thuộc về thiên giai bát phẩm đồng thời toát ra ngoài cơ thể, vừa hay chặn đứng khí thế của người này.
 
Bóng đen càng đến gần, Hàn Phong và Triệu Vô Cực càng nâng cao tinh thần phong bị, chuẩn bị ứng phó công kích bất cứ lúc nào.
 
Chỉ có điều, khi còn cách hai người chừng mười mấy trượng, bóng đen đột nhiên dừng lại, cứ thế lơ lửng giữa không trung.s
 
Trong lúc Hàn Phong và Triệu Vô Cực đang không hiểu thì bóng đen đột nhiên lên tiếng nói:
 
- Triệu Vô Cực, hai năm trước nghe nói ngươi bị thương, không ngờ hôm nay lại gặp ngươi mạnh khỏe ở đây, xem ra không thể tin được lời đồn.
 
Dừng lại một lúc, bóng đen quay sang Hàn Phong nói:
 
- Tiểu tử, lúc nghe tin ngươi chết, ta đã không tin rồi, tiểu tử ngươi đâu có chết dễ dàng như vậy, bây giờ đúng như ta nghĩ, hơn nữa nhìn bộ dạng của ngươi, cảnh giới hình như lại nâng cao không ít, cứ đà này, sao ta có thể dám chắc mình sẽ đánh thắng ngươi trăm phần trăm.
 
Nghe bóng đen nói xong, Hàn Phong và Triệu Vô Cực đầu tiên ngây ra, đầu óc có chút mơ hồ.
 
Đúng lúc này, khuôn mặt mờ ảo của bóng đen cũng dần lộ ra.
 
Lúc nhìn rõ khuôn mặt người mới đến, Hàn Phong thoáng giật mình, mặt lộ vẻ mừng rỡ, bay đến trước mặt bóng đen, hô lớn:
 
- Hư Không tiền bối, sao lại là tiền ông!
 
Hư Không nhìn Hàn Phong, nở một nụ cười nhẹ, sau đó nói:
 
- Nghe nói các ngươi định hành động, lão phu mấy năm rồi cũng không động gân cốt, nên đặc biệt đến đây, không biết có được hoan nghênh hay không.
 
Hàn Phong không khỏi ngây ra, nhưng sau đó lập tức phản ứng, vội vàng nói:
 
- Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh, có Hư Không tiền bối trợ giúp, tỷ lệ thành công càng cao hơn.
 
Nhân vật Hư Không này là ai, có lẽ phần lớn mọi người bên dưới không biết, nhưng Hàn Phong và Triệu Vô Cực thì hiểu rõ nhất.
 
Lúc Hàn Phong gặp Hư Không ở hóa ngoại chi cảnh, ông đã là thiên giai bát phẩm cường giả.
 
Mặc dù sau này Hàn Phong có giúp ông luyện chế một thân thể, để ông có thể mượn xác hoàn hồn, tái sinh.
 
Nhưng, bây giờ gặp lại Hư Không, Hàn Phong có thể cảm nhận khí tức trên người ông không hề thua kém Triệu Vô Cực, trong lòng băn khoăn, không khỏi lên tiếng hỏi:
 
- Hư Không tiền bối, đấu khí của ông?
 
Hư Không đương nhiên biết Hàn Phong định hỏi gì, cũng không giấu giếm, trực tiếp gật đầu nói:
 
- Không sai, năm đó sau khi ta rời đi, đầu tiên là lang thang khắp nơi trên đại lục, sau đó tìm một nơi yên tĩnh tiềm tu, cách đây không lâu, tu vi của ta mới trở lại thiên giai bát phẩm.
 
Dừng lại một lúc, ánh mắt Hư Không không khỏi quét qua Triệu Vô Cực, lạnh giọng nói:
 
- Vốn dĩ, trước khi tu vi của ta hồi phục một khoảng thời gian, ta đã đến Hư Thiên Tông tìm lão già Triệu Vô Cực tính sổ, nhưng ta vừa đến Hư Thiên Tông thì được tông chủ của ngươi cho biết các ngươi đã đi khu rừng U Ám, nên ta mới vội vàng đến đây.
 
Nghe Hư Không nói, Hàn Phong không khỏi có chút khổ não, nói:
 
- Tiền bối, đang thời điểm quan trọng, chuyện giữa ông với Triệu tiền bối, ta nghĩ…
 
Hàn Phong không biết phải khuyên giải thế nào, hai con người này thực lực không hề thua kém hắn nên Hàn Phong cũng chỉ còn biết khuyên nhủ.
 
Hư Không đương nhiên hiểu ý Hàn Phong, nên trực tiếp nói:
 
- Yên tâm đi, con người ta mặc dù hành sự tùy tâm, nhưng cũng biết phân biệt trắng đen, ta biết lần này ngươi muốn ngăn chặn Võ Hoàng Điện thả con ma vật, nên ta không những không có ý ngăn cản các ngươi, mà còn cùng các ngươi đối phó với người của Võ Hoàng Điện, chỉ có điều ta cần một lời hứa.
 
- Lời hứa gì?
 
Hàn Phong thấy Hư Không đồng ý giúp mình đối phó với Võ Hoàng Điện, đầu tiên thở phào nhẹ nhõm, chưa kịp mừng rỡ thì lại nghe thấy Hư Không nói cần một lời hứa, nhất thời có chút không hiểu vấn đề.
 
Đúng lúc này, Triệu Vô Cực trực tiếp lên tiếng nói:
 
- Có lẽ lời hứa là chỉ ta.
 
Hư Không lạnh lùng liếc nhìn Triệu Vô Cực, lạnh giọng nói:
 
- Sau khi xong việc, nếu như ngươi không chết, vậy thì tìm thời gian đánh với ta một trận, bất luận thắng thua thế nào, ân oán một ngàn năm trước cũng phải giải quyết.
 
Triệu Vô Cực trong lòng vẫn có chút day dứt với Hư Không, năm đó nếu như không phải vì ông, Hư Không cũng không bị nhốt trong hóa ngoại chi cảnh, sống cuộc sống người không ra người, quỷ không ra quỷ suốt một ngàn năm.
 
Nên, nghe Hư Không nói vậy, Triệu Vô Cực không cần nghĩ, lập tức gật đầu đồng ý.
 
Hàn Phong cũng hiểu một chút về ân oán giữa hai ngươi, thấy Hư Không có ý muốn hóa giải, trong lòng không khỏi mừng cho họ.
 
Dù sao hai người cùng đều là những người bạn rất thân của hắn, Hàn Phong không muốn nhìn thấy hai người bạn của mình liều chết với nhau.
 
Khoảnh khắc nhận ra Hư Không, Hàn Phong đã giải trừ trạng thái cảnh giác, nhưng đoàn người bên dưới nhìn ba bóng người lơ lửng giữa không trung, không ai biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng luồng khí tức ban nãy đủ khiến tất cả rùng mình nên không ai dám tùy tiện ra tay.
 
Hàn Phong lúc này mới tỉnh ngộ và phát hiện ra động tĩnh bên dưới.
 
Nên cùng Triệu Vô Cực nhanh chóng đưa Hư Không quay trở về mặt đất.
 
Thấy Hàn Phong đưa Hư Không đến, Trác Minh biết ngay người này có quan hệ không nhỏ với Hàn Phong.
 
Vì không phải kẻ thù, Trác Minh nhanh chóng đến trước mắt Hàn Phong, cẩn thận quan sát bị lão giả có luồng khí tức kinh nhân, thì thầm hỏi:
 
- Hàn Phong, là chuyện gì vậy? Vị tiền bối này là ai?
 
Hàn Phong nghe Trác Minh hỏi, chỉ cười giới thiệu sơ qua về lai lịch Hư Không, hơn nữa còn nói cho Trác Minh biết tu vi thực sự của Hư Không.
 
Nghe nói bị lão giả mới đến cũng là một thiên giai bát phẩm cường giả, Trác Minh không khỏi kinh ngạc, nhưng ngay sau đó chuyển sang tâm trạng vui mừng.
 
Như vậy, bên liên minh đã có ba thiên giai bát phẩm cường giả, điều này đối với liên minh mà nói là một tin tốt, tin rằng với sự giúp đỡ của ba người Hàn Phong, lần hành động này sẽ càng ăn chắc hơn.
 
Đương nhiên, trừ ba người, Trầm Ngọc thân là luyện dược tông sư cũng khiến Trác Minh vô cùng yên tâm, trước đây Trầm Ngọc có ở trước mặt Trác Minh loáng một cái, chữa khỏi vết thương cho mười mấy đệ tử, thực sự khiến bọn Trác Minh không khỏi giật mình.
 
Nếu như trong trận đại chiến, năng lực điều trị thần kì của Trầm Ngọc có thể phát huy liên tục, vậy thì sức chiến đấu của liên minh sẽ được nâng cao gấp ba lần.
 
Bình Luận (0)
Comment