Chương 254: Sao giờ giới trẻ cũng bắt đầu tin Phật rồi? (2)
Chương 254: Sao giờ giới trẻ cũng bắt đầu tin Phật rồi? (2)Chương 254: Sao giờ giới trẻ cũng bắt đầu tin Phật rồi? (2)
Ngày phải đi làm cũng không thể ngăn ý muốn phát tài của mọi người được.
Các điện khác thì vẫn bình thường chứ muốn dâng hương trong điện Thần Tài thì cần phải xếp hàng.
Số hòa thượng duy trì trật tự cũng phải tăng thêm mấy người.
Với lại hôm qua còn có người đăng video cào vé số trong điện Thần Tài lên trên mạng, thế nên giờ người đến chùa bái Thần Tài lại càng nhiều hơn.
Ngôi chùa này lập tức hot rần rần trên mạng.
Người bên ngoài chắc không chạy đến dâng hương được chứ người địa phương thì rất nhiều.
Nhóm khách hàng cũ dựa theo phương pháp bái Phật của Văn Nam, lần lượt đi vào từng điện. Không cần biết là thân nào, đều phải bái một lần rồi mới quay về điện Thần Tài, bắt đầu xếp hàng.
Nhìn sơ cũng thấy toàn là nam thanh nữ tú trẻ tuổi.
"Cậu có ngửi được mùi gì hay không?"
Khách hàng không tin Phật thấy nhiều người xếp hàng chờ dâng hương như vậy thì cực kỳ kinh ngạc.
Anh ta cũng có lớn tuổi lắm đâu, chỉ mới hơn 30 mà đã có khoảng cách thế hệ với lớp trẻ rồi à?2
Sao vậy kìa? Anh ta không theo kịp bước chân của giới trẻ rồi à?
Trước kia dâng hương bái Phật đều là người lớn tuổi trong nhà, thanh niên có mấy ai tin vào Thần Phật đâu.
Hai chú tiểu duy trì trật tự nhích lại gần, lặng lẽ thì thâm.
"Sao giờ giới trẻ lại rủ nhau tin Phật thế này?"
"Chắc bánh cuốn thịt kho đó có nhân chay ý, ngày mai chúng ta đi hỏi thử không?"
"Quầy bánh cuốn thịt kho mới tới trên đường thật sự rất thơm, mỗi lần tôi tiên khách hành hương ra khỏi cửa, đều có thể ngửi được mùi vị đó."
"Có lẽ khách hành hương ăn bánh cuốn thịt kho xong trên người bám mùi, thật sự là thèm chết người, ngửi mùi thôi mà buổi trưa tôi đã ăn hết hai bát cơm, đói không chịu nổi."
"Có, tôi ngửi thấy mùi thịt kho."
Hai chú tiểu liếc nhau, trực tiếp chuồn ra bên ngoài chùa xếp hàng.
"A di đà phật, được đó được đó."
Sau đó tới 11 giờ trưa ngày hôm sau, mấy hòa thượng cũng tới thời gian nghỉ trưa ăn cơm.
"A di đà phật, nói cũng đúng, sao tôi không nghĩ tới nhỉ, không thể ăn thịt thì chúng ta ăn chay, ngày mai đến hỏi thử."
Lúc này Lâm Chu đã bày quầy đang hấp bánh.
Lâm Chu lặng lẽ nhìn về phía anh ta, tàn nhãn mở miệng nói: "Giới hạn hai cái, đông người lắm."
Vì để tránh tình huống phần lớn người cực khổ xếp hàng lại không ăn được, cậu cũng chỉ có thể giới hạn số lượng.
Cậu vốn không phải người ngại giao tiếp, đối mặt với hoàn cảnh đó không sợ cũng phải sợ.
Cậu rất sợ hãi chuyện những khách hàng không mua được khóc lóc lôi kéo cậu, chạy đuổi theo cậu.
"Ông chủ Lâm, tôi lấy ba vị mỗi loại một cái, thêm trứng kho."
Mấy khách hàng ruột chiếm vị trí đằng trước, nhìn khách hàng cứ từ từ tăng dần, Lâm Chu cũng cực kỳ áp lực.
Nói xong Lâm Chu còn ra hiệu cho khách nhìn người xếp hàng phía sau.
Lúc này mới ra bày quầy mà! Không đến mười phút, đội ngũ cũng đã từ phía trước không nhìn thấy điểm cuối.
"Không phải chứ, giữa trưa mọi người đều không đi làm hả?” Khách hàng ruột vất vả lắm mới cướp được vị trí đầu tiên cực kỳ khó chịu, ngày hôm qua còn giới hạn ba cái, hôm nay thành hai cái, người cướp miếng ăn thật quá nhiều mài
Hơn nữa buổi trưa của giờ hành chính, mà còn có nhiều người đến xếp hàng như vậy, thật quá đáng sợ.
Mấy khách hàng ruột nhìn khẩu vị bánh cuộn thịt kho rơi vào phân vân, không biết lựa chọn như thế nào, cuối cùng lấy hai cái thập cẩm.
"Phải làm việc chứ, không nhìn thấy tôi mặc đồng phục tới hả, nhưng thời gian cơm trưa, tan tâm sớm cũng không sao."
"Đúng vậy, tôi mua xong sẽ lập tức trở về."
"He he, tôi tìm người ta làm giúp một lát."
Tục ngữ nói rất hay, trên có chính sách dưới có đối sách.
11 giờ Lâm Chu bày quầy, mười giờ mấy khách hàng đã tìm xong cớ chạy tới xếp hàng, chủ yếu làm bộ đội đặc chủng tác chiến.
"Nè không phải chứ, các anh mau nhìn xem có hai hòa thượng tới!"
Lời này vừa nói ra, khách hàng phía trước đều quay đầu lại nhìn.
Sau đó nhìn thấy trong đội ngũ quả nhiên xuất hiện hai quả đầu bóng loáng bắt mắt.
"Đm, hiện nay hòa thượng cũng ăn thịt à?”
"Chắc không ăn được đâu, nhưng mà tôi xem trên mạng nói lúc riêng tư hoà thượng cũng sẽ ăn vụng thịt."
"Hiện tại làm hòa thượng cũng giống như đi làm, thông qua nộp sơ yếu lý lịch phỏng vấn sau đó được nhận việc không khác gì chúng ta."
"Nhưng quang minh chính đại ăn thịt như vậy cũng không tốt lắm đâu đúng không?"
"Không rõ lắm."
Trong đám người bởi vì đột nhiên xuất hiện hai hòa thượng nhất thời náo nhiệt hẳn lên, cho dù người không quen không biết cũng có thể nhích lại gân tán gẫu mấy câu, chia sẻ cho nhau một vài drama mà mình nghe được.
"Thật ra hòa thượng vốn có thể ăn thịt. Kinh Phật 'Giới luật bản được lan truyền rộng' viết rất rõ ràng: Phật giáo không quy định ăn chay. Phật gia cấm chỉ là "ăn đồ tanh'."