Chương 164: Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng! (1)
Chương 164: Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng! (1)Chương 164: Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng! (1)
Khách quen bên cạnh nghe hết đoạn đối thoại này yên lặng lộ ra một nụ cười 'Sự thành phất áo bỏ đi, ẩn sâu công và danh.
Tâm cơ này không đi tham gia cạnh tranh kinh doanh thật đáng tiếc.
Lâm Chu ở đẳng trước bận rộn với gà rán, không biết mấy khách hàng của cậu độc hại như vậy.
Tuy mấy khách hàng xếp hàng biết nhưng vì gà rán của mình, người có lương tâm chỉ im lặng không nói lời nào, lúc bị hỏi thì lộ ra một nụ cười giống thật mà là giả.
Người không có lương tâm thì gia nhập trong đó, dốc sức lừa dối người qua đường.
Cố gắng đẩy lùi tất cả kẻ địch tiềm ẩn.
"Vốn tưởng rằng chỉ có mỗi mình tôi vừa đến nửa đêm là thèm ăn, không ngờ lại có nhiều người cùng chung chí hướng đến thế, vậy thì tôi yên tâm rồi."
Trong đám người, khách hàng vừa đến nửa đêm là muốn ăn vốn có cảm giác như mang tội.
Một đám khách hàng: '...'
"Không, anh tưởng đến nửa đêm là chúng ta thèm ăn như heo à? Sai rồi!"
Khách hàng: "...'
Em trai đằng trước nghe được lời này lập tức quay đầu lại phản bác.
"Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng!"
"Để tôi nói cho anh hay, có kiểu người cứ đến nửa đêm là thèm đồ ăn như chúng ta đây là vì ở thời kỳ viễn cổ vẫn luôn có người bảo vệ cho sự an toàn của bộ lạc vào lúc đêm khuya, phải giữ vững thể lực cao nhất để vật lộn với dã thú đánh lén. Loại thói quen ấy vẫn còn lại trong huyết mạch của chúng ta. Tất cả chúng ta không phải quỷ thèm ăn, mà là anh hùng!"
Nhưng đến nơi nhìn quanh, hà hà mình chỉ là một người tâm thường không thu hút tí nào trong đó, tức khắc cảm thấy yên tâm hơn hẳn.
Lời này thật đúng là không phản bác được. Chẳng lẽ anh còn phải thừa nhận nửa đêm mình ra ngoài đi ăn cái gì chỉ vì buồn mồm à?
Trong lúc nhất thời làm cho tất cả bọn họ đều im lặng cạn lời.
Một anh trai trong đó không nhịn được phì cười.
Lời phát biểu chấn động này thật sự khiến người ta không tưởng tượng được.
"Người anh em ơi anh nói nhiều hơn nữa đi, tôi thích nghe."
"Bác ây nếu bác mà ở cổ đại thì kiểu gì cũng là gian thần cho xem, toàn nói sàm ngôn không."
"Trách không được hoàng thượng đều thích gian thân. Hà hà, tôi cũng thích, lời này nghe thoải mái thật."
"Đúng đúng đúng, anh nói có đạo lý, tôi nghe lời anh, ăn công khai lỗi lạc!"
"Ha ha ha ha ha, đúng thế, nửa đêm tôi không ngủ chạy đi ăn bữa ăn khuya chính là vì bảo vệ thành phố Giang Đông."
Sau khi ngủ một giấc tỉnh gậy chính là bận rộn công tác, mãi cho đến khi được ăn gà rán lại mới nhớ đến lật ra xem Sao.
"Vãi chưởng, ai mua lưu lượng cho weibo của tôi thế, sao lại nhiều người quá vậy!"
Bên này vừa mới vui vẻ trò chuyện xong, trong đám người bên kia lại truyên đến một tiếng hét kinh hãi.
Một đám háu ăn tụ tập với nhau, sự vui vẻ đó bạn không tài nào tưởng tượng nổi.
Khách hàng nhất thời hứng khởi ngày hôm qua tò mò về thân phận của ông chủ Lâm, tiện tay đăng một bài weibo thảo luận. Người tham ăn làm gì có suy nghĩ xấu nào đâu, chẳng qua là thèm mà thôi.
Kết quả trực tiếp há hốc mồm.
Bình thường anh đăng weibo đừng nói là có bình luận, đến một nút like cũng không có luôn, hoàn toàn như là đang lảm nhảm thôi, căn bản chưa từng nghĩ đến việc sẽ có người quan tâm.
Mà bài đăng đấy lại bỗng chốc nổi tiếng, rất nhiều người đều bình luận hỏi ông chủ Lâm là ai, sau đó còn có người phổ cập bảo đồ ăn ông chủ Lâm làm ăn ngon đến cỡ nào.
Anh sợ đến mức trở tay xóa bài đăng đó luôn.
Nếu như ông chủ Lâm nổi tiếng, sau này anh có còn được ăn gà rán ngon miệng như thế không!
Ai mà lại thất đức đi mua lưu lượng cho anh thế! Hại người ta quá đi!
"Các anh em, trong quần chúng có kẻ nằm vùng rồi! Ngày hôm qua tôi tùy tiện đăng một bài weibo tò mò về thân phận của ông chủ Lâm, kết quả là nó nổi tiếng, sau đó bên dưới toàn thảo luận về ông chủ Lâm thôi. Họ đều đang chia sẻ mỹ thực ông chủ Lâm làm, không phải nói là sẽ giữ bí mật rồi àI"
Khách hàng vừa gặm gà rán vừa nhắn tin vào trong nhóm khách hàng của ông chủ Lâm.
Trải qua tuần phát triển này, nhóm bánh bao đã tạo thành một nhóm khách hàng cũng khá đông người.
Không chỉ có khách hàng của quầy bánh bao trước đó mà còn có khách hàng của quầy gà rán.
Nhóm người này cũng vô cùng nổi tiếng trong đám khách hàng của Lâm Chu.
"Haizz, đừng nói nữa, số người đăng quá nhiều. Có một số người lần đầu được được ăn gà rán ngon như vậy, căn bản là không nhịn được muốn chia sẻ."
Khách hàng nhịn không được chia sẻ ra ngoài trong nhóm đang núp lùm không dám hó hé tí gì.
Người nhà ai người đó hiểu!
Gà rán quá ngon, căn bản là không dằn được tâm tư muốn chia sẻ, hận không thể nói cho toàn thế giới biết có gà rán ngon cực kỳ, để tất cả mọi người đến ăn thử, cảm thụ tâm trạng của mình một phen.