Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 141 - Chương 141: Bỏ Sự Thật Qua Một Bên Không Nói, Lẽ Nào Miếng Gà Rán Này Không Sai À? (1)

Chương 141: Bỏ sự thật qua một bên không nói, lẽ nào miếng gà rán này không sai à? (1) Chương 141: Bỏ sự thật qua một bên không nói, lẽ nào miếng gà rán này không sai à? (1)Chương 141: Bỏ sự thật qua một bên không nói, lẽ nào miếng gà rán này không sai à? (1)

Cũng không biết gà rán này chế biến kiểu gì mà lại thơm như vậy. Mỗi một thớ thịt đều thấm đẫm hương thơm, vô cùng ngon miệng, càng nhai kỹ thì mùi càng nồng, khiến người ta không thể kìm chế bản thân, ăn mà không dừng nổi.

Đã thế, vị khác nhau còn mang đến cảm nhận cũng khác nhau nữa.

Người còn chưa kịp phản ứng, gà rán đã ăn xong rồi!

Anh trai shipper chưa bao giờ làm ra chuyện như vậy, ăn xong rồi mới cảm thấy chột dạ.

Nghe trạng thái của khách hàng đầu bên kia điện thoại đã sắp nổi điên, anh nhất thời càng sợ hãi hơn, lập tức lái xe điện nhanh chóng quay vê.

Trên đường đêm hôm khuya khoắt không có nhiều người lắm, gặp phải đèn đỏ đều bỏ qua như không nhìn thấy.

Cần phải mau chóng mua thêm một phần gà rán để mang qua cho khách.

Đều do gà rán quá thơm, khiến anh kìm lòng không đậu làm ra chuyện như vậy!

Nửa giờ trước anh ta còn đang đắc chí, cảm thấy mình đã nghĩ ra một biện pháp tốt cực kỳ.

Bỏ sự thật qua một bên không nói, lẽ nào miếng gà rán này không sai à?

Chờ một lát đi mà, chờ anh đi mua thêm mấy phần gà rán rồi mang qua xin lỗi!...

Anh thực sự sai rồi, đừng gọi điện cho anh nữal!!

Anh trai shipper áy náy cực kỳ, phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào.

Khách hàng thấy shipper không nghe điện thoại, điểm định vị trên bản đồ lại cách mình càng ngày càng xa, đều bị tức quá hóa cười luôn.

Một đời thanh danh bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!

Lúc trước lên mạng thấy tin tức người khác đặt đồ ăn bị shipper ăn mất thì chỉ cảm thấy buồn cười, vui đùa chế giêu một phen.

Nửa giờ sau, giờ này khắc này, anh ta hối hận đến tím cả ruột luôn!

Trân đời mới gặp chuyện shipper đi được nửa đường thì ăn luôn gà rán của khách.

Có thể ăn được gà rán ông chủ Lâm làm mà không cần bước chân ra khỏi cửa.

Anh ta còn chưa được ăn đâu, đã bị nhân viên giao đồ ăn xực (ăn) mất rồi!

Nếu như là đồ ăn khác còn chưa tính.

Nhưng đây chính là gà rán ông chủ Lâm làm đói

Cho đến giờ phút này, khi chuyện thực sự xảy ra trên người mình rồi mới biết nó đau đớn cỡ nào.

Anh ta đúng là bị ngu mà, sao có thể ký thác hy vọng lên người shipper được chứ.

Anh ta chờ rất rất lâu rồi, hóa ra đều công cốc.

"Trọng điểm đến đây. Anh trai shipper kia không ngăn cản được sự dụ hoặc ăn hết gà của tôi luôn rồi! Ông trời của tôi ơi, đây là nỗi khổ nào của nhân gian thế!"

"Tôi thấy ông chủ Lâm bày quầy bán gà rán, nên lập tức gọi một anh trai shipper đi mua giùm tôi, kết quải"

"Hỡi các đồng chí, bài học kinh nghiệm xương máu đấy!"

Nhìn thấy các khách hàng đi hiện trường ăn gà rán đều đã dùng bữa.

Khách hàng đau đớn nhắn kể chuyện này vào trong nhóm chat của khách hàng cũ, cũng dặn mọi người sau này muốn mua thức ăn từ quầy hàng của ông chủ Lâm thì không nên kêu shipper.

Làm anh ta tức cái lồng ngực ghê gớm.

"Ha ha ha ha cười bể bụng mất. Lúc tôi xếp hàng mua gà rán thì có một anh trai shipper ngay đằng trước đấy. Hóa ra là do anh gọi hả." "Anh trai shipper trông trẻ phết, người trẻ tuổi không chịu nổi cám dỗ là chuyện rất đỗi bình thường."

"Phì, xin lỗi. Bình thường tôi không hay cười đâu, trừ khi thực sự không nhịn được."

"Anh thử đặt mình vào vị trí người khác đi. Anh đói bụng giữa đêm khuya, lẽ nào người khác không đói bụng à? Giao gà rán vào tay một người đói bụng khác, người ta có thể mua cho anh cũng không tệ lắm rồi."

"Nếu như là shipper có lòng dạ đen tối, người ta trực tiếp nói với anh là đồ ăn bị đổ rồi hủy đơn của anh, anh vẫn chẳng có biện pháp nào."

"Tôi biết rồi. Có vết xe đổ của anh, lần sau ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở đâu, có xa hay trễ thế nào thì tôi cũng sẽ tự đi mua, sẽ không tìm người mua giùm nữa. Tôi sợ shipper của tôi cũng không kiềm giữ nổi, ha ha ha ha ha."

Các phản hồi đã thấy đều hả hê khi người gặp họa.

Khách hàng còn tưởng rằng sẽ có người đồng tình với mình, sau đó chia cho mình một miếng gà rán cơ.

Không ngờ tất cả mọi người đều chỉ lo cười.

Nhất thời tâm trạng anh ta càng thêm bi phấn. ...

Bên kia, anh trai shipper cuối cùng cũng chạy tới trước quây hàng của Lâm Chu.

"Ông chủ ông chủ, mỗi loại gà rán cho hai phần đi!"

Nhìn anh trai shipper quen thuộc, Lâm Chu khẽ lắc đầu: "Bán hết mất rồi."

Anh trai shipper nhìn gà đang rán trong chảo dầu mà nghi hoặc ra mặt. Vẫn còn đấy thôi?

"Đây đều được khách gọi, chỉ là chưa rán xong thôi."

Anh trai shipper nghe nói như thế thì đứng đờ ra như bị sét đánh.

"Anh ơi, hết gà rán rồi á?"

"Thật sự không còn à?"

"Đừng mà, không có gà rán là tôi tèo đời đói"

Hiện trường còn có khách hàng trong cùng nhóm chat khách cũ đang ăn gà rán.

Nghe thấy anh trai shipper nói thế, người nọ trực tiếp cười thành tiếng.

"Anh trai à, có phải anh ăn gà rán của khách hàng nên trở về mua lại không?"
Bình Luận (0)
Comment