Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 144 - Chương 144: Không Ngờ Anh Cũng Có Ngày Hôm Nay! (2)

Chương 144: Không ngờ anh cũng có ngày hôm nay! (2) Chương 144: Không ngờ anh cũng có ngày hôm nay! (2)Chương 144: Không ngờ anh cũng có ngày hôm nay! (2)

Anh trai shipper hèn mọn, hai tay dâng lên gà rán.

"Có phải tôi còn phải cảm ơn anh không thế?"

Khách hàng đã đói đến hoa cả mắt, nhận lấy gà rán, sắc mặt cũng xem như khá hơn nhiều.

Cả đêm đã trải qua tâm trạng phập phồng thay đổi nhanh chóng, bây giờ anh cũng cảm thấy tính tình của mình hiền lành hẳn lên.

Nếu như là trước kia, khi biết anh trai shipper động đến gà rán của mình kiểu gì anh cũng sẽ tẩn cho người ta một trận.

Bây giờ thấy người ta còn biết mua thêm một phần làm quà xin lỗi, cũng đã rất thỏa mãn rồi.

"Thật sự xin lỗi anh nhiều, ngày mai anh còn ăn không? Tôi miễn phí đi mua cho anh một đơn, đừng đánh giá xấu cho tôi được không?”

Anh trai shipper nghĩ, ngày mai vốn cũng có dự định đi mua gà rán cho mình ăn đủ, thuận tiện chạy thêm hai đơn, vấn đề không lớn.

Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cậu tuần này đã biến thành hừng đông ngủ, buổi trưa dậy.

Nếu không hôm nay anh không chỉ bởi vì tham ăn nên làm không công mà còn phải bồi thường tiền nữa.

May quá may quá, không để lộ mặt mũi.

Anh trai shipper nghe nói như thế, nhìn cơ bắp phát triển của khách hàng mà theo bản năng giơ tay sờ khẩu trang trên mặt.

"Anh đều nói như vậy rồi, tôi sẽ không khiếu nại anh nữa, sau này làm ít chuyện như vậy thôi, dễ bị đánh lắm đó."

Hôm sau, Lâm Chu dậy đúng lúc cơm trưa.

Chỉ cần đừng bị trách cứ là được.

Hôm nay chờ công nhân giết gà xong, Lâm Chu mang nguyên con gà về để tự tay chặt.

Lần này cậu mua tám mươi con.

Bởi vì công nhân trại chăn nuôi chặt gà lớn nhỏ không đồng đều, dẫn tới thời gian và lượng gia vị khi ướp đều có chênh lệch rất nhỏ.

Cơm nước xong vẫn là đi mua gà.

"Chuẩn bị nhiều gà rán như vậy thì liệu lúc bày quầy có phải hơi vất vả không?"

Cổ gà, đầu gà và chân gà đều để lại cho ông chủ lúc ở trại chăn nuôi rồi.

Những bộ phận ấy rán lên không ăn được, vứt đi thì lãng phí, đưa lại cho trại chăn nuôi vừa xinh.

Về đến nhà, việc đầu tiên là tách đùi và cánh từng con gà ra.

Thấy Lâm Chu tự chặt gà, Tôn Đức Nghiệp ở bên cạnh giúp đỡ rửa sạch.

"Bể bơi ngoài sân đã có thể sử dụng, sáng nay vừa được dọn dẹp và thay nước."

Đối với việc này, tại phương diện chế biến đồ ăn, chỉ khi nào Lâm Chu phân công làm việc gì thì bọn họ mới có thể hỗ trợ, như vậy mới đỡ mất công có ý tốt lại thành làm chuyện xấu.

Tôn Đức nghiệp làm việc tại biệt thự suốt mấy ngày qua cũng hiểu, tuy chủ nhà trẻ tuổi nhưng là người có chính kiến, sở thích ngày thường là làm đồ ăn rồi ra ngoài bày quầy bán hàng.

"Vẫn ổn, buổi chiều ướp sẵn gia vị, tối chỉ cần làm nóng dầu rồi rán là xong, dễ lắm ạ."

Thấy Lâm Chu thích thú, Tôn Đức Nghiệp cũng không nói cái gì.

Thịt gà đã chặt xong cần phải dùng bột mì nắn bóp để rửa đi tạp chất và mùi máu tươi.

Lâm Chu gật đầu bày tỏ đã biết, tiếp tục làm công việc trên tay. Đến khi chặt xong toàn bộ rồi, nhìn miếng gà có kích thước đều đều không khác nhau mấy trong bồn, Lâm Chu hài lòng gật đầu.

Nguyên liệu, thời gian ướp phải có tỉ lệ thích hợp nhất với kích cỡ miếng thịt gà.

Chỉ cần khác biệt rất nhỏ trong mỗi một bước đều sẽ mang đến ảnh hưởng cho mùi vị của gà rán thành phẩm.

Ướp lâu, vị gà rán có thể sẽ hơi nặng.

Thời gian ướp chưa đủ thì không ngon miệng.

Gà rán lớn nhỏ không đều mà thời gian và nguyên liệu ướp lại giống nhau, vậy thì cuối cùng mùi vị của mỗi miếng gà rán cũng sẽ có sự khác biệt.

Như bây giờ mới là trạng thái hoàn mỹ nhất.

"Đùi gà ướp 3 tiếng, miếng gà 2 tiếng, cánh gà 2 tiếng rưỡi."

Chuẩn bị nguyên liệu ướp xong, Lâm Chu nói với quản gia một tiếng rồi trở về phòng đổi quần bơi, định đi bơi lội.

Bây giờ sau khi được dịch cải tạo gen cải tạo, vóc người của cậu đã tiếp cận hoàn mỹ.

Lúc này thay quần bơi đứng ở trước gương, cơ thể không hề cố ý rèn luyện mà lại có cơ bắp phân bố đều đặn thỏa đáng, có cả cơ bụng luôn cơ mà, chỉ là không rõ lắm thôi. Xem ra vẫn phải tự rèn luyện một chút thì múi nó mới nét hơn.

Lâm Chu khoác khăn lông đi ra khỏi gian phòng, thuận tiện bảo quản gia chuẩn bị thêm mấy cái máy tập thể hình cho phòng tập thể thao, cậu muốn rèn luyện.

Gen đã bị cải tạo gần hết rồi, nếu như cậu không cố gắng duy trì, nói không chừng vóc người hoàn mỹ như thế này cũng sẽ bị cậu ăn thành tên mập.

Có thể làm trai đẹp thì ai muốn làm 'cái thằng kia' trong miệng người khác đâu chứ!

Bể bơi rộng lớn gợn sóng lăn tăn dưới ánh mặt trời, Lâm Chu nhảy xuống nước, cảm thụ nhiệt độ trong bể bơi, nước hơi ấm.

Giữa hè đi bơi ở bể bơi ngoài trời, cảm giác cứ như tắm mình trong ánh nắng ý nhỉ?

Đã thế còn rất giải nhiệt, ngâm trong nước cực kỳ thoải mái.
Bình Luận (0)
Comment