Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 183 - Chương 183: Kế Hoạch Bị Ép Chết Từ Trong Trứng Nước!

Chương 183: Kế hoạch bị ép chết từ trong trứng nước! Chương 183: Kế hoạch bị ép chết từ trong trứng nước!Chương 183: Kế hoạch bị ép chết từ trong trứng nước!

Mục đích chính của Lâm Chu là đến trung tâm mua sắm Thế Giới xa hoa bậc nhất ở trung tâm thành phố Giang Đông. Trong đó đầy đủ mọi thứ, hơn nữa đẳng cấp khá cao.

Cậu đến trung tâm mua sắm không chỉ để mua cần câu cá.

Mà còn tiện thể đi dạo phố, mua vài bộ quần áo, túi xách, đồng hồ hàng hiệu.

Chờ lúc cậu quay lên xe, thấy số dư trong thẻ ngân hàng chỉ còn lại mấy trăm ngàn cậu mới chợt nhận ra mình đã làm gì.

Cậu không kìm nổi tiêu xài quá nhiều tiền rồi!

Lâm Chu đau lòng ôm ngực, quyết định không phung phí nữa.

Cậu nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tuần này, không thì trên người sẽ không còn cắc nào đâu.

Cậu vội chạy đi mua nguyên liệu, sau đó về nhà bắt tay vào chuẩn bị.

Nhóm người tụ tập một chỗ, trò chuyện sôi nổi.

Đồng hồ được đặt trong ngăn kéo chuyên dụng riêng, quần áo đều phải giặt sạch, phơi khô và ủi lại trước khi cho vào tủ quần áo. ...

Chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, cậu mang theo cả dụng cụ câu cá vừa mua đi, dự định nếu ban đêm không có khách, cậu sẽ vừa bày quầy bán hàng vừa câu cá giết thời gian.

Để tránh bị quên, lúc nào cậu cũng đặt đồng hồ báo sớm hơn một tiếng đồng hồ, tính toán sẵn trong đầu.

Đồng hồ báo thức vang lên lúc 9 giờ, Lâm Chu tắt đồng hồ báo thức, ngừng chơi game, bắt đầu dọn đồ chuẩn bị ra ngoài bày quầy.

Kết quả, lúc cậu đến nơi thì thấy vị trí bày quây bán hàng hôm qua đã có không ít người đứng chờ.

Quản gia Tôn thấy Lâm Chu về và mang nguyên liệu đi thẳng vào phòng bếp thì bước đến hỏi Lâm Chu, sau đó cất đống túi mua sắm lên tầng trên.

Cậu đến nơi quỷ quái này bày quầy bán mà cũng bị tìm được?

Á đù, đây là khách hàng của những lần cậu bầy quầy bán hàng trước đó tìm đến à?

Lâm Chu sửng sốt, ánh mắt lộ vẻ khó tin.

Lúc thấy Lâm Chu đến, họ còn nhiệt tình chào hỏi.

Ông chủ tốt như vậy, còn đồng ý cho anh ta lấy cá đổi hamburger.

Trong cả nhóm mười mấy, hai mươi người, Phan Nguyên và bạn anh ta chiếm hơn phân nửa.

Anh ta nghĩ hamburger do Lâm Chu làm ngon như vậy, nhưng hình như cậu buôn bán không tốt cho lắm nên muốn quảng cáo giúp ông chủ một chút.

"Ông chủ ông chủ, anh đến rồi à! Tôi dẫn bạn đến ăn hamburger anh làm này. Tôi đã nói là ngon lắm nhưng họ không tin. Anh mau cho mấy đứa nhà quê này mở mang kiến thức đi."

Nếu anh ta không làm chút gì đó sẽ cảm thấy lương tâm khó chịu.

Ông chủ Lâm mang theo quầy hàng hamburger đến rồi!

Má ơi! Mệnh trời do tal

Sau khi khách hàng cũ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Lâm Chu thì kích động đến hai chân run rẩy.

Ngoài họ ra còn có anh chàng cần thủ dẫn vợ đến ăn hamburger và khách hàng cũ trà trộn trong đó, vì không mang theo dụng cụ câu cá mà trở nên lạc loài.

Đúng là ông chủ Lâm kìal

Sau đó, anh ta hẹn những người bạn trong nhóm câu cá ra ngoài câu đêm. Kết quả lại lôi kéo người ta đến quầy hàng của Lâm Chu.

Tuy lần này anh không phải người đầu tiên phát hiện ra ông chủ Lâm, nhưng nhìn số lượng người đang có mặt tại hiện trường, chắc chắn cậu sẽ không giới hạn mua hàng. Tuần trước anh còn chưa ăn gà rán đã thèm, tuần này phải ăn hamburger cho đủi

Lâm Chu thấy anh trai lấy cá đổi hamburger hôm qua dẫn nhiều bạn đến mua ủng hộ mình như vậy thì cực kỳ cảm động.

Cậu bắt đầu nhanh nhẹn bày quầy bán hàng.

Đêm hôm khuya khoắt, vì tránh hù dọa khách hàng ở đây, Lâm Chu thấy người đến lập tức tháo khẩu trang xuống.

Dù sao, vài người đến tối qua đều bị dọa sợ khi nhìn thấy nhau.

Nếu cậu còn đeo khẩu trang che kín mặt thì trông cậu càng quỷ dị hơn.

Cậu tháo khẩu trang xuống, để lộ gương mặt đẹp trai rạng ngời của mình. Trên đời này mặt đẹp là chính nghĩa, ít nhất sẽ không bị người khác nghi ngờ là kẻ xấu.

"Loại hamburger đều được viết trên bảng đen, đồng giá 100 tệ một cái, mọi người tùy ý lựa chọn."

Hôm qua Phan Nguyên không trả tiền, hôm nay mới biết hamburger anh ta ăn có giá 100 tệ. Nhớ đến hương vị kia, anh ta cũng không cảm thấy đắt.

Anh ta lưu loát thanh toán 1800 tệ.

"Lấy tôi mười tám cái."

"Các anh muốn loại nào cứ thoải mái chọn đi. Ông chủ, tôi vẫn muốn ăn loại giống hôm qua."

Khách hàng cũ nghe được giá cả, đầu tiên là bị hamburger 100 tệ một cái làm giật mình sửng sốt, sau đó nhìn thấy cần thủ bên cạnh không thèm chớp mắt đã thanh toán 1800 tệ lại càng kinh ngạc muốn rớt cằm.

Cái đệch, cần thủ thời buổi này đều giàu có vậy à?

Hamburger 100 tệ một cái mà cứ làm như 10 tệ không bằng.

Số dư thẻ ngân hàng của anh còn lại không đến 1800 nữa đó có được không?

Vậy mà người khác lại nhẹ nhàng bỏ ra 1800 mời khách ăn hamburger.

Lúc này, người làm công hèn mọn đã rớt nước mắt vì ngưỡng mộ.

Không đợi anh kịp phản ứng, đôi vợ chồng cần thủ bên cạnh cũng dứt khoát thanh toán 300 tệ mua ba cái hamburger.
Bình Luận (0)
Comment