Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 169

Phải biết, thân thể hắn biến thái, cùng với vách ngăn ý võ dung hợp, khiến hắn tấn thăng một phẩm cần năng lượng cũng so với những người khác cao hơn mấy lần, trở thành nhân tố chủ yếu cản trở hắn tấn thăng. Mà khó khăn lớn nhất đối với người tu luyện khác mà nói, lĩnh ngộ ảo diệu vách ngăn với hắn lại là cơ bản không tồn tại. Hắn đã lĩnh ngộ vận chuyển ngũ hành cùng thiên địa âm dương, có thể nói ở trước khi tới thần cấp, căn bản là không có bất cứ vách ngăn lĩnh ngộ nào tồn tại. Duy nhất cần là năng lượng!

“...Lục phẩm ý tông... Ta đã tấn thăng đến lục phẩm ý tông?”

Sau ngắn ngủi một lát, Đạm Đài Liên cũng tràn ngập khiếp sợ cùng vui sướng nói.

Trần Hạo khẽ nhíu mày, một chút hưng phấn trong lòng nhất thời bị niềm vui hưng phấn của Đạm Đài Liên gạt bỏ. Đạt được truyền thừa tương tự, hơn nữa là cùng nhau tu luyện, nhưng mình chỉ vượt cấp tăng lên hai phẩm, mà Đạm Đài Liên lại là vượt cấp tăng lên sáu phẩm... Còn hưng phấn gì nữa...

Oành đùng đùng!

Nhưng vào lúc này, đã mất đi cấm chế cánh cửa lớn của cung điện oành đùng đùng mở ra, cảm giác cường hãn của Trần Hạo cùng Đạm Ðài Liên nhất thời bắt được khí tức của Lý Dật Phong, Dương Phàm cùng Nghê Kiếm Bình ba người.

“Ồ? Trần Hạo cũng ở nơi này?” Lý Dật Phong nhất thời có chút kinh ngạc nói. Dương Phàm Và Nghê Kiếm Bình như nhau lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Ở bọn họ nghĩ đến, Đạm Đài Liên khẳng định là đạt được truyền thừa. Mà Trần Hạo hẳn là cùng bọn họ giống nhau, cũng bị đưa ra khỏi cung điện này mới đúng. Mà bây giờ, trong toàn bộ quần thể cung điện, toàn bộ cấm chế đều đã biến mất, năng lượng thuần dương cũng không còn sót lại chút gì, rất rõ ràng, Đạm Đài Liên đã đạt được truyền thừa thành công.

“Ta vừa mới tiến vào...” Ánh mắt Trần Hạo nhìn về phía ba người, rõ ràng cảm ứng được cảnh giới ba người cũng đều có đột phá, trên người càng là tản ra năng lượng thuần dương hùng hồn, “Không tệ, xem ra các ngươi cũng là tu vi tiến nhanh...”

Nghê Kiếm Bình lúc ở đế quốc Tuyên Võ đã là nhị phẩm võ tông, lúc ở Vô Tận Hải lịch lãm đi ra, đã tăng lên tới tam phẩm, nhưng khí tức bây giờ rõ ràng là đã tấn thăng đến tứ phẩm.

Lý Dật Phong cùng Dương Phàm cũng đều tấn thăng đến tam phẩm võ tông.

Hơn nữa, ba người tuy không đạt được Phượng Hoàng truyền thừa, nhưng khí tức thuần dương hùng hồn trên người lại rõ ràng là đã lĩnh ngộ thiên dương, hơn nữa ở trong không gian di tích đặc thù này, làm thân thể ba người đều đạt được một tia huyết mạch Phượng Hoàng, ở thời điểm chưa tới đủ cảnh giới, đã có được năng lực chứa đựng năng lượng thuần dương mênh mông.

“Ha ha... Tiến nhanh nữa cũng so ra kém ngươi. Ngươi hẳn là đã bước vào tông cấp rồi nhỉ? Tiểu Liên thì sao?” Trên mặt Lý Dật Phong mang theo một tia hưng phấn nói.

“Ta cũng không tăng lên như thế nào, qua loa từ cửu phẩm đế cấp đến nhị phẩm tông cấp mà thôi...” Trên mặt Trần Hạo lộ ra một cái mỉm cười nói, Lý Dật Phong không hỏi còn tốt, nếu hỏi ra, vừa bị Đạm Đài Liên đả kích, Trần Hạo tự nhiên là muốn tìm cân bằng.

“Khụ khụ...”

“Đạm... Tiểu Liên đạt được truyền thừa di tích, cũng chính là đến lục phẩm ý tông. Vẫn là rất lợi hại...” Trần Hạo không chút cố kỵ cảm nhận của ba người, nói lần nữa.

Đạm Đài Liên cũng đắm chìm ở trong kinh hỉ cảnh giới tăng lên, chỉ ở lúc Trần Hạo chưa thừa nhận hắn cũng đạt được truyền thừa, liền khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì. Giờ phút này, nghe được Trần Hạo vốn muốn hô thẳng tên nàng, lại đổi thành Tiểu Liên, mày ngài hơi nhíu lại của nàng giãn ra một tia. Loại vẻ mặt biến hóa này liền ngay cả chính nàng cũng chưa phát hiện.

Cùng lúc đó,Dương Phàm cùng Nghê Kiếm Bình đều vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Đạm Đài Liên. Lục phẩm ý tông... Chỉ đạt được một cái truyền thừa, ban đầu yếu nhất, nàng đã thành mạnh nhất?

Chẳng qua, suy nghĩ đến bọn họ chỉ thừa hưởng một chút năng lượng, liền tăng lên một phẩm, hơn nữa sau khi thân thể còn đã xảy ra thay đổi kinh người cũng liền giật mình, Đạm Đài Liên thừa hưởng truyền thừa tăng lên nhiều như vậy, tựa như là hợp lý. Ngược lại là cùng đạt được truyền thừa nhưng Trần Hạo so với bọn họ thêm lên một phẩm, hơn nữa là vượt cấp, càng kỳ quái hơn một chút.

...

Vù vù vù!

Hai mươi bốn cái bóng người như sao băng tia chớp xẹt qua ở trên hư không, đáp xuống giữa dãy núi.

“Chúng ta cũng sắp lượn nửa vòng rồi, còn chưa cảm ứng được... Tìm không được nữa mà nói, vẫn là bắt đầu lịch lãm trước đi, bọn hắn nếu chạy loạn khắp nơi, chúng ta tìm như vậy không thể nghi ngờ như biển rộng tìm kim, quá chậm trễ thời gian...”

“Có thể đạt được cực phẩm linh khí, chậm trễ chút thời gian sợ cái gì? Nơi này di tích thành cổ vô số, có đủ sáu tháng thời gian lịch lãm, có là cơ hội, chậm trễ một hai ngày cũng không sao...”

Hai mươi tư người này.

Ong ong ong!

Lúc mọi người ở đây vây quanh Phạm Âm chính giữa tranh luận, bỗng nhiên, mi tâm Phạm Âm xuất hiện tiếng dao động ong ong, nhất thời làm mọi người ngậm miệng lại.

“Ở phụ cận!”

Hai mắt Phạm Âm đột nhiên lóng lánh ra một vầng hào quang hưng phấn, trầm giong nói, chỉ là chợt khẽ nhíu mày, nói: “Sao chỉ có ba đạo?”

“Ba đạo? Ai?”

“Không có Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên, chẳng lẽ bọn họ tách ra tu luyện rồi?”

“Trước bắt lấy hỏi một chút, Phạm Âm, mau dẫn đường!” Ngọc Võ Thanh nói.

...

“Kỳ quái... Sao không cảm giác nữa?”

Trong cung điện, năm người bọn Trần Hạo chưa lập tức rời khỏi, bởi di tích truyền thừa bỗng nhiên xuất hiện, làm đến bây giờ Trần Hạo còn chưa phá giải được tinh thần lạc ấn. Ban đầu Trần Hạo là muốn lĩnh ngộ trước tinh thần lạc ấn trong cơ thể mình, sau khi lĩnh ngộ, giúp bốn người bọn Đạm Đài Liên phá sạch. Bản thân thì giữ lại. Có thể làm dê béo đưa lên cửa, chung quy so với tự mình đi tìm tốt hơn nhiều. Nhưng giờ phút này, tu vi hắn rõ ràng tăng lên, ngược lại ở trong cơ thể không bắt được đạo tinh thần lạc ấn kia.

“Có người đến rồi...” Ngay tại thời điểm Trần Hạo khó hiểu, tham bảo kiếm linh bỗng nhiên ở trong đầu Trần Hạo nói. Sau khi năng lượng thuần dương biến mất, cảm giác của tham bảo kiếm linh cũng phóng ra. Giờ phút này Trần Hạo đang cảm ngộ, hắn đương nhiên là phải phụ trách tra xét: “Có năm người bọn Ngọc Võ Thanh!”

“Nhanh như vậy?”

Trần Hạo hơi kinh hãi nhất thời mở mắt, nhìn về phía bốn người bọn Đạm Đài Liên ngồi xếp bằng ở bên cạnh hắn.

“Ngươi lĩnh ngộ rồi?” Đạm Ðài Liên nhất thời hỏi: “Ta cảm ứng không được trong cơ thể có tinh thần lạc ấn gì, xem ra tu vi còn chưa đủ...”

“Bọn chúng đến rồi! Các ngươi đi trước!” Vẻ mặt Trần Hạo lạnh lẽo nói.

“Trần Hạo, trước khi đi vào di tích thuần dương này, tu vi chúng ta không được, chỉ có thể liên lụy ngươi. Nhưng bây giờ ngũ phẩm, lục phẩm võ tông, Dương Phàm ta tự tin vẫn là có thể hạ được! Ta cùng ngươi chiến một trận!”

“Ta cũng vậy!”

“Ta đương nhiên cũng thế!”
Bình Luận (0)
Comment