Chương 146: Vãi thăng này, thì ra cậu là người mua năm mươi cái bánh bao một lần đấy à? (1)
Chương 146: Vãi thăng này, thì ra cậu là người mua năm mươi cái bánh bao một lần đấy à? (1)Chương 146: Vãi thăng này, thì ra cậu là người mua năm mươi cái bánh bao một lần đấy à? (1)
Giữa đám đông, có người cầm điện thoại ra chụp ảnh, có người nhìn chằm chằm không thèm nháy mắt lấy một cái. Trong mắt giống như chỉ còn lại gà rán.
Từ miếng gà sống trông chẳng muốn ăn gì cả trở thành gà rán với màu sắc mê người cần mất bao lâu đây?
Mười mấy phút là đủ rồi, làm ai nấy đều thèm đến ứa nước miếng.
"Thơm quá đi mất -"
Bột ướp do các loại hương liệu mài thành vốn có mùi hương nồng đậm, sau khi bỏ vào dầu chiên, mùi thơm kia hoàn toàn bùng nổ, trở thành quầy hàng thơm nhất cả con đường.
"Ông chủ ơi, gà rán của anh không giống với của mấy nhà khác, là có phương pháp bí mật gì hả?"
Thời gian đợi mỹ thực lên bàn luôn là khoảng thời gian khó chịu đựng nhất.
Không có phương pháp bí mật, chẳng ai có thể sao chép được.
Người bị hỏi nhiều nhất chính là Lâm Chu.
"Bên ngoài không mua được cũng bình thường thôi."
"Bột nhão cũng như thế, gia vị rất phức tạp."
"Hừm, nếu nói phương pháp bí mật gì đó thì có rất nhiều. Đầu tiên là đổ công sức vào nguyên liệu ướp, phải dùng đến rất nhiều hương liệu và trung dược để tăng vị."
Món gà rán này nhìn như đơn giản, nhưng muốn làm ra được mùi vị ngon thì thật sự không dễ dàng.
Mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm giết thời gian.
Lâm Chu vô cùng kính nể các khách hàng không mua được. Cậu vô cùng thấu hiểu mức độ điên cuồng của những người này, thật sự không thể trêu vào.
Nghe lời này, ánh mắt của các khách hàng khác đều vụt sáng, tất cả giương mắt nhìn Lâm Chu.
"Tạm thời không giới hạn số lượng, nếu như sau này có nhiều khách hàng không mua được không cho tôi đi thì sẽ giới hạn."
"Ông chủ ơi, có giới hạn lượng mua không, chắc là không đâu nhỉ? Tôi muốn mua nhiều một chút mang về nhà bỏ vào tủ lạnh cấp đông, khi nào muốn ăn thì bỏ vào nồi chiên không dầu làm nóng. Nếu không chẳng phải tuần sau tôi không thể nhấm nháp món gà rán thơm như vậy rồi à."
"Vãi thằng này, thì ra cậu chính là người mua một lần năm mươi cái bánh bao lúc trước à?"
Khách hàng chơi lớn há miệng nói liền.
Động tác chọn món thuần thục đó của anh lập tức làm các khách hàng cũ nhận ra ngay.
"Vậy là tốt rồi, vậy cho tôi mười cái cánh gà, mười cái đùi gà mỗi vị, miếng gà thì mỗi loại năm phần là được."
"Anh độc ác thật đấy, tôi xếp hàng một giờ, kết quả anh một phát đã mua hết toàn bộ rồi. Tôi thấy anh ngứa da đúng không."
Tất cả mọi người đều đã đợi rất lâu rồi.
"Vậy tôi mua từng lần một."
Đây quả thực là thù mới hận cũ cùng tính một lượt, khiến đàn ông đàn ang mà không nói nổi nên lời.
Người đàn ông thoáng cái đã làm khá nhiều người tức giận, khiến các khách hàng đều phàn nàn.
Người đàn ông cũng biết cách mua của mình có hơi chút thiếu đạo đức.
"Đúng đấy, anh gọi món như vậy, ông chủ phải rán mấy nồi mới đến lượt tôi chứ!"
Gà rán đều là rán đến đâu bán đến đấy, mọi người đều chờ ông chủ rán phần của mình, người khác chỉ có thể nhìn. Nếu làm vậy, anh sợ mình không giữ được gà rán, sẽ bị đánh cướp. Chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ ý nghĩ này.
"Lại nói. Lúc trước anh mua nhiều bánh bao như vậy, ăn bao lâu thì hết thế?"
Đều là các khách hàng biết nhau từ hồi còn quầy bánh bao, bọn họ rất tò mò chuyện này.
Sau này mọi người không ăn được bánh bao thì đều đặc biệt hâm mộ người mua rất nhiều bánh bao trước khi giới hạn lượng mua.
"Không lâu lắm, tôi ăn một ngày ba bữa đều là bánh bao, ăn liên tục vài ngày. Sớm biết như thế thì chắc chắn tôi sẽ tính toán tỉ mỉ, mỗi ngày chỉ ăn hai cái, giữ lại từ từ ăn mà."
Người đàn ông nghĩ đến mình mua nhiều bánh bao như vậy, kết quả còn đưa cho hàng xóm mấy cái thì hối hận.
Nếu biết sớm là món ngon của ông chủ Lâm chỉ có thời hạn trong một tuần, chắc chắn anh sẽ tính toán từ sớm.
Năm mươi cái bánh bao đâu đủ ăn đâu, phải mua trăm cái lận!
"Gà rán khoai tây chiên được rồi đây, ai gọi gà rán khoai tây chiên có thể đến lấy."
Chảo rán đầu tiên của Lâm Chu đúng là gà miếng rán khoai tây chiên.
Gà rán khoai tây chiên được rán đến vàng tươi giòn rụm, vớt ra cho ráo mỡ.
Tiếp đó cậu lại ngựa không ngừng vó bắt đầu chiên đùi gà khoai tây chiên.
Món mới ra lò, các khách hàng đến đều chọn món mới đầu tiên, nếm thử mùi vị xem sao.
"Ồ wowl"
Không có gì nghi ngờ, vỏ ngoài của gà rán khoai tây chiên vô cùng hấp dẫn. Phần vỏ vàng giòn rụm toàn là vụn khoai tây chiên, nghe tiếng mấy miếng gà va chạm lẫn nhau là biết nó xốp giòn cỡ nào.
Mùi của khoai tây chiên hòa quyện cùng với mùi của gà rán.
Chúng lăn đều đều trong cái bồn rắc đầy ớt bột. Bị đối xử thô lỗ như vậy nhưng lớp khoai tây chiên lại vẫn hoàn hảo không bị rớt xuống, dán chặt vào thịt gà.
Gà rán dính ớt bột, màu vàng óng lại phủ lên thêm một tầng bột ớt cay đỏ như lửa. Ánh chiều tà rực rỡ xuất hiện ngay trước mắt, óng ánh mà lại đỏ rực, vui vẻ mà lại ngon miệng.