Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 149 - Chương 149: Gì Cơ? Anh Thế Mà Lại Đăng Lên Mạng Á? (2)

Chương 149: Gì cơ? Anh thế mà lại đăng lên mạng á? (2) Chương 149: Gì cơ? Anh thế mà lại đăng lên mạng á? (2)Chương 149: Gì cơ? Anh thế mà lại đăng lên mạng á? (2)

"Ngay cửa quán bar Bài Hát Cũ, cần nửa giờ, có đi không?"

Bạn tốt: "..."

"ĐiU

Nếu chỉ có một mình, chắc là Quý Tử Minh muốn ăn nhưng không có động lực để lập tức lên đường.

Nhưng đi với bạn tốt, hai người cùng nhau thì lại rất có động lực.

Anh muốn để cho một người phải đến công ty vào tám giờ sáng hôm sau đi làm việc khác thì không được, nhưng nửa đêm đi ăn bữa ăn khuya thì chắc chắn có thể gọi được.

"Yo yo yo, xuất phát thôi!"

Quý Tử Minh thay quần áo, kích động chạy trên con đường dẫn đến quán bar.

Chính là chuyện vô cùng tiêu hao thể lực.

Một nhóm lại một nhóm khách hàng đến, gà rán vẫn còn chưa bán xong.

Cô chưa bao giờ mệt mỏi như ngày hôm nay.

Ví dụ như chị gái bán trà chanh giã tay sát vách, động tác giã chanh trên tay chưa từng dừng lại.

Có rất nhiều khách hàng không ngừng liên tục tìm đến, ngay cả các quầy hàng khác trên con đường này cũng làm ăn khấm khá hơn.

Mỗi khi có một vị khách gọi trà chanh giã tay, cô lại phải lấy một quả chanh ra cắt đôi, đặt vào trong ly và giã thật mạnh.

May mà hôm nay Lâm Chu chuẩn bị nhiều nguyên liệu nấu ăn.

Sau đó thế mà lại bởi vì bận quá nên không rảnh để ăn!

Hơn nữa mua gà rán từ sớm nhưng đến bây giờ còn chưa có cơ hội để ăn.

Ngày hôm qua không mua được gà rán, hôm nay ngay khi Lâm Chu bày quây cô đã gọi trước luôn.

Nhưng đúng là món này rất nổi tiếng vào mùa hè, có rất nhiều người mua nên cô theo phong trào bày quầy bán hàng không bao lâu, cho tới bây giờ chưa từng trải nghiệm cảm giác giã chanh đến mức đau cả tay như thế này.

Sau khi liên tục giã hơn mười cốc trà chanh, chị gái vốn tinh xảo đáng yêu giờ đây lại rối bù hết cả tóc, toàn thân giống như đã trải qua câu chuyện tang thương nào đó.

Quầy hàng của cô cách quầy hàng của Lâm Chu gần nhất, hơn nữa còn là nước hoa quả mát lạnh. Người gọi gà rán không uống rượu mà muốn mua đồ uống sẽ thuận đường đến quầy hàng của cô mua một ly trà chanh.

Đúng là nỗi buồn rầu ngọt ngào mà.

Nhìn người khác một tay gà rán một tay trà chanh, cô thèm chết đi được!

"Chính là nơi này nhỉ?"

Mùi thơm phát tán ra ngoài như thế chỉ khiến người ta muốn truy tìm đến cùng.

“Thơm quá đi!"

Cảnh tượng náo nhiệt giống y hệt với nội dung đăng trong video.

Anh vừa đi đến ven đường đã nhìn thấy địa điểm tụ tập nổi tiếng: quầy gà rán.

Mùi thơm của các loại hương liệu bao lấy thịt gà được rán lên, đó thật sự không phải mùi thơm gì cũng có thể so sánh.

Quý Tử Minh lái xe đến đón bạn tốt trước, sau đó đậu xe trong bãi của quán bar Bài Hát Cũ.

"Đi đi đi, mua gà rán trước đã rồi đi mua chút bia."

Trước quầy hàng của Lâm Chu có một vài người đứng chờ gà rán ra lò. Đám người Quý Tử Minh đi lên hỏi gà rán bán thế nào.

"Đùi gà cánh gà nguyên vị đều là 10 tệ một cái, vị gạch cua 20 tệ, vị khoai tây chiên 15 tệ."

"Gà miếng thì hết rồi."

So với cánh gà, đùi gà, một phần gà miếng số lượng nhiều, càng thích hợp cho nhóm bạn cùng ăn nên bán nhanh hơn.

Hai người Quý Tử Minh cũng không chọn, mua mỗi vị hai cái cánh gà, đùi gà.

"Xin chờ một lát, chảo này đều là của người đã gọi trước, các anh phải đợi hai chảo nữa."

"Được, vậy chúng tôi đi mua bia trước nhé ông chủ."

Lúc Quý Tử Minh nhìn thấy video đã bị cách ăn gà rán và uống bia ven đường độc đáo này thu hút tâm mắt.

Những thứ cần thiết cũng rất dễ mua.

Bia và đá đều có thể mua được ở cửa hàng tiện lợi.

Quý Tử Minh và bạn tốt gọi gà rán xong đã nhìn về phía cửa hàng tiện lợi cách đó không xa.

Các quán bar, pub trên đường này là nhiều nhất, cũng có hai cái cửa hàng tiện lợi, khá thuận tiện để mua đồ.

Hai người đi vào cửa hàng tiện lợi, đến tủ đông tìm đá viên nhưng không tìm được, đành phải hỏi thu ngân.

"Xin chào, cho tôi hỏi cốc đá ở đâu vậy?"

"Bán hết rồi ạ. Đêm nay rất nhiều người đến mua bia và cốc đá."

"Còn có người mua cả nho đông đá cơ, bán hết sạch rồi."

Quý Tử Minh: "..."

Hay ghê, cái này cũng có thể bán hết?

Hết cách, hai người lại đến một cửa hàng tiện lợi khác mua cốc đá và bia.

Cả buổi tối giày vò lâu như vậy chỉ vì ăn gà rán và bia, nếu không ăn được thì chắc chắn không hoàn mỹ!

"Thật xin lỗi, bán hết rồi."

Quý Tử Minh: "?"

Không phải đâu, hai cửa hàng tiện lợi đều bán hết rồi?

Sau khi ra khỏi cửa hàng tiện lợi, Quý Tử Minh không tin tà.

"Không phải đều là khách hàng của bên quầy gà rán mua hết bia chứ?"

Bạn tốt nhìn đám người vây quanh quầy gà rán cách đó không xa nói.

Quả thật rất náo nhiệt, liếc mắt một cái cũng thấy hai - ba chục người vây quanh chỗ đó.

Không ít người còn mang theo bàn gấp, cùng bạn bè tụ tập uống bia ăn gà rán, tiếng cười vọng đến tận bên này.
Bình Luận (0)
Comment