Chương 239: Nhiệm vụ mới (2)
Chương 239: Nhiệm vụ mới (2)Chương 239: Nhiệm vụ mới (2)
Ông chủ bán cá sửng sốt, nhưng vẫn mỉm cười khen tặng: '"Ghê phết, con cá này không nhỏ đâu."
"Chỉ để lại mấy con lớn thôi, cá bột thả hết rồi."
"Tôi còn phải đi mua đồ ăn đây, hẹn gặp lại sau nhá."
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của ông chủ bán cá, Lâm Chu vui vẻ xách thùng cá rời đi.
Để lại ông chủ bán cá không hiểu ra sao.
Bánh cuốn thịt kho, nghe tên là biết chính là tiến hành gia công sâu đối với đủ loại nguyên liệu nấu ăn như thịt kho vân vân, phối hợp trải lên mặt bánh, qua nhiều loại trình tự gia công thành thực phẩm loại cuốn.
Nguyên liệu nấu ăn rất đa dạng, thường thấy nhất là thịt kho, trứng kho, thêm với rau dưa, tàu hũ ky (váng đậu) vân vân.
Có thể dùng một câu bánh cuốn vạn vật để hình dung, cụ thể chính là muốn ăn cái gì thì cuốn cái đó.
Sau đó thêm các loại gia vị như xì dầu, muối, hắc xì dầu, dầu hào theo lượng nhất định.
Xách một đống thứ lỉnh kỉnh về nhà xong, trời cũng đã sáng rồi.
Trong lúc đó, cậu điều chế nước kho dựa theo thực đơn trong sách dạy nấu ăn.
Sau đó chần sơ qua.
Cậu không kịp nghỉ ngơi đã vội đi rửa sạch đống thịt ba chỉ tươi mới. Dùng lửa nướng qua da heo một lần để loại bỏ lông heo và khử mùi.
Cho các loại hương liệu dược liệu theo tỉ lệ vào thùng sắt không gỉ để hầm, chờ hương liệu tỏa mùi hương thì thêm gia vị vào.
Ngoại trừ thịt và trứng, Lâm Chu còn mua một túi lớn các loại thực phẩm như tàu hũ ky, khoai tây, rong biển, giá đỗ, rau xà lách.
Còn phải làm gì nữa nhỉ?
Thịt ba chỉ chần sơ rồi cho cả vào trong nồi, đun lửa to cho đến khi sôi rồi vặn nhỏ lửa để hầm là được.
Trong thời gian đó thì rửa sạch trứng, đun sôi nước luộc trứng, sau đó bóc vỏ ném vào trong nồi kho chung.
Lại đun sôi lần nữa, phòng bếp đã bị mùi thơm của của nước kho bao phủ.
Chín giờ rồi cơ á?
A đúng đúng, còn phải nhào bột.
Chờ đến khi nhào bột xong, Lâm Chu nghe thấy bên ngoài có tiếng động, đi ra phòng bếp xem thử, là đám người quản gia đến làm rồi.
Cả đêm không ngủ, Lâm Chu cảm thấy đầu mình sắp kẹt máy luôn rồi.
Lâm Chu vô thức xem đồng hồ, đã tám giờ rưỡi.
"Tuần này cậu Lâm định bán gì thế, có cần tôi giúp không?"
Tôn Đức Nghiệp nhìn sơ qua tình huống sử dụng trong phòng bếp là biết thời gian Lâm Chu tiến vào phòng bếp không ngắn.
"Hôm nay cậu Lâm dậy sớm thế à?"
Ngủ là ước vọng xa vời rồi.
"Cháu không ngủ được nên chuẩn bị thức ăn bày quầy cho ngày hôm nay."
Được lắm, từ giờ đến 11h cũng chẳng được mấy chốc.
Trải qua thời gian dài tiếp xúc, Tôn Đức Nghiệp cũng có nhận thức mới về việc Lâm Chu thích đi ra ngoài bày quầy bán hàng. Tay nghề của cậu Lâm tốt như vậy, không thể cho nhiều người hơn nữa nếm thử thì đúng là tổn thất lớn mài
Có tiền như vậy mà vẫn còn chuyên môn đi ra ngoài bày quầy bán đồ ăn ngon mình làm. Giờ Lâm Chu trong mắt quản gia Tôn đã trở thành một người có phẩm đức cao thượng, tấm lòng bao la bát ngát.
Tay nghề ưu tú và thức ăn ngon như thế nên để cho nhiều người biết hơn.
Cậu Lâm nên được mọi người tán thưởng, hâm mộ.
Từ lúc nào không hay, quản gia Tôn đã bị kỹ năng nấu nướng của Lâm Chu thuyết phục, tục xưng fan trung thành, chẳng qua chính ông cũng không biết.
"Đống rau dưa trong túi kia đều cần rửa sạch."
"Hành tây thái chỉ, dưa chuột thái sợi, giá đỗ chần nước sôi, tàu hũ ky..."
Cậu căn dặn từng món một, quản gia Tôn nghiêm túc ghi nhớ, sau đó bắt đầu chuẩn bị đồ ăn đâu vào đấy.
Lâm Chu cũng có thể rút mình ra khỏi công tác chuẩn bị rườm rà, sửa soạn chính mình một phen.
"Dì Phương ơi, dì vớt hai con cá cháu mới câu tối hôm qua trong bể nước rồi mang sang nhà họ Trương đi ạ. Dì cứ nói là cháu tự câu lên, rất tươi ngon, đưa cho chú Trương nếm thử."
Dì Phương đang quét dọn vệ sinh đáp lời, tạm dừng công việc đang làm để đi chuẩn bị.
Chờ Lâm Chu chỉnh lý xong đi xuống lầu thì quản gia Tôn đã chuẩn bị xong đồ ăn.
Giá đỗ trần xong cũng không cần nêm nếm gì, thêm tí nước kho trộn đều là được.
Khoai tây sợi thì cần xào qua với nước.
Mấy món dưa chuột, hành lá, rau thơm thì sơ chế xong là ok rồi.
Tàu hũ ky cũng nấu chín, trộn thêm ít nước kho là xong.
Rong biển cũng nấu chín rồi trộn.
Ngoại trừ kho thịt tốn công phí sức một tí, còn lại đều là công việc chuẩn bị đồ ăn kèm khá lắt nhắt, tốn thời gian.
Thịt đã kho được gần hai tiếng, đại khái đã mềm nhừ. Thịt kho xong là có thể đi bày quầy.
Cậu đặt một chậu bột mì đã nở đẹp vào thùng inox rồi bê lên xe ba bánh.
Thấy đã hơn 10h, Lâm Chu nhìn mặt trời treo trên đỉnh đầu mà thở dài.
May mà xe ba bánh có ô che, bật ô lên rồi xuất phát thì ít nhiều gì cũng có thể che được ít nắng.