Chương 155: Sớm biết nhiều người như vậy, anh ta đã không chia sẻ video
Chương 155: Sớm biết nhiều người như vậy, anh ta đã không chia sẻ videoChương 155: Sớm biết nhiều người như vậy, anh ta đã không chia sẻ video
Hôm nay, cậu đã bán được năm ngày, người người đều biết.
Tỷ lệ mua lại không nói đạt mốc 100% nhưng ít cũng 80%.
Mới 12 giờ rưỡi mà người xếp hàng đã đứng từ quây hàng của Lâm Chu đến cuối đường.
Nhìn thế nào cũng thấy có hơn trăm người tập trung trước quầy gà rán.
Người thì đông nhưng Lâm Chu không quá bận rộn, cho gà rán vào nồi dầu phải mất một lúc mới chín.
Trong quá trình này, cậu chỉ cần cầm kẹp gắp đứng chú ý trước nồi là ổn.
Cậu còn có tâm tư trêu đùa chó.
Đại Bảo ngoan ngoãn ngồi trước quây hàng chờ ăn gà rán.
Lúc này anh ta mới hiểu tại sao anh trai giới thiệu ông chủ quầy gà rán hôm qua lại có phản ứng lớn như vậy.
Cho chó vô số xương miễn phí và cho cậu ta gà rán ăn mãi không hết có khác gì nhau đâu, sao không ai cho cậu ta hết vậy!...
Nhưng khi anh ta đến và nhìn thấy hàng dài người, lập tức có dự cảm chẳng lành.
Hôm nay đồng hồ điểm cái boong là anh ta đã có mặt tại đây.
Khách hàng chia sẻ video quay hôm qua đã trà trộn vào Nhóm bánh bao của ông chủ Lâm, từ thông báo của nhóm biết được tuần này cậu mở quầy gà rán vào 12 giờ đêm.
Thẳng đến khi anh ta xếp hàng đến tận 1 giờ mà trước mặt vẫn còn mười mấy người, dự cảm chẳng lành càng thêm rõ ràng.
Nó ăn phần của mình xong sẽ ăn xương gà khách hàng khác cho. Cao Gia Chí trông cái đuôi ve vẩy và dáng vẻ đáng yêu của nó thì hết sức ghen tị.
Anh ta chơi TikTok đã lâu, đăng tải hàng trăm video chia sẻ cuộc sống nhưng không có video nào đạt hơn 500 lượt thích.
Giờ thì luống cuống rồi.
Sau đó, anh ta bị hấp dẫn bởi lượng truy cập khổng lồ do sức nóng của video mang lại.
Khi đó, anh ta nghĩ gì nhỉ?
Đặc biệt là sau một đêm tỉnh dậy, số lượt thích đã tăng lên hàng nghìn.
Có hàng trăm bình luận, thậm chí số lượng fans của anh ta còn tăng cao.
Anh ta đã từng nghĩ đến việc xóa video nhưng cuối cùng vẫn không nỡ vì lượng truy cập quá lớn.
Song, video ăn gà rán này đã được hơn nghìn lượt thích chỉ sau vài giờ.
Hơn nghìn bình luận và lượt chia sẻ.
Khi nào mới đến lượt mình đây!
Đói quá đi-.
Tuy nhiên, sau hơn một tiếng đồng hồ chờ đợi mà vẫn chưa mua được miếng gà rán nào, tâm trạng kích động cả ngày của anh ta dần dần biến mất.
Anh ta cực kỳ kích động, cũng không muốn xóa video nữa.
Nhìn gà rán trên tay người mua phía trước, hình như lại có vị mới rồi.
Cứ tâm này sẽ nhanh chóng đạt hơn mười nghìn lượt thích.
Đói chết mấtt
Sớm biết nhiều người kéo đến như vậy thì anh ta đã không chia sẻ video. Sao lại có nhiều người đến tranh giành gà rán thế!...
Lâm Chu nhìn lượng khách hàng ngày càng đông, bắt đầu giới hạn mua hàng.
Nếu không, tối nay cậu đừng mơ dọn hàng.
"Mỗi người chỉ có thể mua tối đa mỗi vị một phần. Nếu mua nhiều hơn, những người phía sau sẽ không mua được."
Họ đều là khách quen đi từ xa đến đây mua ủng hộ cậu, Lâm Chu không muốn để mọi người thất vọng ra về tay không.
Nếu ít người mua, đủ bán, mọi người muốn mua nhiều hơn thì không thành vấn đề.
Các khách hàng đều hiểu được.
Quá nhiều người xếp hàng.
Nếu có người mua nhiều, tuyệt đường mua của người phía sau, chỉ sợ người đó còn chưa ra khỏi quầy hàng đã bị mọi người vây đánh.
"Ông chủ, tôi muốn mua gà rán vị cay ngọt."
"Lấy tôi một phần gà miếng, một đùi gà và một cánh gà, gói chung."
Lâm Chu nghe thấy giọng nói quen thuộc, ngẩng đầu thì thấy trước mặt là đối tượng xem mắt của Trương Minh Viễn và một cô gái xinh đẹp.
"Chị dâu? Muộn thế này mà mọi người còn đến đây? Anh Minh Viễn không đi cùng ạ?"
Lục Thiển nghe cậu gọi chị dâu, mặt mũi lập tức đỏ ửng.
Cô bạn thân bên cạnh nhìn cô bằng ánh mắt trêu chọc.
"Không đâu. Đúng lúc tối nay tôi đi với bạn thân, muốn ăn gà rán nên ghé qua."
"Hai người có dẫn theo người ra ngoài không?"
Đêm hôm khuya khoắt, hai cô gái xinh đẹp ra ngoài, Lâm Chu không yên tâm hỏi một câu.
"Có, vệ sĩ đang đứng ở ven đường, mua xong chúng tôi sẽ về ngay."
Lâm Chu nghe vậy yên tâm gật đầu, bắt đầu làm gà rán tẩm gia vị.
Các khách hàng đang chờ cạnh đó nghe thấy cuộc trò chuyện này đều lộ vẻ kinh ngạc.
Đẳng cấp gì thế này, đêm hôm ra ngoài mua bữa khuya còn dẫn theo vệ sĩI
Hơn nữa, ông chủ có vẻ rất quen thuộc hai người đẹp dẫn theo vệ sĩ này. Lế nào ông chủ cũng là người giàu?
Khách hàng quen cũ lập tức nhớ lại Lâm Chu từng nói mình không thiếu tiền, bày quầy bán chỉ đơn giản vì yêu thích.
Họ vốn cho rằng ông chủ muốn ra vẻ.
Chẳng lẽ là thật?
Trong chớp mắt, ý nghĩ này bay tán loạn trong tâm trí các khách hàng, họ nhìn Lâm Chu bằng ánh mắt khác hẳn.
Lâm Chu chẳng phát hiện mảy may. Cậu cúi đầu, nhấc cái nồi khác lên để làm nóng tương ớt ngọt.