Chương 230: Hay thật, lần sau hắn ra ngoài cũng phải đeo khẩu trang mới được!
Chương 230: Hay thật, lần sau hắn ra ngoài cũng phải đeo khẩu trang mới được!Chương 230: Hay thật, lần sau hắn ra ngoài cũng phải đeo khẩu trang mới được!
Hắn cầm một hộp cá viên, một hộp cá kho cơm rượu và một hộp cá xông khói.
Đáng tiếc, vì giới hạn mua hàng nên không mua được cá bột chiên, nhưng hắn muốn ăn cá bột chiên thì tự làm ở nhà cũng được.
Còn mấy món như cá kho cơm rượu này hắn chưa ăn bao giờ, đương nhiên phải mua một phần nếm thử.
Lộ trình vừa đi vừa về, cộng thêm xếp hàng chờ mua cá tốn không ít thời gian.
Lúc Trình Quảng Bằng về đến nhà đã là 8 giờ.
"Con làm gì đấy? Không lo trông cửa hàng mà chạy mất, rồi mẹ trừ sạch lương."
Buổi chiều lúc học sinh tiểu học tan học chính là thời gian siêu thị bận nhất, Trình Quảng Bằng lại cứ thế chạy đi không thèm nói tiếng nào.
Mẹ Trình chống nạnh đứng ở cửa, nhìn Trình Quảng Bằng với vẻ trách cứ.
Làm ông đau khổ biết mấy.
Trình Quảng Bằng kích động, run cả tay, nhịn suốt một đường không ăn vụng miếng nào. Hắn đặt ba hộp cá còn đầy lên bàn.
"Ồ, đây là món cá gì thế?"
Trên bàn có thịt heo xào ớt chuông và cải thìa xào do mẹ hắn làm, hai món đơn giản ăn với cháo đậu xanh, nhìn rất hấp dẫn. Nhưng so ra lại kém hơn mấy món cá kho cơm rượu, cá xông khói và súp cá viên có mùi thơm đậm đà bên này.
Ba mẹ vẫn chưa ăn cơm, đang chờ hắn.
Ba Trình vốn không thích ăn lạt, nhưng mẹ Trình lại thích ăn cháo, súp và các món ăn thanh đạm vào buổi tối.
"Ây- Mẹ thân yêu của con ơi, con đi mua món ngon mẹ chưa từng ăn về cho mẹ này. Mẹ xem đây là gì."
Trình Quảng Bằng còn chưa dứt lời đã thấy ba hắn cầm đũa lên thưởng thức.
Con trai ngoan, biết bữa tối không phong phú nên ra ngoài mua thêm đồ ăn về!
"Đây là cá kho cơm rượu, đây là cá xông khói, đều không phải món ăn ở chỗ mình. Ba mẹ mau ăn thử xem có ngon không. Con xếp hàng cả buổi mới mua được đấy."
Bây giờ ông thấy con trai mang cá về, lập tức ném qua ánh mắt khen ngợi.
Nhưng vừa mở nắp hộp ra, mùi thơm ngon của thịt cá tươi lập tức lan tỏa, vô cùng hấp dẫn.
Bà quen ăn súp trước khi ăn cơm cho chắc bụng, để có thể ăn ít cơm tối lại một chút, giữ gìn vóc dáng.
Cá viên trắng trắng tròn tròn lơ lửng trong hộp, canh cá trong veo thấy cả đáy. Thoạt nhìn bên trong chỉ có cá viên và nước súp, không có nguyên liệu nào khác.
Mẹ Trình thong thả cầm bát lên lần nữa, chuẩn bị uống bát súp cá viên trước.
Cá viên có kích cỡ tròn đều, khi cho vào bát cực kỳ đàn hồi, chìm xuống đáy bát rồi trôi lên nhanh như chớp, sau đó cứ trôi nổi trên mặt nước.
Uống kèm với nước canh, đúng là sảng khoái cả người.
Khi nhai kỹ còn cảm nhận được hương vị vô cùng đậm đà, không hề giống cá viên chế biến từ thịt cá, mà có kết cấu rất nhiều lớp.
Đồng thời, thịt cá mềm mại, trơn mịn giữa môi răng cực kỳ ngon lành.
Mẹ Trình cầm thìa múc cả viên cá lẫn nước súp lên cho vào miệng. Cá viên làm thủ công từ thịt cá tươi mới, cảm giác mềm mịn, đàn hồi và dẻo dai bùng lên trong miệng, xứng đáng được gọi là món cá tươi ngon nhất.
Cảm giác hương vị cứ như tiến dần từng tầng, từ khoang miệng trượt vào dạ dày, khiến khắp lục phủ ngũ tạng đều cảm nhận được mùi vị thơm ngon. Cá viên tròn xinh không quá to, trông khá giống viên chè trôi nước.
"Con mua cá viên này ở đâu thế? Ngon thật đấy, rất tươi. Cá viên làm thủ công từ thịt cá tươi ấy nhỉ?"
Cá viên đông lạnh và cá viên tươi mới là hai loại khẩu vị riêng biệt, người ta vừa ăn vào sẽ nhận ra ngay.
Bất kỳ hàng đông lạnh nào dùng để nấu súp đều không ngon bằng nguyên liệu tươi.
Gà, vịt, thịt, cá đều như thế.
Khiến người ta húp vào một ngụm lập tức thèm thuồng.
Hương vị rất dễ nhận biết, vị thịt ngọt của riêng nguyên liệu, khi húp vào miệng sẽ không làm người ta khát nước.
Còn vị thịt ngọt từ bột ngọt thêm vào món ăn, càng ăn sẽ càng khát.
Mẹ Trình vô cùng thích thú, cầm bát lên uống ừng ực mấy ngụm lớn.
Trong quá trình chế biến thịt cá thành cá viên có thêm gia vị, nhưng khi thả vào nước đun sôi, trong súp không cho thêm gia vị nào khác ngoài muối. Thế nên súp cá này khi vào miệng chỉ còn độ tươi thuần túy và hương vị cá viên.
Húp một ngụm súp, ăn một miếng cá viên, cảm giác ẩm và đặc sệt, thịt cá mềm ngon, mỗi lần ăn là một lần tận hưởng.
Trình Quang Bằng rửa tay đi ra đã thấy ba mẹ hắn bắt đầu ăn rồi.
Hai người không nói câu nào, chỉ lo đắm mình vào ăn uống, thật sự khiến hắn sốt ruột!
Ba mẹ thế mà không đợi hắn ăn chung!...
Một bên khác, Triệu Kỳ Thắng tan làm lập tức lao như ngựa chạy tên bay về nhà.
Hai đồng nghiệp đi nhờ xe anh đến chợ bán thức ăn đối diện khu dân cư nhà anh để mua cá kho cơm rượu.
Bọn họ biết sau mỗi lần đuổi người, những tiểu thương kia đợi lúc bọn rời đi vẫn sẽ quay về, tiếp tục bày quầy bán hàng.